Tác giả:

Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…

Chương 247

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 247: Có muốn làm thư ký mới của anh cả đời khôngTrong lòng Lâm Quân căng thẳng: “Em ra đây từ lúc nào?”Những lời vừa rồi anh nói với mẹ, cô đã nghe được bao nhiêu?Lê Nhật Linh cười một tiếng với anh: “Em vừa ra, anh sao vậy? Vẻ mặt này giống như có tật giật mình, chẳng lẽ là liên lạc với cô thư ký nào sau lưng em hả?”Cô dùng giọng điệu thoải mái trêu chọc: “Để em đoán xem nào, là Lưu Ly hay là Lâm Thùy Ngọc, hay là còn có người nào mới nữa?”Lâm Quân bước nhanh đến trước mặt cô, hôn mạnh vào mặt cô một cái: “Chỉ có em, em có muốn làm thư ký mới của anh cả đời không? Như vậy anh sẽ ở trong tầm mắt của em, nhìn xem còn có người mới nào không.”“Em không muốn”“Sao lại không muốn?”“Cả ngày mặt đối mặt, hành hạ mắt thẩm mỹ của nhau rồi chán ghét mà vứt bỏ thì làm thế nào?”“Anh nói sẽ không như vậy, em tin không?”Khóe môi Lê Nhật Linh cong lên, lòng bàn tay dán vào lồng ngực anh, đầu ngón tay vòng vòng ở điểm nhạy cảm của anh: “Thời gian sẽ chứng minh cho em thấy”Anh bắt lấy ngón tay mềm mại đang trêu chọc trên ngực mình, đặt trên môi hôn một cái: “Không xem phim nữa à?”Cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Không xem nữa, không có ý nghĩa”“Vậy thì chúng ta làm mấy chuyện có ý nghĩa đi” Sắc mặt anh tối lại, bế cô lên rồi đi vào phòng.Hai người vừa đi vừa cởi quần áo ra, quần áo rơi lả tả dưới đất.Thời khắc đặt cô lên giường thì trên cơ thể hai người đều chỉ còn đồ lót.Hai tay Lê Nhật Linh ôm lấy cổ anh, hơi thở thơm ngát phả vào bên tai anh: “Lâm Quân, em không muốn đến nhà họ Lâm, như bây giờ cũng rất tốt”Anh dừng lại, nhìn cô và nói: “Tại sao?”“Bỗng nhiên nghĩ thông suốt thôi, dù sao mẹ cũng hiểu lầm em, em về cũng chỉ tự làm mình mất mặt”Thật ra những lời Lâm Quân nói trong điện thoại cô đều nghe thấy hết.Đột nhiên cô không muốn hỏi thêm nữa.Lâm Quân đang che gió che mưa cho mình, anh không muốn để mình đối mặt, vậy thì cô cần gì phải tự tìm phiền não.Không sao cả, cứ như vậy đi…€ó lẽ thời gian sẽ giải quyết tất cả mọi vấn đề.

Chương 247: Có muốn làm thư ký mới của anh cả đời không

Trong lòng Lâm Quân căng thẳng: “Em ra đây từ lúc nào?”

Những lời vừa rồi anh nói với mẹ, cô đã nghe được bao nhiêu?

Lê Nhật Linh cười một tiếng với anh: “Em vừa ra, anh sao vậy? Vẻ mặt này giống như có tật giật mình, chẳng lẽ là liên lạc với cô thư ký nào sau lưng em hả?”

Cô dùng giọng điệu thoải mái trêu chọc: “Để em đoán xem nào, là Lưu Ly hay là Lâm Thùy Ngọc, hay là còn có người nào mới nữa?”

Lâm Quân bước nhanh đến trước mặt cô, hôn mạnh vào mặt cô một cái: “Chỉ có em, em có muốn làm thư ký mới của anh cả đời không? Như vậy anh sẽ ở trong tầm mắt của em, nhìn xem còn có người mới nào không.”

“Em không muốn”

“Sao lại không muốn?”

“Cả ngày mặt đối mặt, hành hạ mắt thẩm mỹ của nhau rồi chán ghét mà vứt bỏ thì làm thế nào?”

“Anh nói sẽ không như vậy, em tin không?”

Khóe môi Lê Nhật Linh cong lên, lòng bàn tay dán vào lồng ngực anh, đầu ngón tay vòng vòng ở điểm nhạy cảm của anh: “Thời gian sẽ chứng minh cho em thấy”

Anh bắt lấy ngón tay mềm mại đang trêu chọc trên ngực mình, đặt trên môi hôn một cái: “Không xem phim nữa à?”

Cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Không xem nữa, không có ý nghĩa”

“Vậy thì chúng ta làm mấy chuyện có ý nghĩa đi” Sắc mặt anh tối lại, bế cô lên rồi đi vào phòng.

Hai người vừa đi vừa cởi quần áo ra, quần áo rơi lả tả dưới đất.

Thời khắc đặt cô lên giường thì trên cơ thể hai người đều chỉ còn đồ lót.

Hai tay Lê Nhật Linh ôm lấy cổ anh, hơi thở thơm ngát phả vào bên tai anh: “Lâm Quân, em không muốn đến nhà họ Lâm, như bây giờ cũng rất tốt”

Anh dừng lại, nhìn cô và nói: “Tại sao?”

“Bỗng nhiên nghĩ thông suốt thôi, dù sao mẹ cũng hiểu lầm em, em về cũng chỉ tự làm mình mất mặt”

Thật ra những lời Lâm Quân nói trong điện thoại cô đều nghe thấy hết.

Đột nhiên cô không muốn hỏi thêm nữa.

Lâm Quân đang che gió che mưa cho mình, anh không muốn để mình đối mặt, vậy thì cô cần gì phải tự tìm phiền não.

Không sao cả, cứ như vậy đi…

€ó lẽ thời gian sẽ giải quyết tất cả mọi vấn đề.

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 247: Có muốn làm thư ký mới của anh cả đời khôngTrong lòng Lâm Quân căng thẳng: “Em ra đây từ lúc nào?”Những lời vừa rồi anh nói với mẹ, cô đã nghe được bao nhiêu?Lê Nhật Linh cười một tiếng với anh: “Em vừa ra, anh sao vậy? Vẻ mặt này giống như có tật giật mình, chẳng lẽ là liên lạc với cô thư ký nào sau lưng em hả?”Cô dùng giọng điệu thoải mái trêu chọc: “Để em đoán xem nào, là Lưu Ly hay là Lâm Thùy Ngọc, hay là còn có người nào mới nữa?”Lâm Quân bước nhanh đến trước mặt cô, hôn mạnh vào mặt cô một cái: “Chỉ có em, em có muốn làm thư ký mới của anh cả đời không? Như vậy anh sẽ ở trong tầm mắt của em, nhìn xem còn có người mới nào không.”“Em không muốn”“Sao lại không muốn?”“Cả ngày mặt đối mặt, hành hạ mắt thẩm mỹ của nhau rồi chán ghét mà vứt bỏ thì làm thế nào?”“Anh nói sẽ không như vậy, em tin không?”Khóe môi Lê Nhật Linh cong lên, lòng bàn tay dán vào lồng ngực anh, đầu ngón tay vòng vòng ở điểm nhạy cảm của anh: “Thời gian sẽ chứng minh cho em thấy”Anh bắt lấy ngón tay mềm mại đang trêu chọc trên ngực mình, đặt trên môi hôn một cái: “Không xem phim nữa à?”Cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Không xem nữa, không có ý nghĩa”“Vậy thì chúng ta làm mấy chuyện có ý nghĩa đi” Sắc mặt anh tối lại, bế cô lên rồi đi vào phòng.Hai người vừa đi vừa cởi quần áo ra, quần áo rơi lả tả dưới đất.Thời khắc đặt cô lên giường thì trên cơ thể hai người đều chỉ còn đồ lót.Hai tay Lê Nhật Linh ôm lấy cổ anh, hơi thở thơm ngát phả vào bên tai anh: “Lâm Quân, em không muốn đến nhà họ Lâm, như bây giờ cũng rất tốt”Anh dừng lại, nhìn cô và nói: “Tại sao?”“Bỗng nhiên nghĩ thông suốt thôi, dù sao mẹ cũng hiểu lầm em, em về cũng chỉ tự làm mình mất mặt”Thật ra những lời Lâm Quân nói trong điện thoại cô đều nghe thấy hết.Đột nhiên cô không muốn hỏi thêm nữa.Lâm Quân đang che gió che mưa cho mình, anh không muốn để mình đối mặt, vậy thì cô cần gì phải tự tìm phiền não.Không sao cả, cứ như vậy đi…€ó lẽ thời gian sẽ giải quyết tất cả mọi vấn đề.

Chương 247