Edit: Hạ Vy. ______ Chương 1: Trên cầu Nại Hà chờ người. Đại điển tân đế đăng cơ ngày ấy, Mộ Chi Minh chết ở trên đường lưu đày đến khổ hàn ninh cổ tháp. Thiên sơn cầm tuyệt, tuyết lạnh thấu xương, phúc thiên địa sáng tỏ che lấp cả mặt trời huy hoàng. Tấn Võ Đế Phó Nghệ lên ngôi, cả nước đều chúc mừng. Sau đó không lâu gã đã hồi giá tẩm cung, lập tức cho triệu kiến đích nữ của quyền thần đương triều Ninh Quốc công thị tẩm. Kim ngọc long sàng, thùng rượu thanh ca, Phó Nghệ ôm mỹ nhân trong ngực, dường như là sống một cuộc sống thần tiên cũng không bằng. Gã nhìn vào đôi mắt sáng xinh đẹp của nàng, bỗng nhớ tới một người. Người ấy, mấy tháng trước đã quỳ ở ngoài điện Tuyên Đức, quỳ rất lâu, lâu đến mức không đứng dậy nổi, đau khổ cầu xin gã, nói đến mức ho ra không biết bao nhiêu là máu. Y họ Mộ, tên Ly Chu, tự Chi Minh. Thường ngày trong những lúc lén lút, thích nhất gọi gã nhất bằng cái danh "Nghệ ca ca". Phó Nghệ nhớ có người kể lại rằng khi đó, ở ngàn dặm ngoại ô Mộ Chi Minh quỳ gối…
Chương 140: Đã vào thì không thể ra
Trọng Sinh Tướng Quân Luôn Xem Mình Là Thế ThânTác giả: Y Y Dĩ DựcTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Trọng SinhEdit: Hạ Vy. ______ Chương 1: Trên cầu Nại Hà chờ người. Đại điển tân đế đăng cơ ngày ấy, Mộ Chi Minh chết ở trên đường lưu đày đến khổ hàn ninh cổ tháp. Thiên sơn cầm tuyệt, tuyết lạnh thấu xương, phúc thiên địa sáng tỏ che lấp cả mặt trời huy hoàng. Tấn Võ Đế Phó Nghệ lên ngôi, cả nước đều chúc mừng. Sau đó không lâu gã đã hồi giá tẩm cung, lập tức cho triệu kiến đích nữ của quyền thần đương triều Ninh Quốc công thị tẩm. Kim ngọc long sàng, thùng rượu thanh ca, Phó Nghệ ôm mỹ nhân trong ngực, dường như là sống một cuộc sống thần tiên cũng không bằng. Gã nhìn vào đôi mắt sáng xinh đẹp của nàng, bỗng nhớ tới một người. Người ấy, mấy tháng trước đã quỳ ở ngoài điện Tuyên Đức, quỳ rất lâu, lâu đến mức không đứng dậy nổi, đau khổ cầu xin gã, nói đến mức ho ra không biết bao nhiêu là máu. Y họ Mộ, tên Ly Chu, tự Chi Minh. Thường ngày trong những lúc lén lút, thích nhất gọi gã nhất bằng cái danh "Nghệ ca ca". Phó Nghệ nhớ có người kể lại rằng khi đó, ở ngàn dặm ngoại ô Mộ Chi Minh quỳ gối… Dạo này tình trạng reup lậu nhiều quá cho nên mình sẽ chuyển chương này lên WordPress nhé.Link mình để ở tường nhà mình các bác vào đó bấm menu chọn truyện là được, mình cũng sẽ chuyển dần các chương kia lên nên hiện tại các bác đọc tạm chương 142 trên kia nha.Mình cũng chỉ là người bình thường thôi làm việc cũng biết mệt vì thế hãy tôn trọng công sức của mình và cả người bạn đang hợp tác với mình.Vì thế xin hãy tôn trọng chúng mình bằng cách đọc chính chủ nha, yêu yêu nhiều ❤️.Hiện tại mình không tính đặt pass và các bác cứ tự nhiên lên đọc, nếu như mình vẫn còn thấy tình trạng reup nữa thì mình sẽ đặt pass.Hãy thông cảm vì sự bất tiện này, mình chỉ muốn một chút tôn trọng dành cho mình và người bạn kia thôi nha.
Dạo này tình trạng reup lậu nhiều quá cho nên mình sẽ chuyển chương này lên WordPress nhé.
Link mình để ở tường nhà mình các bác vào đó bấm menu chọn truyện là được, mình cũng sẽ chuyển dần các chương kia lên nên hiện tại các bác đọc tạm chương 142 trên kia nha.
Mình cũng chỉ là người bình thường thôi làm việc cũng biết mệt vì thế hãy tôn trọng công sức của mình và cả người bạn đang hợp tác với mình.
Vì thế xin hãy tôn trọng chúng mình bằng cách đọc chính chủ nha, yêu yêu nhiều ❤️.
Hiện tại mình không tính đặt pass và các bác cứ tự nhiên lên đọc, nếu như mình vẫn còn thấy tình trạng reup nữa thì mình sẽ đặt pass.
Hãy thông cảm vì sự bất tiện này, mình chỉ muốn một chút tôn trọng dành cho mình và người bạn kia thôi nha.
Trọng Sinh Tướng Quân Luôn Xem Mình Là Thế ThânTác giả: Y Y Dĩ DựcTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Trọng SinhEdit: Hạ Vy. ______ Chương 1: Trên cầu Nại Hà chờ người. Đại điển tân đế đăng cơ ngày ấy, Mộ Chi Minh chết ở trên đường lưu đày đến khổ hàn ninh cổ tháp. Thiên sơn cầm tuyệt, tuyết lạnh thấu xương, phúc thiên địa sáng tỏ che lấp cả mặt trời huy hoàng. Tấn Võ Đế Phó Nghệ lên ngôi, cả nước đều chúc mừng. Sau đó không lâu gã đã hồi giá tẩm cung, lập tức cho triệu kiến đích nữ của quyền thần đương triều Ninh Quốc công thị tẩm. Kim ngọc long sàng, thùng rượu thanh ca, Phó Nghệ ôm mỹ nhân trong ngực, dường như là sống một cuộc sống thần tiên cũng không bằng. Gã nhìn vào đôi mắt sáng xinh đẹp của nàng, bỗng nhớ tới một người. Người ấy, mấy tháng trước đã quỳ ở ngoài điện Tuyên Đức, quỳ rất lâu, lâu đến mức không đứng dậy nổi, đau khổ cầu xin gã, nói đến mức ho ra không biết bao nhiêu là máu. Y họ Mộ, tên Ly Chu, tự Chi Minh. Thường ngày trong những lúc lén lút, thích nhất gọi gã nhất bằng cái danh "Nghệ ca ca". Phó Nghệ nhớ có người kể lại rằng khi đó, ở ngàn dặm ngoại ô Mộ Chi Minh quỳ gối… Dạo này tình trạng reup lậu nhiều quá cho nên mình sẽ chuyển chương này lên WordPress nhé.Link mình để ở tường nhà mình các bác vào đó bấm menu chọn truyện là được, mình cũng sẽ chuyển dần các chương kia lên nên hiện tại các bác đọc tạm chương 142 trên kia nha.Mình cũng chỉ là người bình thường thôi làm việc cũng biết mệt vì thế hãy tôn trọng công sức của mình và cả người bạn đang hợp tác với mình.Vì thế xin hãy tôn trọng chúng mình bằng cách đọc chính chủ nha, yêu yêu nhiều ❤️.Hiện tại mình không tính đặt pass và các bác cứ tự nhiên lên đọc, nếu như mình vẫn còn thấy tình trạng reup nữa thì mình sẽ đặt pass.Hãy thông cảm vì sự bất tiện này, mình chỉ muốn một chút tôn trọng dành cho mình và người bạn kia thôi nha.