Tác giả:

Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…

Chương 1039

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1039 “Hừ, cô nói đi? Chuyện xảy ra hôm nay không phải ngẫu nhiên đúng không!” Lê Nhật Linh nhếch miệng, trào phúng liếc. nhìn Hạ Lan Châu, tuy rằng cả người cô bây giờ nhếch nhác nhưng khí thế một chút cũng không thua kém người khác. “Tôi không hiểu cô đang nói cái gì, liên quan gì đến tôi chứ?” Hạ Lan Châu mím môi cũng không tiếp tục tranh cãi. “Nhật Linh” Hạ Huy Thành áy náy nhìn về phía Hạ Lan Châu, đứng dậy rút khăn giấy lau mặt cho Lê Nhật Linh. “Không cần!” Lê Nhật Linh quay mặt sang một bên, đứng lên, lạnh lùng nhìn về phía mẹ Hạ. “Hôm nay tôi nhận cái tát này và nửa ly rượu vang đỏ. Xem như đây là đền đáp cho sự giúp đỡ của con trai bác đã dành cho tôi trong suốt nhiều năm qua. Chẳng qua bà nghe cho rõ đây, phần tình cảm này, không có nghĩa là giữa chúng tôi có gì đó với nhau, tôi từ trước đến giờ chưa bao giờ có suy nghĩ không an phận với Hạ Huy Thành, trước đây không có, bây giờ cũng không có, sau này cũng sẽ không bao giờ có. “ Những lời này của Lê Nhật Linh không chỉ là muốn nói cho mẹ Hạ nghe mà còn là muốn nói cho Hạ Huy Thành nghe, cô không muốn anh có bất kỳ ảo tưởng nào về bản thân, và cô cũng thực sự hy vọng rằng anh có thể quên đi bản thân, sống thật tốt. Trước kia những lời nói tàn nhãn như thế này cô không thể nói ra miệng được, bây giờ nói ra cũng vừa đúng lúc. Về phần Hạ Huy Thành, anh rất muốn buông tha cho Lê Nhật Linh, nhưng lúc này khi thật sự nghe thấy cô nói ra những lời dứt khoát như vậy, trong lòng anh vẫn có chút đau đớn. “Mẹ, hai người đang làm cái gì vậy?” Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Lê Mỹ Vân lúc này lại đột nhiên xuất hiện. “Nhật Linh, sao lại thành ra thế này” Lê Mỹ Vân từ sớm đã biết chuyện này, cô ta và Hạ Lan Châu đã lên kế hoạch cho tất cả những việc này, nhưng cô ta vẫn giả vờ đau khổ đi lên xem xem rốt cuộc đã có chuyện gì Xảy ra. “Mỹ Vân!” Mẹ Hạ nhìn thấy Lê Mỹ Vân vẫn lo lắng cô ta sẽ hiểu lầm, nhưng xem bộ dạng của Lê Mỹ Vân có vẻ hơi khác so với những gì bà ta nghĩ. Ánh mắt Hạ Lan Châu càng sâu thẳm. “Mẹ, mẹ làm chuyện này sao? Mẹ có phải đã hiểu lầm chị Nhật Linh rồi hay không? Lúc sáng là con bảo anh Huy Thành hẹn chị Nhật Linh ra ngoài ăn cơm. Bởi vì trước kia quan hệ của anh Huy Thành và chị Nhật Linh rất tốt, con muốn mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm. Con có việc bận đột xuất nên mới đến muộn. Hạ Huy Thành liếc nhìn Lê Mỹ Vân, hiển nhiên anh ta không ngờ rằng Lê Mỹ Vân lại nói như vậy. “Cái gì? Là con hẹn sao.” Nghe Lê Mỹ Vân nói xong, mẹ Hạ cảm thấy được có chút áy náy, xấu hổ nhìn Lê Nhật Linh. Dự tính ban đầu của bà ta không xấu, bà ta chỉ vì muốn bảo vệ thanh danh của nhà họ Hạ mà thôi. Cha Hạ đã qua đời, nhà họ Hạ chỉ còn có thể dựa vào Hạ Huy Thành mà thôi, nhưng nếu Hạ Huy Thành lại bị người phụ nữ này dụ dỗ, thì nhà họ Hạ sẽ gặp nguy hiểm. Bà ta tuyệt đối không muốn nhìn thấy điều đó xảy ra!

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1039 “Hừ, cô nói đi? Chuyện xảy ra hôm nay không phải ngẫu nhiên đúng không!” Lê Nhật Linh nhếch miệng, trào phúng liếc. nhìn Hạ Lan Châu, tuy rằng cả người cô bây giờ nhếch nhác nhưng khí thế một chút cũng không thua kém người khác. “Tôi không hiểu cô đang nói cái gì, liên quan gì đến tôi chứ?” Hạ Lan Châu mím môi cũng không tiếp tục tranh cãi. “Nhật Linh” Hạ Huy Thành áy náy nhìn về phía Hạ Lan Châu, đứng dậy rút khăn giấy lau mặt cho Lê Nhật Linh. “Không cần!” Lê Nhật Linh quay mặt sang một bên, đứng lên, lạnh lùng nhìn về phía mẹ Hạ. “Hôm nay tôi nhận cái tát này và nửa ly rượu vang đỏ. Xem như đây là đền đáp cho sự giúp đỡ của con trai bác đã dành cho tôi trong suốt nhiều năm qua. Chẳng qua bà nghe cho rõ đây, phần tình cảm này, không có nghĩa là giữa chúng tôi có gì đó với nhau, tôi từ trước đến giờ chưa bao giờ có suy nghĩ không an phận với Hạ Huy Thành, trước đây không có, bây giờ cũng không có, sau này cũng sẽ không bao giờ có. “ Những lời này của Lê Nhật Linh không chỉ là muốn nói cho mẹ Hạ nghe mà còn là muốn nói cho Hạ Huy Thành nghe, cô không muốn anh có bất kỳ ảo tưởng nào về bản thân, và cô cũng thực sự hy vọng rằng anh có thể quên đi bản thân, sống thật tốt. Trước kia những lời nói tàn nhãn như thế này cô không thể nói ra miệng được, bây giờ nói ra cũng vừa đúng lúc. Về phần Hạ Huy Thành, anh rất muốn buông tha cho Lê Nhật Linh, nhưng lúc này khi thật sự nghe thấy cô nói ra những lời dứt khoát như vậy, trong lòng anh vẫn có chút đau đớn. “Mẹ, hai người đang làm cái gì vậy?” Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Lê Mỹ Vân lúc này lại đột nhiên xuất hiện. “Nhật Linh, sao lại thành ra thế này” Lê Mỹ Vân từ sớm đã biết chuyện này, cô ta và Hạ Lan Châu đã lên kế hoạch cho tất cả những việc này, nhưng cô ta vẫn giả vờ đau khổ đi lên xem xem rốt cuộc đã có chuyện gì Xảy ra. “Mỹ Vân!” Mẹ Hạ nhìn thấy Lê Mỹ Vân vẫn lo lắng cô ta sẽ hiểu lầm, nhưng xem bộ dạng của Lê Mỹ Vân có vẻ hơi khác so với những gì bà ta nghĩ. Ánh mắt Hạ Lan Châu càng sâu thẳm. “Mẹ, mẹ làm chuyện này sao? Mẹ có phải đã hiểu lầm chị Nhật Linh rồi hay không? Lúc sáng là con bảo anh Huy Thành hẹn chị Nhật Linh ra ngoài ăn cơm. Bởi vì trước kia quan hệ của anh Huy Thành và chị Nhật Linh rất tốt, con muốn mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm. Con có việc bận đột xuất nên mới đến muộn. Hạ Huy Thành liếc nhìn Lê Mỹ Vân, hiển nhiên anh ta không ngờ rằng Lê Mỹ Vân lại nói như vậy. “Cái gì? Là con hẹn sao.” Nghe Lê Mỹ Vân nói xong, mẹ Hạ cảm thấy được có chút áy náy, xấu hổ nhìn Lê Nhật Linh. Dự tính ban đầu của bà ta không xấu, bà ta chỉ vì muốn bảo vệ thanh danh của nhà họ Hạ mà thôi. Cha Hạ đã qua đời, nhà họ Hạ chỉ còn có thể dựa vào Hạ Huy Thành mà thôi, nhưng nếu Hạ Huy Thành lại bị người phụ nữ này dụ dỗ, thì nhà họ Hạ sẽ gặp nguy hiểm. Bà ta tuyệt đối không muốn nhìn thấy điều đó xảy ra!

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1039 “Hừ, cô nói đi? Chuyện xảy ra hôm nay không phải ngẫu nhiên đúng không!” Lê Nhật Linh nhếch miệng, trào phúng liếc. nhìn Hạ Lan Châu, tuy rằng cả người cô bây giờ nhếch nhác nhưng khí thế một chút cũng không thua kém người khác. “Tôi không hiểu cô đang nói cái gì, liên quan gì đến tôi chứ?” Hạ Lan Châu mím môi cũng không tiếp tục tranh cãi. “Nhật Linh” Hạ Huy Thành áy náy nhìn về phía Hạ Lan Châu, đứng dậy rút khăn giấy lau mặt cho Lê Nhật Linh. “Không cần!” Lê Nhật Linh quay mặt sang một bên, đứng lên, lạnh lùng nhìn về phía mẹ Hạ. “Hôm nay tôi nhận cái tát này và nửa ly rượu vang đỏ. Xem như đây là đền đáp cho sự giúp đỡ của con trai bác đã dành cho tôi trong suốt nhiều năm qua. Chẳng qua bà nghe cho rõ đây, phần tình cảm này, không có nghĩa là giữa chúng tôi có gì đó với nhau, tôi từ trước đến giờ chưa bao giờ có suy nghĩ không an phận với Hạ Huy Thành, trước đây không có, bây giờ cũng không có, sau này cũng sẽ không bao giờ có. “ Những lời này của Lê Nhật Linh không chỉ là muốn nói cho mẹ Hạ nghe mà còn là muốn nói cho Hạ Huy Thành nghe, cô không muốn anh có bất kỳ ảo tưởng nào về bản thân, và cô cũng thực sự hy vọng rằng anh có thể quên đi bản thân, sống thật tốt. Trước kia những lời nói tàn nhãn như thế này cô không thể nói ra miệng được, bây giờ nói ra cũng vừa đúng lúc. Về phần Hạ Huy Thành, anh rất muốn buông tha cho Lê Nhật Linh, nhưng lúc này khi thật sự nghe thấy cô nói ra những lời dứt khoát như vậy, trong lòng anh vẫn có chút đau đớn. “Mẹ, hai người đang làm cái gì vậy?” Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Lê Mỹ Vân lúc này lại đột nhiên xuất hiện. “Nhật Linh, sao lại thành ra thế này” Lê Mỹ Vân từ sớm đã biết chuyện này, cô ta và Hạ Lan Châu đã lên kế hoạch cho tất cả những việc này, nhưng cô ta vẫn giả vờ đau khổ đi lên xem xem rốt cuộc đã có chuyện gì Xảy ra. “Mỹ Vân!” Mẹ Hạ nhìn thấy Lê Mỹ Vân vẫn lo lắng cô ta sẽ hiểu lầm, nhưng xem bộ dạng của Lê Mỹ Vân có vẻ hơi khác so với những gì bà ta nghĩ. Ánh mắt Hạ Lan Châu càng sâu thẳm. “Mẹ, mẹ làm chuyện này sao? Mẹ có phải đã hiểu lầm chị Nhật Linh rồi hay không? Lúc sáng là con bảo anh Huy Thành hẹn chị Nhật Linh ra ngoài ăn cơm. Bởi vì trước kia quan hệ của anh Huy Thành và chị Nhật Linh rất tốt, con muốn mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm. Con có việc bận đột xuất nên mới đến muộn. Hạ Huy Thành liếc nhìn Lê Mỹ Vân, hiển nhiên anh ta không ngờ rằng Lê Mỹ Vân lại nói như vậy. “Cái gì? Là con hẹn sao.” Nghe Lê Mỹ Vân nói xong, mẹ Hạ cảm thấy được có chút áy náy, xấu hổ nhìn Lê Nhật Linh. Dự tính ban đầu của bà ta không xấu, bà ta chỉ vì muốn bảo vệ thanh danh của nhà họ Hạ mà thôi. Cha Hạ đã qua đời, nhà họ Hạ chỉ còn có thể dựa vào Hạ Huy Thành mà thôi, nhưng nếu Hạ Huy Thành lại bị người phụ nữ này dụ dỗ, thì nhà họ Hạ sẽ gặp nguy hiểm. Bà ta tuyệt đối không muốn nhìn thấy điều đó xảy ra!

Chương 1039