Tác giả:

Đồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao…

Chương 61: 61: Thời Gian Bên Nhau

Mặc Dao Độc Phi!Tác giả: N.hoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao… "Điểm tâm của Vương phi?""Bình trà ở chỗ nàng ấy chỉ còn lại một nữa""Mua thêm sách về dược liệu và y thuật đi""Để làm gì chứ Vương gia? Ở chỗ chúng ta có thái y riêng rồi cơ mà?" - "Bằng tay nghề của Vương phi sao?"Mấy ngày liền Âu Dương Vũ Mặc miệng mở ra nói đến chín phần đều liên quan đến Thiên Quân Dao.Một ngày hắn đi đến Bích Nguyệt viện tám dạo, lúc đến tay không có điểm tâm thì cũng có sách liên quan đến y dược.Thiên Quân Dao ngồi trên xà đơn hành lang, Vũ Mặc bắt một chiếc ghế ngồi ngay bên cạnh.Một tay hắn vòng qua eo để giữ nàng lại, một tay cầm sách, miệng đọc cho nàng nghe.Thiên Quân Dao tuy có phần ngượng ngùng không quen với những hành động này, nhưng cũng không có thái độ cự tuyệt.Ngược lại, gương mặt nàng lại tỏa ra sự hạnh phúc hơn bao giờ hết."Vương phi, dược liệu này thì ra lại có thể chữa bệnh này sao?"Nàng khom lưng đưa mắt lại gần đọc nơi ngón tay hắn chỉ.Nhân cơ hội đó, hắn lại hôn lên má nàng một cái thật bất ngờ."Này, Liễu ma ma và Hi nhi vẫn đứng ở đây đấy""Thì sao chứ? Nàng là thê tử mà bản vương cưới về cơ mà" - Hắn nửa đùa nửa nghịch không nghe lời nàng.Liễu ma ma và Tiểu Hi đứng gần đấy cũng không khỏi đỏ mặt.Cả hai nhìn nhau hiểu ý, cảm thấy hạnh phúc thay cho hai vị chủ tử này.Vũ Mặc mấy hôm nay như một đứa trẻ, cả ngày quấn quýt bên cạnh Thiên Quân Dao, đến cả Tử Trạch cũng không còn lời để nói.Mặc dù như thế, nhưng hắn vẫn chưa có động thái gì về chuyện sẽ đón nàng vào lại Triết viện.Thiên Quân Dao có nghĩ cũng không mở lời nhắc đến.Người ấy lại có thể để ta ở bên cạnh như thế này, bản thân cũng không thể đòi hỏi gì thêm nữa.Đôi lúc nàng lén nhìn Âu Dương Vũ Mặc.Khuôn mặt ấy vẫn như lần đầu nàng gặp hắn, anh tú, ngay thẳng, chính trực.Từ mắt, mũi, miệng, mỗi thứ của hắn đều toát lên một vẻ ma mị riêng.Nhưng không hiểu sao, trong lòng lại cảm thấy người đang ở trước mặt ta đây lại vẫn còn rất cách xa.Bức tường kia, như vẫn chưa hoàn toàn biến mất.Nghĩ, có lẽ là bản thân vẫn chưa quen với những hành động đó của Vũ Mặc, nàng liền gạt bỏ đi những suy nghĩ kia.Trong lòng chỉ mong sao khoảng khắc này xin hãy dừng lại và dài hơn."Thiên Quân Dao"Hắn nhìn thấy nàng đang nhìn hắn một cách sửng sờ, ánh mắt toát lên một nỗi buồn nhẹ.Những lời hắn nói vừa nãy có lẽ nàng không nghe.Ba chữ "Thiên Quân Dao" định thần lại được nàng.Nhận thức được không ngờ mình lại mất chú ý như thế, liền gật gật đầu."Ngài gọi thiếp sao, điện hạ?""Bản vương nói những gì nãy giờ, nàng lại không nghe sao?""Ha, thiếp xin lỗi, chỉ là..." - Thiên Quân Dao lảng tránh không muốn trả lời.Âu Dương Vũ Mặc biết nàng ta là đang nghĩ gì.Thiên Quân Dao đã ở Bích Nguyệt viện nửa tháng nay rồi.Dù quan hệ của hai người cũng đã tốt lên, nhưng hắn chưa từng nhắc đến chuyện này.Chuyện trong cung vẫn còn nhiều rắc rối.Sắp đến Công chúa của Bắc Triều Cố Gia sẽ đến đây hòa thân.Một trong hai vị Hoàng tử ưu tú nhất là Âu Dương Vũ Mặc và Âu Dương Vũ Dịch sẽ chọn ra một người để cưới Công chúa.Tất nhiên bây giờ những quần thần đang phe của Vũ Mặc đều thúc hắn nhất định phải lấy được sự ủng hộ của Cố Gia, ngôi vị Thái tử chắc chắn sẽ vào tay hắn, khi đó xem như vị trí Hoàng đế không ai khác sẽ là Âu Dương Vũ Mặc..

"Điểm tâm của Vương phi?"

"Bình trà ở chỗ nàng ấy chỉ còn lại một nữa"

"Mua thêm sách về dược liệu và y thuật đi"

"Để làm gì chứ Vương gia? Ở chỗ chúng ta có thái y riêng rồi cơ mà?" - "Bằng tay nghề của Vương phi sao?"

Mấy ngày liền Âu Dương Vũ Mặc miệng mở ra nói đến chín phần đều liên quan đến Thiên Quân Dao.

Một ngày hắn đi đến Bích Nguyệt viện tám dạo, lúc đến tay không có điểm tâm thì cũng có sách liên quan đến y dược.

Thiên Quân Dao ngồi trên xà đơn hành lang, Vũ Mặc bắt một chiếc ghế ngồi ngay bên cạnh.

Một tay hắn vòng qua eo để giữ nàng lại, một tay cầm sách, miệng đọc cho nàng nghe.

Thiên Quân Dao tuy có phần ngượng ngùng không quen với những hành động này, nhưng cũng không có thái độ cự tuyệt.

Ngược lại, gương mặt nàng lại tỏa ra sự hạnh phúc hơn bao giờ hết.

"Vương phi, dược liệu này thì ra lại có thể chữa bệnh này sao?"

Nàng khom lưng đưa mắt lại gần đọc nơi ngón tay hắn chỉ.

Nhân cơ hội đó, hắn lại hôn lên má nàng một cái thật bất ngờ.

"Này, Liễu ma ma và Hi nhi vẫn đứng ở đây đấy"

"Thì sao chứ? Nàng là thê tử mà bản vương cưới về cơ mà" - Hắn nửa đùa nửa nghịch không nghe lời nàng.

Liễu ma ma và Tiểu Hi đứng gần đấy cũng không khỏi đỏ mặt.

Cả hai nhìn nhau hiểu ý, cảm thấy hạnh phúc thay cho hai vị chủ tử này.

Vũ Mặc mấy hôm nay như một đứa trẻ, cả ngày quấn quýt bên cạnh Thiên Quân Dao, đến cả Tử Trạch cũng không còn lời để nói.

Mặc dù như thế, nhưng hắn vẫn chưa có động thái gì về chuyện sẽ đón nàng vào lại Triết viện.

Thiên Quân Dao có nghĩ cũng không mở lời nhắc đến.

Người ấy lại có thể để ta ở bên cạnh như thế này, bản thân cũng không thể đòi hỏi gì thêm nữa.

Đôi lúc nàng lén nhìn Âu Dương Vũ Mặc.

Khuôn mặt ấy vẫn như lần đầu nàng gặp hắn, anh tú, ngay thẳng, chính trực.

Từ mắt, mũi, miệng, mỗi thứ của hắn đều toát lên một vẻ ma mị riêng.

Nhưng không hiểu sao, trong lòng lại cảm thấy người đang ở trước mặt ta đây lại vẫn còn rất cách xa.

Bức tường kia, như vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Nghĩ, có lẽ là bản thân vẫn chưa quen với những hành động đó của Vũ Mặc, nàng liền gạt bỏ đi những suy nghĩ kia.

Trong lòng chỉ mong sao khoảng khắc này xin hãy dừng lại và dài hơn.

"Thiên Quân Dao"

Hắn nhìn thấy nàng đang nhìn hắn một cách sửng sờ, ánh mắt toát lên một nỗi buồn nhẹ.

Những lời hắn nói vừa nãy có lẽ nàng không nghe.

Ba chữ "Thiên Quân Dao" định thần lại được nàng.

Nhận thức được không ngờ mình lại mất chú ý như thế, liền gật gật đầu.

"Ngài gọi thiếp sao, điện hạ?"

"Bản vương nói những gì nãy giờ, nàng lại không nghe sao?"

"Ha, thiếp xin lỗi, chỉ là..." - Thiên Quân Dao lảng tránh không muốn trả lời.

Âu Dương Vũ Mặc biết nàng ta là đang nghĩ gì.

Thiên Quân Dao đã ở Bích Nguyệt viện nửa tháng nay rồi.

Dù quan hệ của hai người cũng đã tốt lên, nhưng hắn chưa từng nhắc đến chuyện này.

Chuyện trong cung vẫn còn nhiều rắc rối.

Sắp đến Công chúa của Bắc Triều Cố Gia sẽ đến đây hòa thân.

Một trong hai vị Hoàng tử ưu tú nhất là Âu Dương Vũ Mặc và Âu Dương Vũ Dịch sẽ chọn ra một người để cưới Công chúa.

Tất nhiên bây giờ những quần thần đang phe của Vũ Mặc đều thúc hắn nhất định phải lấy được sự ủng hộ của Cố Gia, ngôi vị Thái tử chắc chắn sẽ vào tay hắn, khi đó xem như vị trí Hoàng đế không ai khác sẽ là Âu Dương Vũ Mặc..

Mặc Dao Độc Phi!Tác giả: N.hoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao… "Điểm tâm của Vương phi?""Bình trà ở chỗ nàng ấy chỉ còn lại một nữa""Mua thêm sách về dược liệu và y thuật đi""Để làm gì chứ Vương gia? Ở chỗ chúng ta có thái y riêng rồi cơ mà?" - "Bằng tay nghề của Vương phi sao?"Mấy ngày liền Âu Dương Vũ Mặc miệng mở ra nói đến chín phần đều liên quan đến Thiên Quân Dao.Một ngày hắn đi đến Bích Nguyệt viện tám dạo, lúc đến tay không có điểm tâm thì cũng có sách liên quan đến y dược.Thiên Quân Dao ngồi trên xà đơn hành lang, Vũ Mặc bắt một chiếc ghế ngồi ngay bên cạnh.Một tay hắn vòng qua eo để giữ nàng lại, một tay cầm sách, miệng đọc cho nàng nghe.Thiên Quân Dao tuy có phần ngượng ngùng không quen với những hành động này, nhưng cũng không có thái độ cự tuyệt.Ngược lại, gương mặt nàng lại tỏa ra sự hạnh phúc hơn bao giờ hết."Vương phi, dược liệu này thì ra lại có thể chữa bệnh này sao?"Nàng khom lưng đưa mắt lại gần đọc nơi ngón tay hắn chỉ.Nhân cơ hội đó, hắn lại hôn lên má nàng một cái thật bất ngờ."Này, Liễu ma ma và Hi nhi vẫn đứng ở đây đấy""Thì sao chứ? Nàng là thê tử mà bản vương cưới về cơ mà" - Hắn nửa đùa nửa nghịch không nghe lời nàng.Liễu ma ma và Tiểu Hi đứng gần đấy cũng không khỏi đỏ mặt.Cả hai nhìn nhau hiểu ý, cảm thấy hạnh phúc thay cho hai vị chủ tử này.Vũ Mặc mấy hôm nay như một đứa trẻ, cả ngày quấn quýt bên cạnh Thiên Quân Dao, đến cả Tử Trạch cũng không còn lời để nói.Mặc dù như thế, nhưng hắn vẫn chưa có động thái gì về chuyện sẽ đón nàng vào lại Triết viện.Thiên Quân Dao có nghĩ cũng không mở lời nhắc đến.Người ấy lại có thể để ta ở bên cạnh như thế này, bản thân cũng không thể đòi hỏi gì thêm nữa.Đôi lúc nàng lén nhìn Âu Dương Vũ Mặc.Khuôn mặt ấy vẫn như lần đầu nàng gặp hắn, anh tú, ngay thẳng, chính trực.Từ mắt, mũi, miệng, mỗi thứ của hắn đều toát lên một vẻ ma mị riêng.Nhưng không hiểu sao, trong lòng lại cảm thấy người đang ở trước mặt ta đây lại vẫn còn rất cách xa.Bức tường kia, như vẫn chưa hoàn toàn biến mất.Nghĩ, có lẽ là bản thân vẫn chưa quen với những hành động đó của Vũ Mặc, nàng liền gạt bỏ đi những suy nghĩ kia.Trong lòng chỉ mong sao khoảng khắc này xin hãy dừng lại và dài hơn."Thiên Quân Dao"Hắn nhìn thấy nàng đang nhìn hắn một cách sửng sờ, ánh mắt toát lên một nỗi buồn nhẹ.Những lời hắn nói vừa nãy có lẽ nàng không nghe.Ba chữ "Thiên Quân Dao" định thần lại được nàng.Nhận thức được không ngờ mình lại mất chú ý như thế, liền gật gật đầu."Ngài gọi thiếp sao, điện hạ?""Bản vương nói những gì nãy giờ, nàng lại không nghe sao?""Ha, thiếp xin lỗi, chỉ là..." - Thiên Quân Dao lảng tránh không muốn trả lời.Âu Dương Vũ Mặc biết nàng ta là đang nghĩ gì.Thiên Quân Dao đã ở Bích Nguyệt viện nửa tháng nay rồi.Dù quan hệ của hai người cũng đã tốt lên, nhưng hắn chưa từng nhắc đến chuyện này.Chuyện trong cung vẫn còn nhiều rắc rối.Sắp đến Công chúa của Bắc Triều Cố Gia sẽ đến đây hòa thân.Một trong hai vị Hoàng tử ưu tú nhất là Âu Dương Vũ Mặc và Âu Dương Vũ Dịch sẽ chọn ra một người để cưới Công chúa.Tất nhiên bây giờ những quần thần đang phe của Vũ Mặc đều thúc hắn nhất định phải lấy được sự ủng hộ của Cố Gia, ngôi vị Thái tử chắc chắn sẽ vào tay hắn, khi đó xem như vị trí Hoàng đế không ai khác sẽ là Âu Dương Vũ Mặc..

Chương 61: 61: Thời Gian Bên Nhau