Tác giả:

Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…

Chương 760

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… “Không! Hạ Ly cũng muốn đi gặp bố!” Hạ Ly không hài lòng, vươn cánh tay mập mạp nhỏ bé ra và tranh cãi với Lâm Quân.Lâm Quân càng cảm thấy khó chịu: ‘Không được gọi cậu ta là bố!”“Vậy Hạ Ly phải gọi bố là gì bây giờ?” Hạ Ly nghiêng đầu nhìn Lâm Quân, không hề sợ hãi dáng vẻ hung dữ của anh Từ đầu đến cuối, Lâm Quân cũng chỉ giả vờ để hù dọa cô bé. Nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của Hạ Ly, Lâm Quân không còn một chút cáu giận nào: “Hãy gọi cậu ta là chú Tuấn!”“Vậy Hạ Ly có thể đi với bố mẹ không?” Hạ Ly nhìn Lê Nhật Linh, hỏi ý kiến một cách ngoan ngon và lanh lợi, nhưng dáng vẻ lại vô cùng mong đợi.Nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi! Từ nhỏ, Hạ Ly đã đi theo Trần Hi Tuấn. Lâu như vậy cô bé vẫn không được gặp cậu ta, chắc chắn cô bé rất nhớ cậu ta.Lâm Quân còn đang dụ dỗ Hạ Ly: “Vậy sau này Hạ Ly không thể gọi chú ấy là bố, chỉ có thể gọi là chú Tuấn, được không?”Có thể nhìn ra được, Lâm Quân vô cùng đề phòng những chuyện thế này. Tại sao con gái cưng của anh lại có thể gọi một người đàn ông khác là ‘Bố’ chứ?“Tại sao lại phải gọi như vậy chứ? Hạ Ly cảm thấy khó hiểu. Khi còn ở nước Mỹ, Lê Nhật Linh cũng từng cố gắng thay đối cách xưng hô của Hạ Ly, nhưng chẳng ai ngờ là cô bé vẫn không thể thay đổi. Hạ Ly cứ nghĩ răng người đàn ông luôn ở bên cạnh mình thì mình phải gọi là “Bố!”.Những người bạn nhỏ khác đều có “Bố’ của mình, vậy chắc chẩn Trần Hi Tuấn cũng là “Bố” của cô bé Lâm Quân cười nhếch mép: “Bởi mỗi người chỉ có một người bố. Hạ Ly đã có bố là bố của con, nên con không thể gọi những người khác là bố nữa!”Anh cũng không biết phải nói thế nào mới có thể giải thích rõ cho Hạ Ly về chuyện này. Nhưng chắc chản đến lúc trưởng thành, Hạ Ly sẽ hiếu những điều này.Hạ Ly vẫn còn đang nghiêm túc suy nghĩ, không biết giữa “Bố” và “Bố” có gì khác nhau, lại bị Lê Nhật Linh Dù sao Trần Hi Tuấn cũng lập tức phải về nước rồi. Đưa Hạ Ly đi gặp cậu ta cũng tốt!”Lâm Quân gật đầu một cái, cũng không hề phản đối. Dù sao Lê Nhật Linh nói đúng, mà anh cũng sẽ đi cùng. Trước mặt anh, Trần Hi Tuấn cũng không thể táy máy chân tay với Lê Nhật Minh chứ?Hài lòng nhìn người phụ nữ xinh đẹp và cô bé xinh đẹp của nhà mình đều cười lên, Trần Hi Tuấn thật sự đã chịu thiệt thòi mà! Lúc Lê Nhật Linh quay về, anh còn ghen tị Trần Hi Tuấn, nhưng.hôm nay nhìn lại, hình như cũng không có gì phải ghen tị mà!Lê Nhật Linh lại đột nhiên nhớ tới, hình như: vẫn còn một việc mà cô quên nói cho Lâm Quân.“Sao vậy?” Lâm Quân phát hiện vẻ mặt Lê Nhật Linh hơi thay đổi, giống như có chuyện gì đó muốn nói với anh, nhưng lại không biết làm sao mở miệng, dáng vẻ rất kỳ quái, vì vậy anh chủ động hỏi Lê Nhật Linh.“Trần Hi Tuấn đã chuyển nhượng Công ty ZO cho tôi!” Lê Nhật Linh nhìn Lâm Quân và nhàn nhạt mở miệng Lúc này, Lâm Quân thật sự nhíu mày: “Em đã nhận lấy à?”Trong mắt anh, nói ZO lớn thì nó cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng ở nước Mỹ, nó đã nổi lên rất nhanh, phát triển rất tốt, tương.lai cũng rất rộng mở. Nhưng Lâm Quân thật sự không ngờ là James sẽ đồng ý để Trần Hi Tuấn trực tiếp tặng hẳn Công ty ZO cho Lê Nhật Linh.Lê Nhật Linh gật đầu một cái. Lúc đầu, cô cũng không muốn nhận, nhưng cô không thể nói lại Trần Hi Tuấn. Trần Hi Tuấn nói được là làm được, mà dù thế nào, cô cũng không thể nhìn Công ty ZO giải tán.Công †y ZO là công sức vất vả khổ cực của cô suốt ba năm kia, nó cũng giống như một đứa con của cô vậy.“Trần Hi Tuấn nói… Nếu tôi không đồng ý, vậy cậu ta lập tức giải tán Công ty ZOI”Lâm Quân gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn có vẻ kỳ quái. Anh ta không quan tâm đến một công ty như Công ty ZO, nhưng lời kia của Trần Hi Tuấn là có ý gì?Như vậy chẳng phải cậu ta và Lê Nhật Linh lại liên quan đến nhau, dây dưa không rõ à?Lâm Quân đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Lê Nhật Linh đầy vẻ mong đợi, giống như một đứa bé đang hy vọng nhận được lời khen ngợi: “Trong suốt mấy năm em rời khỏi nơi này, anh vẫn luôn giữ gìn Công ty JZ, muốn đợi em quay vềt”“Anh vẫn còn giữ à?” Lê Nhật Minh hơi ngạc nhiên. Hôm nay, cô đã không còn là cô của lúc trước, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không.hiểu, chỉ là một cô gái nhỏ, được Lâm Quân bảo vệ sau lưng. Cô biết, muốn duy trì một công ty cần một nguồn vốn như thế nào.

“Không! Hạ Ly cũng muốn đi gặp bố!” Hạ Ly không hài lòng, vươn cánh tay mập mạp nhỏ bé ra và tranh cãi với Lâm Quân.

Lâm Quân càng cảm thấy khó chịu: ‘Không được gọi cậu ta là bố!”

“Vậy Hạ Ly phải gọi bố là gì bây giờ?” Hạ Ly nghiêng đầu nhìn Lâm Quân, không hề sợ hãi dáng vẻ hung dữ của anh Từ đầu đến cuối, Lâm Quân cũng chỉ giả vờ để hù dọa cô bé. Nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của Hạ Ly, Lâm Quân không còn một chút cáu giận nào: “Hãy gọi cậu ta là chú Tuấn!”

“Vậy Hạ Ly có thể đi với bố mẹ không?” Hạ Ly nhìn Lê Nhật Linh, hỏi ý kiến một cách ngoan ngon và lanh lợi, nhưng dáng vẻ lại vô cùng mong đợi.

Nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi! Từ nhỏ, Hạ Ly đã đi theo Trần Hi Tuấn. Lâu như vậy cô bé vẫn không được gặp cậu ta, chắc chắn cô bé rất nhớ cậu ta.

Lâm Quân còn đang dụ dỗ Hạ Ly: “Vậy sau này Hạ Ly không thể gọi chú ấy là bố, chỉ có thể gọi là chú Tuấn, được không?”

Có thể nhìn ra được, Lâm Quân vô cùng đề phòng những chuyện thế này. Tại sao con gái cưng của anh lại có thể gọi một người đàn ông khác là ‘Bố’ chứ?

“Tại sao lại phải gọi như vậy chứ? Hạ Ly cảm thấy khó hiểu. Khi còn ở nước Mỹ, Lê Nhật Linh cũng từng cố gắng thay đối cách xưng hô của Hạ Ly, nhưng chẳng ai ngờ là cô bé vẫn không thể thay đổi. Hạ Ly cứ nghĩ răng người đàn ông luôn ở bên cạnh mình thì mình phải gọi là “Bố!”.

Những người bạn nhỏ khác đều có “Bố’ của mình, vậy chắc chẩn Trần Hi Tuấn cũng là “Bố” của cô bé Lâm Quân cười nhếch mép: “Bởi mỗi người chỉ có một người bố. Hạ Ly đã có bố là bố của con, nên con không thể gọi những người khác là bố nữa!”

Anh cũng không biết phải nói thế nào mới có thể giải thích rõ cho Hạ Ly về chuyện này. Nhưng chắc chản đến lúc trưởng thành, Hạ Ly sẽ hiếu những điều này.

Hạ Ly vẫn còn đang nghiêm túc suy nghĩ, không biết giữa “Bố” và “Bố” có gì khác nhau, lại bị Lê Nhật Linh Dù sao Trần Hi Tuấn cũng lập tức phải về nước rồi. Đưa Hạ Ly đi gặp cậu ta cũng tốt!”

Lâm Quân gật đầu một cái, cũng không hề phản đối. Dù sao Lê Nhật Linh nói đúng, mà anh cũng sẽ đi cùng. Trước mặt anh, Trần Hi Tuấn cũng không thể táy máy chân tay với Lê Nhật Minh chứ?

Hài lòng nhìn người phụ nữ xinh đẹp và cô bé xinh đẹp của nhà mình đều cười lên, Trần Hi Tuấn thật sự đã chịu thiệt thòi mà! Lúc Lê Nhật Linh quay về, anh còn ghen tị Trần Hi Tuấn, nhưng.

hôm nay nhìn lại, hình như cũng không có gì phải ghen tị mà!

Lê Nhật Linh lại đột nhiên nhớ tới, hình như: vẫn còn một việc mà cô quên nói cho Lâm Quân.

“Sao vậy?” Lâm Quân phát hiện vẻ mặt Lê Nhật Linh hơi thay đổi, giống như có chuyện gì đó muốn nói với anh, nhưng lại không biết làm sao mở miệng, dáng vẻ rất kỳ quái, vì vậy anh chủ động hỏi Lê Nhật Linh.

“Trần Hi Tuấn đã chuyển nhượng Công ty ZO cho tôi!” Lê Nhật Linh nhìn Lâm Quân và nhàn nhạt mở miệng Lúc này, Lâm Quân thật sự nhíu mày: “Em đã nhận lấy à?”

Trong mắt anh, nói ZO lớn thì nó cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng ở nước Mỹ, nó đã nổi lên rất nhanh, phát triển rất tốt, tương.

lai cũng rất rộng mở. Nhưng Lâm Quân thật sự không ngờ là James sẽ đồng ý để Trần Hi Tuấn trực tiếp tặng hẳn Công ty ZO cho Lê Nhật Linh.

Lê Nhật Linh gật đầu một cái. Lúc đầu, cô cũng không muốn nhận, nhưng cô không thể nói lại Trần Hi Tuấn. Trần Hi Tuấn nói được là làm được, mà dù thế nào, cô cũng không thể nhìn Công ty ZO giải tán.

Công †y ZO là công sức vất vả khổ cực của cô suốt ba năm kia, nó cũng giống như một đứa con của cô vậy.

“Trần Hi Tuấn nói… Nếu tôi không đồng ý, vậy cậu ta lập tức giải tán Công ty ZOI”

Lâm Quân gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn có vẻ kỳ quái. Anh ta không quan tâm đến một công ty như Công ty ZO, nhưng lời kia của Trần Hi Tuấn là có ý gì?

Như vậy chẳng phải cậu ta và Lê Nhật Linh lại liên quan đến nhau, dây dưa không rõ à?

Lâm Quân đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Lê Nhật Linh đầy vẻ mong đợi, giống như một đứa bé đang hy vọng nhận được lời khen ngợi: “Trong suốt mấy năm em rời khỏi nơi này, anh vẫn luôn giữ gìn Công ty JZ, muốn đợi em quay vềt”

“Anh vẫn còn giữ à?” Lê Nhật Minh hơi ngạc nhiên. Hôm nay, cô đã không còn là cô của lúc trước, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không.

hiểu, chỉ là một cô gái nhỏ, được Lâm Quân bảo vệ sau lưng. Cô biết, muốn duy trì một công ty cần một nguồn vốn như thế nào.

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… “Không! Hạ Ly cũng muốn đi gặp bố!” Hạ Ly không hài lòng, vươn cánh tay mập mạp nhỏ bé ra và tranh cãi với Lâm Quân.Lâm Quân càng cảm thấy khó chịu: ‘Không được gọi cậu ta là bố!”“Vậy Hạ Ly phải gọi bố là gì bây giờ?” Hạ Ly nghiêng đầu nhìn Lâm Quân, không hề sợ hãi dáng vẻ hung dữ của anh Từ đầu đến cuối, Lâm Quân cũng chỉ giả vờ để hù dọa cô bé. Nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của Hạ Ly, Lâm Quân không còn một chút cáu giận nào: “Hãy gọi cậu ta là chú Tuấn!”“Vậy Hạ Ly có thể đi với bố mẹ không?” Hạ Ly nhìn Lê Nhật Linh, hỏi ý kiến một cách ngoan ngon và lanh lợi, nhưng dáng vẻ lại vô cùng mong đợi.Nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi! Từ nhỏ, Hạ Ly đã đi theo Trần Hi Tuấn. Lâu như vậy cô bé vẫn không được gặp cậu ta, chắc chắn cô bé rất nhớ cậu ta.Lâm Quân còn đang dụ dỗ Hạ Ly: “Vậy sau này Hạ Ly không thể gọi chú ấy là bố, chỉ có thể gọi là chú Tuấn, được không?”Có thể nhìn ra được, Lâm Quân vô cùng đề phòng những chuyện thế này. Tại sao con gái cưng của anh lại có thể gọi một người đàn ông khác là ‘Bố’ chứ?“Tại sao lại phải gọi như vậy chứ? Hạ Ly cảm thấy khó hiểu. Khi còn ở nước Mỹ, Lê Nhật Linh cũng từng cố gắng thay đối cách xưng hô của Hạ Ly, nhưng chẳng ai ngờ là cô bé vẫn không thể thay đổi. Hạ Ly cứ nghĩ răng người đàn ông luôn ở bên cạnh mình thì mình phải gọi là “Bố!”.Những người bạn nhỏ khác đều có “Bố’ của mình, vậy chắc chẩn Trần Hi Tuấn cũng là “Bố” của cô bé Lâm Quân cười nhếch mép: “Bởi mỗi người chỉ có một người bố. Hạ Ly đã có bố là bố của con, nên con không thể gọi những người khác là bố nữa!”Anh cũng không biết phải nói thế nào mới có thể giải thích rõ cho Hạ Ly về chuyện này. Nhưng chắc chản đến lúc trưởng thành, Hạ Ly sẽ hiếu những điều này.Hạ Ly vẫn còn đang nghiêm túc suy nghĩ, không biết giữa “Bố” và “Bố” có gì khác nhau, lại bị Lê Nhật Linh Dù sao Trần Hi Tuấn cũng lập tức phải về nước rồi. Đưa Hạ Ly đi gặp cậu ta cũng tốt!”Lâm Quân gật đầu một cái, cũng không hề phản đối. Dù sao Lê Nhật Linh nói đúng, mà anh cũng sẽ đi cùng. Trước mặt anh, Trần Hi Tuấn cũng không thể táy máy chân tay với Lê Nhật Minh chứ?Hài lòng nhìn người phụ nữ xinh đẹp và cô bé xinh đẹp của nhà mình đều cười lên, Trần Hi Tuấn thật sự đã chịu thiệt thòi mà! Lúc Lê Nhật Linh quay về, anh còn ghen tị Trần Hi Tuấn, nhưng.hôm nay nhìn lại, hình như cũng không có gì phải ghen tị mà!Lê Nhật Linh lại đột nhiên nhớ tới, hình như: vẫn còn một việc mà cô quên nói cho Lâm Quân.“Sao vậy?” Lâm Quân phát hiện vẻ mặt Lê Nhật Linh hơi thay đổi, giống như có chuyện gì đó muốn nói với anh, nhưng lại không biết làm sao mở miệng, dáng vẻ rất kỳ quái, vì vậy anh chủ động hỏi Lê Nhật Linh.“Trần Hi Tuấn đã chuyển nhượng Công ty ZO cho tôi!” Lê Nhật Linh nhìn Lâm Quân và nhàn nhạt mở miệng Lúc này, Lâm Quân thật sự nhíu mày: “Em đã nhận lấy à?”Trong mắt anh, nói ZO lớn thì nó cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng ở nước Mỹ, nó đã nổi lên rất nhanh, phát triển rất tốt, tương.lai cũng rất rộng mở. Nhưng Lâm Quân thật sự không ngờ là James sẽ đồng ý để Trần Hi Tuấn trực tiếp tặng hẳn Công ty ZO cho Lê Nhật Linh.Lê Nhật Linh gật đầu một cái. Lúc đầu, cô cũng không muốn nhận, nhưng cô không thể nói lại Trần Hi Tuấn. Trần Hi Tuấn nói được là làm được, mà dù thế nào, cô cũng không thể nhìn Công ty ZO giải tán.Công †y ZO là công sức vất vả khổ cực của cô suốt ba năm kia, nó cũng giống như một đứa con của cô vậy.“Trần Hi Tuấn nói… Nếu tôi không đồng ý, vậy cậu ta lập tức giải tán Công ty ZOI”Lâm Quân gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn có vẻ kỳ quái. Anh ta không quan tâm đến một công ty như Công ty ZO, nhưng lời kia của Trần Hi Tuấn là có ý gì?Như vậy chẳng phải cậu ta và Lê Nhật Linh lại liên quan đến nhau, dây dưa không rõ à?Lâm Quân đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Lê Nhật Linh đầy vẻ mong đợi, giống như một đứa bé đang hy vọng nhận được lời khen ngợi: “Trong suốt mấy năm em rời khỏi nơi này, anh vẫn luôn giữ gìn Công ty JZ, muốn đợi em quay vềt”“Anh vẫn còn giữ à?” Lê Nhật Minh hơi ngạc nhiên. Hôm nay, cô đã không còn là cô của lúc trước, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không.hiểu, chỉ là một cô gái nhỏ, được Lâm Quân bảo vệ sau lưng. Cô biết, muốn duy trì một công ty cần một nguồn vốn như thế nào.

Chương 760