Màn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,…

Chương 177

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 177Vậy nên cô cảm thấy ông xã của cô là tuyệt vời nhất!Đột nhiên lúc này đôi mắt của Trình Ngữ Lam mở ra trợn ngược, bờ môi run run tức giận. Con vật khốn khiếp của anh lại chọt chọt vào vùng nhạy cảm của cô nữa rồi, làm cô cực kỳ khó chịu.Đừng đùa nữa mà.Lồng ngực của Mộ Duật Hành run run, ánh mắt chứa đầy sự vui vẻ, trái tim ấm áp đến lạ thường, vòng tay mạnh mẽ bao trọn cô vào lòng. Dưới lớp chăn là hai thân thể khít khao ôm chặt lấy nhau không một khe hở.Năn nỉ anh đi.Biến thái, anh tránh ra.Trình Ngữ Lam bắt đầu xù lông, dùng chân đạp mạnh anh ra xa, bàn tay ôm hết chiếc chăn vào lòng không cho anh đắp cùng. Vậy mà Mộ Duật Hành lại rất thong thả, ngồi dựa lưng vào thành giường nhướn mày với cô..Đừng ngủ nữa, ăn sáng rồi chúng ta đi chơi.Hừ, năn nỉ em đi.Bà xã, em ngủ riết sẽ thành heo.Trình Ngữ Lam lồm cồm ngồi dậy, miệng cười te toét nhào đến người anh nũng nịu.Bế em, người ta mệt nha.Mộ Duật Hành bật cười thành tiếng, Trình Ngữ Lam lật mặt còn nhanh hơn anh lật tay. Mới xù lông đá anh, mắng anh nhưng bây giờ lại nũng nịu thế này.Mộ Duật Hành đứng dậy, Trình Ngữ Lam liền bám lấy người anh như con sam. Vậy mà anh lại rất thích thú, dường như buổi sáng nào cũng vậy, nếu không đi công việc thì lúc nào anh cũng nằm đợi cô thức dậy cùng nhau vệ sinh cá nhân và cùng nhau ăn sáng.Cả hai tay trong tay, cười nói vui vẻ đi xuống nhà. Căn nhà này bốn tháng qua không còn u ám, lạnh lẽo như lúc trước nữa, lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười vui vẻ, hạnh phúc…Bước vào phòng bếp, sắc mặt của Trình Ngữ Lam bỗng dưng có sự thay đổi, sau đó bụm miệng chạy vào phòng vệ sinh nôn ói.Mộ Duật Hành hốt hoảng chạy theo cô vào phòng vệ sinh, nhìn thấy cô nôn khan mà anh chẳng hiểu gì cả.Em sao vậy?Mộ Duật Hành vuốt vuốt lưng cho cô, sắc mắt lo lắng không thể giấu được.Trình Ngữ Lam súc miệng rồi ngước lên nhìn mình trước gương, nghĩ nghĩ gì đó rồi nhìn sang Mộ Duật Hành.Hình như em mang thai rồi, tháng này em cũng trễ.Khuôn mặt của trở nên Mộ Duật Hành cứng ngắt, xanh lét, bàn tay cũng trở nên run rẩy…Mang thai? Không thể nào! Mỗi lần cả hai gần gũi anh đều dùng biện pháp tránh thai.Chắc là em đau dạ dày.Anh đi mua que thử thai về cho em được không? Em muốn chắc chắn.Đôi mắt của Trình Ngữ Lam có chút đỏ. Cũng đã hơn 5 tháng rồi, cô cũng muốn mang thai, mỗi lần nhìn vào chiếc bụng của Tần Tử Ninh cô đều đau lòng và tự trách.

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 177Vậy nên cô cảm thấy ông xã của cô là tuyệt vời nhất!Đột nhiên lúc này đôi mắt của Trình Ngữ Lam mở ra trợn ngược, bờ môi run run tức giận. Con vật khốn khiếp của anh lại chọt chọt vào vùng nhạy cảm của cô nữa rồi, làm cô cực kỳ khó chịu.Đừng đùa nữa mà.Lồng ngực của Mộ Duật Hành run run, ánh mắt chứa đầy sự vui vẻ, trái tim ấm áp đến lạ thường, vòng tay mạnh mẽ bao trọn cô vào lòng. Dưới lớp chăn là hai thân thể khít khao ôm chặt lấy nhau không một khe hở.Năn nỉ anh đi.Biến thái, anh tránh ra.Trình Ngữ Lam bắt đầu xù lông, dùng chân đạp mạnh anh ra xa, bàn tay ôm hết chiếc chăn vào lòng không cho anh đắp cùng. Vậy mà Mộ Duật Hành lại rất thong thả, ngồi dựa lưng vào thành giường nhướn mày với cô..Đừng ngủ nữa, ăn sáng rồi chúng ta đi chơi.Hừ, năn nỉ em đi.Bà xã, em ngủ riết sẽ thành heo.Trình Ngữ Lam lồm cồm ngồi dậy, miệng cười te toét nhào đến người anh nũng nịu.Bế em, người ta mệt nha.Mộ Duật Hành bật cười thành tiếng, Trình Ngữ Lam lật mặt còn nhanh hơn anh lật tay. Mới xù lông đá anh, mắng anh nhưng bây giờ lại nũng nịu thế này.Mộ Duật Hành đứng dậy, Trình Ngữ Lam liền bám lấy người anh như con sam. Vậy mà anh lại rất thích thú, dường như buổi sáng nào cũng vậy, nếu không đi công việc thì lúc nào anh cũng nằm đợi cô thức dậy cùng nhau vệ sinh cá nhân và cùng nhau ăn sáng.Cả hai tay trong tay, cười nói vui vẻ đi xuống nhà. Căn nhà này bốn tháng qua không còn u ám, lạnh lẽo như lúc trước nữa, lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười vui vẻ, hạnh phúc…Bước vào phòng bếp, sắc mặt của Trình Ngữ Lam bỗng dưng có sự thay đổi, sau đó bụm miệng chạy vào phòng vệ sinh nôn ói.Mộ Duật Hành hốt hoảng chạy theo cô vào phòng vệ sinh, nhìn thấy cô nôn khan mà anh chẳng hiểu gì cả.Em sao vậy?Mộ Duật Hành vuốt vuốt lưng cho cô, sắc mắt lo lắng không thể giấu được.Trình Ngữ Lam súc miệng rồi ngước lên nhìn mình trước gương, nghĩ nghĩ gì đó rồi nhìn sang Mộ Duật Hành.Hình như em mang thai rồi, tháng này em cũng trễ.Khuôn mặt của trở nên Mộ Duật Hành cứng ngắt, xanh lét, bàn tay cũng trở nên run rẩy…Mang thai? Không thể nào! Mỗi lần cả hai gần gũi anh đều dùng biện pháp tránh thai.Chắc là em đau dạ dày.Anh đi mua que thử thai về cho em được không? Em muốn chắc chắn.Đôi mắt của Trình Ngữ Lam có chút đỏ. Cũng đã hơn 5 tháng rồi, cô cũng muốn mang thai, mỗi lần nhìn vào chiếc bụng của Tần Tử Ninh cô đều đau lòng và tự trách.

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 177Vậy nên cô cảm thấy ông xã của cô là tuyệt vời nhất!Đột nhiên lúc này đôi mắt của Trình Ngữ Lam mở ra trợn ngược, bờ môi run run tức giận. Con vật khốn khiếp của anh lại chọt chọt vào vùng nhạy cảm của cô nữa rồi, làm cô cực kỳ khó chịu.Đừng đùa nữa mà.Lồng ngực của Mộ Duật Hành run run, ánh mắt chứa đầy sự vui vẻ, trái tim ấm áp đến lạ thường, vòng tay mạnh mẽ bao trọn cô vào lòng. Dưới lớp chăn là hai thân thể khít khao ôm chặt lấy nhau không một khe hở.Năn nỉ anh đi.Biến thái, anh tránh ra.Trình Ngữ Lam bắt đầu xù lông, dùng chân đạp mạnh anh ra xa, bàn tay ôm hết chiếc chăn vào lòng không cho anh đắp cùng. Vậy mà Mộ Duật Hành lại rất thong thả, ngồi dựa lưng vào thành giường nhướn mày với cô..Đừng ngủ nữa, ăn sáng rồi chúng ta đi chơi.Hừ, năn nỉ em đi.Bà xã, em ngủ riết sẽ thành heo.Trình Ngữ Lam lồm cồm ngồi dậy, miệng cười te toét nhào đến người anh nũng nịu.Bế em, người ta mệt nha.Mộ Duật Hành bật cười thành tiếng, Trình Ngữ Lam lật mặt còn nhanh hơn anh lật tay. Mới xù lông đá anh, mắng anh nhưng bây giờ lại nũng nịu thế này.Mộ Duật Hành đứng dậy, Trình Ngữ Lam liền bám lấy người anh như con sam. Vậy mà anh lại rất thích thú, dường như buổi sáng nào cũng vậy, nếu không đi công việc thì lúc nào anh cũng nằm đợi cô thức dậy cùng nhau vệ sinh cá nhân và cùng nhau ăn sáng.Cả hai tay trong tay, cười nói vui vẻ đi xuống nhà. Căn nhà này bốn tháng qua không còn u ám, lạnh lẽo như lúc trước nữa, lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười vui vẻ, hạnh phúc…Bước vào phòng bếp, sắc mặt của Trình Ngữ Lam bỗng dưng có sự thay đổi, sau đó bụm miệng chạy vào phòng vệ sinh nôn ói.Mộ Duật Hành hốt hoảng chạy theo cô vào phòng vệ sinh, nhìn thấy cô nôn khan mà anh chẳng hiểu gì cả.Em sao vậy?Mộ Duật Hành vuốt vuốt lưng cho cô, sắc mắt lo lắng không thể giấu được.Trình Ngữ Lam súc miệng rồi ngước lên nhìn mình trước gương, nghĩ nghĩ gì đó rồi nhìn sang Mộ Duật Hành.Hình như em mang thai rồi, tháng này em cũng trễ.Khuôn mặt của trở nên Mộ Duật Hành cứng ngắt, xanh lét, bàn tay cũng trở nên run rẩy…Mang thai? Không thể nào! Mỗi lần cả hai gần gũi anh đều dùng biện pháp tránh thai.Chắc là em đau dạ dày.Anh đi mua que thử thai về cho em được không? Em muốn chắc chắn.Đôi mắt của Trình Ngữ Lam có chút đỏ. Cũng đã hơn 5 tháng rồi, cô cũng muốn mang thai, mỗi lần nhìn vào chiếc bụng của Tần Tử Ninh cô đều đau lòng và tự trách.

Chương 177