Tác giả:

Trần Tiểu Ninh thức dậy bên chiếc giường lớn màu trắng. Vẫn là sự cô đơn ấy. Cô và Vương Khải Phong cưới nhau được ba năm nhưng chưa bao giờ anh qua đêm ở trong căn phòng này. Tiểu Ninh bước xuống giường, lại tủ đồ tiện tay cầm chiếc đầm màu xanh nhạt dài qua gối vào nhà vệ sinh. Sau khi vệ sinh cá nhân, cô đi xuống lầu loay hoay trong bếp làm bữa sáng. Một hồi lâu thấy Khải Phong bước xuống lầu, Tiểu Ninh vội chạy lại:" Anh ăn sáng đi, em dọn ra rồi." Khải Phong khuôn mặt không một chút cảm xúc mà lướt ngang qua cô đi thẳng ra xe đến tập đoàn. Có lẽ cũng chẳng có gì là lạ,ba năm nay vẫn luôn như vậy, anh vẫn thái độ đó mà đối xử với cô. Cô vào bếp dọn dẹp rồi đi ra vườn tưới hoa, khu vườn khá rộng nơi này chính là nơi cô thích nhất trong căn nhà này, mỗi ngày cô chỉ biết ra nơi này ngắm hoa rồi tưới nước đôi khi còn tâm sự với chúng nữa, thật nực cười người lại đi tâm sự với hoa nhưng ngoài chúng ra thì còn ai nghe cô nói nữa chứ. Căn nhà chỉ có mỗi mình cô.Người giúp việc cũng bị…

Chương 67: Chương 67

Trói Em Một ĐờiTác giả: Daisy TháoTruyện Ngôn TìnhTrần Tiểu Ninh thức dậy bên chiếc giường lớn màu trắng. Vẫn là sự cô đơn ấy. Cô và Vương Khải Phong cưới nhau được ba năm nhưng chưa bao giờ anh qua đêm ở trong căn phòng này. Tiểu Ninh bước xuống giường, lại tủ đồ tiện tay cầm chiếc đầm màu xanh nhạt dài qua gối vào nhà vệ sinh. Sau khi vệ sinh cá nhân, cô đi xuống lầu loay hoay trong bếp làm bữa sáng. Một hồi lâu thấy Khải Phong bước xuống lầu, Tiểu Ninh vội chạy lại:" Anh ăn sáng đi, em dọn ra rồi." Khải Phong khuôn mặt không một chút cảm xúc mà lướt ngang qua cô đi thẳng ra xe đến tập đoàn. Có lẽ cũng chẳng có gì là lạ,ba năm nay vẫn luôn như vậy, anh vẫn thái độ đó mà đối xử với cô. Cô vào bếp dọn dẹp rồi đi ra vườn tưới hoa, khu vườn khá rộng nơi này chính là nơi cô thích nhất trong căn nhà này, mỗi ngày cô chỉ biết ra nơi này ngắm hoa rồi tưới nước đôi khi còn tâm sự với chúng nữa, thật nực cười người lại đi tâm sự với hoa nhưng ngoài chúng ra thì còn ai nghe cô nói nữa chứ. Căn nhà chỉ có mỗi mình cô.Người giúp việc cũng bị… Hơn một tuần Tiểu Ninh cũng đã xuất viện về nhà.Vì thời gian vắng mặt ở tập đoàn khá lâu, Khải Phong phải quay về tập đoàn giải quyết một số việc.Vì muốn Tiểu Ninh đỡ vất vả khi trong con một mình, Khải Phong đã thuê bảo mẫu phụ giúp Tiểu Ninh khi không có anh bên cạnh.Hơn một tháng nay, việc của Khải Phong là đến tập đoàn, rồi lại quay về nhà chăm sóc hai mẹ con của Tiểu Ninh.Tối đến anh luôn là người thức để trông nom Khải Quân, từ việc thay tả, cho ăn,tắm rửa...anh cũng có thể làm, mọi việc đều là anh cùng bảo mẫu chăm sóc cho Khải Quân, còn Tiểu Ninh cô chỉ có việc cho Khải Quân bú và nghỉ ngơi.Đôi lúc nhìn dáng vẻ của Khải Phong cô cũng xót nhưng con là của chung hai người cơ mà, cô phụ trách sinh anh phụ trách chăm sóc là rất bình thường mà không phải sao?Nữa đêm Khải Phong ôm ấy Tiểu Ninh:"Chúng ta tổ chức lễ cưới đi."Tiểu Ninh mắt nhắm mắt mở, nghe lời Khải Phong nói thì mở to mắt nhìn anh, thì ra anh vẫn nhớ lời cô nói:"Anh vẫn còn nhớ sao?"Khải Phong xoa lấy đầu cô:"Ngốc ạ, những việc liên quan đến em anh chưa bao giờ quên cả."- Anh nhớ lại hết rồi?( Cô mở to mắt mà nhìn anh, thì ra cô vẫn chưa biết việc anh đã nhớ lại)- Từ rất lâu rồi.Tiểu Ninh nắm bàn tay lại mà đấm vào ngực anh:"Anh lại lừa em thêm một lần nữa."Khải Phong nắm lấy tay cô:"Tình yêu của anh là thật.".....!Một tháng sau, hôn lễ của Khải Phong và Tiểu Ninh đã chuẩn bị hoàn tất.Khi nhận được giấy mời của hai người, ai cũng bất ngờ, vì theo học biết hôn nhân của hai người vốn đã tổ chức vào bốn năm trước.Tại sao lại đột nhiên muốn tổ chức lại, mặc dù họ có biết đến việc trước kia về Viễn Ngọc, nhưng không phải mọi chuyện đã được giải quyết rồi sao?Tiểu Ninh ngồi trong phòng cô dâu cùng Chu Hân.Khuôn mặt Tiểu Ninh được trang điểm nhẹ nhàng làm toát lên vẻ thanh cao mà trẻ trung của cô, mái tóc búi cao để lộ đôi vai trần hút mắt,cô còn khoác lên mình bộ váy cưới màu trắng cúp ngực được thêu bằng tay từng đường kim mũi chỉ và bộ trang sức "Thiên Duyên" do chính tay Khải Phong thiết kế dành riêng cho cô.Tại lễ đường.Ông Trần dắt tay Tiểu Ninh đi vào lễ đường.Khải Phong chỉnh chu trong bộ vest đen chú rể, cứ nhìn từng bước chân Tiểu Ninh mà mỉm cười.Khải Quân được Chu Hân bế đứng kế bên Khải Phong.Khải Phong tiến lại đón lấy Tiểu Ninh.Ông Trần mỉm cười mà trao lại Tiểu Ninh cho anh.Khải Phong nắm lấy tay Tiểu Ninh, cả hai cùng nhau mà hô to lời thề đôi lứa.Khải Phong buông tay Tiểu Ninh ra đi đến chỗ Chu Hân ôm lấy Khải Quân.Trao Khải Quân lại cho Tiểu Ninh, ôm lấy cô và con, rồi quay người cầm lấy mic, anh đứng đối diện với hai mẹ con:- Tiểu Ninh, cảm ơn em, vì hơn bảy năm qua vẫn luôn giữ riêng một tình yêu chân thành nhất ấm áp nhất cho anh.Tình yêu mà đã từng khiến em hi vọng rồi lại từng khiến em phải thất vọng, nhưng rồi vẫn kiên trì mà tin tưởng dù từng bị lạnh nhạt, ghét bỏ,vẫn yêu thương dù từng bị tổn thương.Tình yêu của em chính là sức mạnh, là ánh hào quang của cuộc đời anh.Ngày hôm nay, thật sự là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời anh, anh có em và có cả con bên cạnh mình.Anh hứa, những ngày tháng còn lại của cuộc đời, sẽ là ngày mà chúng ta có một gia đình hạnh phúc nhất.Một lần nữa cảm ơn em và con đã bên cạnh anh.Tiểu Ninh lấy bàn tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt Khải Phong:"Khải Phong, anh chính là tình yêu đầu tiên và cũng là cuối cùng của cuộc đời em.Chúng ta cùng nhau hạnh phúc.Cả nhà ôm lấy nhau mà bật khóc, cùng với đó là tiếng vỗ tay không ngớt của những vị khách trong bữa tiệc..

Hơn một tuần Tiểu Ninh cũng đã xuất viện về nhà.Vì thời gian vắng mặt ở tập đoàn khá lâu, Khải Phong phải quay về tập đoàn giải quyết một số việc.Vì muốn Tiểu Ninh đỡ vất vả khi trong con một mình, Khải Phong đã thuê bảo mẫu phụ giúp Tiểu Ninh khi không có anh bên cạnh.

Hơn một tháng nay, việc của Khải Phong là đến tập đoàn, rồi lại quay về nhà chăm sóc hai mẹ con của Tiểu Ninh.

Tối đến anh luôn là người thức để trông nom Khải Quân, từ việc thay tả, cho ăn,tắm rửa...anh cũng có thể làm, mọi việc đều là anh cùng bảo mẫu chăm sóc cho Khải Quân, còn Tiểu Ninh cô chỉ có việc cho Khải Quân bú và nghỉ ngơi.Đôi lúc nhìn dáng vẻ của Khải Phong cô cũng xót nhưng con là của chung hai người cơ mà, cô phụ trách sinh anh phụ trách chăm sóc là rất bình thường mà không phải sao?

Nữa đêm Khải Phong ôm ấy Tiểu Ninh:"Chúng ta tổ chức lễ cưới đi."

Tiểu Ninh mắt nhắm mắt mở, nghe lời Khải Phong nói thì mở to mắt nhìn anh, thì ra anh vẫn nhớ lời cô nói:"Anh vẫn còn nhớ sao?"

Khải Phong xoa lấy đầu cô:"Ngốc ạ, những việc liên quan đến em anh chưa bao giờ quên cả."

- Anh nhớ lại hết rồi?( Cô mở to mắt mà nhìn anh, thì ra cô vẫn chưa biết việc anh đã nhớ lại)

- Từ rất lâu rồi.

Tiểu Ninh nắm bàn tay lại mà đấm vào ngực anh:"Anh lại lừa em thêm một lần nữa."

Khải Phong nắm lấy tay cô:"Tình yêu của anh là thật."

.....!

Một tháng sau, hôn lễ của Khải Phong và Tiểu Ninh đã chuẩn bị hoàn tất.Khi nhận được giấy mời của hai người, ai cũng bất ngờ, vì theo học biết hôn nhân của hai người vốn đã tổ chức vào bốn năm trước.

Tại sao lại đột nhiên muốn tổ chức lại, mặc dù họ có biết đến việc trước kia về Viễn Ngọc, nhưng không phải mọi chuyện đã được giải quyết rồi sao?

Tiểu Ninh ngồi trong phòng cô dâu cùng Chu Hân.Khuôn mặt Tiểu Ninh được trang điểm nhẹ nhàng làm toát lên vẻ thanh cao mà trẻ trung của cô, mái tóc búi cao để lộ đôi vai trần hút mắt,cô còn khoác lên mình bộ váy cưới màu trắng cúp ngực được thêu bằng tay từng đường kim mũi chỉ và bộ trang sức "Thiên Duyên" do chính tay Khải Phong thiết kế dành riêng cho cô.

Tại lễ đường.

Ông Trần dắt tay Tiểu Ninh đi vào lễ đường.Khải Phong chỉnh chu trong bộ vest đen chú rể, cứ nhìn từng bước chân Tiểu Ninh mà mỉm cười.

Khải Quân được Chu Hân bế đứng kế bên Khải Phong.Khải Phong tiến lại đón lấy Tiểu Ninh.Ông Trần mỉm cười mà trao lại Tiểu Ninh cho anh.

Khải Phong nắm lấy tay Tiểu Ninh, cả hai cùng nhau mà hô to lời thề đôi lứa.

Khải Phong buông tay Tiểu Ninh ra đi đến chỗ Chu Hân ôm lấy Khải Quân.Trao Khải Quân lại cho Tiểu Ninh, ôm lấy cô và con, rồi quay người cầm lấy mic, anh đứng đối diện với hai mẹ con:

- Tiểu Ninh, cảm ơn em, vì hơn bảy năm qua vẫn luôn giữ riêng một tình yêu chân thành nhất ấm áp nhất cho anh.

Tình yêu mà đã từng khiến em hi vọng rồi lại từng khiến em phải thất vọng, nhưng rồi vẫn kiên trì mà tin tưởng dù từng bị lạnh nhạt, ghét bỏ,vẫn yêu thương dù từng bị tổn thương.

Tình yêu của em chính là sức mạnh, là ánh hào quang của cuộc đời anh.

Ngày hôm nay, thật sự là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời anh, anh có em và có cả con bên cạnh mình.

Anh hứa, những ngày tháng còn lại của cuộc đời, sẽ là ngày mà chúng ta có một gia đình hạnh phúc nhất.Một lần nữa cảm ơn em và con đã bên cạnh anh.

Tiểu Ninh lấy bàn tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt Khải Phong:"Khải Phong, anh chính là tình yêu đầu tiên và cũng là cuối cùng của cuộc đời em.Chúng ta cùng nhau hạnh phúc.

Cả nhà ôm lấy nhau mà bật khóc, cùng với đó là tiếng vỗ tay không ngớt của những vị khách trong bữa tiệc..

Trói Em Một ĐờiTác giả: Daisy TháoTruyện Ngôn TìnhTrần Tiểu Ninh thức dậy bên chiếc giường lớn màu trắng. Vẫn là sự cô đơn ấy. Cô và Vương Khải Phong cưới nhau được ba năm nhưng chưa bao giờ anh qua đêm ở trong căn phòng này. Tiểu Ninh bước xuống giường, lại tủ đồ tiện tay cầm chiếc đầm màu xanh nhạt dài qua gối vào nhà vệ sinh. Sau khi vệ sinh cá nhân, cô đi xuống lầu loay hoay trong bếp làm bữa sáng. Một hồi lâu thấy Khải Phong bước xuống lầu, Tiểu Ninh vội chạy lại:" Anh ăn sáng đi, em dọn ra rồi." Khải Phong khuôn mặt không một chút cảm xúc mà lướt ngang qua cô đi thẳng ra xe đến tập đoàn. Có lẽ cũng chẳng có gì là lạ,ba năm nay vẫn luôn như vậy, anh vẫn thái độ đó mà đối xử với cô. Cô vào bếp dọn dẹp rồi đi ra vườn tưới hoa, khu vườn khá rộng nơi này chính là nơi cô thích nhất trong căn nhà này, mỗi ngày cô chỉ biết ra nơi này ngắm hoa rồi tưới nước đôi khi còn tâm sự với chúng nữa, thật nực cười người lại đi tâm sự với hoa nhưng ngoài chúng ra thì còn ai nghe cô nói nữa chứ. Căn nhà chỉ có mỗi mình cô.Người giúp việc cũng bị… Hơn một tuần Tiểu Ninh cũng đã xuất viện về nhà.Vì thời gian vắng mặt ở tập đoàn khá lâu, Khải Phong phải quay về tập đoàn giải quyết một số việc.Vì muốn Tiểu Ninh đỡ vất vả khi trong con một mình, Khải Phong đã thuê bảo mẫu phụ giúp Tiểu Ninh khi không có anh bên cạnh.Hơn một tháng nay, việc của Khải Phong là đến tập đoàn, rồi lại quay về nhà chăm sóc hai mẹ con của Tiểu Ninh.Tối đến anh luôn là người thức để trông nom Khải Quân, từ việc thay tả, cho ăn,tắm rửa...anh cũng có thể làm, mọi việc đều là anh cùng bảo mẫu chăm sóc cho Khải Quân, còn Tiểu Ninh cô chỉ có việc cho Khải Quân bú và nghỉ ngơi.Đôi lúc nhìn dáng vẻ của Khải Phong cô cũng xót nhưng con là của chung hai người cơ mà, cô phụ trách sinh anh phụ trách chăm sóc là rất bình thường mà không phải sao?Nữa đêm Khải Phong ôm ấy Tiểu Ninh:"Chúng ta tổ chức lễ cưới đi."Tiểu Ninh mắt nhắm mắt mở, nghe lời Khải Phong nói thì mở to mắt nhìn anh, thì ra anh vẫn nhớ lời cô nói:"Anh vẫn còn nhớ sao?"Khải Phong xoa lấy đầu cô:"Ngốc ạ, những việc liên quan đến em anh chưa bao giờ quên cả."- Anh nhớ lại hết rồi?( Cô mở to mắt mà nhìn anh, thì ra cô vẫn chưa biết việc anh đã nhớ lại)- Từ rất lâu rồi.Tiểu Ninh nắm bàn tay lại mà đấm vào ngực anh:"Anh lại lừa em thêm một lần nữa."Khải Phong nắm lấy tay cô:"Tình yêu của anh là thật.".....!Một tháng sau, hôn lễ của Khải Phong và Tiểu Ninh đã chuẩn bị hoàn tất.Khi nhận được giấy mời của hai người, ai cũng bất ngờ, vì theo học biết hôn nhân của hai người vốn đã tổ chức vào bốn năm trước.Tại sao lại đột nhiên muốn tổ chức lại, mặc dù họ có biết đến việc trước kia về Viễn Ngọc, nhưng không phải mọi chuyện đã được giải quyết rồi sao?Tiểu Ninh ngồi trong phòng cô dâu cùng Chu Hân.Khuôn mặt Tiểu Ninh được trang điểm nhẹ nhàng làm toát lên vẻ thanh cao mà trẻ trung của cô, mái tóc búi cao để lộ đôi vai trần hút mắt,cô còn khoác lên mình bộ váy cưới màu trắng cúp ngực được thêu bằng tay từng đường kim mũi chỉ và bộ trang sức "Thiên Duyên" do chính tay Khải Phong thiết kế dành riêng cho cô.Tại lễ đường.Ông Trần dắt tay Tiểu Ninh đi vào lễ đường.Khải Phong chỉnh chu trong bộ vest đen chú rể, cứ nhìn từng bước chân Tiểu Ninh mà mỉm cười.Khải Quân được Chu Hân bế đứng kế bên Khải Phong.Khải Phong tiến lại đón lấy Tiểu Ninh.Ông Trần mỉm cười mà trao lại Tiểu Ninh cho anh.Khải Phong nắm lấy tay Tiểu Ninh, cả hai cùng nhau mà hô to lời thề đôi lứa.Khải Phong buông tay Tiểu Ninh ra đi đến chỗ Chu Hân ôm lấy Khải Quân.Trao Khải Quân lại cho Tiểu Ninh, ôm lấy cô và con, rồi quay người cầm lấy mic, anh đứng đối diện với hai mẹ con:- Tiểu Ninh, cảm ơn em, vì hơn bảy năm qua vẫn luôn giữ riêng một tình yêu chân thành nhất ấm áp nhất cho anh.Tình yêu mà đã từng khiến em hi vọng rồi lại từng khiến em phải thất vọng, nhưng rồi vẫn kiên trì mà tin tưởng dù từng bị lạnh nhạt, ghét bỏ,vẫn yêu thương dù từng bị tổn thương.Tình yêu của em chính là sức mạnh, là ánh hào quang của cuộc đời anh.Ngày hôm nay, thật sự là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời anh, anh có em và có cả con bên cạnh mình.Anh hứa, những ngày tháng còn lại của cuộc đời, sẽ là ngày mà chúng ta có một gia đình hạnh phúc nhất.Một lần nữa cảm ơn em và con đã bên cạnh anh.Tiểu Ninh lấy bàn tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt Khải Phong:"Khải Phong, anh chính là tình yêu đầu tiên và cũng là cuối cùng của cuộc đời em.Chúng ta cùng nhau hạnh phúc.Cả nhà ôm lấy nhau mà bật khóc, cùng với đó là tiếng vỗ tay không ngớt của những vị khách trong bữa tiệc..

Chương 67: Chương 67