Màn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,…

Chương 117

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 117Thế nên bây giờ anh chẳng biết phải làm sao…Chịu trách nhiệm hay là nhắm mắt cho qua, coi như đêm qua cả hai chỉ giải quyết nhu cầu sinh lý cho nhau.Nhưng điều đó quá thiệt thòi cho Mạc Kỳ Vân,  dù gì anh cũng đã lấy đi sự trong trắng của người ta….Kỳ Vân, tôi… tôi xin lỗi…Anh về đi, coi như chuyện này chưa từng xảy ra.Mạc Kỳ Vân ngồi dậy, dùng tay giữ chiếc chăn che đi cơ thể của mình lại….Lãnh Huyết nhìn cô với đôi mắt và gương mặt đầy sự có lỗi, tự trách. Nhưng quả thật Mạc Kỳ Vân quá xinh đẹp, lại vô cùng gợi cảm. Đêm qua cô lại có rượu nên sự xinh đẹp và sự gợi cảm tăng lên bội phần, đã vậy cô còn chủ động hôn anh. Anh là đàn ông, nhu cầu sinh lý lại cao, cộng thêm đêm qua có rượu thì làm sao anh có thể chống lại được sự ham muốn của bản thân.Không cần nhìn tôi như thế đâu, chúng ta đều là người lớn.Mạc Kỳ Vân bật cười, nụ cười chứa nhiều sự bí ẩn không thể giải thích với ai…Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.Lãnh Huyết nhìn xuống vết máu đã khô trên drap giường, những khoảnh khắc mặn nồng quấn quýt tối qua hiện lên trong tâm trí anh, đặc biệt là cơ thể mê người của Mạc Kỳ Vân.Anh không quá bất ngờ khi biết cô vẫn còn là con gái. Vì theo anh biết, cô vẫn chưa có mối quan hệ yêu đương với ai. Và anh còn biết người trong lòng của cô là ai.Nếu như anh đoán không lầm thì người cô thích chính là Mộ Duật Hành, lão đại của cả hai. Anh đã nhiều lần chứng kiến Mạc Kỳ Vân vô thức nhìn Mộ Duật Hành, nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng, luôn tìm cơ hội để tiếp xúc thân mật. Đặc biệt không ngại nguy hiểm, không màng đến bản thân để cứu Mộ Duật Hành…Những việc đó chứng minh rằng Mạc Kỳ Vân đã thích Mộ Duật Hành…Anh muốn cưới tôi sao, Lãnh Huyết?Ừ.Tôi thật sự không cần.Mạc Kỳ Vân lắc đầu, ánh mắt đươm buồn nhìn ra bên ngoài cửa sổ.Nhưng đêm qua là lần đầu tiên của em, tôi không thể không chịu trách nhiệm.Lần đầu thì sao? Tôi đã 25 tuổi rồi, tôi cũng muốn trải nghiệm một chút về chuyện tình dục.Lãnh Huyết cau mày, sắc mặt và lời nói của cô hoàn toàn trái ngược nhau. Cô nói, cô muốn trải nghiệm nhưng gương mặt của cô hiện lên sự tiếc nuối, hối hận và buồn bã.Tôi….Lãnh Huyết, nếu như một người đàn ông quan trọng chuyện trinh tiết vậy thì người đó không xứng làm chồng của tôi. Chứng tỏ người đó không yêu tôi, chỉ yêu cơ thể của tôi, và người đó còn là một người đàn ông ích kỷ… Vậy nên anh không cần phải thấy có lỗi với tôi. Tôi đã nói rồi, chúng ta đều là người lớn, tình một đêm là bình thường trong xã hội hiện nay. Nó không to lớn hay nghiêm trọng, nên anh đừng nói với tôi hai chữ trách nhiệm.Mạc Kỳ Vân nói xong liền giở chăn đi vào phòng tắm, để mặc Lãnh Huyết ngồi thẫn thờ nhìn vào cơ thể trần truồng của cô..Lãnh Huyết âm thầm nuốt ngụm nước bọt, nhịp tim đập nhanh hơn bình thường, yếu hầu lăn lộn lên xuống, cơ thể nóng ran lên…Mày sao vậy Lãnh Huyết, đâu phải chưa từng thấy.

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 117Thế nên bây giờ anh chẳng biết phải làm sao…Chịu trách nhiệm hay là nhắm mắt cho qua, coi như đêm qua cả hai chỉ giải quyết nhu cầu sinh lý cho nhau.Nhưng điều đó quá thiệt thòi cho Mạc Kỳ Vân,  dù gì anh cũng đã lấy đi sự trong trắng của người ta….Kỳ Vân, tôi… tôi xin lỗi…Anh về đi, coi như chuyện này chưa từng xảy ra.Mạc Kỳ Vân ngồi dậy, dùng tay giữ chiếc chăn che đi cơ thể của mình lại….Lãnh Huyết nhìn cô với đôi mắt và gương mặt đầy sự có lỗi, tự trách. Nhưng quả thật Mạc Kỳ Vân quá xinh đẹp, lại vô cùng gợi cảm. Đêm qua cô lại có rượu nên sự xinh đẹp và sự gợi cảm tăng lên bội phần, đã vậy cô còn chủ động hôn anh. Anh là đàn ông, nhu cầu sinh lý lại cao, cộng thêm đêm qua có rượu thì làm sao anh có thể chống lại được sự ham muốn của bản thân.Không cần nhìn tôi như thế đâu, chúng ta đều là người lớn.Mạc Kỳ Vân bật cười, nụ cười chứa nhiều sự bí ẩn không thể giải thích với ai…Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.Lãnh Huyết nhìn xuống vết máu đã khô trên drap giường, những khoảnh khắc mặn nồng quấn quýt tối qua hiện lên trong tâm trí anh, đặc biệt là cơ thể mê người của Mạc Kỳ Vân.Anh không quá bất ngờ khi biết cô vẫn còn là con gái. Vì theo anh biết, cô vẫn chưa có mối quan hệ yêu đương với ai. Và anh còn biết người trong lòng của cô là ai.Nếu như anh đoán không lầm thì người cô thích chính là Mộ Duật Hành, lão đại của cả hai. Anh đã nhiều lần chứng kiến Mạc Kỳ Vân vô thức nhìn Mộ Duật Hành, nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng, luôn tìm cơ hội để tiếp xúc thân mật. Đặc biệt không ngại nguy hiểm, không màng đến bản thân để cứu Mộ Duật Hành…Những việc đó chứng minh rằng Mạc Kỳ Vân đã thích Mộ Duật Hành…Anh muốn cưới tôi sao, Lãnh Huyết?Ừ.Tôi thật sự không cần.Mạc Kỳ Vân lắc đầu, ánh mắt đươm buồn nhìn ra bên ngoài cửa sổ.Nhưng đêm qua là lần đầu tiên của em, tôi không thể không chịu trách nhiệm.Lần đầu thì sao? Tôi đã 25 tuổi rồi, tôi cũng muốn trải nghiệm một chút về chuyện tình dục.Lãnh Huyết cau mày, sắc mặt và lời nói của cô hoàn toàn trái ngược nhau. Cô nói, cô muốn trải nghiệm nhưng gương mặt của cô hiện lên sự tiếc nuối, hối hận và buồn bã.Tôi….Lãnh Huyết, nếu như một người đàn ông quan trọng chuyện trinh tiết vậy thì người đó không xứng làm chồng của tôi. Chứng tỏ người đó không yêu tôi, chỉ yêu cơ thể của tôi, và người đó còn là một người đàn ông ích kỷ… Vậy nên anh không cần phải thấy có lỗi với tôi. Tôi đã nói rồi, chúng ta đều là người lớn, tình một đêm là bình thường trong xã hội hiện nay. Nó không to lớn hay nghiêm trọng, nên anh đừng nói với tôi hai chữ trách nhiệm.Mạc Kỳ Vân nói xong liền giở chăn đi vào phòng tắm, để mặc Lãnh Huyết ngồi thẫn thờ nhìn vào cơ thể trần truồng của cô..Lãnh Huyết âm thầm nuốt ngụm nước bọt, nhịp tim đập nhanh hơn bình thường, yếu hầu lăn lộn lên xuống, cơ thể nóng ran lên…Mày sao vậy Lãnh Huyết, đâu phải chưa từng thấy.

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 117Thế nên bây giờ anh chẳng biết phải làm sao…Chịu trách nhiệm hay là nhắm mắt cho qua, coi như đêm qua cả hai chỉ giải quyết nhu cầu sinh lý cho nhau.Nhưng điều đó quá thiệt thòi cho Mạc Kỳ Vân,  dù gì anh cũng đã lấy đi sự trong trắng của người ta….Kỳ Vân, tôi… tôi xin lỗi…Anh về đi, coi như chuyện này chưa từng xảy ra.Mạc Kỳ Vân ngồi dậy, dùng tay giữ chiếc chăn che đi cơ thể của mình lại….Lãnh Huyết nhìn cô với đôi mắt và gương mặt đầy sự có lỗi, tự trách. Nhưng quả thật Mạc Kỳ Vân quá xinh đẹp, lại vô cùng gợi cảm. Đêm qua cô lại có rượu nên sự xinh đẹp và sự gợi cảm tăng lên bội phần, đã vậy cô còn chủ động hôn anh. Anh là đàn ông, nhu cầu sinh lý lại cao, cộng thêm đêm qua có rượu thì làm sao anh có thể chống lại được sự ham muốn của bản thân.Không cần nhìn tôi như thế đâu, chúng ta đều là người lớn.Mạc Kỳ Vân bật cười, nụ cười chứa nhiều sự bí ẩn không thể giải thích với ai…Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.Lãnh Huyết nhìn xuống vết máu đã khô trên drap giường, những khoảnh khắc mặn nồng quấn quýt tối qua hiện lên trong tâm trí anh, đặc biệt là cơ thể mê người của Mạc Kỳ Vân.Anh không quá bất ngờ khi biết cô vẫn còn là con gái. Vì theo anh biết, cô vẫn chưa có mối quan hệ yêu đương với ai. Và anh còn biết người trong lòng của cô là ai.Nếu như anh đoán không lầm thì người cô thích chính là Mộ Duật Hành, lão đại của cả hai. Anh đã nhiều lần chứng kiến Mạc Kỳ Vân vô thức nhìn Mộ Duật Hành, nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng, luôn tìm cơ hội để tiếp xúc thân mật. Đặc biệt không ngại nguy hiểm, không màng đến bản thân để cứu Mộ Duật Hành…Những việc đó chứng minh rằng Mạc Kỳ Vân đã thích Mộ Duật Hành…Anh muốn cưới tôi sao, Lãnh Huyết?Ừ.Tôi thật sự không cần.Mạc Kỳ Vân lắc đầu, ánh mắt đươm buồn nhìn ra bên ngoài cửa sổ.Nhưng đêm qua là lần đầu tiên của em, tôi không thể không chịu trách nhiệm.Lần đầu thì sao? Tôi đã 25 tuổi rồi, tôi cũng muốn trải nghiệm một chút về chuyện tình dục.Lãnh Huyết cau mày, sắc mặt và lời nói của cô hoàn toàn trái ngược nhau. Cô nói, cô muốn trải nghiệm nhưng gương mặt của cô hiện lên sự tiếc nuối, hối hận và buồn bã.Tôi….Lãnh Huyết, nếu như một người đàn ông quan trọng chuyện trinh tiết vậy thì người đó không xứng làm chồng của tôi. Chứng tỏ người đó không yêu tôi, chỉ yêu cơ thể của tôi, và người đó còn là một người đàn ông ích kỷ… Vậy nên anh không cần phải thấy có lỗi với tôi. Tôi đã nói rồi, chúng ta đều là người lớn, tình một đêm là bình thường trong xã hội hiện nay. Nó không to lớn hay nghiêm trọng, nên anh đừng nói với tôi hai chữ trách nhiệm.Mạc Kỳ Vân nói xong liền giở chăn đi vào phòng tắm, để mặc Lãnh Huyết ngồi thẫn thờ nhìn vào cơ thể trần truồng của cô..Lãnh Huyết âm thầm nuốt ngụm nước bọt, nhịp tim đập nhanh hơn bình thường, yếu hầu lăn lộn lên xuống, cơ thể nóng ran lên…Mày sao vậy Lãnh Huyết, đâu phải chưa từng thấy.

Chương 117