*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 01. Chiều tối, vào một ngày nghỉ hè năm lớp Mười Một, bố đưa crush của tôi về nhà. Tống Kỳ và bố tôi ở phòng khách nói cười vui vẻ, tôi ở phòng bếp gọt hoa quả cho hai người họ. Cái này, cũng vô lý quá đi mất! Song điều vô lý hơn là, bố tôi giữ cậu ấy lại ăn cơm 🙂 Trên bàn ăn, bố tôi chỉ chăm chăm gắp thức ăn cho cậu ấy, hình như trong mắt ông không tồn tại đứa con gái này thì phải. Thôi được, tôi làm bạn với không khí vậy. "Tiểu Tống à, nếu không phải cháu chưa thành niên, ít nhiều gì chú cũng phải mời cháu vài ly." Bố tôi uống một hơi, cả mặt bắt đầu đỏ bừng. Mặt Tống Kỳ không biến sắc, liên tục nói cười cùng bố tôi, cứ như là anh em ruột vậy. "Hứa Tư học trường X đó. Tống Kỳ, cháu cũng vậy phải không?" Bố tôi có vẻ đã ngà ngà say, giọng nói cũng khác rồi. "Vâng ạ." Tống Kỳ liếc nhìn con bé đang ngồi một góc gắp rau ăn là tôi, đáp lại một tiếng. Bố tôi càng…
Tác giả: