Tác giả:

Chương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói…

Chương 1179

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1179 Hạ Ly vừa nhìn thấy Trần Hi Tuấn, liền vùng vẫy khỏi tay Lâm Quân, chạy ào đến vòng tay Trần Hi Tuấn. “Chú Trần Hi Tuấn, Hạ Ly rất nhớ chú, sao bây giờ chú mới đến gặp con!” Trần Hi Tuấn bế Hạ Ly lên, Hạ Ly dùng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình cọ cọ vào má Trần Hi Tuấn, trông rất đáng yêu, từ sau khi được. Lâm Quân dạy dỗ, bé cũng hiểu ý của cha, không còn gọi Trần Hi Tuấn là cha nữa. “Xem ra vẫn là thân thiết với cậu hơn!” Lâm Quân thở dài, có chút ghen tị nhìn Trần Hi Tuấn, Trần Hi Tuấn nhướng mày, rất đắc ý. “Chú bận quá, con xem bây giờ vừa có chút thời gian rảnh là chú đến thăm Hạ Ly liền nè, Hạ Ly đừng giận nữa nha!” Trần Hi Tuấn cẩn thận, nhẹ nhàng an ủi Hạ Ly. “Hạ Ly vốn dĩ rất tức giận, rất tức giận, nhưng vừa nhìn thấy chú Trần Hi Tuấn thì con không thấy giận nữa” Giọng nói trẻ con của Hạ Ly vang lên bên tai một đám người, khiến mọi người đều bật cười. “Vị này là?” Cha Lâm nhìn Lê Vân Hàng rồi lại nhìn Lâm Quân. “Ồ, đây là cha của Nhật Linh đúng không! Các cháu mau đến đây, gọi ông ngoại đi!” Lâm Quân vỗ tay, thu hút sự chú ý của mấy đứa trẻ lại đây. “Ông ngoại! Ông ngoại!” Bọn trẻ đồng thanh gọi, khiến Lê Vân Hàng cười không khép được miệng. “Ông ngoại, chính là ông ngoại trong điện thoại phải không? Chính là cái người mà rất lợi hại đúng không ạ?” Hòa Phong nhìn Lâm Quân hỏi. “Đúng vậy” Lâm Quân gật đầu, đột nhiên bật cười, suýt chút nữa quên mất trong dịp Tết Nguyên Đán, bọn họ đã phát một đoạn video: “Cuối cùng cũng nhìn thấy ông ngoại của các con lộ ra bộ mặt thật” Cha Lâm lại ngẩn ra, nhìn Lâm Quân trách móc: “Đưa cha vợ về mà không báo trước một tiếng, chúng ta còn chưa kịp chuẩn bị gì cải” “Không cần khách khí thế, tôi là không mời mà đến, có hơi đột ngột” Lê Vân Hàng vội vã khoát tay, nở nụ cười, có thể thấy được, cha Lâm đối xử với Nhật Linh có lẽ cũng không tệ. “Cha, giờ cũng chưa muộn, để quản gia chuẩn bị một chút, cả nhà chúng ta vẫn có thể cùng ngồi xuống ăn bữa tối được mà” Cha Lâm nhìn thời gian, gật đầu: “Cũng được, mọi người bay cả ngày cũng mệt rồi, mẹ Trương nhanh chóng thu dọn phòng khách cho. họ nghỉ ngơi một chút, thông báo cho nhà bếp đi mua nguyên liệu, hôm nay phải làm một bàn ăn thịnh soạn.” ‘ÐĐúng vậy!” Cha Lâm nói xong, nhìn sang Lâm Quân: “Suýt nữa quên nói với con, hôm nay Nhật Linh có thể xuất viện rồi” Vừa nghe Lê Nhật Linh có thể xuất viện, tâm trạng của Lâm Quân cũng tự nhiên tốt lên, khóe miệng hơi cong lên lộ ra vẻ vui mừng: “Nếu hôm nay Nhật Linh xuất viện, vậy việc này không nên chậm trễ, con đi trước đón cô ấy” Đã lâu không được gặp vợ, Lâm Quân có hơi nóng lòng. Hiện giờ anh chỉ tiếc là không thể ngay lập tức bay đến bên cạnh Lê Nhật Linh, cho cô một nụ hôn sâu kiểu Pháp. Đương nhiên càng muốn tự mình đón Lê Nhật Linh về nhà. Nhìn thấy thế, cha Lâm và Lê Vân Hàng không khỏi nhìn nhau mỉm cười, còn trẻ đúng là tốt thật, đáng tiếc bọn họ đều đã già rồi.

Chương 1179

 

Hạ Ly vừa nhìn thấy Trần Hi Tuấn, liền vùng vẫy khỏi tay Lâm Quân, chạy ào đến vòng tay Trần Hi Tuấn.

 

“Chú Trần Hi Tuấn, Hạ Ly rất nhớ chú, sao bây giờ chú mới đến gặp con!”

 

Trần Hi Tuấn bế Hạ Ly lên, Hạ Ly dùng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình cọ cọ vào má Trần Hi Tuấn, trông rất đáng yêu, từ sau khi được.

 

Lâm Quân dạy dỗ, bé cũng hiểu ý của cha, không còn gọi Trần Hi Tuấn là cha nữa.

 

“Xem ra vẫn là thân thiết với cậu hơn!”

 

Lâm Quân thở dài, có chút ghen tị nhìn Trần Hi Tuấn, Trần Hi Tuấn nhướng mày, rất đắc ý.

 

“Chú bận quá, con xem bây giờ vừa có chút thời gian rảnh là chú đến thăm Hạ Ly liền nè, Hạ Ly đừng giận nữa nha!”

 

Trần Hi Tuấn cẩn thận, nhẹ nhàng an ủi Hạ Ly.

 

“Hạ Ly vốn dĩ rất tức giận, rất tức giận, nhưng vừa nhìn thấy chú Trần Hi Tuấn thì con không thấy giận nữa”

 

Giọng nói trẻ con của Hạ Ly vang lên bên tai một đám người, khiến mọi người đều bật cười.

 

“Vị này là?”

 

Cha Lâm nhìn Lê Vân Hàng rồi lại nhìn Lâm Quân.

 

“Ồ, đây là cha của Nhật Linh đúng không! Các cháu mau đến đây, gọi ông ngoại đi!”

 

Lâm Quân vỗ tay, thu hút sự chú ý của mấy đứa trẻ lại đây.

 

“Ông ngoại! Ông ngoại!”

 

Bọn trẻ đồng thanh gọi, khiến Lê Vân Hàng cười không khép được miệng.

 

“Ông ngoại, chính là ông ngoại trong điện thoại phải không? Chính là cái người mà rất lợi hại đúng không ạ?”

 

Hòa Phong nhìn Lâm Quân hỏi.

 

“Đúng vậy” Lâm Quân gật đầu, đột nhiên bật cười, suýt chút nữa quên mất trong dịp Tết Nguyên Đán, bọn họ đã phát một đoạn video: “Cuối cùng cũng nhìn thấy ông ngoại của các con lộ ra bộ mặt thật”

 

Cha Lâm lại ngẩn ra, nhìn Lâm Quân trách móc: “Đưa cha vợ về mà không báo trước một tiếng, chúng ta còn chưa kịp chuẩn bị gì cải”

 

“Không cần khách khí thế, tôi là không mời mà đến, có hơi đột ngột” Lê Vân Hàng vội vã khoát tay, nở nụ cười, có thể thấy được, cha Lâm đối xử với Nhật Linh có lẽ cũng không tệ.

 

“Cha, giờ cũng chưa muộn, để quản gia chuẩn bị một chút, cả nhà chúng ta vẫn có thể cùng ngồi xuống ăn bữa tối được mà”

 

Cha Lâm nhìn thời gian, gật đầu: “Cũng được, mọi người bay cả ngày cũng mệt rồi, mẹ Trương nhanh chóng thu dọn phòng khách cho.

 

họ nghỉ ngơi một chút, thông báo cho nhà bếp đi mua nguyên liệu, hôm nay phải làm một bàn ăn thịnh soạn.”

 

‘ÐĐúng vậy!” Cha Lâm nói xong, nhìn sang Lâm Quân: “Suýt nữa quên nói với con, hôm nay Nhật Linh có thể xuất viện rồi”

 

Vừa nghe Lê Nhật Linh có thể xuất viện, tâm trạng của Lâm Quân cũng tự nhiên tốt lên, khóe miệng hơi cong lên lộ ra vẻ vui mừng: “Nếu hôm nay Nhật Linh xuất viện, vậy việc này không nên chậm trễ, con đi trước đón cô ấy”

 

Đã lâu không được gặp vợ, Lâm Quân có hơi nóng lòng.

 

Hiện giờ anh chỉ tiếc là không thể ngay lập tức bay đến bên cạnh Lê Nhật Linh, cho cô một nụ hôn sâu kiểu Pháp.

 

Đương nhiên càng muốn tự mình đón Lê Nhật Linh về nhà.

 

Nhìn thấy thế, cha Lâm và Lê Vân Hàng không khỏi nhìn nhau mỉm cười, còn trẻ đúng là tốt thật, đáng tiếc bọn họ đều đã già rồi.

Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng TrốnTác giả: Nụ CườiTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChương 1: Em tên gì? “Người đó là cô Lâm đúng không?” “Xế, có tiếng không có miếng thì cô với chả Lâm gì. Nghe bảo cậu Lâm còn chẳng buồn xuất hiện trong ngày lấy giấy kết hôn cơ! Biết đâu cậu chủ không biết mặt mũi cô ta ra sao luôn đấy” Lê Nhật Linh nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Lâm, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Bước vào căn phòng mẹ Lâm đã chỉ, Lê Nhật Linh cởi chiếc váy liền thấm mồ hôi xuống bất chấp đôi giày cao gót nhọn dưới chân. Khóa kéo nằm bên hông eo nên cô phải mất rất nhiều sức để mở nó, làn váy thoáng trượt xuống giải thoát cơ thể trảng ngần chẳng thua kém gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm bị ai đó đẩy ra và người đàn ông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông đang đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi cơ thể, có thể nói… Chương 1179 Hạ Ly vừa nhìn thấy Trần Hi Tuấn, liền vùng vẫy khỏi tay Lâm Quân, chạy ào đến vòng tay Trần Hi Tuấn. “Chú Trần Hi Tuấn, Hạ Ly rất nhớ chú, sao bây giờ chú mới đến gặp con!” Trần Hi Tuấn bế Hạ Ly lên, Hạ Ly dùng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình cọ cọ vào má Trần Hi Tuấn, trông rất đáng yêu, từ sau khi được. Lâm Quân dạy dỗ, bé cũng hiểu ý của cha, không còn gọi Trần Hi Tuấn là cha nữa. “Xem ra vẫn là thân thiết với cậu hơn!” Lâm Quân thở dài, có chút ghen tị nhìn Trần Hi Tuấn, Trần Hi Tuấn nhướng mày, rất đắc ý. “Chú bận quá, con xem bây giờ vừa có chút thời gian rảnh là chú đến thăm Hạ Ly liền nè, Hạ Ly đừng giận nữa nha!” Trần Hi Tuấn cẩn thận, nhẹ nhàng an ủi Hạ Ly. “Hạ Ly vốn dĩ rất tức giận, rất tức giận, nhưng vừa nhìn thấy chú Trần Hi Tuấn thì con không thấy giận nữa” Giọng nói trẻ con của Hạ Ly vang lên bên tai một đám người, khiến mọi người đều bật cười. “Vị này là?” Cha Lâm nhìn Lê Vân Hàng rồi lại nhìn Lâm Quân. “Ồ, đây là cha của Nhật Linh đúng không! Các cháu mau đến đây, gọi ông ngoại đi!” Lâm Quân vỗ tay, thu hút sự chú ý của mấy đứa trẻ lại đây. “Ông ngoại! Ông ngoại!” Bọn trẻ đồng thanh gọi, khiến Lê Vân Hàng cười không khép được miệng. “Ông ngoại, chính là ông ngoại trong điện thoại phải không? Chính là cái người mà rất lợi hại đúng không ạ?” Hòa Phong nhìn Lâm Quân hỏi. “Đúng vậy” Lâm Quân gật đầu, đột nhiên bật cười, suýt chút nữa quên mất trong dịp Tết Nguyên Đán, bọn họ đã phát một đoạn video: “Cuối cùng cũng nhìn thấy ông ngoại của các con lộ ra bộ mặt thật” Cha Lâm lại ngẩn ra, nhìn Lâm Quân trách móc: “Đưa cha vợ về mà không báo trước một tiếng, chúng ta còn chưa kịp chuẩn bị gì cải” “Không cần khách khí thế, tôi là không mời mà đến, có hơi đột ngột” Lê Vân Hàng vội vã khoát tay, nở nụ cười, có thể thấy được, cha Lâm đối xử với Nhật Linh có lẽ cũng không tệ. “Cha, giờ cũng chưa muộn, để quản gia chuẩn bị một chút, cả nhà chúng ta vẫn có thể cùng ngồi xuống ăn bữa tối được mà” Cha Lâm nhìn thời gian, gật đầu: “Cũng được, mọi người bay cả ngày cũng mệt rồi, mẹ Trương nhanh chóng thu dọn phòng khách cho. họ nghỉ ngơi một chút, thông báo cho nhà bếp đi mua nguyên liệu, hôm nay phải làm một bàn ăn thịnh soạn.” ‘ÐĐúng vậy!” Cha Lâm nói xong, nhìn sang Lâm Quân: “Suýt nữa quên nói với con, hôm nay Nhật Linh có thể xuất viện rồi” Vừa nghe Lê Nhật Linh có thể xuất viện, tâm trạng của Lâm Quân cũng tự nhiên tốt lên, khóe miệng hơi cong lên lộ ra vẻ vui mừng: “Nếu hôm nay Nhật Linh xuất viện, vậy việc này không nên chậm trễ, con đi trước đón cô ấy” Đã lâu không được gặp vợ, Lâm Quân có hơi nóng lòng. Hiện giờ anh chỉ tiếc là không thể ngay lập tức bay đến bên cạnh Lê Nhật Linh, cho cô một nụ hôn sâu kiểu Pháp. Đương nhiên càng muốn tự mình đón Lê Nhật Linh về nhà. Nhìn thấy thế, cha Lâm và Lê Vân Hàng không khỏi nhìn nhau mỉm cười, còn trẻ đúng là tốt thật, đáng tiếc bọn họ đều đã già rồi.

Chương 1179