Diệp Oản Oản mở mắt. Ngay lập tức đối diện với đôi môi khiến cô sợ hãi đến mức ngay cả tâm hồn cũng run rẩy. "A---" Ngón tay nhợt nhạt của cô đột nhiên cầm lấy chăn ngăn chặn vật phía dưới cơ thể. Cảm giác tê liệt và thống khổ hiện rõ trên người, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ lại chịu cảm giác đó một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục hay sao? Tại sao rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở lại nơi này, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc lên làm đến hỗn loạn tưng bừng, Diệp Oản Oản theo bản năng chống cự: "Đừng đụng vào tôi!!!" Người đàn ông hơi khựng lại một hồi, nhưng sau đó liền giống như bị đụng phải vảy ngược, khuôn mặt y như lệ quỷ khát máu của anh nhất thời u ám, đôi môi mỏng lạnh giá mang theo sự tàn nhẫn cắn xuống cơ thể cô, như thể muốn nuốt hết xương máu của cô vào bụng. Trong nháy mắt, Diệp Oản Oản đau đến mức không thể suy nghĩ điều gì, chỉ có thể vô thức lầm bầm: "Tại sao... Tại sao lại là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại…
Chương 191: Vở kịch đặc sắc
Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)Tác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDiệp Oản Oản mở mắt. Ngay lập tức đối diện với đôi môi khiến cô sợ hãi đến mức ngay cả tâm hồn cũng run rẩy. "A---" Ngón tay nhợt nhạt của cô đột nhiên cầm lấy chăn ngăn chặn vật phía dưới cơ thể. Cảm giác tê liệt và thống khổ hiện rõ trên người, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ lại chịu cảm giác đó một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục hay sao? Tại sao rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở lại nơi này, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc lên làm đến hỗn loạn tưng bừng, Diệp Oản Oản theo bản năng chống cự: "Đừng đụng vào tôi!!!" Người đàn ông hơi khựng lại một hồi, nhưng sau đó liền giống như bị đụng phải vảy ngược, khuôn mặt y như lệ quỷ khát máu của anh nhất thời u ám, đôi môi mỏng lạnh giá mang theo sự tàn nhẫn cắn xuống cơ thể cô, như thể muốn nuốt hết xương máu của cô vào bụng. Trong nháy mắt, Diệp Oản Oản đau đến mức không thể suy nghĩ điều gì, chỉ có thể vô thức lầm bầm: "Tại sao... Tại sao lại là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại… Edit: Vân Linh Nhược VũVì vậy Diệp Oản Oản vẫn giữ nguyên lớp trang điểm thường ngày, phối hợp với kiểu tóc và trang phục, hiệu quả vô cùng nổi bật.Về phần một phòng trang điểm đơn nào đó phía sau khán đài, ba nữ sinh vây quanh Trình Tuyết đang trang điểm cho cô ta."Oa! Tiểu Tuyết, hôm nay cậu thật sự quá đẹp!""Là mỗi ngày đều vô cùng xinh đẹp mới đúng! Dù sao Tiểu Tuyết của chúng ta cũng là hoa khôi của trường ba năm liên tiếp đó!"Trình Tuyết được tân bốc, tâm trạng không tệ lắm, dùng bàn tay được đeo một đôi găng tay bằng lụa vuốt ve gò má tinh xảo của mình, nhìn vào gương, hỏi: "Chuyện để các cậu làm đã chuẩn bị xong hết chưa?"Nữ sinh tóc ngắn hưng phấn gật đầu: "Tất cả đã xong rồi, Tiểu Tuyết, cậu yên tâm đi! Hôm nay nhất định sẽ để cậu xem một vở kịch có một không hai trên đời!"Lúc này, nữ sinh mập mạp do dự hỏi: "Chúng ta làm như thế, sau khi Tư Hạ biết có nổi giận không?"Sắc mặt của Trình Tuyết nhất thời lạnh xuống: "Ý của cậu là Tư Hạ sẽ vì đồ xấu xí kia mà nổi giận với tôi?"Thấy Trình Tuyết nổi giận, ba người vội vàng xua tay: "Dĩ nhiên sẽ không, dĩ nhiên sẽ không! Sao có thể chứ!""Đúng đúng đúng, chờ Tư Hạ thấy được bộ mặt thật của đồ xấu xí kia, nhất định sẽ vô cùng chán ghét cô ta!"Nghe tới đó, sắc mặt của Trình Tuyết mới hơi dịu xuống: "Nếu hôm nay mắc phải sai lầm, các cậu cũng không cần phải theo tôi nữa.""Dạ dạ dạ, lần này nhất định sẽ không có vấn đề! Chúng tớ đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi. Tiểu Tuyết, cậu cứ việc yên tâm!"Trên khán đài.Đèn trên sân khấu sáng lên, nương theo tiếng nhạc sôi động, một nam một nữ tươi cười bước lên.Dưới sân khấu tối om là học sinh, giáo viên và các lãnh đạo.Sau khi người dẫn chương trình nói xong lời mở đầu và các vị lãnh đạo lên nói năng dài dòng, hội diễn văn nghệ tối nay cũng chính thức bắt đầu.Thể loại tiết mục của hôm nay vô cùng đa dạng. Ca hát, khiêu vũ hay kịch ngắn đều có cả, đã thể hiện đầy đủ nguyên tắc phát triển toàn diện của học sinh của Thanh Hòa, dưới đài thỉnh thoảng vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.Tiết mục lớp F được xếp ở cuối cùng, dù sao tiết mục này có sự tham gia của hoa khôi của trường, được đăng lên diễn đàn trường học, ngay khi tin tức vừa truyền ra đã được mọi người vô cùng mong chờ."Tiết mục tiếp theo là của lớp 12F, tối nay lớp F sẽ mang đến cho chúng ta vở kịch "Công chúa Bạch Tuyết", tin chắc rằng mọi người đều đã biết vở kịch kinh điển này rồi. Đặc biệt lớp F sẽ sáng tạo vở kịch, làm nên sự khác biệt so với phiên bản gốc, sẽ rất đáng mong chờ!"Dưới khán đài, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, những khán giả còn đang uể oải đều lên tinh thần.Học sinh phía dưới rối rít giơ máy ảnh lên chụp và quay phim, tiếng thét chói tai vang lên liên tiếp."Tư Hạ! Tư Hạ! Tư Hạ!""A a a! Cuối cùng nam thần của tôi cũng ra sân rồi!""Trình Tuyết! Trình Tuyết! Nữ thần cố lên!"Trong tiếng vỗ tay nhiệt tình của khán giả, màn che trên sân khấu chậm rãi mở ra. Trình Tuyết mặc một bộ váy dạ hội màu đỏ hoa lệ theo phong cách trung cổ của Châu Âu, trên đầu hội vương miện của hoàng hậu, ưu nhã đứng trước mặt một chiếc gương."A a a! Nữ thần hôm nay thật đẹp! Đây chắc chắn là vương hậu đẹp nhất trong lịch sử rồi!""Nữ thần không diễn vai công chúa Bạch Tuyết sao? Việc này không khoa học! Công chúa Bạch Tuyết còn xinh đẹp hơn vương hậu! Trình Tuyết diễn vai vương hậu rồi, vậy ai sẽ diễn vai công chúa Bạch Tuyết?""Cậu còn chưa biết sao? Người diễn Bạch Tuyết là Diệp Oản Oản!""Đậu má! Diệp Oản Oản? Cậu trêu tớ đấy à? Đây chẳng phải là đệ nhất gái xấu Thanh Hòa à?"
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Vì vậy Diệp Oản Oản vẫn giữ nguyên lớp trang điểm thường ngày, phối hợp với kiểu tóc và trang phục, hiệu quả vô cùng nổi bật.
Về phần một phòng trang điểm đơn nào đó phía sau khán đài, ba nữ sinh vây quanh Trình Tuyết đang trang điểm cho cô ta.
"Oa! Tiểu Tuyết, hôm nay cậu thật sự quá đẹp!"
"Là mỗi ngày đều vô cùng xinh đẹp mới đúng! Dù sao Tiểu Tuyết của chúng ta cũng là hoa khôi của trường ba năm liên tiếp đó!"
Trình Tuyết được tân bốc, tâm trạng không tệ lắm, dùng bàn tay được đeo một đôi găng tay bằng lụa vuốt ve gò má tinh xảo của mình, nhìn vào gương, hỏi: "Chuyện để các cậu làm đã chuẩn bị xong hết chưa?"
Nữ sinh tóc ngắn hưng phấn gật đầu: "Tất cả đã xong rồi, Tiểu Tuyết, cậu yên tâm đi! Hôm nay nhất định sẽ để cậu xem một vở kịch có một không hai trên đời!"
Lúc này, nữ sinh mập mạp do dự hỏi: "Chúng ta làm như thế, sau khi Tư Hạ biết có nổi giận không?"
Sắc mặt của Trình Tuyết nhất thời lạnh xuống: "Ý của cậu là Tư Hạ sẽ vì đồ xấu xí kia mà nổi giận với tôi?"
Thấy Trình Tuyết nổi giận, ba người vội vàng xua tay: "Dĩ nhiên sẽ không, dĩ nhiên sẽ không! Sao có thể chứ!"
"Đúng đúng đúng, chờ Tư Hạ thấy được bộ mặt thật của đồ xấu xí kia, nhất định sẽ vô cùng chán ghét cô ta!"
Nghe tới đó, sắc mặt của Trình Tuyết mới hơi dịu xuống: "Nếu hôm nay mắc phải sai lầm, các cậu cũng không cần phải theo tôi nữa."
"Dạ dạ dạ, lần này nhất định sẽ không có vấn đề! Chúng tớ đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi. Tiểu Tuyết, cậu cứ việc yên tâm!"
Trên khán đài.
Đèn trên sân khấu sáng lên, nương theo tiếng nhạc sôi động, một nam một nữ tươi cười bước lên.
Dưới sân khấu tối om là học sinh, giáo viên và các lãnh đạo.
Sau khi người dẫn chương trình nói xong lời mở đầu và các vị lãnh đạo lên nói năng dài dòng, hội diễn văn nghệ tối nay cũng chính thức bắt đầu.
Thể loại tiết mục của hôm nay vô cùng đa dạng. Ca hát, khiêu vũ hay kịch ngắn đều có cả, đã thể hiện đầy đủ nguyên tắc phát triển toàn diện của học sinh của Thanh Hòa, dưới đài thỉnh thoảng vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.
Tiết mục lớp F được xếp ở cuối cùng, dù sao tiết mục này có sự tham gia của hoa khôi của trường, được đăng lên diễn đàn trường học, ngay khi tin tức vừa truyền ra đã được mọi người vô cùng mong chờ.
"Tiết mục tiếp theo là của lớp 12F, tối nay lớp F sẽ mang đến cho chúng ta vở kịch "Công chúa Bạch Tuyết", tin chắc rằng mọi người đều đã biết vở kịch kinh điển này rồi. Đặc biệt lớp F sẽ sáng tạo vở kịch, làm nên sự khác biệt so với phiên bản gốc, sẽ rất đáng mong chờ!"
Dưới khán đài, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, những khán giả còn đang uể oải đều lên tinh thần.
Học sinh phía dưới rối rít giơ máy ảnh lên chụp và quay phim, tiếng thét chói tai vang lên liên tiếp.
"Tư Hạ! Tư Hạ! Tư Hạ!"
"A a a! Cuối cùng nam thần của tôi cũng ra sân rồi!"
"Trình Tuyết! Trình Tuyết! Nữ thần cố lên!"
Trong tiếng vỗ tay nhiệt tình của khán giả, màn che trên sân khấu chậm rãi mở ra. Trình Tuyết mặc một bộ váy dạ hội màu đỏ hoa lệ theo phong cách trung cổ của Châu Âu, trên đầu hội vương miện của hoàng hậu, ưu nhã đứng trước mặt một chiếc gương.
"A a a! Nữ thần hôm nay thật đẹp! Đây chắc chắn là vương hậu đẹp nhất trong lịch sử rồi!"
"Nữ thần không diễn vai công chúa Bạch Tuyết sao? Việc này không khoa học! Công chúa Bạch Tuyết còn xinh đẹp hơn vương hậu! Trình Tuyết diễn vai vương hậu rồi, vậy ai sẽ diễn vai công chúa Bạch Tuyết?"
"Cậu còn chưa biết sao? Người diễn Bạch Tuyết là Diệp Oản Oản!"
"Đậu má! Diệp Oản Oản? Cậu trêu tớ đấy à? Đây chẳng phải là đệ nhất gái xấu Thanh Hòa à?"
Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)Tác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDiệp Oản Oản mở mắt. Ngay lập tức đối diện với đôi môi khiến cô sợ hãi đến mức ngay cả tâm hồn cũng run rẩy. "A---" Ngón tay nhợt nhạt của cô đột nhiên cầm lấy chăn ngăn chặn vật phía dưới cơ thể. Cảm giác tê liệt và thống khổ hiện rõ trên người, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ lại chịu cảm giác đó một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục hay sao? Tại sao rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở lại nơi này, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc lên làm đến hỗn loạn tưng bừng, Diệp Oản Oản theo bản năng chống cự: "Đừng đụng vào tôi!!!" Người đàn ông hơi khựng lại một hồi, nhưng sau đó liền giống như bị đụng phải vảy ngược, khuôn mặt y như lệ quỷ khát máu của anh nhất thời u ám, đôi môi mỏng lạnh giá mang theo sự tàn nhẫn cắn xuống cơ thể cô, như thể muốn nuốt hết xương máu của cô vào bụng. Trong nháy mắt, Diệp Oản Oản đau đến mức không thể suy nghĩ điều gì, chỉ có thể vô thức lầm bầm: "Tại sao... Tại sao lại là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại… Edit: Vân Linh Nhược VũVì vậy Diệp Oản Oản vẫn giữ nguyên lớp trang điểm thường ngày, phối hợp với kiểu tóc và trang phục, hiệu quả vô cùng nổi bật.Về phần một phòng trang điểm đơn nào đó phía sau khán đài, ba nữ sinh vây quanh Trình Tuyết đang trang điểm cho cô ta."Oa! Tiểu Tuyết, hôm nay cậu thật sự quá đẹp!""Là mỗi ngày đều vô cùng xinh đẹp mới đúng! Dù sao Tiểu Tuyết của chúng ta cũng là hoa khôi của trường ba năm liên tiếp đó!"Trình Tuyết được tân bốc, tâm trạng không tệ lắm, dùng bàn tay được đeo một đôi găng tay bằng lụa vuốt ve gò má tinh xảo của mình, nhìn vào gương, hỏi: "Chuyện để các cậu làm đã chuẩn bị xong hết chưa?"Nữ sinh tóc ngắn hưng phấn gật đầu: "Tất cả đã xong rồi, Tiểu Tuyết, cậu yên tâm đi! Hôm nay nhất định sẽ để cậu xem một vở kịch có một không hai trên đời!"Lúc này, nữ sinh mập mạp do dự hỏi: "Chúng ta làm như thế, sau khi Tư Hạ biết có nổi giận không?"Sắc mặt của Trình Tuyết nhất thời lạnh xuống: "Ý của cậu là Tư Hạ sẽ vì đồ xấu xí kia mà nổi giận với tôi?"Thấy Trình Tuyết nổi giận, ba người vội vàng xua tay: "Dĩ nhiên sẽ không, dĩ nhiên sẽ không! Sao có thể chứ!""Đúng đúng đúng, chờ Tư Hạ thấy được bộ mặt thật của đồ xấu xí kia, nhất định sẽ vô cùng chán ghét cô ta!"Nghe tới đó, sắc mặt của Trình Tuyết mới hơi dịu xuống: "Nếu hôm nay mắc phải sai lầm, các cậu cũng không cần phải theo tôi nữa.""Dạ dạ dạ, lần này nhất định sẽ không có vấn đề! Chúng tớ đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi. Tiểu Tuyết, cậu cứ việc yên tâm!"Trên khán đài.Đèn trên sân khấu sáng lên, nương theo tiếng nhạc sôi động, một nam một nữ tươi cười bước lên.Dưới sân khấu tối om là học sinh, giáo viên và các lãnh đạo.Sau khi người dẫn chương trình nói xong lời mở đầu và các vị lãnh đạo lên nói năng dài dòng, hội diễn văn nghệ tối nay cũng chính thức bắt đầu.Thể loại tiết mục của hôm nay vô cùng đa dạng. Ca hát, khiêu vũ hay kịch ngắn đều có cả, đã thể hiện đầy đủ nguyên tắc phát triển toàn diện của học sinh của Thanh Hòa, dưới đài thỉnh thoảng vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt.Tiết mục lớp F được xếp ở cuối cùng, dù sao tiết mục này có sự tham gia của hoa khôi của trường, được đăng lên diễn đàn trường học, ngay khi tin tức vừa truyền ra đã được mọi người vô cùng mong chờ."Tiết mục tiếp theo là của lớp 12F, tối nay lớp F sẽ mang đến cho chúng ta vở kịch "Công chúa Bạch Tuyết", tin chắc rằng mọi người đều đã biết vở kịch kinh điển này rồi. Đặc biệt lớp F sẽ sáng tạo vở kịch, làm nên sự khác biệt so với phiên bản gốc, sẽ rất đáng mong chờ!"Dưới khán đài, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, những khán giả còn đang uể oải đều lên tinh thần.Học sinh phía dưới rối rít giơ máy ảnh lên chụp và quay phim, tiếng thét chói tai vang lên liên tiếp."Tư Hạ! Tư Hạ! Tư Hạ!""A a a! Cuối cùng nam thần của tôi cũng ra sân rồi!""Trình Tuyết! Trình Tuyết! Nữ thần cố lên!"Trong tiếng vỗ tay nhiệt tình của khán giả, màn che trên sân khấu chậm rãi mở ra. Trình Tuyết mặc một bộ váy dạ hội màu đỏ hoa lệ theo phong cách trung cổ của Châu Âu, trên đầu hội vương miện của hoàng hậu, ưu nhã đứng trước mặt một chiếc gương."A a a! Nữ thần hôm nay thật đẹp! Đây chắc chắn là vương hậu đẹp nhất trong lịch sử rồi!""Nữ thần không diễn vai công chúa Bạch Tuyết sao? Việc này không khoa học! Công chúa Bạch Tuyết còn xinh đẹp hơn vương hậu! Trình Tuyết diễn vai vương hậu rồi, vậy ai sẽ diễn vai công chúa Bạch Tuyết?""Cậu còn chưa biết sao? Người diễn Bạch Tuyết là Diệp Oản Oản!""Đậu má! Diệp Oản Oản? Cậu trêu tớ đấy à? Đây chẳng phải là đệ nhất gái xấu Thanh Hòa à?"