Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong lúc ngủ mơ thì nghe được bên ngoài cửa truyền đến âm thanh nói chuyện líu ríu, trời ạ mới sáng sớm tinh mơ mà ai lại nói chuyện ầm ỹ ngoài cửa như vậy chứ? Đồng hồ báo thức vẫn còn chưa kêu cơ mà, nhất định là vẫn còn sớm, tiếp tục ngủ! "Thật đáng ghét , không biết rằng quấy rầy giấc ngủ của người khác là một chuyện mất đạo đức à!" Nói xong xoay xoay người tiếp tục ngủ. Không đúng, Ngô Thần đột nhiên tỉnh táo lại một chút, nơi cô ở trước đây là phòng đơn, bên ngoài phòng ngủ có cầu thang còn có cả phòng khách, lúc này khẳng định là trong nhà không hề có bất kỳ một ai hết, Ngô Thần tử nhỏ có một tật bắt buộc, mỗi đêm khi khóa cửa đều phải khóa lại mấy lần, hơn nữa còn kiểm tra lại khóa phòng trộm kỹ càng. Như vậy tình huống bây giờ là thế nào? Sao bên ngoài cửa lại có âm thanh ồn ào như thế? Chẳng lẽ phòng mình ở bị phá đi? Ngô Thần mắt vẫn còn chưa mở…

Chương 19-2: Ngoại truyện 1

Cuộc Sống Bình Thản Hoàn Mỹ Sau Khi Trùng SinhTác giả: Hạo TrănTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong lúc ngủ mơ thì nghe được bên ngoài cửa truyền đến âm thanh nói chuyện líu ríu, trời ạ mới sáng sớm tinh mơ mà ai lại nói chuyện ầm ỹ ngoài cửa như vậy chứ? Đồng hồ báo thức vẫn còn chưa kêu cơ mà, nhất định là vẫn còn sớm, tiếp tục ngủ! "Thật đáng ghét , không biết rằng quấy rầy giấc ngủ của người khác là một chuyện mất đạo đức à!" Nói xong xoay xoay người tiếp tục ngủ. Không đúng, Ngô Thần đột nhiên tỉnh táo lại một chút, nơi cô ở trước đây là phòng đơn, bên ngoài phòng ngủ có cầu thang còn có cả phòng khách, lúc này khẳng định là trong nhà không hề có bất kỳ một ai hết, Ngô Thần tử nhỏ có một tật bắt buộc, mỗi đêm khi khóa cửa đều phải khóa lại mấy lần, hơn nữa còn kiểm tra lại khóa phòng trộm kỹ càng. Như vậy tình huống bây giờ là thế nào? Sao bên ngoài cửa lại có âm thanh ồn ào như thế? Chẳng lẽ phòng mình ở bị phá đi? Ngô Thần mắt vẫn còn chưa mở… Đối với cảm xúc của Âu Dương Hiên, từ trước đến nay vẫn luôn là điều rối rắm trong lòng của Ngô Thần.Bàn thân mình là một nữ nhân sắp 30, chưa từng ăn qua thịt lợn chả lẽ chưa từng thấy heo chạy hay sao? Huống chi thịt lợn cô cũng đã ăn qua rất nhiều! Tuy rằng nói tuổi tác không phải là khoảng cách, nhưng là hiện tại  bản thân mình sao lại có thể coi trọng một nam sinh chưa trưởng thành được! Đây là lần đầu tiên Ngô Thần lần đầu tiên ý thức được mình có ý tưởng không thuần khiết với Âu Dương Hiên.Nhớ tới lần đầu tiên  nhìn thấy hắn  , cảm nhận được ánh mắt mang theo sự xâm chiếm của hắn, sao lúc đó mình không cảm giác được 2 người sẽ xảy ra chuyện như thế này? Ngô Thần luôn luôn tại thầm oán chính mình, vì sao lại bị một nam sinh phúc hắc ôm chặt như thế?Việc này khi nào thì bắt đầu đâyThời điểm vừa mới bắt đầu, Ngô Thần đem nghỉ hắn  vô cùng nghĩa khí cho nên đem hắn thành anh trai mà nương tựa, nhưng dần dần cô nhận ra rằng, thì ra hắn  bản chất chất thật sự của hắn là gấu chó.Nhưng khi cô phát hiện được ra điều này, thì bản thân có lẽ đã trở thành mục tiêu của hắn, trốn không thoát !Trong cạm bẫy ôn nhu kia, Ngô Thần giãy không ra. Giống như ấm trà bình thường, tinh tế thưởng thức, càng uống càng thuần!~~~~~~~~~~~~~~~ ta là phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~Dưới ánh mặt trời buổi ban trưa kia, Âu Dương Hiên đã vô tình quyến luyến bóng dáng nhỏ bé đó.Đó là lần đầu tiên họ gặp mặt, cậu thấy được cô, cô không biết cậu.Cho nên, bọn họ trong lúc đó ai biết được là ai sẽ bắt ai đây?Sau đó, gặp lại sau cuộc thi của cô, cậu dắt tay cô, cậu không nghĩ sẽ lại buông ra. Bàn tay này, để cho cậu nắm lấy thật chặt. Lúc cô ngả người trên lưng cậu mà ngủ, nhất định , cả đời này cậu sẽ không bao giờ nghĩ sẽ buông cô ra nữa.Mỗi lần gặp mặt, ánh mắt của cậu luôn luôn dõi theo cô. Nhìn nụ cười tươi rói của cô, cái miệng của cậu luôn không tự chủ được mà kéo lên.Ngay trong lần đầu tiên đụng chạm, Hoàng Tuấn đã nhắc nhở mình, cô làm cho cậu bất đồng.Đúng vậy, từ trước đến nay mình luôn luôn làm chủ mọi cảm xúc. Nhưng , ở trước mặt của cô, cảm xúc trong lòng không chịu tuân theo sự khống chế của cậu. Nhìn thấy thời điểm cô bị thương tổn  , chính mình cũng không hiểu vì sao lại tức giận , khi đó có lẽ mình còn chưa hiểu được. Nhưng, rất lâu, không được nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé đó,không nhìn được nụ cười tươi kia, mình biết, đây chính là người mà cậu muốn bảo vệ cả một đời !

Cuộc Sống Bình Thản Hoàn Mỹ Sau Khi Trùng SinhTác giả: Hạo TrănTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong lúc ngủ mơ thì nghe được bên ngoài cửa truyền đến âm thanh nói chuyện líu ríu, trời ạ mới sáng sớm tinh mơ mà ai lại nói chuyện ầm ỹ ngoài cửa như vậy chứ? Đồng hồ báo thức vẫn còn chưa kêu cơ mà, nhất định là vẫn còn sớm, tiếp tục ngủ! "Thật đáng ghét , không biết rằng quấy rầy giấc ngủ của người khác là một chuyện mất đạo đức à!" Nói xong xoay xoay người tiếp tục ngủ. Không đúng, Ngô Thần đột nhiên tỉnh táo lại một chút, nơi cô ở trước đây là phòng đơn, bên ngoài phòng ngủ có cầu thang còn có cả phòng khách, lúc này khẳng định là trong nhà không hề có bất kỳ một ai hết, Ngô Thần tử nhỏ có một tật bắt buộc, mỗi đêm khi khóa cửa đều phải khóa lại mấy lần, hơn nữa còn kiểm tra lại khóa phòng trộm kỹ càng. Như vậy tình huống bây giờ là thế nào? Sao bên ngoài cửa lại có âm thanh ồn ào như thế? Chẳng lẽ phòng mình ở bị phá đi? Ngô Thần mắt vẫn còn chưa mở… Đối với cảm xúc của Âu Dương Hiên, từ trước đến nay vẫn luôn là điều rối rắm trong lòng của Ngô Thần.Bàn thân mình là một nữ nhân sắp 30, chưa từng ăn qua thịt lợn chả lẽ chưa từng thấy heo chạy hay sao? Huống chi thịt lợn cô cũng đã ăn qua rất nhiều! Tuy rằng nói tuổi tác không phải là khoảng cách, nhưng là hiện tại  bản thân mình sao lại có thể coi trọng một nam sinh chưa trưởng thành được! Đây là lần đầu tiên Ngô Thần lần đầu tiên ý thức được mình có ý tưởng không thuần khiết với Âu Dương Hiên.Nhớ tới lần đầu tiên  nhìn thấy hắn  , cảm nhận được ánh mắt mang theo sự xâm chiếm của hắn, sao lúc đó mình không cảm giác được 2 người sẽ xảy ra chuyện như thế này? Ngô Thần luôn luôn tại thầm oán chính mình, vì sao lại bị một nam sinh phúc hắc ôm chặt như thế?Việc này khi nào thì bắt đầu đâyThời điểm vừa mới bắt đầu, Ngô Thần đem nghỉ hắn  vô cùng nghĩa khí cho nên đem hắn thành anh trai mà nương tựa, nhưng dần dần cô nhận ra rằng, thì ra hắn  bản chất chất thật sự của hắn là gấu chó.Nhưng khi cô phát hiện được ra điều này, thì bản thân có lẽ đã trở thành mục tiêu của hắn, trốn không thoát !Trong cạm bẫy ôn nhu kia, Ngô Thần giãy không ra. Giống như ấm trà bình thường, tinh tế thưởng thức, càng uống càng thuần!~~~~~~~~~~~~~~~ ta là phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~Dưới ánh mặt trời buổi ban trưa kia, Âu Dương Hiên đã vô tình quyến luyến bóng dáng nhỏ bé đó.Đó là lần đầu tiên họ gặp mặt, cậu thấy được cô, cô không biết cậu.Cho nên, bọn họ trong lúc đó ai biết được là ai sẽ bắt ai đây?Sau đó, gặp lại sau cuộc thi của cô, cậu dắt tay cô, cậu không nghĩ sẽ lại buông ra. Bàn tay này, để cho cậu nắm lấy thật chặt. Lúc cô ngả người trên lưng cậu mà ngủ, nhất định , cả đời này cậu sẽ không bao giờ nghĩ sẽ buông cô ra nữa.Mỗi lần gặp mặt, ánh mắt của cậu luôn luôn dõi theo cô. Nhìn nụ cười tươi rói của cô, cái miệng của cậu luôn không tự chủ được mà kéo lên.Ngay trong lần đầu tiên đụng chạm, Hoàng Tuấn đã nhắc nhở mình, cô làm cho cậu bất đồng.Đúng vậy, từ trước đến nay mình luôn luôn làm chủ mọi cảm xúc. Nhưng , ở trước mặt của cô, cảm xúc trong lòng không chịu tuân theo sự khống chế của cậu. Nhìn thấy thời điểm cô bị thương tổn  , chính mình cũng không hiểu vì sao lại tức giận , khi đó có lẽ mình còn chưa hiểu được. Nhưng, rất lâu, không được nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé đó,không nhìn được nụ cười tươi kia, mình biết, đây chính là người mà cậu muốn bảo vệ cả một đời !

Cuộc Sống Bình Thản Hoàn Mỹ Sau Khi Trùng SinhTác giả: Hạo TrănTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong lúc ngủ mơ thì nghe được bên ngoài cửa truyền đến âm thanh nói chuyện líu ríu, trời ạ mới sáng sớm tinh mơ mà ai lại nói chuyện ầm ỹ ngoài cửa như vậy chứ? Đồng hồ báo thức vẫn còn chưa kêu cơ mà, nhất định là vẫn còn sớm, tiếp tục ngủ! "Thật đáng ghét , không biết rằng quấy rầy giấc ngủ của người khác là một chuyện mất đạo đức à!" Nói xong xoay xoay người tiếp tục ngủ. Không đúng, Ngô Thần đột nhiên tỉnh táo lại một chút, nơi cô ở trước đây là phòng đơn, bên ngoài phòng ngủ có cầu thang còn có cả phòng khách, lúc này khẳng định là trong nhà không hề có bất kỳ một ai hết, Ngô Thần tử nhỏ có một tật bắt buộc, mỗi đêm khi khóa cửa đều phải khóa lại mấy lần, hơn nữa còn kiểm tra lại khóa phòng trộm kỹ càng. Như vậy tình huống bây giờ là thế nào? Sao bên ngoài cửa lại có âm thanh ồn ào như thế? Chẳng lẽ phòng mình ở bị phá đi? Ngô Thần mắt vẫn còn chưa mở… Đối với cảm xúc của Âu Dương Hiên, từ trước đến nay vẫn luôn là điều rối rắm trong lòng của Ngô Thần.Bàn thân mình là một nữ nhân sắp 30, chưa từng ăn qua thịt lợn chả lẽ chưa từng thấy heo chạy hay sao? Huống chi thịt lợn cô cũng đã ăn qua rất nhiều! Tuy rằng nói tuổi tác không phải là khoảng cách, nhưng là hiện tại  bản thân mình sao lại có thể coi trọng một nam sinh chưa trưởng thành được! Đây là lần đầu tiên Ngô Thần lần đầu tiên ý thức được mình có ý tưởng không thuần khiết với Âu Dương Hiên.Nhớ tới lần đầu tiên  nhìn thấy hắn  , cảm nhận được ánh mắt mang theo sự xâm chiếm của hắn, sao lúc đó mình không cảm giác được 2 người sẽ xảy ra chuyện như thế này? Ngô Thần luôn luôn tại thầm oán chính mình, vì sao lại bị một nam sinh phúc hắc ôm chặt như thế?Việc này khi nào thì bắt đầu đâyThời điểm vừa mới bắt đầu, Ngô Thần đem nghỉ hắn  vô cùng nghĩa khí cho nên đem hắn thành anh trai mà nương tựa, nhưng dần dần cô nhận ra rằng, thì ra hắn  bản chất chất thật sự của hắn là gấu chó.Nhưng khi cô phát hiện được ra điều này, thì bản thân có lẽ đã trở thành mục tiêu của hắn, trốn không thoát !Trong cạm bẫy ôn nhu kia, Ngô Thần giãy không ra. Giống như ấm trà bình thường, tinh tế thưởng thức, càng uống càng thuần!~~~~~~~~~~~~~~~ ta là phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~Dưới ánh mặt trời buổi ban trưa kia, Âu Dương Hiên đã vô tình quyến luyến bóng dáng nhỏ bé đó.Đó là lần đầu tiên họ gặp mặt, cậu thấy được cô, cô không biết cậu.Cho nên, bọn họ trong lúc đó ai biết được là ai sẽ bắt ai đây?Sau đó, gặp lại sau cuộc thi của cô, cậu dắt tay cô, cậu không nghĩ sẽ lại buông ra. Bàn tay này, để cho cậu nắm lấy thật chặt. Lúc cô ngả người trên lưng cậu mà ngủ, nhất định , cả đời này cậu sẽ không bao giờ nghĩ sẽ buông cô ra nữa.Mỗi lần gặp mặt, ánh mắt của cậu luôn luôn dõi theo cô. Nhìn nụ cười tươi rói của cô, cái miệng của cậu luôn không tự chủ được mà kéo lên.Ngay trong lần đầu tiên đụng chạm, Hoàng Tuấn đã nhắc nhở mình, cô làm cho cậu bất đồng.Đúng vậy, từ trước đến nay mình luôn luôn làm chủ mọi cảm xúc. Nhưng , ở trước mặt của cô, cảm xúc trong lòng không chịu tuân theo sự khống chế của cậu. Nhìn thấy thời điểm cô bị thương tổn  , chính mình cũng không hiểu vì sao lại tức giận , khi đó có lẽ mình còn chưa hiểu được. Nhưng, rất lâu, không được nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé đó,không nhìn được nụ cười tươi kia, mình biết, đây chính là người mà cậu muốn bảo vệ cả một đời !

Chương 19-2: Ngoại truyện 1