Một năm sau kể từ ngày qua đời, tôi quyết định bắt đầu kinh doanh nhỏ dưới âm phủ. Sau một thời gian dài điều tra, tôi phát hiện dưới âm phủ chẳng có nổi một cửa hàng tình nhân. Tìm thấy cơ hội kinh doanh, tôi lập tức lấy hết tiền tiết kiệm ra mở cửa hàng. Địa điểm thì có, nhưng hàng biết nhập từ đâu? Nghĩ tới nghĩ lui, tôi hạ quyết tâm tìm đến người bạn trai hồi xưa. Tôi dùng số vàng cuối cùng đút lót cho Mộng Quan, tối đến đi vào giấc mơ của bạn trai. “Chồng ơi, chồng à, người ta nhớ chồng nhiều lắm.” Một năm không gặp, Lục Uyên dường như đã trưởng thành hơn trước rất nhiều. Anh vẫn mặc bộ đồ ngủ mà hồi đó tôi đi mua cùng anh, mái tóc lâu ngày không được cắt tỉa nằm mềm mại trên đầu, dáng người gầy hơn trước rất nhiều, may mắn thay, khuôn mặt đẹp trai không góc chết không thay đổi. Anh trống rỗng nhìn tôi, mắt cứ lờ mờ hờ hững. Tim tôi như thắt lại, tên chó chết này đừng nói là quên tôi rồi đó nha!…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...