Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…
Chương 1095
Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1095 Trần Hi Tuấn nhíu mày, cậu ta vẫn luôn đắm chìm trong chuyện của cha mình, thế nên chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Chẳng lẽ mọi chuyện không đơn giản như bề ngoài? “Cậu đoán không sai” Lâm Quân nhìn vẻ mặt Trần Hi Tuấn, anh biết rằng cậu ta đã hiểu ra. “Cậu biết được bao nhiêu chuyện ở nước Pháp?” Trần Hi Tuấn nghiêm túc cúi đầu nhớ lại, vì tác dụng của rượu nên đầu óc không được tỉnh táo cho lắm. “Lê Nhật Linh đã tìm được cha ruột của mình, họ cũng đã cùng nhau đối mặt, giúp cha cô ấy vượt qua cuộc khủng hoảng kinh tế lớn” “Đúng vậy! Nhưng vẫn có rủi ro, bởi vì ở công ty của cha Lê Nhật Linh xuất hiện một nội gián muốn chiếm đoạt vị trí chủ tịch” Lâm Quân búng tay một cái, nếu như Trần Hi Tuấn đã biết những việc này, vậy thì anh cũng dễ giải thích hơn một chút. “Rủi ro đã được loại bỏ, nội gián cũng đã bị bắt, hai việc này có liên quan gì đến nhau?” Trần Hi Tuấn khó hiểu, nghiêng đầu nhìn Lâm Quân, cậu ta vẫn không hiểu rốt cuộc ý anh muốn nói là gì. Lâm Quân đột nhiên ném chén rượu trong tay về phía bàn, âm thanh va chạm vang lên một tiếng, anh do dự một lúc rồi mới nói tiếp: “Tên nội gián kia bị giam trong ngục, nhiều người trông chừng như vậy nhưng đột nhiên mất tích không dấu vết, cuối cùng xuất hiện ở nước Mỹ cùng với cha cậu, cậu nói xem nhưng việc này có liên quan không?” “Ý của anh là tên nội gián là do cha tôi cài vào?” Trần Hi Tuấn mở to mắt nhìn Lâm Quân. “Đúng vậy, ý của tôi chính là như vậy!” Trần Hi Tuấn có chút mệt mỏi, uống một hơi hết chén rượu, men rượu làm cổ họng cậu to nóng lên, đột nhiên cậu ta ho khan một tiếng, ném ly rượu lên bàn, bởi vì tức giận mà dùng sức rất mạnh nên phát ra âm thanh vô cùng lớn Cậu ta cúi đầu, ánh mắt chỉ nhìn chằm chăm xuống đất. “Chuyện này không hợp logic!” Sau đó, đột nhiên Trần Hi Tuấn ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên sáng bừng, lóe lên một tia hy vọng. “Chỗ nào không hợp logic?” Lâm Quân lắc lư chén rượu trong tay, anh nghiêng đầu nhìn Trần Hi Tuấn. “Chuyện Lê Nhật Linh bị bắt đi ba năm trước có lẽ thật sự liên quan đến cha tôi, nhưng cha tôi không quen không biết Lê Vân Hàng, tại sao lại phải đến nước Pháp tìm người chứ, việc vô lý hơn là lại còn xúi giục Jackson ra tay với công ty Lê Vân Hàng, khiến Lê Nhật Linh tổn thương!” Trần Hi Tuấn cau mày, cố gắng giải thích, cậu ta không tin mọi chuyện là do James làm. Lâm Quân không phản bác, anh chỉ nói: “Nói tiếp đi!” “Hơn nữa anh cũng chỉ nhìn thấy Jackson gặp cấp dưới của cha tôi chứ đâu có tận mắt nhìn thấy cha tôi làm gì. Cho nên những việc này có lẽ là do cấp dưới của cha tôi đơn phương hợp tác với Jackson mà thôi, cha tôi căn bản không hề quen biết Jackson” Trần Hi Tuấn càng nói càng kích động, cậu ta nhìn chằm chăm Lâm Quân, hy vọng nhìn thấy chút tán đồng của anh, chỉ có điều không hề, ánh mắt Lâm Quân sáng quắc, rõ ràng là không vừa ý với những lời Trần Hi Tuấn nói. “Những lời tiếp theo, có lẽ sẽ khiến cậu tổn thương, nhưng tôi không thể không nói, cậu chắc hẳn không hiểu cha mình chút nào, chuyện James có quen biết Lê Vâng Hàng hay không vẫn chưa thể khẳng định được” Vẻ mặt Lâm Quân vô cùng nghiêm túc, không có chút gì gọi là trêu đùa khiến cho Trần Hi Tuấn có chút tức giận. “Anh nói cái gì, anh nói tôi không hiểu cha tôi, nực cười, chẳng lẽ anh còn hiểu cha tôi hơn cả tôi sao, anh có thể hiểu cha tôi hơn cả con của ông ấy sao?” Trần Hi Tuấn giống như hét vào mặt Lâm Quân, đúng vậy, bị người khác nói những lời như vậy thật đúng là trò cười, không khác gì bị vả thẳng vào mặt. James là cha của Trần Hi Tuấn, là người từ nhỏ đến lớn luôn ở bên cạnh cậu ta, Lâm Quân chỉ là một người ngoài, anh dựa vào cái gì dám nói cậu ta không hiểu cha mình chứ?
Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1095 Trần Hi Tuấn nhíu mày, cậu ta vẫn luôn đắm chìm trong chuyện của cha mình, thế nên chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Chẳng lẽ mọi chuyện không đơn giản như bề ngoài? “Cậu đoán không sai” Lâm Quân nhìn vẻ mặt Trần Hi Tuấn, anh biết rằng cậu ta đã hiểu ra. “Cậu biết được bao nhiêu chuyện ở nước Pháp?” Trần Hi Tuấn nghiêm túc cúi đầu nhớ lại, vì tác dụng của rượu nên đầu óc không được tỉnh táo cho lắm. “Lê Nhật Linh đã tìm được cha ruột của mình, họ cũng đã cùng nhau đối mặt, giúp cha cô ấy vượt qua cuộc khủng hoảng kinh tế lớn” “Đúng vậy! Nhưng vẫn có rủi ro, bởi vì ở công ty của cha Lê Nhật Linh xuất hiện một nội gián muốn chiếm đoạt vị trí chủ tịch” Lâm Quân búng tay một cái, nếu như Trần Hi Tuấn đã biết những việc này, vậy thì anh cũng dễ giải thích hơn một chút. “Rủi ro đã được loại bỏ, nội gián cũng đã bị bắt, hai việc này có liên quan gì đến nhau?” Trần Hi Tuấn khó hiểu, nghiêng đầu nhìn Lâm Quân, cậu ta vẫn không hiểu rốt cuộc ý anh muốn nói là gì. Lâm Quân đột nhiên ném chén rượu trong tay về phía bàn, âm thanh va chạm vang lên một tiếng, anh do dự một lúc rồi mới nói tiếp: “Tên nội gián kia bị giam trong ngục, nhiều người trông chừng như vậy nhưng đột nhiên mất tích không dấu vết, cuối cùng xuất hiện ở nước Mỹ cùng với cha cậu, cậu nói xem nhưng việc này có liên quan không?” “Ý của anh là tên nội gián là do cha tôi cài vào?” Trần Hi Tuấn mở to mắt nhìn Lâm Quân. “Đúng vậy, ý của tôi chính là như vậy!” Trần Hi Tuấn có chút mệt mỏi, uống một hơi hết chén rượu, men rượu làm cổ họng cậu to nóng lên, đột nhiên cậu ta ho khan một tiếng, ném ly rượu lên bàn, bởi vì tức giận mà dùng sức rất mạnh nên phát ra âm thanh vô cùng lớn Cậu ta cúi đầu, ánh mắt chỉ nhìn chằm chăm xuống đất. “Chuyện này không hợp logic!” Sau đó, đột nhiên Trần Hi Tuấn ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên sáng bừng, lóe lên một tia hy vọng. “Chỗ nào không hợp logic?” Lâm Quân lắc lư chén rượu trong tay, anh nghiêng đầu nhìn Trần Hi Tuấn. “Chuyện Lê Nhật Linh bị bắt đi ba năm trước có lẽ thật sự liên quan đến cha tôi, nhưng cha tôi không quen không biết Lê Vân Hàng, tại sao lại phải đến nước Pháp tìm người chứ, việc vô lý hơn là lại còn xúi giục Jackson ra tay với công ty Lê Vân Hàng, khiến Lê Nhật Linh tổn thương!” Trần Hi Tuấn cau mày, cố gắng giải thích, cậu ta không tin mọi chuyện là do James làm. Lâm Quân không phản bác, anh chỉ nói: “Nói tiếp đi!” “Hơn nữa anh cũng chỉ nhìn thấy Jackson gặp cấp dưới của cha tôi chứ đâu có tận mắt nhìn thấy cha tôi làm gì. Cho nên những việc này có lẽ là do cấp dưới của cha tôi đơn phương hợp tác với Jackson mà thôi, cha tôi căn bản không hề quen biết Jackson” Trần Hi Tuấn càng nói càng kích động, cậu ta nhìn chằm chăm Lâm Quân, hy vọng nhìn thấy chút tán đồng của anh, chỉ có điều không hề, ánh mắt Lâm Quân sáng quắc, rõ ràng là không vừa ý với những lời Trần Hi Tuấn nói. “Những lời tiếp theo, có lẽ sẽ khiến cậu tổn thương, nhưng tôi không thể không nói, cậu chắc hẳn không hiểu cha mình chút nào, chuyện James có quen biết Lê Vâng Hàng hay không vẫn chưa thể khẳng định được” Vẻ mặt Lâm Quân vô cùng nghiêm túc, không có chút gì gọi là trêu đùa khiến cho Trần Hi Tuấn có chút tức giận. “Anh nói cái gì, anh nói tôi không hiểu cha tôi, nực cười, chẳng lẽ anh còn hiểu cha tôi hơn cả tôi sao, anh có thể hiểu cha tôi hơn cả con của ông ấy sao?” Trần Hi Tuấn giống như hét vào mặt Lâm Quân, đúng vậy, bị người khác nói những lời như vậy thật đúng là trò cười, không khác gì bị vả thẳng vào mặt. James là cha của Trần Hi Tuấn, là người từ nhỏ đến lớn luôn ở bên cạnh cậu ta, Lâm Quân chỉ là một người ngoài, anh dựa vào cái gì dám nói cậu ta không hiểu cha mình chứ?
Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1095 Trần Hi Tuấn nhíu mày, cậu ta vẫn luôn đắm chìm trong chuyện của cha mình, thế nên chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Chẳng lẽ mọi chuyện không đơn giản như bề ngoài? “Cậu đoán không sai” Lâm Quân nhìn vẻ mặt Trần Hi Tuấn, anh biết rằng cậu ta đã hiểu ra. “Cậu biết được bao nhiêu chuyện ở nước Pháp?” Trần Hi Tuấn nghiêm túc cúi đầu nhớ lại, vì tác dụng của rượu nên đầu óc không được tỉnh táo cho lắm. “Lê Nhật Linh đã tìm được cha ruột của mình, họ cũng đã cùng nhau đối mặt, giúp cha cô ấy vượt qua cuộc khủng hoảng kinh tế lớn” “Đúng vậy! Nhưng vẫn có rủi ro, bởi vì ở công ty của cha Lê Nhật Linh xuất hiện một nội gián muốn chiếm đoạt vị trí chủ tịch” Lâm Quân búng tay một cái, nếu như Trần Hi Tuấn đã biết những việc này, vậy thì anh cũng dễ giải thích hơn một chút. “Rủi ro đã được loại bỏ, nội gián cũng đã bị bắt, hai việc này có liên quan gì đến nhau?” Trần Hi Tuấn khó hiểu, nghiêng đầu nhìn Lâm Quân, cậu ta vẫn không hiểu rốt cuộc ý anh muốn nói là gì. Lâm Quân đột nhiên ném chén rượu trong tay về phía bàn, âm thanh va chạm vang lên một tiếng, anh do dự một lúc rồi mới nói tiếp: “Tên nội gián kia bị giam trong ngục, nhiều người trông chừng như vậy nhưng đột nhiên mất tích không dấu vết, cuối cùng xuất hiện ở nước Mỹ cùng với cha cậu, cậu nói xem nhưng việc này có liên quan không?” “Ý của anh là tên nội gián là do cha tôi cài vào?” Trần Hi Tuấn mở to mắt nhìn Lâm Quân. “Đúng vậy, ý của tôi chính là như vậy!” Trần Hi Tuấn có chút mệt mỏi, uống một hơi hết chén rượu, men rượu làm cổ họng cậu to nóng lên, đột nhiên cậu ta ho khan một tiếng, ném ly rượu lên bàn, bởi vì tức giận mà dùng sức rất mạnh nên phát ra âm thanh vô cùng lớn Cậu ta cúi đầu, ánh mắt chỉ nhìn chằm chăm xuống đất. “Chuyện này không hợp logic!” Sau đó, đột nhiên Trần Hi Tuấn ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên sáng bừng, lóe lên một tia hy vọng. “Chỗ nào không hợp logic?” Lâm Quân lắc lư chén rượu trong tay, anh nghiêng đầu nhìn Trần Hi Tuấn. “Chuyện Lê Nhật Linh bị bắt đi ba năm trước có lẽ thật sự liên quan đến cha tôi, nhưng cha tôi không quen không biết Lê Vân Hàng, tại sao lại phải đến nước Pháp tìm người chứ, việc vô lý hơn là lại còn xúi giục Jackson ra tay với công ty Lê Vân Hàng, khiến Lê Nhật Linh tổn thương!” Trần Hi Tuấn cau mày, cố gắng giải thích, cậu ta không tin mọi chuyện là do James làm. Lâm Quân không phản bác, anh chỉ nói: “Nói tiếp đi!” “Hơn nữa anh cũng chỉ nhìn thấy Jackson gặp cấp dưới của cha tôi chứ đâu có tận mắt nhìn thấy cha tôi làm gì. Cho nên những việc này có lẽ là do cấp dưới của cha tôi đơn phương hợp tác với Jackson mà thôi, cha tôi căn bản không hề quen biết Jackson” Trần Hi Tuấn càng nói càng kích động, cậu ta nhìn chằm chăm Lâm Quân, hy vọng nhìn thấy chút tán đồng của anh, chỉ có điều không hề, ánh mắt Lâm Quân sáng quắc, rõ ràng là không vừa ý với những lời Trần Hi Tuấn nói. “Những lời tiếp theo, có lẽ sẽ khiến cậu tổn thương, nhưng tôi không thể không nói, cậu chắc hẳn không hiểu cha mình chút nào, chuyện James có quen biết Lê Vâng Hàng hay không vẫn chưa thể khẳng định được” Vẻ mặt Lâm Quân vô cùng nghiêm túc, không có chút gì gọi là trêu đùa khiến cho Trần Hi Tuấn có chút tức giận. “Anh nói cái gì, anh nói tôi không hiểu cha tôi, nực cười, chẳng lẽ anh còn hiểu cha tôi hơn cả tôi sao, anh có thể hiểu cha tôi hơn cả con của ông ấy sao?” Trần Hi Tuấn giống như hét vào mặt Lâm Quân, đúng vậy, bị người khác nói những lời như vậy thật đúng là trò cười, không khác gì bị vả thẳng vào mặt. James là cha của Trần Hi Tuấn, là người từ nhỏ đến lớn luôn ở bên cạnh cậu ta, Lâm Quân chỉ là một người ngoài, anh dựa vào cái gì dám nói cậu ta không hiểu cha mình chứ?