Chương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống…
Chương 92: Sự công nhận của U U
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit & Beta by team Thiên Bách NguyệtMột người cụt chân không chỉ bị ảnh hưởng trong việc đi lại, mà ngay cả khả năng giữ thăng bằng cũng kém.Huống chi bây giờ lại không có nạng, chỉ có thể bám vào hàng rào. Thẩm Tịch Xuyên muốn đưa một tay ra để kéo U U thì rất khó thực hiện được.Cậu không phải là Ung Trạch mười lăm tuổi, bây giờ cậu chỉ là một cậu bé bảy tuổi."Anh ổn mà..."Thẩm Tịch Xuyên cắn răng, giống như đang chứng minh điều gì đó, cố gắng nắm lấy bàn tay đang vươn tới của U U.Cậu có thể bảo vệ U U.Cậu không phải phế vật chỉ có thể ngồi trên xe lăn mà không thể làm được gì.Con báo Gê-pa nấp sau bụi cỏ chỉ lộ ra đôi mắt, nó quan sát hai đứa bé loài người bên cạnh hàng rào.Cô bé trong hàng rào có vẻ như đang cố gắng nắm lấy tay đối phương để leo lên, nhưng bên trong hàng rào lại không có điểm tựa, còn người đang kéo bé thì phải đối mặt với cái hàng rào cao một mét, cũng rất khó để tạo ra sức bật.A.Trông cô bé giống như sắp khóc."Xin lỗi anh hai, là U U sai... U U không nên trèo lung tung..."[Đọc full tại dembuon.vn]"Bởi vì thầy giáo dạy môn toán cho em cũng muốn từ chức, nhưng anh không như thế! Nếu anh không mắng em thì anh lại càng tốt!"U U giống như cổ vũ, dơ ngón cái về phía cậu.Thẩm Tịch Xuyên: "..."Vì vậy ư? Là bởi vì vậy sao!?25/12/2021🎁MERRY CHRISTMAS🎁Chúc các bạn độc giả đáng yêu của Thiên một ngày giáng sinh vui vẻ ấm áp 🥰Giáng sinh năm nay của Thiên siêu vui luôn 😍 Còn các bạn thì sao nhỉ? Nếu không vui thì cũng phải vui nha vì sắp bão chương rồi nè 🤭Set kèo Tết dương nhaaaa.Vậy là lại một năm nữa sắp qua rồi nhưng Thiên vẫn chưa lấp hết cái hố 'be bé' này, dù đã mở hố từ khá sớm 🥲Chắc chắn sẽ hoàn trong năm sau nè ✨✨U là trời, đáng lẽ chương này đăng từ sớm rồi cơ mà nhây với bạn bè đến giờ mới đăng được😅Cuối cùng cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng Thiên đến tận ngày hôm nay 😊😘 Không có mọi người sẽ không có Thiên của ngày hôm nay, thật sự cảm ơn rất nhiều, nguồn động lực to lớn của Thiên 🤗Bật mí một bí mật nho nhỏ là thật ra Thiên thích viết truyện hơn nhiều, nhưng vì chưa có đủ can đảm để viết nên quyết định edit thỏa đam mê với con chữ trước. Nếu sắp tới Thiên có viết thì mong các bạn có thể vào ủng hộ, nhận xét góp ý để Thiên có thể cải thiện kỹ năng của mình 🥺Nhưng đảm bảo Thiên chỉ viết khi có thể ra chương edit đều đều nè 💞
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit & Beta by team Thiên Bách NguyệtMột người cụt chân không chỉ bị ảnh hưởng trong việc đi lại, mà ngay cả khả năng giữ thăng bằng cũng kém.Huống chi bây giờ lại không có nạng, chỉ có thể bám vào hàng rào. Thẩm Tịch Xuyên muốn đưa một tay ra để kéo U U thì rất khó thực hiện được.Cậu không phải là Ung Trạch mười lăm tuổi, bây giờ cậu chỉ là một cậu bé bảy tuổi."Anh ổn mà..."Thẩm Tịch Xuyên cắn răng, giống như đang chứng minh điều gì đó, cố gắng nắm lấy bàn tay đang vươn tới của U U.Cậu có thể bảo vệ U U.Cậu không phải phế vật chỉ có thể ngồi trên xe lăn mà không thể làm được gì.Con báo Gê-pa nấp sau bụi cỏ chỉ lộ ra đôi mắt, nó quan sát hai đứa bé loài người bên cạnh hàng rào.Cô bé trong hàng rào có vẻ như đang cố gắng nắm lấy tay đối phương để leo lên, nhưng bên trong hàng rào lại không có điểm tựa, còn người đang kéo bé thì phải đối mặt với cái hàng rào cao một mét, cũng rất khó để tạo ra sức bật.A.Trông cô bé giống như sắp khóc."Xin lỗi anh hai, là U U sai... U U không nên trèo lung tung..."[Đọc full tại dembuon.vn]"Bởi vì thầy giáo dạy môn toán cho em cũng muốn từ chức, nhưng anh không như thế! Nếu anh không mắng em thì anh lại càng tốt!"U U giống như cổ vũ, dơ ngón cái về phía cậu.Thẩm Tịch Xuyên: "..."Vì vậy ư? Là bởi vì vậy sao!?25/12/2021🎁MERRY CHRISTMAS🎁Chúc các bạn độc giả đáng yêu của Thiên một ngày giáng sinh vui vẻ ấm áp 🥰Giáng sinh năm nay của Thiên siêu vui luôn 😍 Còn các bạn thì sao nhỉ? Nếu không vui thì cũng phải vui nha vì sắp bão chương rồi nè 🤭Set kèo Tết dương nhaaaa.Vậy là lại một năm nữa sắp qua rồi nhưng Thiên vẫn chưa lấp hết cái hố 'be bé' này, dù đã mở hố từ khá sớm 🥲Chắc chắn sẽ hoàn trong năm sau nè ✨✨U là trời, đáng lẽ chương này đăng từ sớm rồi cơ mà nhây với bạn bè đến giờ mới đăng được😅Cuối cùng cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng Thiên đến tận ngày hôm nay 😊😘 Không có mọi người sẽ không có Thiên của ngày hôm nay, thật sự cảm ơn rất nhiều, nguồn động lực to lớn của Thiên 🤗Bật mí một bí mật nho nhỏ là thật ra Thiên thích viết truyện hơn nhiều, nhưng vì chưa có đủ can đảm để viết nên quyết định edit thỏa đam mê với con chữ trước. Nếu sắp tới Thiên có viết thì mong các bạn có thể vào ủng hộ, nhận xét góp ý để Thiên có thể cải thiện kỹ năng của mình 🥺Nhưng đảm bảo Thiên chỉ viết khi có thể ra chương edit đều đều nè 💞
Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi RưỡiTác giả: Tùng ĐìnhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhChương 1: Chị chịu khổ rồi T^T Edit Thiên Bách Nguyệt ***** ***** Buổi chiều tại nhà trẻ Hoa Hoa. Các bạn nhỏ sau khi ngủ trưa dậy ầm ĩ loạn thành một đám, hai giáo viên luống cuống tay chân mặc quần áo chải đầu cho đám trẻ mẫu giáo bé. Cô giáo Tiểu Nguyễn là giáo viên mới tới nhà trẻ, còn chưa quá thích ứng. Mới vừa thay quần áo xong cho một bé gái, cậu nhóc bên cạnh lại đá rớt giày, móng vuốt nhỏ đặt ở trên vai cô lay động không ngừng, kêu "Cô Tiểu Nguyễn con muốn đi tiểu". Một vị giáo viên khác là Tiểu Chu thấy thế cũng vội lại đây ôm tiểu mập mạp đi tiểu, lúc này Tiểu Nguyễn mới nhìn thấy một cô bé ngồi ở trên giường an an tĩnh tĩnh ngây ngốc. Sau giấc ngủ trưa, mẫu giáo bé loạn giống như đi đánh giặc, cô chỉ lo chăm chú mấy bạn nhỏ ầm ĩ nên trong lúc nhất thời đã xem nhẹ đứa trẻ không khóc không nháo kia. Cô Tiểu Nguyễn ngồi xổm xuống nhẹ giọng hỏi: "U U tự mình mặc quần áo à?" Cô bạn nhỏ khuôn mặt tròn tròn mặc áo khoác màu hồng nhạt, màu da tuyết trắng, một đôi mắt ướt giống… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit & Beta by team Thiên Bách NguyệtMột người cụt chân không chỉ bị ảnh hưởng trong việc đi lại, mà ngay cả khả năng giữ thăng bằng cũng kém.Huống chi bây giờ lại không có nạng, chỉ có thể bám vào hàng rào. Thẩm Tịch Xuyên muốn đưa một tay ra để kéo U U thì rất khó thực hiện được.Cậu không phải là Ung Trạch mười lăm tuổi, bây giờ cậu chỉ là một cậu bé bảy tuổi."Anh ổn mà..."Thẩm Tịch Xuyên cắn răng, giống như đang chứng minh điều gì đó, cố gắng nắm lấy bàn tay đang vươn tới của U U.Cậu có thể bảo vệ U U.Cậu không phải phế vật chỉ có thể ngồi trên xe lăn mà không thể làm được gì.Con báo Gê-pa nấp sau bụi cỏ chỉ lộ ra đôi mắt, nó quan sát hai đứa bé loài người bên cạnh hàng rào.Cô bé trong hàng rào có vẻ như đang cố gắng nắm lấy tay đối phương để leo lên, nhưng bên trong hàng rào lại không có điểm tựa, còn người đang kéo bé thì phải đối mặt với cái hàng rào cao một mét, cũng rất khó để tạo ra sức bật.A.Trông cô bé giống như sắp khóc."Xin lỗi anh hai, là U U sai... U U không nên trèo lung tung..."[Đọc full tại dembuon.vn]"Bởi vì thầy giáo dạy môn toán cho em cũng muốn từ chức, nhưng anh không như thế! Nếu anh không mắng em thì anh lại càng tốt!"U U giống như cổ vũ, dơ ngón cái về phía cậu.Thẩm Tịch Xuyên: "..."Vì vậy ư? Là bởi vì vậy sao!?25/12/2021🎁MERRY CHRISTMAS🎁Chúc các bạn độc giả đáng yêu của Thiên một ngày giáng sinh vui vẻ ấm áp 🥰Giáng sinh năm nay của Thiên siêu vui luôn 😍 Còn các bạn thì sao nhỉ? Nếu không vui thì cũng phải vui nha vì sắp bão chương rồi nè 🤭Set kèo Tết dương nhaaaa.Vậy là lại một năm nữa sắp qua rồi nhưng Thiên vẫn chưa lấp hết cái hố 'be bé' này, dù đã mở hố từ khá sớm 🥲Chắc chắn sẽ hoàn trong năm sau nè ✨✨U là trời, đáng lẽ chương này đăng từ sớm rồi cơ mà nhây với bạn bè đến giờ mới đăng được😅Cuối cùng cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng Thiên đến tận ngày hôm nay 😊😘 Không có mọi người sẽ không có Thiên của ngày hôm nay, thật sự cảm ơn rất nhiều, nguồn động lực to lớn của Thiên 🤗Bật mí một bí mật nho nhỏ là thật ra Thiên thích viết truyện hơn nhiều, nhưng vì chưa có đủ can đảm để viết nên quyết định edit thỏa đam mê với con chữ trước. Nếu sắp tới Thiên có viết thì mong các bạn có thể vào ủng hộ, nhận xét góp ý để Thiên có thể cải thiện kỹ năng của mình 🥺Nhưng đảm bảo Thiên chỉ viết khi có thể ra chương edit đều đều nè 💞