Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…
Chương 1100
Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1100 “Trần Hi Lam?” Lâm Quân dừng một chút, sau đó dập tắt điếu thuốc trong tay. “Ừm” “Có thể” Mười lăm phút sau, gặp nhau ở phòng tập taekwondo, Trần Hi Lam mặc một thân màu đồng phục taekwondo, đã đứng đợi Lâm Quân ở ngoài cửa từ sớm. “Vì sao lại muốn gặp tôi ở đây?” Lâm Quân đi vào, liếc mắt nhìn Trần Hi Lam một cái, trong ánh mắt của cô mang theo tức giận, rất rõ ràng là không hề có chút thân thiện nào. Nhưng nếu Trần Hi Tuấn không chịu hợp tác, vậy thì hợp tác với Trần Hi Lam này cũng được, mặc kệ như thế nào, có thể tiếp cận được kế hoạch của James phỏng chừng cũng chỉ có hai anh em bọn họ mới có thể mà thôi. Cho nên anh mới nguyện ý tham gia buổi Hồng Môn Yến này. “Thay quần áo đi” Trần Hi Lam lạnh như băng nói, lúc này đã không còn là một thiếu nữ ngây nCô như trước nữa rồi, bây giờ cô giống như một vị nữ trung hào kiệt đầy khí phách hơn. Lâm Quân nhướng mi, con bé này xem ra là vì Trần Hi Tuấn mà đến đây. Cũng tốt, vào giờ phút này, tất cả mọi người đều cần phải bộc lộ ra một chút cảm xúc. Anh đi qua người Trần Hi Lam đi vào phòng thay đồ, một lát sau đã đi ra. Lâm Quân vẫn còn chưa đứng vững, Trần Hi Lam đã làm tốt tư thế quyết đấu, hay tai một trước một sau nắm chặt lại, sau đó vọt lên, nắm tay vung lên, Lâm Quân nghiêng đầu một chút là đã có thể hoàn toàn né tránh cú đánh, Trần Hi Lam bất quá dùng lực đá chân lên, Lâm Quân đưa một tay ra chẳn, xoay ngược người lại là lại có thể tiếp tục né được đòn công kích này. Mấy chiêu tiếp theo, Trần Hi Lam lại càng phát dùng thêm lực, tư thế công kích của tay và chân cũng càng lúc càng nhanh, nhưng cũng không mảy may làm thương Lâm Quân. “Vừa nãy, đều là tôi nhường cô, còn bây giờ đừng trách tôi không khách khí !” Lâm Quân nhướng mị, tay nắm chặt lấy sau đó tấn công qua, dùng sức một cái, Trần Hi Lam đã không kịp phòng thủ phản công lại, chỉ có thể dùng lực chống cự, kết quả hai người đều cùng nhau ngã xuống đất. Nhưng nếu xét về tình cảnh lúc đó, thì Lâm Quân chiếm thế thượng phong. “Tôi thua!” Trần Hi Lam thở hổn hển đẩy Lâm Quân ra, Lâm Quân cũng lui ra một bên, sau đó ngồi xuống, vỗ vỗ tay, hô to một tiếng. “Thân là một người phụ nữ, cô đã rất lợi hại rồi” “Là phụ nữ thì làm sao?” Trần Hi Lam không phục trừng mắt liếc nhìn Lâm Quân một cái, sau đó quay đầu sang một bên, nhìn thấy sảnh rộng mở, không hiểu vì sao mà trong lòng lại có chút chua xót. Vốn dĩ là tới để trút giận giúp anh trai, hiện tại năng lực lại không bằng người ta, còn bị người ta dạy dỗ lại. “Cô sẽ không như thế đúng không! Sẽ không đến mức thua là khóc nhè đâu nhỉ!” Lâm Quân nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Trần Hi Lam, có chút bất đắc dĩ. “Anh đừng đắc ý, sớm muộn gì tôi cũng sẽ thắng lại được.” Trần Hi Lam khẽ hít hít cái mũi, ngồi dậy.
Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1100 “Trần Hi Lam?” Lâm Quân dừng một chút, sau đó dập tắt điếu thuốc trong tay. “Ừm” “Có thể” Mười lăm phút sau, gặp nhau ở phòng tập taekwondo, Trần Hi Lam mặc một thân màu đồng phục taekwondo, đã đứng đợi Lâm Quân ở ngoài cửa từ sớm. “Vì sao lại muốn gặp tôi ở đây?” Lâm Quân đi vào, liếc mắt nhìn Trần Hi Lam một cái, trong ánh mắt của cô mang theo tức giận, rất rõ ràng là không hề có chút thân thiện nào. Nhưng nếu Trần Hi Tuấn không chịu hợp tác, vậy thì hợp tác với Trần Hi Lam này cũng được, mặc kệ như thế nào, có thể tiếp cận được kế hoạch của James phỏng chừng cũng chỉ có hai anh em bọn họ mới có thể mà thôi. Cho nên anh mới nguyện ý tham gia buổi Hồng Môn Yến này. “Thay quần áo đi” Trần Hi Lam lạnh như băng nói, lúc này đã không còn là một thiếu nữ ngây nCô như trước nữa rồi, bây giờ cô giống như một vị nữ trung hào kiệt đầy khí phách hơn. Lâm Quân nhướng mi, con bé này xem ra là vì Trần Hi Tuấn mà đến đây. Cũng tốt, vào giờ phút này, tất cả mọi người đều cần phải bộc lộ ra một chút cảm xúc. Anh đi qua người Trần Hi Lam đi vào phòng thay đồ, một lát sau đã đi ra. Lâm Quân vẫn còn chưa đứng vững, Trần Hi Lam đã làm tốt tư thế quyết đấu, hay tai một trước một sau nắm chặt lại, sau đó vọt lên, nắm tay vung lên, Lâm Quân nghiêng đầu một chút là đã có thể hoàn toàn né tránh cú đánh, Trần Hi Lam bất quá dùng lực đá chân lên, Lâm Quân đưa một tay ra chẳn, xoay ngược người lại là lại có thể tiếp tục né được đòn công kích này. Mấy chiêu tiếp theo, Trần Hi Lam lại càng phát dùng thêm lực, tư thế công kích của tay và chân cũng càng lúc càng nhanh, nhưng cũng không mảy may làm thương Lâm Quân. “Vừa nãy, đều là tôi nhường cô, còn bây giờ đừng trách tôi không khách khí !” Lâm Quân nhướng mị, tay nắm chặt lấy sau đó tấn công qua, dùng sức một cái, Trần Hi Lam đã không kịp phòng thủ phản công lại, chỉ có thể dùng lực chống cự, kết quả hai người đều cùng nhau ngã xuống đất. Nhưng nếu xét về tình cảnh lúc đó, thì Lâm Quân chiếm thế thượng phong. “Tôi thua!” Trần Hi Lam thở hổn hển đẩy Lâm Quân ra, Lâm Quân cũng lui ra một bên, sau đó ngồi xuống, vỗ vỗ tay, hô to một tiếng. “Thân là một người phụ nữ, cô đã rất lợi hại rồi” “Là phụ nữ thì làm sao?” Trần Hi Lam không phục trừng mắt liếc nhìn Lâm Quân một cái, sau đó quay đầu sang một bên, nhìn thấy sảnh rộng mở, không hiểu vì sao mà trong lòng lại có chút chua xót. Vốn dĩ là tới để trút giận giúp anh trai, hiện tại năng lực lại không bằng người ta, còn bị người ta dạy dỗ lại. “Cô sẽ không như thế đúng không! Sẽ không đến mức thua là khóc nhè đâu nhỉ!” Lâm Quân nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Trần Hi Lam, có chút bất đắc dĩ. “Anh đừng đắc ý, sớm muộn gì tôi cũng sẽ thắng lại được.” Trần Hi Lam khẽ hít hít cái mũi, ngồi dậy.
Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1100 “Trần Hi Lam?” Lâm Quân dừng một chút, sau đó dập tắt điếu thuốc trong tay. “Ừm” “Có thể” Mười lăm phút sau, gặp nhau ở phòng tập taekwondo, Trần Hi Lam mặc một thân màu đồng phục taekwondo, đã đứng đợi Lâm Quân ở ngoài cửa từ sớm. “Vì sao lại muốn gặp tôi ở đây?” Lâm Quân đi vào, liếc mắt nhìn Trần Hi Lam một cái, trong ánh mắt của cô mang theo tức giận, rất rõ ràng là không hề có chút thân thiện nào. Nhưng nếu Trần Hi Tuấn không chịu hợp tác, vậy thì hợp tác với Trần Hi Lam này cũng được, mặc kệ như thế nào, có thể tiếp cận được kế hoạch của James phỏng chừng cũng chỉ có hai anh em bọn họ mới có thể mà thôi. Cho nên anh mới nguyện ý tham gia buổi Hồng Môn Yến này. “Thay quần áo đi” Trần Hi Lam lạnh như băng nói, lúc này đã không còn là một thiếu nữ ngây nCô như trước nữa rồi, bây giờ cô giống như một vị nữ trung hào kiệt đầy khí phách hơn. Lâm Quân nhướng mi, con bé này xem ra là vì Trần Hi Tuấn mà đến đây. Cũng tốt, vào giờ phút này, tất cả mọi người đều cần phải bộc lộ ra một chút cảm xúc. Anh đi qua người Trần Hi Lam đi vào phòng thay đồ, một lát sau đã đi ra. Lâm Quân vẫn còn chưa đứng vững, Trần Hi Lam đã làm tốt tư thế quyết đấu, hay tai một trước một sau nắm chặt lại, sau đó vọt lên, nắm tay vung lên, Lâm Quân nghiêng đầu một chút là đã có thể hoàn toàn né tránh cú đánh, Trần Hi Lam bất quá dùng lực đá chân lên, Lâm Quân đưa một tay ra chẳn, xoay ngược người lại là lại có thể tiếp tục né được đòn công kích này. Mấy chiêu tiếp theo, Trần Hi Lam lại càng phát dùng thêm lực, tư thế công kích của tay và chân cũng càng lúc càng nhanh, nhưng cũng không mảy may làm thương Lâm Quân. “Vừa nãy, đều là tôi nhường cô, còn bây giờ đừng trách tôi không khách khí !” Lâm Quân nhướng mị, tay nắm chặt lấy sau đó tấn công qua, dùng sức một cái, Trần Hi Lam đã không kịp phòng thủ phản công lại, chỉ có thể dùng lực chống cự, kết quả hai người đều cùng nhau ngã xuống đất. Nhưng nếu xét về tình cảnh lúc đó, thì Lâm Quân chiếm thế thượng phong. “Tôi thua!” Trần Hi Lam thở hổn hển đẩy Lâm Quân ra, Lâm Quân cũng lui ra một bên, sau đó ngồi xuống, vỗ vỗ tay, hô to một tiếng. “Thân là một người phụ nữ, cô đã rất lợi hại rồi” “Là phụ nữ thì làm sao?” Trần Hi Lam không phục trừng mắt liếc nhìn Lâm Quân một cái, sau đó quay đầu sang một bên, nhìn thấy sảnh rộng mở, không hiểu vì sao mà trong lòng lại có chút chua xót. Vốn dĩ là tới để trút giận giúp anh trai, hiện tại năng lực lại không bằng người ta, còn bị người ta dạy dỗ lại. “Cô sẽ không như thế đúng không! Sẽ không đến mức thua là khóc nhè đâu nhỉ!” Lâm Quân nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Trần Hi Lam, có chút bất đắc dĩ. “Anh đừng đắc ý, sớm muộn gì tôi cũng sẽ thắng lại được.” Trần Hi Lam khẽ hít hít cái mũi, ngồi dậy.