Nơi địa phủ tối tăm, trên điện Diêm La trang nghiêm tĩnh lặng, Diêm Vương đang đỡ trán phê chữa sổ sinh tử. Chẳng biết từ đâu, một bóng đen nhỏ gầy đột ngột xuất hiện trong điện, đám âm binh bên trong tức thì rút binh khí, bày ra tư thế bắt người. Còn trên đài, Diêm Vương buông cuốn sổ nhỏ trong tay xuống, giương đôi mắt sắc lạnh nhìn xuống dưới, không giận mà tự uy: “Người phương nào, sao lại vô duyên vô cớ đến chốn đây.” Bóng đen nọ dần biến thành hình người, nhìn kỹ lại thì phát hiện đấy là một cô nhóc nhỏ tuổi, cao chừng bốn thước có dư, mặc trên người váy dài biên biếc xanh, xiêm áo bằng rơm rạ bằng tro, ấy thế mà lại mang đến cho điện Diêm La âm u chút ánh sáng. Mắt cô nhóc ánh lên vẻ phóng khoáng tinh nghịch, miệng thì nhẹ nhàng phân trần: “Ta là gốc huệ mọc dưới gốc cây cạnh bờ Hắc Thủy, vừa biến được thành người thì chạy đến đây ngay.” “Chắc là mi biết nguyên nhân cái chết của mình chứ hả?” “Thưa không.” Diêm Vương trầm ngâm: “Quái thay, lạ thay, Hắc Thủy vốn là khúc sông…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...