Tác giả:

Tôi là một cô gái bình thường, vẻ đẹp bình thường, học vấn bình thường, gia cảnh bình thường. Ấy vậy mà tôi lại đi thích một cậu bạn bất bình thường! Không phải là cậu ấy bị thần kinh hay làm những điều quái dị đâu. Mà cậu ấy là người con trai cực phẩm của cực phẩm. Đẹp trai, nhà giàu, học giỏi... vân vân và mây mây. Nhiều bạn trong lớp cũng thương thầm cậu ấy, nhưng tôi là người may mắn nhất, ngồi cùng bàn với cậu ta. Không cần phải nói chắc mọi người cũng biết tôi vui sướng thế nào. Hằng ngày, tôi đều bỏ vào ngăn bàn cậu ấy một cái kẹo. 3 tuần sau thì cậu ấy phát hiện, sau đó cậu ấy trả tôi toàn bộ số kẹo đó. Vào ngày lễ tình nhân, có rất nhiều người gửi socola cho cậu ấy, Gia Khánh cho tôi hết. Không hiểu sao tôi lại cảm thấy rất vui. Đúng... rất vui... bởi vì cậu ấy không thích một ai hết. Có lần, cậu ta rủ tôi đi xem trận đấu bóng rổ. Khi quả bóng gần đụng trúng tôi thì cậu ấy ôm tôi lại, đỡ lấy quả bóng. Tôi hỏi cậu ấu tại sao lại làm như vậy. Thì cậu ấy liền trả lời rằng. "vì…

Chương 5

Hành Trình Từ Bỏ AnhTác giả: HoaPhong6Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTôi là một cô gái bình thường, vẻ đẹp bình thường, học vấn bình thường, gia cảnh bình thường. Ấy vậy mà tôi lại đi thích một cậu bạn bất bình thường! Không phải là cậu ấy bị thần kinh hay làm những điều quái dị đâu. Mà cậu ấy là người con trai cực phẩm của cực phẩm. Đẹp trai, nhà giàu, học giỏi... vân vân và mây mây. Nhiều bạn trong lớp cũng thương thầm cậu ấy, nhưng tôi là người may mắn nhất, ngồi cùng bàn với cậu ta. Không cần phải nói chắc mọi người cũng biết tôi vui sướng thế nào. Hằng ngày, tôi đều bỏ vào ngăn bàn cậu ấy một cái kẹo. 3 tuần sau thì cậu ấy phát hiện, sau đó cậu ấy trả tôi toàn bộ số kẹo đó. Vào ngày lễ tình nhân, có rất nhiều người gửi socola cho cậu ấy, Gia Khánh cho tôi hết. Không hiểu sao tôi lại cảm thấy rất vui. Đúng... rất vui... bởi vì cậu ấy không thích một ai hết. Có lần, cậu ta rủ tôi đi xem trận đấu bóng rổ. Khi quả bóng gần đụng trúng tôi thì cậu ấy ôm tôi lại, đỡ lấy quả bóng. Tôi hỏi cậu ấu tại sao lại làm như vậy. Thì cậu ấy liền trả lời rằng. "vì… Tiểu An... tớ xin lỗi...Tầm 5h chiều...Tôi đến chỗ hẹn sớm hơn nửa tiếng. Nhưng vừa đến, đã thấy Lan ngồi ở đó rồi.Tôi lén đi đến, rồi ngồi xuống..."Lan, mày có chuyện gì muốn nói với tao à?"Nó nhìn  tôi, có chút ái ngại. Sau đó liền với lấy cái menu, đưa cho tôi."Uống gì trước đi."Tôi lắc đầu..Bản thân đến nhìn mặt nó còn không dám, nói gì ở trước mặt nó mà nhàn hạ uống nước?"Nói đi""2 hôm nữa tao sang Mĩ, tao sang đấy ở với ba mẹ luôn. Chắc không  về Việt Nam nữa..."Tôi sững người.Có phải vì crush nó thích tôi nên nó mới đi?Có phải... có phải nó nhìn thấy tôi hôn Gia Khánh?Tôi hoảng hốt. Tay nắm chặt tay nó."Có thể đừng đi, được không..."Nó mỉm cười, lắc đầu...Vai tôi run run, nước mắt đã chực rơi...."Mày đừng đi, ở lại.... nha...Tao... tao sẽ tránh xa Gia Khánh, tao sẽ bảo nó thích mày mà... Làm ơn... đừng đi.. "Tôi khóc nấc lên như một đứa trẻ...Lan à... tao quyết định rồi, tao sẽ vì mày, sẽ vì mày mà bỏ đi thứ tình cảm đơn phương kia...Làm ơn, tao xin mày... đừng đi....Cái Lan đỡ tôi dậy, nó nhìn tôi đầy áy náy. Giống như nó đang làm điều gì sai trái với tôi vậy.."Tiểu An, mày nghe đây... tao không có thích Gia Khánh...""Mày nói gì...?""Tao không có thích Gia Khánh, là tao... là tao thích mày..."

Tiểu An... tớ xin lỗi...

Tầm 5h chiều...

Tôi đến chỗ hẹn sớm hơn nửa tiếng. Nhưng vừa đến, đã thấy Lan ngồi ở đó rồi.

Tôi lén đi đến, rồi ngồi xuống...

"Lan, mày có chuyện gì muốn nói với tao à?"

Nó nhìn  tôi, có chút ái ngại. Sau đó liền với lấy cái menu, đưa cho tôi.

"Uống gì trước đi."

Tôi lắc đầu..

Bản thân đến nhìn mặt nó còn không dám, nói gì ở trước mặt nó mà nhàn hạ uống nước?

"Nói đi"

"2 hôm nữa tao sang Mĩ, tao sang đấy ở với ba mẹ luôn. Chắc không  về Việt Nam nữa..."

Tôi sững người.

Có phải vì crush nó thích tôi nên nó mới đi?

Có phải... có phải nó nhìn thấy tôi hôn Gia Khánh?

Tôi hoảng hốt. Tay nắm chặt tay nó.

"Có thể đừng đi, được không..."

Nó mỉm cười, lắc đầu...

Vai tôi run run, nước mắt đã chực rơi....

"Mày đừng đi, ở lại.... nha...Tao... tao sẽ tránh xa Gia Khánh, tao sẽ bảo nó thích mày mà... Làm ơn... đừng đi.. "

Tôi khóc nấc lên như một đứa trẻ...

Lan à... tao quyết định rồi, tao sẽ vì mày, sẽ vì mày mà bỏ đi thứ tình cảm đơn phương kia...

Làm ơn, tao xin mày... đừng đi....

Cái Lan đỡ tôi dậy, nó nhìn tôi đầy áy náy. Giống như nó đang làm điều gì sai trái với tôi vậy..

"Tiểu An, mày nghe đây... tao không có thích Gia Khánh..."

"Mày nói gì...?"

"Tao không có thích Gia Khánh, là tao... là tao thích mày..."

Hành Trình Từ Bỏ AnhTác giả: HoaPhong6Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTôi là một cô gái bình thường, vẻ đẹp bình thường, học vấn bình thường, gia cảnh bình thường. Ấy vậy mà tôi lại đi thích một cậu bạn bất bình thường! Không phải là cậu ấy bị thần kinh hay làm những điều quái dị đâu. Mà cậu ấy là người con trai cực phẩm của cực phẩm. Đẹp trai, nhà giàu, học giỏi... vân vân và mây mây. Nhiều bạn trong lớp cũng thương thầm cậu ấy, nhưng tôi là người may mắn nhất, ngồi cùng bàn với cậu ta. Không cần phải nói chắc mọi người cũng biết tôi vui sướng thế nào. Hằng ngày, tôi đều bỏ vào ngăn bàn cậu ấy một cái kẹo. 3 tuần sau thì cậu ấy phát hiện, sau đó cậu ấy trả tôi toàn bộ số kẹo đó. Vào ngày lễ tình nhân, có rất nhiều người gửi socola cho cậu ấy, Gia Khánh cho tôi hết. Không hiểu sao tôi lại cảm thấy rất vui. Đúng... rất vui... bởi vì cậu ấy không thích một ai hết. Có lần, cậu ta rủ tôi đi xem trận đấu bóng rổ. Khi quả bóng gần đụng trúng tôi thì cậu ấy ôm tôi lại, đỡ lấy quả bóng. Tôi hỏi cậu ấu tại sao lại làm như vậy. Thì cậu ấy liền trả lời rằng. "vì… Tiểu An... tớ xin lỗi...Tầm 5h chiều...Tôi đến chỗ hẹn sớm hơn nửa tiếng. Nhưng vừa đến, đã thấy Lan ngồi ở đó rồi.Tôi lén đi đến, rồi ngồi xuống..."Lan, mày có chuyện gì muốn nói với tao à?"Nó nhìn  tôi, có chút ái ngại. Sau đó liền với lấy cái menu, đưa cho tôi."Uống gì trước đi."Tôi lắc đầu..Bản thân đến nhìn mặt nó còn không dám, nói gì ở trước mặt nó mà nhàn hạ uống nước?"Nói đi""2 hôm nữa tao sang Mĩ, tao sang đấy ở với ba mẹ luôn. Chắc không  về Việt Nam nữa..."Tôi sững người.Có phải vì crush nó thích tôi nên nó mới đi?Có phải... có phải nó nhìn thấy tôi hôn Gia Khánh?Tôi hoảng hốt. Tay nắm chặt tay nó."Có thể đừng đi, được không..."Nó mỉm cười, lắc đầu...Vai tôi run run, nước mắt đã chực rơi...."Mày đừng đi, ở lại.... nha...Tao... tao sẽ tránh xa Gia Khánh, tao sẽ bảo nó thích mày mà... Làm ơn... đừng đi.. "Tôi khóc nấc lên như một đứa trẻ...Lan à... tao quyết định rồi, tao sẽ vì mày, sẽ vì mày mà bỏ đi thứ tình cảm đơn phương kia...Làm ơn, tao xin mày... đừng đi....Cái Lan đỡ tôi dậy, nó nhìn tôi đầy áy náy. Giống như nó đang làm điều gì sai trái với tôi vậy.."Tiểu An, mày nghe đây... tao không có thích Gia Khánh...""Mày nói gì...?""Tao không có thích Gia Khánh, là tao... là tao thích mày..."

Chương 5