Tác giả:

Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…

Chương 249

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 249: Mẹ không muốn chúng ta có con bây giờLê Nhật Linh dừng một chút, thấy anh hiểu lầm thì chậm rãi giải thích: “Hiện tại mẹ không muốn để cho chúng ta có con”Nụ cười trên mặt Lâm Quân phai nhạt đi một chút, nhưng anh vấn ra vẻ thoải mái cọ xát vào mặt cô: “Sinh con cũng được, chờ đến khi con ra đời, mẹ cũng sẽ không nói được gì.”“Không được, nếu như bây giờ có con thì nút thắt trong lòng mẹ sẽ càng lớn hơn, mẹ sẽ nghĩ là chúng ta không tôn trọng mẹ, đang ép mẹ” Lê Nhật Linh nghĩ thông suốt: “Chờ đến khi khúc mắc trong lòng mẹ được hóa giải, chúng ta sẽ có con.Huống chỉ cô biết là đối với người ngoài Lâm Quân lạnh lùng vô tình, nhưng anh là một người con hiếu thảo.Vì mình cho nên bây giờ anh chống đối mẹ, đây là anh đã vượt quá giới hạn của mình, sao có thể tiếp tục để anh làm người xấu được, thời gian sẽ chứng minh tất cả.“Nhưng trong nhà có bao sao?” Anh vẫn chưa từ bỏ đấu tranh.“Có, lần trước lúc anh đưa Nhã Tuyết về, anh mua ở cửa hàng tiện lợi” Còn mua một phát mấy hộp mùi vị khác nhau.Bỗng nhiên Lâm Quân hơi hối hận, không nên vì ra oai phủ đầu với Lê Nhã Tuyết mà mua bao cao su chó má này.Nếu như người phụ nữ Lê Nhã Tuyết kia có chút liêm sỉ thì coi như không uổng công, nhưng trái lại Lê Nhã Tuyết là người không biết xấu hổ, đừng nói là dùng cái gì cũng vô dụng, hôm nay anh còn bị bắt phải đeo bao cao su.Thật sự anh không cam lòng.Lê Nhật Linh từ dưới người anh bò ra ngoài, nửa người lộ ra khỏi chăn, cánh tay trắng nõn mở ngăn kéo ra, cầm lấy một hộp ném cho anh.Một tay anh bắt được bao, một tay túm lấy vòng eo thon gọn của Lê Nhật Linh kéo về, một lần nữa đè xuống dưới người mình.“Được, nghe theo em, nhưng em phải đeo giúp anh”“Tay của anh có bị gãy đâu.”“Nhưng tay của anh muốn ôm em, với lại đeo bao là do em đề nghị, nhất định em phải chịu trách nhiệm”Lâm Quân bóc hộp, lấy ra một cái túi nhỏ, đưa vào tay cô.Lê Nhật Linh do dự, mặc dù đã làm với anh không biết bao nhiêu lần, nhưng chủ động nhìn và sờ soạng thì chưa từng có.“Không đồng ý thì coi như xong, anh chỉ ước không cần dùng.”“Đeo, em đeo!”Đối với Lâm Quân, mấy phút này ban đầu là hưởng thụ, sau đó lại hơi biến chất.

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 249: Mẹ không muốn chúng ta có con bây giờLê Nhật Linh dừng một chút, thấy anh hiểu lầm thì chậm rãi giải thích: “Hiện tại mẹ không muốn để cho chúng ta có con”Nụ cười trên mặt Lâm Quân phai nhạt đi một chút, nhưng anh vấn ra vẻ thoải mái cọ xát vào mặt cô: “Sinh con cũng được, chờ đến khi con ra đời, mẹ cũng sẽ không nói được gì.”“Không được, nếu như bây giờ có con thì nút thắt trong lòng mẹ sẽ càng lớn hơn, mẹ sẽ nghĩ là chúng ta không tôn trọng mẹ, đang ép mẹ” Lê Nhật Linh nghĩ thông suốt: “Chờ đến khi khúc mắc trong lòng mẹ được hóa giải, chúng ta sẽ có con.Huống chỉ cô biết là đối với người ngoài Lâm Quân lạnh lùng vô tình, nhưng anh là một người con hiếu thảo.Vì mình cho nên bây giờ anh chống đối mẹ, đây là anh đã vượt quá giới hạn của mình, sao có thể tiếp tục để anh làm người xấu được, thời gian sẽ chứng minh tất cả.“Nhưng trong nhà có bao sao?” Anh vẫn chưa từ bỏ đấu tranh.“Có, lần trước lúc anh đưa Nhã Tuyết về, anh mua ở cửa hàng tiện lợi” Còn mua một phát mấy hộp mùi vị khác nhau.Bỗng nhiên Lâm Quân hơi hối hận, không nên vì ra oai phủ đầu với Lê Nhã Tuyết mà mua bao cao su chó má này.Nếu như người phụ nữ Lê Nhã Tuyết kia có chút liêm sỉ thì coi như không uổng công, nhưng trái lại Lê Nhã Tuyết là người không biết xấu hổ, đừng nói là dùng cái gì cũng vô dụng, hôm nay anh còn bị bắt phải đeo bao cao su.Thật sự anh không cam lòng.Lê Nhật Linh từ dưới người anh bò ra ngoài, nửa người lộ ra khỏi chăn, cánh tay trắng nõn mở ngăn kéo ra, cầm lấy một hộp ném cho anh.Một tay anh bắt được bao, một tay túm lấy vòng eo thon gọn của Lê Nhật Linh kéo về, một lần nữa đè xuống dưới người mình.“Được, nghe theo em, nhưng em phải đeo giúp anh”“Tay của anh có bị gãy đâu.”“Nhưng tay của anh muốn ôm em, với lại đeo bao là do em đề nghị, nhất định em phải chịu trách nhiệm”Lâm Quân bóc hộp, lấy ra một cái túi nhỏ, đưa vào tay cô.Lê Nhật Linh do dự, mặc dù đã làm với anh không biết bao nhiêu lần, nhưng chủ động nhìn và sờ soạng thì chưa từng có.“Không đồng ý thì coi như xong, anh chỉ ước không cần dùng.”“Đeo, em đeo!”Đối với Lâm Quân, mấy phút này ban đầu là hưởng thụ, sau đó lại hơi biến chất.

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 249: Mẹ không muốn chúng ta có con bây giờLê Nhật Linh dừng một chút, thấy anh hiểu lầm thì chậm rãi giải thích: “Hiện tại mẹ không muốn để cho chúng ta có con”Nụ cười trên mặt Lâm Quân phai nhạt đi một chút, nhưng anh vấn ra vẻ thoải mái cọ xát vào mặt cô: “Sinh con cũng được, chờ đến khi con ra đời, mẹ cũng sẽ không nói được gì.”“Không được, nếu như bây giờ có con thì nút thắt trong lòng mẹ sẽ càng lớn hơn, mẹ sẽ nghĩ là chúng ta không tôn trọng mẹ, đang ép mẹ” Lê Nhật Linh nghĩ thông suốt: “Chờ đến khi khúc mắc trong lòng mẹ được hóa giải, chúng ta sẽ có con.Huống chỉ cô biết là đối với người ngoài Lâm Quân lạnh lùng vô tình, nhưng anh là một người con hiếu thảo.Vì mình cho nên bây giờ anh chống đối mẹ, đây là anh đã vượt quá giới hạn của mình, sao có thể tiếp tục để anh làm người xấu được, thời gian sẽ chứng minh tất cả.“Nhưng trong nhà có bao sao?” Anh vẫn chưa từ bỏ đấu tranh.“Có, lần trước lúc anh đưa Nhã Tuyết về, anh mua ở cửa hàng tiện lợi” Còn mua một phát mấy hộp mùi vị khác nhau.Bỗng nhiên Lâm Quân hơi hối hận, không nên vì ra oai phủ đầu với Lê Nhã Tuyết mà mua bao cao su chó má này.Nếu như người phụ nữ Lê Nhã Tuyết kia có chút liêm sỉ thì coi như không uổng công, nhưng trái lại Lê Nhã Tuyết là người không biết xấu hổ, đừng nói là dùng cái gì cũng vô dụng, hôm nay anh còn bị bắt phải đeo bao cao su.Thật sự anh không cam lòng.Lê Nhật Linh từ dưới người anh bò ra ngoài, nửa người lộ ra khỏi chăn, cánh tay trắng nõn mở ngăn kéo ra, cầm lấy một hộp ném cho anh.Một tay anh bắt được bao, một tay túm lấy vòng eo thon gọn của Lê Nhật Linh kéo về, một lần nữa đè xuống dưới người mình.“Được, nghe theo em, nhưng em phải đeo giúp anh”“Tay của anh có bị gãy đâu.”“Nhưng tay của anh muốn ôm em, với lại đeo bao là do em đề nghị, nhất định em phải chịu trách nhiệm”Lâm Quân bóc hộp, lấy ra một cái túi nhỏ, đưa vào tay cô.Lê Nhật Linh do dự, mặc dù đã làm với anh không biết bao nhiêu lần, nhưng chủ động nhìn và sờ soạng thì chưa từng có.“Không đồng ý thì coi như xong, anh chỉ ước không cần dùng.”“Đeo, em đeo!”Đối với Lâm Quân, mấy phút này ban đầu là hưởng thụ, sau đó lại hơi biến chất.

Chương 249