Màn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,…

Chương 144

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 144Đăm nát em, như vậy không còn nợ em nữa.Trong thư phòng, Mộ Duật Hành ngồi ở ghế da, dựa lưng về sau ghế quay mặt vào trong tường nhắm mắt cố gắng bình tĩnh để suy nghĩ mọi việc đang xảy ra…Bỗng dưng lúc này Trình Ngữ Lam mở cửa đi vào…Cô thật hết chịu nổi với cuộc sống như thế này rồi.Ra ngoài, tôi muốn yên tĩnh.Không, em muốn giải quyết vấn đề ngay bây giờ.Mộ Duật Hành quay ghế lại, đứng dậy tức giận đập mạnh tay lên bàn làm việc…Trình Ngữ Lam cứ muốn chọc điên anh.Được, vậy em muốn giải quyết như thế nào?Anh nổi điên như vậy là thế nào? Không phải những thứ này đều là do anh chọn sao? Cuộc hôn nhân này sẽ không có nếu như anh không uy hiếp tôi. Anh từng hứa với tôi những gì? Anh quên hết rồi. Mất con tôi không buồn sao? Tôi muốn mất con lắm sao? Tôi buồn, tôi đau hơn anh gấp trăm ngàn lần.Tôi quên ư? Vậy thì những lời em nói với tôi em có làm được không? Em từng nói rằng sẽ không gặp Dương Hữu Bằng nữa nhưng cuối cùng thì sao?Tôi có lý do chính….Đừng nói hai chữ ‘ lý do ‘ với tôi.Mộ Duật Hành điên tiết quát lên, anh dừng như đã không còn kiểm soát được lời nói và hành động của mình nữa. Và đây cũng là lần đầu tiên Trình Ngữ Lam thấy anh đáng sợ đến mức như vậy.Anh thà chọn tin tưởng người khác chứ không thèm tin tưởng tôi. Mấy ngày hôm nay tôi như sống trong địa ngục, tôi cần một câu quan tâm của anh, cần một cái ôm ấp áp của anh… nhưng không có…….Mộ Duật Hành lặng im không nói gì. Anh muốn như vậy lắm sao? Anh dễ chịu lắm sao?Duật Hành, chúng ta ly hôn đi.Trái tim của Mộ Duật Hành trở nên run rẩy, tan nát, lòng ngực như bị ai bóp nghẹn ngay sau khi Trình Ngữ Lam nhẫn tâm thốt lên hai chữ ‘ ly hôn ‘Được, em muốn ly hôn ư? Vậy tôi sẽ giải thoát cho em.Tiếng cửa phòng va đập mạnh, Mộ Duật Hành như thần chết đi ra khỏi phòng để Trình Ngữ Lam một mình trong đó.Trình Ngữ Lam ôm mặt bật khóc, hai chân không còn sức nữa mà quỵ xuống nền. Cô không muốn ly hôn nhưng cô thật sự rất mệt, cô không thể chịu nổi hàng ngàn nỗi đau như thế này.Nếu không phải vì ba mẹ, cô đã muốn đi cùng với cục cưng của cô.Màn đêm che phủ cả thành phố, bên trong căn phòng khách sạn, người con gái trần trụi dưới lớp chăn, khắp thân thể toàn là dấu hôn do người đàn ông nào đó để lại.Mạc Kỳ Vân từ từ hé mở, cả người cô đều đau nhức, trong lòng thầm mắng yêu người đàn ông nào đó đã làm cô thành ra như thế này.Lúc trưa, không biết Lãnh Huyết đã ăn trúng thứ gì mà mạnh liệt đến như vậy. Trong xe chặt hẹp không đủ thỏa mãn, thế là anh đã lái xe đến khách sạn gần đó để tiếp tục trả nợ cho cô, làm cô đến ngất đi thì anh mới vừa lòng.Mạc Kỳ Vân cố gắng ngồi dậy, chúm chím môi cười khi thấy Lãnh Huyết đang đứng ở cửa sổ ngắm cảnh đêm của thành phố và nhâm nhi ly rượu vang trên tay.

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 144Đăm nát em, như vậy không còn nợ em nữa.Trong thư phòng, Mộ Duật Hành ngồi ở ghế da, dựa lưng về sau ghế quay mặt vào trong tường nhắm mắt cố gắng bình tĩnh để suy nghĩ mọi việc đang xảy ra…Bỗng dưng lúc này Trình Ngữ Lam mở cửa đi vào…Cô thật hết chịu nổi với cuộc sống như thế này rồi.Ra ngoài, tôi muốn yên tĩnh.Không, em muốn giải quyết vấn đề ngay bây giờ.Mộ Duật Hành quay ghế lại, đứng dậy tức giận đập mạnh tay lên bàn làm việc…Trình Ngữ Lam cứ muốn chọc điên anh.Được, vậy em muốn giải quyết như thế nào?Anh nổi điên như vậy là thế nào? Không phải những thứ này đều là do anh chọn sao? Cuộc hôn nhân này sẽ không có nếu như anh không uy hiếp tôi. Anh từng hứa với tôi những gì? Anh quên hết rồi. Mất con tôi không buồn sao? Tôi muốn mất con lắm sao? Tôi buồn, tôi đau hơn anh gấp trăm ngàn lần.Tôi quên ư? Vậy thì những lời em nói với tôi em có làm được không? Em từng nói rằng sẽ không gặp Dương Hữu Bằng nữa nhưng cuối cùng thì sao?Tôi có lý do chính….Đừng nói hai chữ ‘ lý do ‘ với tôi.Mộ Duật Hành điên tiết quát lên, anh dừng như đã không còn kiểm soát được lời nói và hành động của mình nữa. Và đây cũng là lần đầu tiên Trình Ngữ Lam thấy anh đáng sợ đến mức như vậy.Anh thà chọn tin tưởng người khác chứ không thèm tin tưởng tôi. Mấy ngày hôm nay tôi như sống trong địa ngục, tôi cần một câu quan tâm của anh, cần một cái ôm ấp áp của anh… nhưng không có…….Mộ Duật Hành lặng im không nói gì. Anh muốn như vậy lắm sao? Anh dễ chịu lắm sao?Duật Hành, chúng ta ly hôn đi.Trái tim của Mộ Duật Hành trở nên run rẩy, tan nát, lòng ngực như bị ai bóp nghẹn ngay sau khi Trình Ngữ Lam nhẫn tâm thốt lên hai chữ ‘ ly hôn ‘Được, em muốn ly hôn ư? Vậy tôi sẽ giải thoát cho em.Tiếng cửa phòng va đập mạnh, Mộ Duật Hành như thần chết đi ra khỏi phòng để Trình Ngữ Lam một mình trong đó.Trình Ngữ Lam ôm mặt bật khóc, hai chân không còn sức nữa mà quỵ xuống nền. Cô không muốn ly hôn nhưng cô thật sự rất mệt, cô không thể chịu nổi hàng ngàn nỗi đau như thế này.Nếu không phải vì ba mẹ, cô đã muốn đi cùng với cục cưng của cô.Màn đêm che phủ cả thành phố, bên trong căn phòng khách sạn, người con gái trần trụi dưới lớp chăn, khắp thân thể toàn là dấu hôn do người đàn ông nào đó để lại.Mạc Kỳ Vân từ từ hé mở, cả người cô đều đau nhức, trong lòng thầm mắng yêu người đàn ông nào đó đã làm cô thành ra như thế này.Lúc trưa, không biết Lãnh Huyết đã ăn trúng thứ gì mà mạnh liệt đến như vậy. Trong xe chặt hẹp không đủ thỏa mãn, thế là anh đã lái xe đến khách sạn gần đó để tiếp tục trả nợ cho cô, làm cô đến ngất đi thì anh mới vừa lòng.Mạc Kỳ Vân cố gắng ngồi dậy, chúm chím môi cười khi thấy Lãnh Huyết đang đứng ở cửa sổ ngắm cảnh đêm của thành phố và nhâm nhi ly rượu vang trên tay.

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 144Đăm nát em, như vậy không còn nợ em nữa.Trong thư phòng, Mộ Duật Hành ngồi ở ghế da, dựa lưng về sau ghế quay mặt vào trong tường nhắm mắt cố gắng bình tĩnh để suy nghĩ mọi việc đang xảy ra…Bỗng dưng lúc này Trình Ngữ Lam mở cửa đi vào…Cô thật hết chịu nổi với cuộc sống như thế này rồi.Ra ngoài, tôi muốn yên tĩnh.Không, em muốn giải quyết vấn đề ngay bây giờ.Mộ Duật Hành quay ghế lại, đứng dậy tức giận đập mạnh tay lên bàn làm việc…Trình Ngữ Lam cứ muốn chọc điên anh.Được, vậy em muốn giải quyết như thế nào?Anh nổi điên như vậy là thế nào? Không phải những thứ này đều là do anh chọn sao? Cuộc hôn nhân này sẽ không có nếu như anh không uy hiếp tôi. Anh từng hứa với tôi những gì? Anh quên hết rồi. Mất con tôi không buồn sao? Tôi muốn mất con lắm sao? Tôi buồn, tôi đau hơn anh gấp trăm ngàn lần.Tôi quên ư? Vậy thì những lời em nói với tôi em có làm được không? Em từng nói rằng sẽ không gặp Dương Hữu Bằng nữa nhưng cuối cùng thì sao?Tôi có lý do chính….Đừng nói hai chữ ‘ lý do ‘ với tôi.Mộ Duật Hành điên tiết quát lên, anh dừng như đã không còn kiểm soát được lời nói và hành động của mình nữa. Và đây cũng là lần đầu tiên Trình Ngữ Lam thấy anh đáng sợ đến mức như vậy.Anh thà chọn tin tưởng người khác chứ không thèm tin tưởng tôi. Mấy ngày hôm nay tôi như sống trong địa ngục, tôi cần một câu quan tâm của anh, cần một cái ôm ấp áp của anh… nhưng không có…….Mộ Duật Hành lặng im không nói gì. Anh muốn như vậy lắm sao? Anh dễ chịu lắm sao?Duật Hành, chúng ta ly hôn đi.Trái tim của Mộ Duật Hành trở nên run rẩy, tan nát, lòng ngực như bị ai bóp nghẹn ngay sau khi Trình Ngữ Lam nhẫn tâm thốt lên hai chữ ‘ ly hôn ‘Được, em muốn ly hôn ư? Vậy tôi sẽ giải thoát cho em.Tiếng cửa phòng va đập mạnh, Mộ Duật Hành như thần chết đi ra khỏi phòng để Trình Ngữ Lam một mình trong đó.Trình Ngữ Lam ôm mặt bật khóc, hai chân không còn sức nữa mà quỵ xuống nền. Cô không muốn ly hôn nhưng cô thật sự rất mệt, cô không thể chịu nổi hàng ngàn nỗi đau như thế này.Nếu không phải vì ba mẹ, cô đã muốn đi cùng với cục cưng của cô.Màn đêm che phủ cả thành phố, bên trong căn phòng khách sạn, người con gái trần trụi dưới lớp chăn, khắp thân thể toàn là dấu hôn do người đàn ông nào đó để lại.Mạc Kỳ Vân từ từ hé mở, cả người cô đều đau nhức, trong lòng thầm mắng yêu người đàn ông nào đó đã làm cô thành ra như thế này.Lúc trưa, không biết Lãnh Huyết đã ăn trúng thứ gì mà mạnh liệt đến như vậy. Trong xe chặt hẹp không đủ thỏa mãn, thế là anh đã lái xe đến khách sạn gần đó để tiếp tục trả nợ cho cô, làm cô đến ngất đi thì anh mới vừa lòng.Mạc Kỳ Vân cố gắng ngồi dậy, chúm chím môi cười khi thấy Lãnh Huyết đang đứng ở cửa sổ ngắm cảnh đêm của thành phố và nhâm nhi ly rượu vang trên tay.

Chương 144