Màn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,…

Chương 202

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 202Mộ Cảnh Thâm này không biết yêu là gì!Ngồi trong xe đi đến Mộ gia, tim Lãnh Nhược Vũ đập mạnh liên hồi, hai tay bấu chặt vào nhau, khuôn mặt căng thẳng, hồi hộp không giãn ra một giây.Mộ Cảnh Thâm dựa lưng về sau nhếch môi cười khẩy, bàn tay vuốt vuốt lưng cô như đang tỏ ra quan tâm.Đừng quá căng thẳng.Cảnh Thâm, mặt em có ổn không? Chiếc đầm…Ổn, tất cả đều ổn.Mộ Cảnh Thâm bật cười thành tiếng với độ ngây thơ, ngốc nghếch của Nhược Vũ, sau đó ngồi thẳng dậy ôm cô vào lòng như trấn an.Chiếc xe lái vào Mộ gia, Mộ Cảnh Thâm nắm tay của Lãnh Nhược Vũ bước ra, tim cô đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đưa mắt nhìn vào bên trong.Trong phòng khách của Mộ gia lúc này không những có gia đình họ nhà Mộ mà còn có gia đình nhà họ Lăng. Hai bên gia đình đã thân bây giờ càng thêm thân, cứ như người một nhà.Mộ Cảnh Thâm nắm tay của Lãnh Nhược Vũ bước vào, tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn cô, trong lòng thầm trầm trồ tán thưởng anh vì có một cô bạn gái quá xinh xắn, nhưng chỉ riêng Mộ Duật Hành là bất ngờ.Bất ngờ đến nghi ngờ!Mọi thứ cũng không có gì đáng nghi ngờ nếu như Nhược Vũ không phải là con gái của Bạch Kỳ Vân. Đối với ông, Nhược Vũ không có lỗi, tình yêu của cả hai càng không có lỗi. Nếu như Cảnh Thâm thật lòng, ông cũng không có ý kiến, nhưng ông chỉ sợ đằng sau tình yêu đó là một câu chuyện hoàn toàn khác.Dạ, con chào bác, chào phu nhân, chào ông bà Lăng ạ.Mặt của Lãnh Nhược Vũ bây giờ cắt không ra một giọt máu, tay chân lạnh ngắt, run rẩy nhìn mọi người.Ừ, chào con. Mau lại đây ngồi với bác.Trình Ngữ Lam mỉm cười hài lòng. Cô gái này thật sự rất xinh đẹp, lại ngoan hiền lễ phép, mắt nhìn của Cảnh Thâm quả thật không tệ.Dạ.Lãnh Nhược Vũ ngồi xuống gần bà, Cảnh Thâm thì cũng ngồi bên cạnh, bàn tay ấm nóng của anh vẫn luôn đặt ở eo cô.Con tên gì, bao nhiêu tuổi rồi?Dạ con tên Lãnh Nhược Vũ, con đã 23 tuổi rồi ạ.Nhược Vũ mím môi nhìn qua Mộ Duật Hành, cả hai đã quá quen thuộc với nhau, mỗi lần ông qua Ý đều tìm ba cô tâm sự. Khi cô ra trường, ông còn định sắp xếp cho cô làm việc ở chi nhánh bên Ý, nhưng lúc đó Mộ Cảnh Thâm đã làm rồi.Trình Ngữ Lam vẫn rất vô tư, không hay biết chuyện gì, trong lòng vô cùng hài lòng với Nhược Vũ.Từ lúc mọi chuyện kết thúc, hai người mà Trình Ngữ Lam không muốn gặp nhất là Dương Hữu Bằng và Bạch Kỳ Vân, hai người đã hại chết con của bà. Tuy bà không làm gì họ, nhưng bà đã thề với lòng rằng không bao giờ tha thứ và Mộ Duật Hành cũng thừa biết điều đó.Nhược Vũ, ba mẹ con vẫn khỏe chứ? Vài hôm nữa hai bác sẽ sang thưa chuyện.Dạ, ba mẹ con vẫn khỏe ạ.Lãnh Nhược Vũ nhìn qua Mộ Cảnh Thâm như đang cầu cứu, anh khẽ mỉm cười lên tiếng.Mẹ, ba của Nhược Vũ là chú Lãnh Huyết.

Chương 202

Mộ Cảnh Thâm này không biết yêu là gì!

Ngồi trong xe đi đến Mộ gia, tim Lãnh Nhược Vũ đập mạnh liên hồi, hai tay bấu chặt vào nhau, khuôn mặt căng thẳng, hồi hộp không giãn ra một giây.

Mộ Cảnh Thâm dựa lưng về sau nhếch môi cười khẩy, bàn tay vuốt vuốt lưng cô như đang tỏ ra quan tâm.

Đừng quá căng thẳng.

Cảnh Thâm, mặt em có ổn không? Chiếc đầm…

Ổn, tất cả đều ổn.

Mộ Cảnh Thâm bật cười thành tiếng với độ ngây thơ, ngốc nghếch của Nhược Vũ, sau đó ngồi thẳng dậy ôm cô vào lòng như trấn an.

Chiếc xe lái vào Mộ gia, Mộ Cảnh Thâm nắm tay của Lãnh Nhược Vũ bước ra, tim cô đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đưa mắt nhìn vào bên trong.

Trong phòng khách của Mộ gia lúc này không những có gia đình họ nhà Mộ mà còn có gia đình nhà họ Lăng. Hai bên gia đình đã thân bây giờ càng thêm thân, cứ như người một nhà.

Mộ Cảnh Thâm nắm tay của Lãnh Nhược Vũ bước vào, tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn cô, trong lòng thầm trầm trồ tán thưởng anh vì có một cô bạn gái quá xinh xắn, nhưng chỉ riêng Mộ Duật Hành là bất ngờ.

Bất ngờ đến nghi ngờ!

Mọi thứ cũng không có gì đáng nghi ngờ nếu như Nhược Vũ không phải là con gái của Bạch Kỳ Vân. Đối với ông, Nhược Vũ không có lỗi, tình yêu của cả hai càng không có lỗi. Nếu như Cảnh Thâm thật lòng, ông cũng không có ý kiến, nhưng ông chỉ sợ đằng sau tình yêu đó là một câu chuyện hoàn toàn khác.

Dạ, con chào bác, chào phu nhân, chào ông bà Lăng ạ.

Mặt của Lãnh Nhược Vũ bây giờ cắt không ra một giọt máu, tay chân lạnh ngắt, run rẩy nhìn mọi người.

Ừ, chào con. Mau lại đây ngồi với bác.

Trình Ngữ Lam mỉm cười hài lòng. Cô gái này thật sự rất xinh đẹp, lại ngoan hiền lễ phép, mắt nhìn của Cảnh Thâm quả thật không tệ.

Dạ.

Lãnh Nhược Vũ ngồi xuống gần bà, Cảnh Thâm thì cũng ngồi bên cạnh, bàn tay ấm nóng của anh vẫn luôn đặt ở eo cô.

Con tên gì, bao nhiêu tuổi rồi?

Dạ con tên Lãnh Nhược Vũ, con đã 23 tuổi rồi ạ.

Nhược Vũ mím môi nhìn qua Mộ Duật Hành, cả hai đã quá quen thuộc với nhau, mỗi lần ông qua Ý đều tìm ba cô tâm sự. Khi cô ra trường, ông còn định sắp xếp cho cô làm việc ở chi nhánh bên Ý, nhưng lúc đó Mộ Cảnh Thâm đã làm rồi.

Trình Ngữ Lam vẫn rất vô tư, không hay biết chuyện gì, trong lòng vô cùng hài lòng với Nhược Vũ.

Từ lúc mọi chuyện kết thúc, hai người mà Trình Ngữ Lam không muốn gặp nhất là Dương Hữu Bằng và Bạch Kỳ Vân, hai người đã hại chết con của bà. Tuy bà không làm gì họ, nhưng bà đã thề với lòng rằng không bao giờ tha thứ và Mộ Duật Hành cũng thừa biết điều đó.

Nhược Vũ, ba mẹ con vẫn khỏe chứ? Vài hôm nữa hai bác sẽ sang thưa chuyện.

Dạ, ba mẹ con vẫn khỏe ạ.

Lãnh Nhược Vũ nhìn qua Mộ Cảnh Thâm như đang cầu cứu, anh khẽ mỉm cười lên tiếng.

Mẹ, ba của Nhược Vũ là chú Lãnh Huyết.

Trình Ngữ Lam Em Là Của TôiTác giả: Huỳnh Thiên KỳyTruyện Ngôn TìnhMàn đêm buông xuống, trong căn phòng tối đen người con gái ngồi bó gối trên giường suy nghĩ về cuộc sống sau này của mình. Người con gái đó không ai khác chính là Trình Ngữ Lam. Trình Ngữ Lam từng có một mối tình kéo dài gần một năm với Dương Hữu Bằng, thiếu gia của Dương gia. Vào một năm trước, lúc cả hai đang yêu nhau say đắm thì biến cố ập đến. Anh bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, cũng may cứu được mạng nhưng đôi chân đã bị liệt.1 Vì yêu cô, nghĩ cho tương lai của cô nên anh đã nói lời chia tay nhưng Trình Ngữ Lam nhất quyết không đồng ý, và nói rằng sẽ bên cạnh chăm sóc cho anh cả đời.1 Nhưng không lâu sau đó Dương Hữu Bằng và gia đình lẳng lặng đi sang nước ngoài điều trị, và đến nay cũng đã được một năm. Một năm không liên lạc, không gặp mặt khiến cô nhớ anh đến muốn phát điên lên.1 Nhưng dù bây giờ Trình Ngữ Lam có yêu anh nhiều như thế nào, thì chỉ còn một tháng nữa cô sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông khác. Anh đã lấy gia đình của cô để uy hiếp cô kết hôn với anh,… Chương 202Mộ Cảnh Thâm này không biết yêu là gì!Ngồi trong xe đi đến Mộ gia, tim Lãnh Nhược Vũ đập mạnh liên hồi, hai tay bấu chặt vào nhau, khuôn mặt căng thẳng, hồi hộp không giãn ra một giây.Mộ Cảnh Thâm dựa lưng về sau nhếch môi cười khẩy, bàn tay vuốt vuốt lưng cô như đang tỏ ra quan tâm.Đừng quá căng thẳng.Cảnh Thâm, mặt em có ổn không? Chiếc đầm…Ổn, tất cả đều ổn.Mộ Cảnh Thâm bật cười thành tiếng với độ ngây thơ, ngốc nghếch của Nhược Vũ, sau đó ngồi thẳng dậy ôm cô vào lòng như trấn an.Chiếc xe lái vào Mộ gia, Mộ Cảnh Thâm nắm tay của Lãnh Nhược Vũ bước ra, tim cô đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đưa mắt nhìn vào bên trong.Trong phòng khách của Mộ gia lúc này không những có gia đình họ nhà Mộ mà còn có gia đình nhà họ Lăng. Hai bên gia đình đã thân bây giờ càng thêm thân, cứ như người một nhà.Mộ Cảnh Thâm nắm tay của Lãnh Nhược Vũ bước vào, tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn cô, trong lòng thầm trầm trồ tán thưởng anh vì có một cô bạn gái quá xinh xắn, nhưng chỉ riêng Mộ Duật Hành là bất ngờ.Bất ngờ đến nghi ngờ!Mọi thứ cũng không có gì đáng nghi ngờ nếu như Nhược Vũ không phải là con gái của Bạch Kỳ Vân. Đối với ông, Nhược Vũ không có lỗi, tình yêu của cả hai càng không có lỗi. Nếu như Cảnh Thâm thật lòng, ông cũng không có ý kiến, nhưng ông chỉ sợ đằng sau tình yêu đó là một câu chuyện hoàn toàn khác.Dạ, con chào bác, chào phu nhân, chào ông bà Lăng ạ.Mặt của Lãnh Nhược Vũ bây giờ cắt không ra một giọt máu, tay chân lạnh ngắt, run rẩy nhìn mọi người.Ừ, chào con. Mau lại đây ngồi với bác.Trình Ngữ Lam mỉm cười hài lòng. Cô gái này thật sự rất xinh đẹp, lại ngoan hiền lễ phép, mắt nhìn của Cảnh Thâm quả thật không tệ.Dạ.Lãnh Nhược Vũ ngồi xuống gần bà, Cảnh Thâm thì cũng ngồi bên cạnh, bàn tay ấm nóng của anh vẫn luôn đặt ở eo cô.Con tên gì, bao nhiêu tuổi rồi?Dạ con tên Lãnh Nhược Vũ, con đã 23 tuổi rồi ạ.Nhược Vũ mím môi nhìn qua Mộ Duật Hành, cả hai đã quá quen thuộc với nhau, mỗi lần ông qua Ý đều tìm ba cô tâm sự. Khi cô ra trường, ông còn định sắp xếp cho cô làm việc ở chi nhánh bên Ý, nhưng lúc đó Mộ Cảnh Thâm đã làm rồi.Trình Ngữ Lam vẫn rất vô tư, không hay biết chuyện gì, trong lòng vô cùng hài lòng với Nhược Vũ.Từ lúc mọi chuyện kết thúc, hai người mà Trình Ngữ Lam không muốn gặp nhất là Dương Hữu Bằng và Bạch Kỳ Vân, hai người đã hại chết con của bà. Tuy bà không làm gì họ, nhưng bà đã thề với lòng rằng không bao giờ tha thứ và Mộ Duật Hành cũng thừa biết điều đó.Nhược Vũ, ba mẹ con vẫn khỏe chứ? Vài hôm nữa hai bác sẽ sang thưa chuyện.Dạ, ba mẹ con vẫn khỏe ạ.Lãnh Nhược Vũ nhìn qua Mộ Cảnh Thâm như đang cầu cứu, anh khẽ mỉm cười lên tiếng.Mẹ, ba của Nhược Vũ là chú Lãnh Huyết.

Chương 202