Tôi và người thiếu niên ấy quấn quýt như trăng sao trên trời suốt 18 năm, lại nhìn người kia vì nữ chính mà tương tư đổ bệnh, si tình như điên. Bọn họ đều nói tên họ Thôi phát điên rồi, vì cô gái kia mà trốn học, chạy đi đánh nhau. Mà tôi nghĩ một lúc, mới dịu dàng rút bàn tay đang bị người kia nắm chặt ra, nhìn đôi mắt đỏ bừng của cậu ấy, đôi môi run rẩy, sau đó nhẹ giọng nói: "A Trí, đoạn đường kế tiếp, tôi không có ý định đi cùng cậu." 01. Ở trấn Ô Thủy cứ một nhành liễu sẽ là hai dặm gió xuân, tôi lẳng lặng đứng dưới thành cầu, nhìn hai thân ảnh đang ôm nhau trên cầu. Gió thổi cành liễu phất phơ trong gió, những phiến lá nhỏ rơi xuống mặt đất, mà thiếu niên mặc áo khoác màu vàng nhạt kia tựa như cây trúc đứng thẳng trên cầu, đưa lưng về phía tôi, ôm chặt lấy cô gái nhỏ nhắn yếu ớt. Đương nhiên tôi biết cô gái kia là ai. Học sinh mới chuyển trường lạnh lùng mà yếu ớt, nữ chính của quyển tiểu thuyết này, Vân Nghê. Trong quyển tiểu thuyết này, nữ chính Vân Nghê mang theo hệ thống…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...