Chương 1: Ngươi có biết khách làng chơi đối phó với tiểu quan bằng thủ đoạn gì không? "Ta là sát thủ." Biên Trọng Hoa nói. Kỳ Từ ngồi quỳ chân trên giường buông màn the đỏ, vừa cởi y phục vừa mất kiên nhẫn nói: "Biết, biết, cho nên rốt cuộc ngươi có thượng ta hay không đây?" Biên Trọng Hoa ngồi cạnh bàn tròn trong sương phòng, đưa tay bốc hạt dưa trên mâm sứ rồi nhìn Kỳ Từ ảo não giật ra y phục rườm rà trên người, vừa ung dung bóc hạt dưa vừa nói: "Muốn bị thượng đến thế cơ à? Ngươi có biết khách làng chơi đối phó với loại tiểu quan như ngươi có mánh khoé và thủ đoạn gì không?" Kỳ Từ dừng một chút. Làm sao y biết được? Giống như kinh thành đầy bạch mã gắn yên bạc sải vó trong gió xuân, y chưa từng đến thì làm sao biết được dáng vẻ thế nào? Cái gì gọi là áo xuân ẩm ướt, cái gì gọi là ngày hè đằng đẵng, cái gì gọi là thu về sênh ca, cái gì gọi là đông tuyết bay bay. Y biết cái quái gì chứ? Kỳ Từ cái gì cũng không biết. Tựa như y không biết vì sao người kia ghé vào tai y nhắc tới kinh…
Chương 130
Trước Khi Ngủ Vương Gia Luôn Nghe Thấy Ám Hầu Niệm Chú Thanh TâmTác giả: Y Y Dĩ DựcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnChương 1: Ngươi có biết khách làng chơi đối phó với tiểu quan bằng thủ đoạn gì không? "Ta là sát thủ." Biên Trọng Hoa nói. Kỳ Từ ngồi quỳ chân trên giường buông màn the đỏ, vừa cởi y phục vừa mất kiên nhẫn nói: "Biết, biết, cho nên rốt cuộc ngươi có thượng ta hay không đây?" Biên Trọng Hoa ngồi cạnh bàn tròn trong sương phòng, đưa tay bốc hạt dưa trên mâm sứ rồi nhìn Kỳ Từ ảo não giật ra y phục rườm rà trên người, vừa ung dung bóc hạt dưa vừa nói: "Muốn bị thượng đến thế cơ à? Ngươi có biết khách làng chơi đối phó với loại tiểu quan như ngươi có mánh khoé và thủ đoạn gì không?" Kỳ Từ dừng một chút. Làm sao y biết được? Giống như kinh thành đầy bạch mã gắn yên bạc sải vó trong gió xuân, y chưa từng đến thì làm sao biết được dáng vẻ thế nào? Cái gì gọi là áo xuân ẩm ướt, cái gì gọi là ngày hè đằng đẵng, cái gì gọi là thu về sênh ca, cái gì gọi là đông tuyết bay bay. Y biết cái quái gì chứ? Kỳ Từ cái gì cũng không biết. Tựa như y không biết vì sao người kia ghé vào tai y nhắc tới kinh… Ám Hầu Môn, trong phòng Biên Trọng Hoa, ý cười giấu sau màn, trăng e ấp mây thẹn thùng.Sáng sớm hôm sau, Kỳ Từ chậm chạp mở mắt ra thì phát hiện mình đang nằm trong lòng Biên Trọng Hoa, người bên cạnh thở đều đều vẫn còn ngủ say. Trên thân không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào mà chỉ còn hơi nóng chưa tan hết.Kỳ Từ mơ màng giây lát, sau đó ký ức đêm qua thi nhau tràn vào đầu.Y đã bạo dạn thế nào, nài nỉ thế nào, phóng đãng thế nào.Kỳ Từ chậm chạp ôm đầu rồi trùm chăn cuộn tròn thành quả cầu, trong lòng hò hét ầm ĩ.A a a a a a a!
Trước Khi Ngủ Vương Gia Luôn Nghe Thấy Ám Hầu Niệm Chú Thanh TâmTác giả: Y Y Dĩ DựcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnChương 1: Ngươi có biết khách làng chơi đối phó với tiểu quan bằng thủ đoạn gì không? "Ta là sát thủ." Biên Trọng Hoa nói. Kỳ Từ ngồi quỳ chân trên giường buông màn the đỏ, vừa cởi y phục vừa mất kiên nhẫn nói: "Biết, biết, cho nên rốt cuộc ngươi có thượng ta hay không đây?" Biên Trọng Hoa ngồi cạnh bàn tròn trong sương phòng, đưa tay bốc hạt dưa trên mâm sứ rồi nhìn Kỳ Từ ảo não giật ra y phục rườm rà trên người, vừa ung dung bóc hạt dưa vừa nói: "Muốn bị thượng đến thế cơ à? Ngươi có biết khách làng chơi đối phó với loại tiểu quan như ngươi có mánh khoé và thủ đoạn gì không?" Kỳ Từ dừng một chút. Làm sao y biết được? Giống như kinh thành đầy bạch mã gắn yên bạc sải vó trong gió xuân, y chưa từng đến thì làm sao biết được dáng vẻ thế nào? Cái gì gọi là áo xuân ẩm ướt, cái gì gọi là ngày hè đằng đẵng, cái gì gọi là thu về sênh ca, cái gì gọi là đông tuyết bay bay. Y biết cái quái gì chứ? Kỳ Từ cái gì cũng không biết. Tựa như y không biết vì sao người kia ghé vào tai y nhắc tới kinh… Ám Hầu Môn, trong phòng Biên Trọng Hoa, ý cười giấu sau màn, trăng e ấp mây thẹn thùng.Sáng sớm hôm sau, Kỳ Từ chậm chạp mở mắt ra thì phát hiện mình đang nằm trong lòng Biên Trọng Hoa, người bên cạnh thở đều đều vẫn còn ngủ say. Trên thân không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào mà chỉ còn hơi nóng chưa tan hết.Kỳ Từ mơ màng giây lát, sau đó ký ức đêm qua thi nhau tràn vào đầu.Y đã bạo dạn thế nào, nài nỉ thế nào, phóng đãng thế nào.Kỳ Từ chậm chạp ôm đầu rồi trùm chăn cuộn tròn thành quả cầu, trong lòng hò hét ầm ĩ.A a a a a a a!
Trước Khi Ngủ Vương Gia Luôn Nghe Thấy Ám Hầu Niệm Chú Thanh TâmTác giả: Y Y Dĩ DựcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnChương 1: Ngươi có biết khách làng chơi đối phó với tiểu quan bằng thủ đoạn gì không? "Ta là sát thủ." Biên Trọng Hoa nói. Kỳ Từ ngồi quỳ chân trên giường buông màn the đỏ, vừa cởi y phục vừa mất kiên nhẫn nói: "Biết, biết, cho nên rốt cuộc ngươi có thượng ta hay không đây?" Biên Trọng Hoa ngồi cạnh bàn tròn trong sương phòng, đưa tay bốc hạt dưa trên mâm sứ rồi nhìn Kỳ Từ ảo não giật ra y phục rườm rà trên người, vừa ung dung bóc hạt dưa vừa nói: "Muốn bị thượng đến thế cơ à? Ngươi có biết khách làng chơi đối phó với loại tiểu quan như ngươi có mánh khoé và thủ đoạn gì không?" Kỳ Từ dừng một chút. Làm sao y biết được? Giống như kinh thành đầy bạch mã gắn yên bạc sải vó trong gió xuân, y chưa từng đến thì làm sao biết được dáng vẻ thế nào? Cái gì gọi là áo xuân ẩm ướt, cái gì gọi là ngày hè đằng đẵng, cái gì gọi là thu về sênh ca, cái gì gọi là đông tuyết bay bay. Y biết cái quái gì chứ? Kỳ Từ cái gì cũng không biết. Tựa như y không biết vì sao người kia ghé vào tai y nhắc tới kinh… Ám Hầu Môn, trong phòng Biên Trọng Hoa, ý cười giấu sau màn, trăng e ấp mây thẹn thùng.Sáng sớm hôm sau, Kỳ Từ chậm chạp mở mắt ra thì phát hiện mình đang nằm trong lòng Biên Trọng Hoa, người bên cạnh thở đều đều vẫn còn ngủ say. Trên thân không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào mà chỉ còn hơi nóng chưa tan hết.Kỳ Từ mơ màng giây lát, sau đó ký ức đêm qua thi nhau tràn vào đầu.Y đã bạo dạn thế nào, nài nỉ thế nào, phóng đãng thế nào.Kỳ Từ chậm chạp ôm đầu rồi trùm chăn cuộn tròn thành quả cầu, trong lòng hò hét ầm ĩ.A a a a a a a!