Chương 1. Đời này, ta đều không muốn gặp lại Kỷ Ninh. Bạch Thanh Nhan mở bừng mắt ra. Song y chẳng thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì... Chung quanh quá tăm tối. Y chỉ có thể sờ đến rơm rạ thô ráp dưới thân, phía dưới lớp rơm rạ là một tấm ván gỗ mang theo gai ngược. Trong nháy mắt, y cơ hồ sinh ra ảo giác. Phảng phất như mình lại quay về bên trong lồng giam của đại quân Lang Nghiệp, vẫn như cũ là nô ɭệ của người kia. Nghĩ đến người kia, trái tim y chợt nhói lên từng hồi, cả người căng thẳng. Vết thương bị động đến phát đau. Y rêи ɾỉ một tiếng. Nhưng cổ họng lại không phát ra tiếng nói nào, chỉ mơ hồ bật lên một thanh âm khàn khàn đau đớn. "Ngươi tỉnh rồi?" Tiếng đá đánh lửa ma sát vào nhau vang lên. Phía trên ngọn nến đã cháy tàn một nửa, ánh sáng nhàn nhạt leo lét khẽ khàng đậu lên. Vầng sáng nho nhỏ chiếu rọi một gương mặt rất trẻ. Đó là một nữ tử thoạt nhìn mới chỉ khoảng mười bốn mười lăm tuổi, giữa đôi lông mày lại mang theo nét trải đời. Giờ phút này, nữ tử kia nhíu mày, quan sát Bạch…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...