Chương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống…
Chương 88: Mưa sương đều dính!
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… Edit & Beta by team của ThiênLa Bích Anh rất ngạc nhiên trước hành động của Ung Trạch."Sở thú là của nhà cháu sao? Trên cả nước luôn sao?"Không chỉ riêng La Bích Anh, mặc dù từ cái nhìn đầu tiên Cố Diệu Diệu và Thẩm Tịch Xuyên đã biết Ung Trạch không phải là người xuất thân từ một gia đình bình thường, nhưng cả hai đều không ngờ nhà cậu lại quản lý sở thú trên cả nước.Thế hệ thứ hai của nhà giàu mà đã mở sở thú sao?Nghe xong lại cảm thấy có chút dễ thương quái dị?Ông cụ đứng phía sau Ung Trạch giải thích:"Nói chính xác thì cũng không phải là của nhà chúng tôi. Tiền vốn xây dựng sở thú là do nhà nước tài trợ, còn nhiệm vụ của chúng tôi là quản lý sở thú.""Ông là..."[Đọc full tại dembuon.vn. Không thể tìm thấy truyện thì liên hệ qua https://www.facebook.com/thiennguyet304/ để được hỗ trợ nhanh nhất nha! Love you :3 ]"Em vừa chơi với anh Ung Trạch rồi!" Bé suy nghĩ hồi lâu, lấy một câu nói trong phim truyền hình ra: "Đây gọi là mưa sương đều dính*!"*Ý nói đối xử bình đẳng với tất cả, đã chơi với Ung Trạch thì phải chơi với Tịch XuyênThẩm Tịch Xuyên: Câu này được dùng như vậy à?Sau khi bị U U chọc cười, tâm trạng của Thẩm Tịch Xuyên cũng đã bình thường trở lại, sự u ám vừa đè nặng trong lòng cậu cũng đã tiêu tan một chút.Hình như cô bé vô tư này có một loại ma lực thần kỳ, chỉ cần bé tới gần ai thì phiền não của người đó sẽ tự động tan biến.Loại năng lực này, thật sự khiến người khác hâm mộ.16/12/2021[Spoil chương 89]"U U, ném lại cho chị!" Cô nhét tất cả vào tay Ung Trạch, ý bảo cậu đưa cho em gái, còn cố ý kích thích: "Không ném thì em chính là một đứa ngốc!"Quả nhiên U U đã bị lừa: "Em không phải là đứa ngốc!""Ném đi, ném xong thì em không phải đứa ngốc!""Chính là không phải đứa ngốc, U U là người thông minh.""Không quan tâm em là cái gì, ném cho chị! Nhanh lên!"U U tức giận siết chặt quả óc chó, trừng mắt nhìn đám khỉ nhỏ vừa ném bé, giận dữ ném...Ngay cả một nửa khoảng cách cũng chưa ném tới.Cố Diệu Diệu: "..."
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… Edit & Beta by team của ThiênLa Bích Anh rất ngạc nhiên trước hành động của Ung Trạch."Sở thú là của nhà cháu sao? Trên cả nước luôn sao?"Không chỉ riêng La Bích Anh, mặc dù từ cái nhìn đầu tiên Cố Diệu Diệu và Thẩm Tịch Xuyên đã biết Ung Trạch không phải là người xuất thân từ một gia đình bình thường, nhưng cả hai đều không ngờ nhà cậu lại quản lý sở thú trên cả nước.Thế hệ thứ hai của nhà giàu mà đã mở sở thú sao?Nghe xong lại cảm thấy có chút dễ thương quái dị?Ông cụ đứng phía sau Ung Trạch giải thích:"Nói chính xác thì cũng không phải là của nhà chúng tôi. Tiền vốn xây dựng sở thú là do nhà nước tài trợ, còn nhiệm vụ của chúng tôi là quản lý sở thú.""Ông là..."[Đọc full tại dembuon.vn. Không thể tìm thấy truyện thì liên hệ qua https://www.facebook.com/thiennguyet304/ để được hỗ trợ nhanh nhất nha! Love you :3 ]"Em vừa chơi với anh Ung Trạch rồi!" Bé suy nghĩ hồi lâu, lấy một câu nói trong phim truyền hình ra: "Đây gọi là mưa sương đều dính*!"*Ý nói đối xử bình đẳng với tất cả, đã chơi với Ung Trạch thì phải chơi với Tịch XuyênThẩm Tịch Xuyên: Câu này được dùng như vậy à?Sau khi bị U U chọc cười, tâm trạng của Thẩm Tịch Xuyên cũng đã bình thường trở lại, sự u ám vừa đè nặng trong lòng cậu cũng đã tiêu tan một chút.Hình như cô bé vô tư này có một loại ma lực thần kỳ, chỉ cần bé tới gần ai thì phiền não của người đó sẽ tự động tan biến.Loại năng lực này, thật sự khiến người khác hâm mộ.16/12/2021[Spoil chương 89]"U U, ném lại cho chị!" Cô nhét tất cả vào tay Ung Trạch, ý bảo cậu đưa cho em gái, còn cố ý kích thích: "Không ném thì em chính là một đứa ngốc!"Quả nhiên U U đã bị lừa: "Em không phải là đứa ngốc!""Ném đi, ném xong thì em không phải đứa ngốc!""Chính là không phải đứa ngốc, U U là người thông minh.""Không quan tâm em là cái gì, ném cho chị! Nhanh lên!"U U tức giận siết chặt quả óc chó, trừng mắt nhìn đám khỉ nhỏ vừa ném bé, giận dữ ném...Ngay cả một nửa khoảng cách cũng chưa ném tới.Cố Diệu Diệu: "..."
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… Edit & Beta by team của ThiênLa Bích Anh rất ngạc nhiên trước hành động của Ung Trạch."Sở thú là của nhà cháu sao? Trên cả nước luôn sao?"Không chỉ riêng La Bích Anh, mặc dù từ cái nhìn đầu tiên Cố Diệu Diệu và Thẩm Tịch Xuyên đã biết Ung Trạch không phải là người xuất thân từ một gia đình bình thường, nhưng cả hai đều không ngờ nhà cậu lại quản lý sở thú trên cả nước.Thế hệ thứ hai của nhà giàu mà đã mở sở thú sao?Nghe xong lại cảm thấy có chút dễ thương quái dị?Ông cụ đứng phía sau Ung Trạch giải thích:"Nói chính xác thì cũng không phải là của nhà chúng tôi. Tiền vốn xây dựng sở thú là do nhà nước tài trợ, còn nhiệm vụ của chúng tôi là quản lý sở thú.""Ông là..."[Đọc full tại dembuon.vn. Không thể tìm thấy truyện thì liên hệ qua https://www.facebook.com/thiennguyet304/ để được hỗ trợ nhanh nhất nha! Love you :3 ]"Em vừa chơi với anh Ung Trạch rồi!" Bé suy nghĩ hồi lâu, lấy một câu nói trong phim truyền hình ra: "Đây gọi là mưa sương đều dính*!"*Ý nói đối xử bình đẳng với tất cả, đã chơi với Ung Trạch thì phải chơi với Tịch XuyênThẩm Tịch Xuyên: Câu này được dùng như vậy à?Sau khi bị U U chọc cười, tâm trạng của Thẩm Tịch Xuyên cũng đã bình thường trở lại, sự u ám vừa đè nặng trong lòng cậu cũng đã tiêu tan một chút.Hình như cô bé vô tư này có một loại ma lực thần kỳ, chỉ cần bé tới gần ai thì phiền não của người đó sẽ tự động tan biến.Loại năng lực này, thật sự khiến người khác hâm mộ.16/12/2021[Spoil chương 89]"U U, ném lại cho chị!" Cô nhét tất cả vào tay Ung Trạch, ý bảo cậu đưa cho em gái, còn cố ý kích thích: "Không ném thì em chính là một đứa ngốc!"Quả nhiên U U đã bị lừa: "Em không phải là đứa ngốc!""Ném đi, ném xong thì em không phải đứa ngốc!""Chính là không phải đứa ngốc, U U là người thông minh.""Không quan tâm em là cái gì, ném cho chị! Nhanh lên!"U U tức giận siết chặt quả óc chó, trừng mắt nhìn đám khỉ nhỏ vừa ném bé, giận dữ ném...Ngay cả một nửa khoảng cách cũng chưa ném tới.Cố Diệu Diệu: "..."