Tác giả:

Đồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao…

Chương 31: 31: Ta Cùng Nàng Đi

Mặc Dao Độc Phi!Tác giả: N.hoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao… Sáng sớm ngày hôm sau.Thiên Quân Dao định đi đến phủ Tri phủ để tiếp tục "công việc".Nhưng muốn ra khỏi biệt viện này bằng cửa lớn, bắt buộc phải đi ngang qua gian nhà chính.Vừa bước chân lên thềm nhà chính.Một giọng nói quen thuộc bỗng cất lên."Dậy rồi sao?"Quân Dao nhướng chân mày lên, ngước mặt nhìn.Là Âu Dương Vũ Mặc đang ngồi ở đấy uống trà.Cô nhìn trái rồi lại nhìn phải, ngoài Vũ Mặc ra không còn bất kì ai ở đây.Vẻ mặt có phần ngơ ngác, cô nghĩ: "Nói mình sao?"Không thấy câu trả lời, Vũ Mặc lúc này mới nhìn sang hướng của cô.Đặt cốc trà xuống, thái độ nửa chừng, nói: "Sao còn đứng ở đấy?"Lúc này Quân Dao mới hoàn hồn lại, cô lắp bắp trả lời: "A ha, điện hạ"Vừa kéo y phục vừa lật đật đi lại."Điện hạ dậy sớm thật.Bây giờ vẫn còn chưa đến giờ Mão nhỉ?" - Cô cười trừ."Khi còn ở trong cung, bản vương vẫn luôn dậy sớm như thế"Nghe Vũ Mặc nói, Quân Dao mới nhớ lại ngày đầu tiên vào phủ Mặc Vương, lúc cô dậy, hắn cũng đã dậy từ lúc nào rồi."Hóa ra là vậy..." - Nói thầm trong miệng."Sao đấy?"Vũ Mặc không nghe rõ cô nói gì, chỉ thấy thái độ suy suy nghĩ nghĩ kia của cô làm hắn nhìn bằng nửa con mắt."Không, không có gì cả"Thiên Quân Dao cười trừ cho qua chuyện, tính tình Vũ Mặc nắng mưa bất thường, vẫn là nên giữ kẻ thì hơn."Điện hạ định hôm nay sẽ đến công trình sao?"Nghe Quân Dao hỏi, hắn nhướng mắt lên nhìn cô.Vẻ mặt có phần cau có."Làm sao? Hôm nay Vương phi là muốn quản chuyện bản vương sẽ đi đâu sao?"Nghe câu trả lời như thế, có vẻ là hắn không thích ai tra hỏi gì về mình.Âu Dương Vũ Mặc vốn vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn bản thân cô, bây giờ lại hỏi như thế, càng khiến hắn nghi ngờ hơn."Thần thiếp không dám, điện hạ anh minh..."Thiên Quân Dao khụy chân, cúi đầu không dám nhìn hắn, hành tiểu lễ.Lại như thế! Nàng ta nói chưa đến ba câu lại tỏ vẻ e dè khép nép như vậy.Là thói quen, hay là đang muốn lấy lòng ta?Âu Dương Vũ Mặc nghĩ trong đầu.Đúng lúc này, Âu Dương Vũ Dịch cũng vừa đi đến.Bịch.Nghe tiếng chân có người, Quân Dao xoay mặt một chút để nhìn lại sau."Đại ca? Hoàng tẩu?"Âu Dương Vũ Dịch vẻ mặt ngơ ngác.Nhìn thấy không khí hai người đó như thể đang rất căng thẳng.Tránh lời ra tiếng vào, Thiên Quân Dao muốn cáo lui: "Điện hạ, thiếp còn có việc.Xin phép điện hạ, thiếp cáo lui trước"Cô vừa quay người định bước đi.Âu Dương Vũ Mặc cũng đứng lên, phủi phủi y phục."Ta cùng nàng đi"Thiên Quân Dao giật mình dừng chân lại, Âu Dương Vũ Dịch nghe thấy cũng không khỏi ngạc nhiên.Nàng quay người lại, nhìn Vũ Mặc với vẻ mặt ngơ ngác.Hai mắt Quân Dao mở to ra, hai hàng chân mày cũng nhướng hết cả lên.Trong đầu nghĩ, không lẽ là bản thân nghe nhầm sao?"Đại ca, huynh đang nói..."Vũ Dịch chưa kịp nói hết câu, Vũ Mặc nhìn thẳng vào mắt Quân Dao mà lặp lại một lần nữa:"Ta bảo, ta sẽ cùng nàng đến đó giúp người.Nghe rõ không?"Không nghe nhầm, Âu Dương Vũ Mặc thật sự muốn cùng đến phủ Tri để khám bệnh, cứu người?!"Ah đ...!tất nhiên rồi, điện hạ"Thiên Quân Dao vẫn chưa hết nỗi ngạc nhiên.Vũ Mặc nhìn qua Vũ Dịch một cái thật lạnh, rồi bước về phía Quân Dao.Vũ Dịch từ đầu đến cuối vẫn không thể nói lời nào, chỉ có thể mở to mắt nhìn hai người họ cứ thế cùng đi ra khỏi cửa lớn..

Sáng sớm ngày hôm sau.

Thiên Quân Dao định đi đến phủ Tri phủ để tiếp tục "công việc".

Nhưng muốn ra khỏi biệt viện này bằng cửa lớn, bắt buộc phải đi ngang qua gian nhà chính.

Vừa bước chân lên thềm nhà chính.

Một giọng nói quen thuộc bỗng cất lên.

"Dậy rồi sao?"

Quân Dao nhướng chân mày lên, ngước mặt nhìn.

Là Âu Dương Vũ Mặc đang ngồi ở đấy uống trà.

Cô nhìn trái rồi lại nhìn phải, ngoài Vũ Mặc ra không còn bất kì ai ở đây.

Vẻ mặt có phần ngơ ngác, cô nghĩ: "Nói mình sao?"

Không thấy câu trả lời, Vũ Mặc lúc này mới nhìn sang hướng của cô.

Đặt cốc trà xuống, thái độ nửa chừng, nói: "Sao còn đứng ở đấy?"

Lúc này Quân Dao mới hoàn hồn lại, cô lắp bắp trả lời: "A ha, điện hạ"

Vừa kéo y phục vừa lật đật đi lại.

"Điện hạ dậy sớm thật.

Bây giờ vẫn còn chưa đến giờ Mão nhỉ?" - Cô cười trừ.

"Khi còn ở trong cung, bản vương vẫn luôn dậy sớm như thế"

Nghe Vũ Mặc nói, Quân Dao mới nhớ lại ngày đầu tiên vào phủ Mặc Vương, lúc cô dậy, hắn cũng đã dậy từ lúc nào rồi.

"Hóa ra là vậy..." - Nói thầm trong miệng.

"Sao đấy?"

Vũ Mặc không nghe rõ cô nói gì, chỉ thấy thái độ suy suy nghĩ nghĩ kia của cô làm hắn nhìn bằng nửa con mắt.

"Không, không có gì cả"

Thiên Quân Dao cười trừ cho qua chuyện, tính tình Vũ Mặc nắng mưa bất thường, vẫn là nên giữ kẻ thì hơn.

"Điện hạ định hôm nay sẽ đến công trình sao?"

Nghe Quân Dao hỏi, hắn nhướng mắt lên nhìn cô.

Vẻ mặt có phần cau có.

"Làm sao? Hôm nay Vương phi là muốn quản chuyện bản vương sẽ đi đâu sao?"

Nghe câu trả lời như thế, có vẻ là hắn không thích ai tra hỏi gì về mình.

Âu Dương Vũ Mặc vốn vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn bản thân cô, bây giờ lại hỏi như thế, càng khiến hắn nghi ngờ hơn.

"Thần thiếp không dám, điện hạ anh minh..."

Thiên Quân Dao khụy chân, cúi đầu không dám nhìn hắn, hành tiểu lễ.

Lại như thế! Nàng ta nói chưa đến ba câu lại tỏ vẻ e dè khép nép như vậy.

Là thói quen, hay là đang muốn lấy lòng ta?

Âu Dương Vũ Mặc nghĩ trong đầu.

Đúng lúc này, Âu Dương Vũ Dịch cũng vừa đi đến.

Bịch.

Nghe tiếng chân có người, Quân Dao xoay mặt một chút để nhìn lại sau.

"Đại ca? Hoàng tẩu?"

Âu Dương Vũ Dịch vẻ mặt ngơ ngác.

Nhìn thấy không khí hai người đó như thể đang rất căng thẳng.

Tránh lời ra tiếng vào, Thiên Quân Dao muốn cáo lui: "Điện hạ, thiếp còn có việc.

Xin phép điện hạ, thiếp cáo lui trước"

Cô vừa quay người định bước đi.

Âu Dương Vũ Mặc cũng đứng lên, phủi phủi y phục.

"Ta cùng nàng đi"

Thiên Quân Dao giật mình dừng chân lại, Âu Dương Vũ Dịch nghe thấy cũng không khỏi ngạc nhiên.

Nàng quay người lại, nhìn Vũ Mặc với vẻ mặt ngơ ngác.

Hai mắt Quân Dao mở to ra, hai hàng chân mày cũng nhướng hết cả lên.

Trong đầu nghĩ, không lẽ là bản thân nghe nhầm sao?

"Đại ca, huynh đang nói..."

Vũ Dịch chưa kịp nói hết câu, Vũ Mặc nhìn thẳng vào mắt Quân Dao mà lặp lại một lần nữa:

"Ta bảo, ta sẽ cùng nàng đến đó giúp người.

Nghe rõ không?"

Không nghe nhầm, Âu Dương Vũ Mặc thật sự muốn cùng đến phủ Tri để khám bệnh, cứu người?!

"Ah đ...!tất nhiên rồi, điện hạ"

Thiên Quân Dao vẫn chưa hết nỗi ngạc nhiên.

Vũ Mặc nhìn qua Vũ Dịch một cái thật lạnh, rồi bước về phía Quân Dao.

Vũ Dịch từ đầu đến cuối vẫn không thể nói lời nào, chỉ có thể mở to mắt nhìn hai người họ cứ thế cùng đi ra khỏi cửa lớn..

Mặc Dao Độc Phi!Tác giả: N.hoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao… Sáng sớm ngày hôm sau.Thiên Quân Dao định đi đến phủ Tri phủ để tiếp tục "công việc".Nhưng muốn ra khỏi biệt viện này bằng cửa lớn, bắt buộc phải đi ngang qua gian nhà chính.Vừa bước chân lên thềm nhà chính.Một giọng nói quen thuộc bỗng cất lên."Dậy rồi sao?"Quân Dao nhướng chân mày lên, ngước mặt nhìn.Là Âu Dương Vũ Mặc đang ngồi ở đấy uống trà.Cô nhìn trái rồi lại nhìn phải, ngoài Vũ Mặc ra không còn bất kì ai ở đây.Vẻ mặt có phần ngơ ngác, cô nghĩ: "Nói mình sao?"Không thấy câu trả lời, Vũ Mặc lúc này mới nhìn sang hướng của cô.Đặt cốc trà xuống, thái độ nửa chừng, nói: "Sao còn đứng ở đấy?"Lúc này Quân Dao mới hoàn hồn lại, cô lắp bắp trả lời: "A ha, điện hạ"Vừa kéo y phục vừa lật đật đi lại."Điện hạ dậy sớm thật.Bây giờ vẫn còn chưa đến giờ Mão nhỉ?" - Cô cười trừ."Khi còn ở trong cung, bản vương vẫn luôn dậy sớm như thế"Nghe Vũ Mặc nói, Quân Dao mới nhớ lại ngày đầu tiên vào phủ Mặc Vương, lúc cô dậy, hắn cũng đã dậy từ lúc nào rồi."Hóa ra là vậy..." - Nói thầm trong miệng."Sao đấy?"Vũ Mặc không nghe rõ cô nói gì, chỉ thấy thái độ suy suy nghĩ nghĩ kia của cô làm hắn nhìn bằng nửa con mắt."Không, không có gì cả"Thiên Quân Dao cười trừ cho qua chuyện, tính tình Vũ Mặc nắng mưa bất thường, vẫn là nên giữ kẻ thì hơn."Điện hạ định hôm nay sẽ đến công trình sao?"Nghe Quân Dao hỏi, hắn nhướng mắt lên nhìn cô.Vẻ mặt có phần cau có."Làm sao? Hôm nay Vương phi là muốn quản chuyện bản vương sẽ đi đâu sao?"Nghe câu trả lời như thế, có vẻ là hắn không thích ai tra hỏi gì về mình.Âu Dương Vũ Mặc vốn vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn bản thân cô, bây giờ lại hỏi như thế, càng khiến hắn nghi ngờ hơn."Thần thiếp không dám, điện hạ anh minh..."Thiên Quân Dao khụy chân, cúi đầu không dám nhìn hắn, hành tiểu lễ.Lại như thế! Nàng ta nói chưa đến ba câu lại tỏ vẻ e dè khép nép như vậy.Là thói quen, hay là đang muốn lấy lòng ta?Âu Dương Vũ Mặc nghĩ trong đầu.Đúng lúc này, Âu Dương Vũ Dịch cũng vừa đi đến.Bịch.Nghe tiếng chân có người, Quân Dao xoay mặt một chút để nhìn lại sau."Đại ca? Hoàng tẩu?"Âu Dương Vũ Dịch vẻ mặt ngơ ngác.Nhìn thấy không khí hai người đó như thể đang rất căng thẳng.Tránh lời ra tiếng vào, Thiên Quân Dao muốn cáo lui: "Điện hạ, thiếp còn có việc.Xin phép điện hạ, thiếp cáo lui trước"Cô vừa quay người định bước đi.Âu Dương Vũ Mặc cũng đứng lên, phủi phủi y phục."Ta cùng nàng đi"Thiên Quân Dao giật mình dừng chân lại, Âu Dương Vũ Dịch nghe thấy cũng không khỏi ngạc nhiên.Nàng quay người lại, nhìn Vũ Mặc với vẻ mặt ngơ ngác.Hai mắt Quân Dao mở to ra, hai hàng chân mày cũng nhướng hết cả lên.Trong đầu nghĩ, không lẽ là bản thân nghe nhầm sao?"Đại ca, huynh đang nói..."Vũ Dịch chưa kịp nói hết câu, Vũ Mặc nhìn thẳng vào mắt Quân Dao mà lặp lại một lần nữa:"Ta bảo, ta sẽ cùng nàng đến đó giúp người.Nghe rõ không?"Không nghe nhầm, Âu Dương Vũ Mặc thật sự muốn cùng đến phủ Tri để khám bệnh, cứu người?!"Ah đ...!tất nhiên rồi, điện hạ"Thiên Quân Dao vẫn chưa hết nỗi ngạc nhiên.Vũ Mặc nhìn qua Vũ Dịch một cái thật lạnh, rồi bước về phía Quân Dao.Vũ Dịch từ đầu đến cuối vẫn không thể nói lời nào, chỉ có thể mở to mắt nhìn hai người họ cứ thế cùng đi ra khỏi cửa lớn..

Chương 31: 31: Ta Cùng Nàng Đi