Tác giả:

Đồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao…

Chương 139: 139: Những Người Này Là Ai

Mặc Dao Độc Phi!Tác giả: N.hoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao… Một tiếng bước chân đang tiến về phía này.Tiếng bước chân rất chậm, nhưng lại toát ra nhiều sát khí...!"Thế nào? Các ngươi có đối xử tốt với Mặc Vương phi không đấy?"Một người trung niên, nhưng thần sắc lại không thua kém bất kỳ một nam nhân nào.Đôi mắt lạnh lẽo, tự thủ đến đáng sợ."Ta nhầm, bây giờ cũng chỉ còn là một ả tiện tì không nơi không chốn thôi"Ông ta dần tiến lại phía này.Bàn tay nhẹ nhàng nâng cằm của người kia lên.Một nụ cười đầy khinh bỉ: "Nhỉ, Thiên Quân Dao?"Người này rốt cuộc là ai? Tại sao lại bắt cóc ta?Thiên Quân Dao bị bắt đến đây cũng đã được mấy ngày rồi.Không hành hình tra tấn, không muốn tiền, càng không ham sắc.Rốt cuộc là bọn họ có mục đích gì cơ chứ?Canh gác bên cạnh nàng quá lắm cũng chỉ có một nam nhân, tuổi trạc tầm Vũ Mặc.Tay cầm kiếm, y phục cũng không giống người của Nam Triều.Đặc biệt là chưa từng thấy hắn nói chuyện bao giờ.Tắt đi điệu cười kia, nhìn nàng với đôi mắt chán ghét.Hất cằm Thiên Quân Dao, người này quay lại, dặn dò kẻ canh gác kia:"Cố Khinh Ưu, nhất định không được để cô ta có chuyện gì.Nếu không chịu ăn, cứ nhét cơm vào mồm cô ta!"Cố Khinh Ưu vẫn giữ đúng khuôn mặt đấy, gật đầu.Vốn định xoay người bước ra ngoài, nhưng không hiểu vì sao vẫn phải liếc mắt về phía nàng một cái.Thiên Quân Dao không hề biết những người này.Nhưng Cố Khinh Ưu kia nàng trông chừng rất quen.Không giống người Nam Quốc, họ Cố, chả lẽ là Cố Lạc Miên sao?Nhưng người có vẻ là chủ tử của Cố Khinh Ưu này lại là người Nam Quốc.Lại có thể khiến người Bắc Quốc nghe lời như thế, rốt cuộc là ai chứ?Bên ngoài căn phòng giam.Cố Lạc Miên và Tiểu Ngọc đã đứng đợi ở đấy.Nàng ta có phần không thích, liền chất vấn:"Chả phải đã bảo sẽ giao Thiên Quân Dao cho ta sao? Ngài là muốn làm gì, Âu Dương Vệ?"Mặc một bộ y phục đen, lớn hơn so với cơ thể.Bỏ chiếc mũ trùm trên đầu xuống, chính là gương mặt ôn nhu của An Vương Âu Dương Vệ ngày nào.Mặc dù sự dịu dàng ấy vẫn còn, nhưng trong sâu thẳm trái tim, Âu Dương Vệ không còn là An Vương Gia nữa rồi...!Cố Lạc Miên ngày trước vì không muốn Cố Khinh Ưu, con trai riêng của Bắc Vương lập công, chính thức trở thành Hoàng tử Bắc Triều nên đã tìm mọi cách để đến doanh quân cho bằng được.Cố Khinh Ưu tuy là con trai riêng của phụ hoàng và thị nữ hầu hạ bên cạnh ông ấy, nhưng không thể phủ nhận dòng máu hoàng tộc Bắc Triều đang chảy trong người hắn ta.Nhan sắc có, mưu trí có, võ công lại càng không bàn đến.Bắc Vương không muốn lãng phí "đứa con" này nên đã cho Cố Khinh Ưu một cơ hội.Biết được trận đánh với Nam Triều đứng đầu là đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc oai phong lẫm liệt bách chiến bách thắng.Cố Lạc Miên tất nhiên lợi dụng điều này.Nhưng không ngờ tính cách của Vũ Mặc lại nằm ngoài dự đoán, sắc đẹp tự hào của bản thân lại không hề có tác dụng với hắn.Ngược lại còn bị Vũ Mặc thẳng thừn "đuổi đi".Sau khi phải trở về lại quân doanh của Bắc Triều.Cố Khinh Ưu đặc biệt canh chừng nàng ta không rời.Kế hoạch không thành công, lại còn bị chính tên ngoài giá thú này canh chừng.Cố Lạc Miên chỉ có khi tắm rửa cá nhân mới có thể ở một mình cùng với thị nữ của mình.Một lần như thói quen, Cố Lạc Miên bước vào trong phòng tắm.Đập vào mắt cô chính là một lọ thuốc cùng một bức thư đặt sẵn trên bồn tắm..

Một tiếng bước chân đang tiến về phía này.

Tiếng bước chân rất chậm, nhưng lại toát ra nhiều sát khí...!

"Thế nào? Các ngươi có đối xử tốt với Mặc Vương phi không đấy?"

Một người trung niên, nhưng thần sắc lại không thua kém bất kỳ một nam nhân nào.

Đôi mắt lạnh lẽo, tự thủ đến đáng sợ.

"Ta nhầm, bây giờ cũng chỉ còn là một ả tiện tì không nơi không chốn thôi"

Ông ta dần tiến lại phía này.

Bàn tay nhẹ nhàng nâng cằm của người kia lên.

Một nụ cười đầy khinh bỉ: "Nhỉ, Thiên Quân Dao?"

Người này rốt cuộc là ai? Tại sao lại bắt cóc ta?

Thiên Quân Dao bị bắt đến đây cũng đã được mấy ngày rồi.

Không hành hình tra tấn, không muốn tiền, càng không ham sắc.

Rốt cuộc là bọn họ có mục đích gì cơ chứ?

Canh gác bên cạnh nàng quá lắm cũng chỉ có một nam nhân, tuổi trạc tầm Vũ Mặc.

Tay cầm kiếm, y phục cũng không giống người của Nam Triều.

Đặc biệt là chưa từng thấy hắn nói chuyện bao giờ.

Tắt đi điệu cười kia, nhìn nàng với đôi mắt chán ghét.

Hất cằm Thiên Quân Dao, người này quay lại, dặn dò kẻ canh gác kia:

"Cố Khinh Ưu, nhất định không được để cô ta có chuyện gì.

Nếu không chịu ăn, cứ nhét cơm vào mồm cô ta!"

Cố Khinh Ưu vẫn giữ đúng khuôn mặt đấy, gật đầu.

Vốn định xoay người bước ra ngoài, nhưng không hiểu vì sao vẫn phải liếc mắt về phía nàng một cái.

Thiên Quân Dao không hề biết những người này.

Nhưng Cố Khinh Ưu kia nàng trông chừng rất quen.

Không giống người Nam Quốc, họ Cố, chả lẽ là Cố Lạc Miên sao?

Nhưng người có vẻ là chủ tử của Cố Khinh Ưu này lại là người Nam Quốc.

Lại có thể khiến người Bắc Quốc nghe lời như thế, rốt cuộc là ai chứ?

Bên ngoài căn phòng giam.

Cố Lạc Miên và Tiểu Ngọc đã đứng đợi ở đấy.

Nàng ta có phần không thích, liền chất vấn:

"Chả phải đã bảo sẽ giao Thiên Quân Dao cho ta sao? Ngài là muốn làm gì, Âu Dương Vệ?"

Mặc một bộ y phục đen, lớn hơn so với cơ thể.

Bỏ chiếc mũ trùm trên đầu xuống, chính là gương mặt ôn nhu của An Vương Âu Dương Vệ ngày nào.

Mặc dù sự dịu dàng ấy vẫn còn, nhưng trong sâu thẳm trái tim, Âu Dương Vệ không còn là An Vương Gia nữa rồi...!

Cố Lạc Miên ngày trước vì không muốn Cố Khinh Ưu, con trai riêng của Bắc Vương lập công, chính thức trở thành Hoàng tử Bắc Triều nên đã tìm mọi cách để đến doanh quân cho bằng được.

Cố Khinh Ưu tuy là con trai riêng của phụ hoàng và thị nữ hầu hạ bên cạnh ông ấy, nhưng không thể phủ nhận dòng máu hoàng tộc Bắc Triều đang chảy trong người hắn ta.

Nhan sắc có, mưu trí có, võ công lại càng không bàn đến.

Bắc Vương không muốn lãng phí "đứa con" này nên đã cho Cố Khinh Ưu một cơ hội.

Biết được trận đánh với Nam Triều đứng đầu là đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc oai phong lẫm liệt bách chiến bách thắng.

Cố Lạc Miên tất nhiên lợi dụng điều này.

Nhưng không ngờ tính cách của Vũ Mặc lại nằm ngoài dự đoán, sắc đẹp tự hào của bản thân lại không hề có tác dụng với hắn.

Ngược lại còn bị Vũ Mặc thẳng thừn "đuổi đi".

Sau khi phải trở về lại quân doanh của Bắc Triều.

Cố Khinh Ưu đặc biệt canh chừng nàng ta không rời.

Kế hoạch không thành công, lại còn bị chính tên ngoài giá thú này canh chừng.

Cố Lạc Miên chỉ có khi tắm rửa cá nhân mới có thể ở một mình cùng với thị nữ của mình.

Một lần như thói quen, Cố Lạc Miên bước vào trong phòng tắm.

Đập vào mắt cô chính là một lọ thuốc cùng một bức thư đặt sẵn trên bồn tắm..

Mặc Dao Độc Phi!Tác giả: N.hoaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta. Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất. Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy. Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế. Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa. Vừa hay, Thiên Quân Dao… Một tiếng bước chân đang tiến về phía này.Tiếng bước chân rất chậm, nhưng lại toát ra nhiều sát khí...!"Thế nào? Các ngươi có đối xử tốt với Mặc Vương phi không đấy?"Một người trung niên, nhưng thần sắc lại không thua kém bất kỳ một nam nhân nào.Đôi mắt lạnh lẽo, tự thủ đến đáng sợ."Ta nhầm, bây giờ cũng chỉ còn là một ả tiện tì không nơi không chốn thôi"Ông ta dần tiến lại phía này.Bàn tay nhẹ nhàng nâng cằm của người kia lên.Một nụ cười đầy khinh bỉ: "Nhỉ, Thiên Quân Dao?"Người này rốt cuộc là ai? Tại sao lại bắt cóc ta?Thiên Quân Dao bị bắt đến đây cũng đã được mấy ngày rồi.Không hành hình tra tấn, không muốn tiền, càng không ham sắc.Rốt cuộc là bọn họ có mục đích gì cơ chứ?Canh gác bên cạnh nàng quá lắm cũng chỉ có một nam nhân, tuổi trạc tầm Vũ Mặc.Tay cầm kiếm, y phục cũng không giống người của Nam Triều.Đặc biệt là chưa từng thấy hắn nói chuyện bao giờ.Tắt đi điệu cười kia, nhìn nàng với đôi mắt chán ghét.Hất cằm Thiên Quân Dao, người này quay lại, dặn dò kẻ canh gác kia:"Cố Khinh Ưu, nhất định không được để cô ta có chuyện gì.Nếu không chịu ăn, cứ nhét cơm vào mồm cô ta!"Cố Khinh Ưu vẫn giữ đúng khuôn mặt đấy, gật đầu.Vốn định xoay người bước ra ngoài, nhưng không hiểu vì sao vẫn phải liếc mắt về phía nàng một cái.Thiên Quân Dao không hề biết những người này.Nhưng Cố Khinh Ưu kia nàng trông chừng rất quen.Không giống người Nam Quốc, họ Cố, chả lẽ là Cố Lạc Miên sao?Nhưng người có vẻ là chủ tử của Cố Khinh Ưu này lại là người Nam Quốc.Lại có thể khiến người Bắc Quốc nghe lời như thế, rốt cuộc là ai chứ?Bên ngoài căn phòng giam.Cố Lạc Miên và Tiểu Ngọc đã đứng đợi ở đấy.Nàng ta có phần không thích, liền chất vấn:"Chả phải đã bảo sẽ giao Thiên Quân Dao cho ta sao? Ngài là muốn làm gì, Âu Dương Vệ?"Mặc một bộ y phục đen, lớn hơn so với cơ thể.Bỏ chiếc mũ trùm trên đầu xuống, chính là gương mặt ôn nhu của An Vương Âu Dương Vệ ngày nào.Mặc dù sự dịu dàng ấy vẫn còn, nhưng trong sâu thẳm trái tim, Âu Dương Vệ không còn là An Vương Gia nữa rồi...!Cố Lạc Miên ngày trước vì không muốn Cố Khinh Ưu, con trai riêng của Bắc Vương lập công, chính thức trở thành Hoàng tử Bắc Triều nên đã tìm mọi cách để đến doanh quân cho bằng được.Cố Khinh Ưu tuy là con trai riêng của phụ hoàng và thị nữ hầu hạ bên cạnh ông ấy, nhưng không thể phủ nhận dòng máu hoàng tộc Bắc Triều đang chảy trong người hắn ta.Nhan sắc có, mưu trí có, võ công lại càng không bàn đến.Bắc Vương không muốn lãng phí "đứa con" này nên đã cho Cố Khinh Ưu một cơ hội.Biết được trận đánh với Nam Triều đứng đầu là đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc oai phong lẫm liệt bách chiến bách thắng.Cố Lạc Miên tất nhiên lợi dụng điều này.Nhưng không ngờ tính cách của Vũ Mặc lại nằm ngoài dự đoán, sắc đẹp tự hào của bản thân lại không hề có tác dụng với hắn.Ngược lại còn bị Vũ Mặc thẳng thừn "đuổi đi".Sau khi phải trở về lại quân doanh của Bắc Triều.Cố Khinh Ưu đặc biệt canh chừng nàng ta không rời.Kế hoạch không thành công, lại còn bị chính tên ngoài giá thú này canh chừng.Cố Lạc Miên chỉ có khi tắm rửa cá nhân mới có thể ở một mình cùng với thị nữ của mình.Một lần như thói quen, Cố Lạc Miên bước vào trong phòng tắm.Đập vào mắt cô chính là một lọ thuốc cùng một bức thư đặt sẵn trên bồn tắm..

Chương 139: 139: Những Người Này Là Ai