Ngụy Hải Đông lẳng lặng ngồi ở bên giường, nhíu chặt cặp chân mày. Rèm cửa sổ vừa dầy vừa nặng cứ như bởi vì đêm qua vội vàng mà chưa được kéo lại hết, ánh mặt trời mùa hè xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào, chiếu vào trên tấm vai rộng của Ngụy Hải Đông. Cảm thấy oi bức, Ngụy Hải Đông quơ cái remote máy lạnh đang để trên tủ giường Sau đó ánh mắt trượt một cái, nhìn về phía người vẫn còn ngủ say ở trên giường. Đó là một người thanh niên rất thanh tú, lông mày đang hơi nhíu lại, trên cổ vết hôn đầy khắp, từ phần dưới chăn trở xuống lại càng không cần phải nói. Chăn này vẫn là Ngụy Hải Đông nhìn thấy vết tích trên người anh xong, kinh ngạc không thôi mà đắp lên. Anh không thể không vò đầu bứt tóc, cảm thấy có chút phiền muộn. Anh cũng không biết tại sao lại phải phát triển trở thành cái dạng này. Người đang ở trên giường không thể nghi ngờ chính là cậu nhóc bình thường vẫn lẽo đẽo đi theo Ngô Trúc Thanh, tên là Nhiêu Bạch sao! Điên rồi. Ngụy Hải Đông không kìm nén nổi mà thở dài. Không…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...