Chương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống…
Chương 90: Gấu trúc muốn xăm hình
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… Edit & Beta by team Thiên Bách NguyệtĐám khỉ nhỏ đang xếp hàng ngồi trên cây bị tảng đá của Thẩm Tịnh Xuyên doạ sợ tới mức bỏ chạy tán loạn.U U đặt cằm lên đỉnh đầu Ung Trạch, nhìn Thẩm Tịch Xuyên nói:"Anh hai, cái này ném trúng người sẽ đau lắm đấy."Thẩm Tịch Xuyên yên lặng ném viên đá vào bồn hoa, mặt không chút biểu cảm, nhẹ nhàng nói:"Đau càng tốt, ai bảo chúng nó ném em trước."Cậu ghét nhất là hành động ném đồ vào người khác, có lẽ bởi vì chuyện lúc bé đã để lại bóng ma trong lòng cậu, khi thấy tình huống như vậy cậu không thể nén giận nổi, càng chịu đựng chỉ càng làm người khác muốn bắt nạt bạn hơn.Nghĩ đến đây, cậu dặn dò U U:"Sau này nếu gặp chuyện như vậy, nhất định phải ném lại, có biết chưa?"[Đọc full tại dembuon.vn]"Cho cậu nè! Cái này ăn ngon lắm đó!"Đứng ở bên cạnh, Ung Trạch đang nhìn chằm chằm. Lúc đầu gấu trúc nhỏ còn đang băn khoăn không biết có nên thử một chút trước khi bị Ung Trạch đánh chết hay không, ví dụ như cắn vào cái tay mềm mại của cô bé này để có cơ hội giành lấy quyền được đi xăm mình.Nhưng không ngờ cô bé này lại có nghĩa khí như vậy, còn chia kẹo cho nó nữa, nó chưa bao giờ được ăn loại kẹo này cả.Cô gái nhỏ này thật biết điều! Nó quyết định sẽ tha cho bé!Gấu trúc nhỏ nhận lấy kẹo dẻo, rồi vô thức nhúng vào cái hồ nhỏ bên cạnh để rửa sạch như thường lệ.Nhưng mà, không nghĩ đến, ngay sau khi cho kẹo dẻo vào nước, nó lập tức cảm thấy móng vuốt đã trở nên trống rỗng.Kẹo dẻo của nó đâu! Sao lại biến mất rồi!U U cũng rất ngạc nhiên, vì thế tiếp tục đưa cho gấu trúc nhỏ một viên kẹo dẻo khác, nhìn nó bỏ vào trong nước để rửa.Tại sao viên kẹo này cũng biến mất rồi!Gấu trúc nhỏ mờ mịt dùng móng vuốt thò vào nước vớt rồi lại vớt.Như đang vớt nỗi cô đơn của chính nó vậy.19/12/2021
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… Edit & Beta by team Thiên Bách NguyệtĐám khỉ nhỏ đang xếp hàng ngồi trên cây bị tảng đá của Thẩm Tịnh Xuyên doạ sợ tới mức bỏ chạy tán loạn.U U đặt cằm lên đỉnh đầu Ung Trạch, nhìn Thẩm Tịch Xuyên nói:"Anh hai, cái này ném trúng người sẽ đau lắm đấy."Thẩm Tịch Xuyên yên lặng ném viên đá vào bồn hoa, mặt không chút biểu cảm, nhẹ nhàng nói:"Đau càng tốt, ai bảo chúng nó ném em trước."Cậu ghét nhất là hành động ném đồ vào người khác, có lẽ bởi vì chuyện lúc bé đã để lại bóng ma trong lòng cậu, khi thấy tình huống như vậy cậu không thể nén giận nổi, càng chịu đựng chỉ càng làm người khác muốn bắt nạt bạn hơn.Nghĩ đến đây, cậu dặn dò U U:"Sau này nếu gặp chuyện như vậy, nhất định phải ném lại, có biết chưa?"[Đọc full tại dembuon.vn]"Cho cậu nè! Cái này ăn ngon lắm đó!"Đứng ở bên cạnh, Ung Trạch đang nhìn chằm chằm. Lúc đầu gấu trúc nhỏ còn đang băn khoăn không biết có nên thử một chút trước khi bị Ung Trạch đánh chết hay không, ví dụ như cắn vào cái tay mềm mại của cô bé này để có cơ hội giành lấy quyền được đi xăm mình.Nhưng không ngờ cô bé này lại có nghĩa khí như vậy, còn chia kẹo cho nó nữa, nó chưa bao giờ được ăn loại kẹo này cả.Cô gái nhỏ này thật biết điều! Nó quyết định sẽ tha cho bé!Gấu trúc nhỏ nhận lấy kẹo dẻo, rồi vô thức nhúng vào cái hồ nhỏ bên cạnh để rửa sạch như thường lệ.Nhưng mà, không nghĩ đến, ngay sau khi cho kẹo dẻo vào nước, nó lập tức cảm thấy móng vuốt đã trở nên trống rỗng.Kẹo dẻo của nó đâu! Sao lại biến mất rồi!U U cũng rất ngạc nhiên, vì thế tiếp tục đưa cho gấu trúc nhỏ một viên kẹo dẻo khác, nhìn nó bỏ vào trong nước để rửa.Tại sao viên kẹo này cũng biến mất rồi!Gấu trúc nhỏ mờ mịt dùng móng vuốt thò vào nước vớt rồi lại vớt.Như đang vớt nỗi cô đơn của chính nó vậy.19/12/2021
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… Edit & Beta by team Thiên Bách NguyệtĐám khỉ nhỏ đang xếp hàng ngồi trên cây bị tảng đá của Thẩm Tịnh Xuyên doạ sợ tới mức bỏ chạy tán loạn.U U đặt cằm lên đỉnh đầu Ung Trạch, nhìn Thẩm Tịch Xuyên nói:"Anh hai, cái này ném trúng người sẽ đau lắm đấy."Thẩm Tịch Xuyên yên lặng ném viên đá vào bồn hoa, mặt không chút biểu cảm, nhẹ nhàng nói:"Đau càng tốt, ai bảo chúng nó ném em trước."Cậu ghét nhất là hành động ném đồ vào người khác, có lẽ bởi vì chuyện lúc bé đã để lại bóng ma trong lòng cậu, khi thấy tình huống như vậy cậu không thể nén giận nổi, càng chịu đựng chỉ càng làm người khác muốn bắt nạt bạn hơn.Nghĩ đến đây, cậu dặn dò U U:"Sau này nếu gặp chuyện như vậy, nhất định phải ném lại, có biết chưa?"[Đọc full tại dembuon.vn]"Cho cậu nè! Cái này ăn ngon lắm đó!"Đứng ở bên cạnh, Ung Trạch đang nhìn chằm chằm. Lúc đầu gấu trúc nhỏ còn đang băn khoăn không biết có nên thử một chút trước khi bị Ung Trạch đánh chết hay không, ví dụ như cắn vào cái tay mềm mại của cô bé này để có cơ hội giành lấy quyền được đi xăm mình.Nhưng không ngờ cô bé này lại có nghĩa khí như vậy, còn chia kẹo cho nó nữa, nó chưa bao giờ được ăn loại kẹo này cả.Cô gái nhỏ này thật biết điều! Nó quyết định sẽ tha cho bé!Gấu trúc nhỏ nhận lấy kẹo dẻo, rồi vô thức nhúng vào cái hồ nhỏ bên cạnh để rửa sạch như thường lệ.Nhưng mà, không nghĩ đến, ngay sau khi cho kẹo dẻo vào nước, nó lập tức cảm thấy móng vuốt đã trở nên trống rỗng.Kẹo dẻo của nó đâu! Sao lại biến mất rồi!U U cũng rất ngạc nhiên, vì thế tiếp tục đưa cho gấu trúc nhỏ một viên kẹo dẻo khác, nhìn nó bỏ vào trong nước để rửa.Tại sao viên kẹo này cũng biến mất rồi!Gấu trúc nhỏ mờ mịt dùng móng vuốt thò vào nước vớt rồi lại vớt.Như đang vớt nỗi cô đơn của chính nó vậy.19/12/2021