Vốn là cậu trai quý tử được yêu thương cưng chiều từ nhỏ, bỗng một ngày, ba từ đâu không biết đem về một thằng nhóc vóc người nhỏ nhắn, nước da trắng như nàng Bạch Tuyết trong truyện cổ tích mà mẹ hay kể, đôi mắt to long lanh lúc nào cũng ngân ngấn nước như chựt khóc, hai má bụ bẫm như có độn hai viên chè mà mỗi lần nhìn là cứ muốn nhéo cho chảy nước ra. Ba ba nói “Đây là Xuyên – em trai của con, từ nay sẽ ở chung nhà với chúng ta!” Cậu nhóc Hiệp lờ mờ không hiểu – bộ óc của một thằng bé 8 tuổi chưa biết hết sự đời lúc ấy chỉ nảy ra một thắc mắc: tại sao là anh em mà tới giờ mới ở chung nhà? Thằng bé này chỉ mới 4 tuổi, vậy 4 năm trước nó ở đâu? Được sinh ra như thế nào? Hiệp kéo kéo tay áo mẹ cậu ra chiều muốn được giải thích, cậu hi vọng mẹ cậu cũng là đồng minh, bức xúc về thằng nhóc từ trên trời rơi xuống mà ba nhặt về này. Nhưng mẹ chỉ xoa xoa đầu cậu, cười dịu dàng thể hiện sự chấp nhận. “Bé Xuyên là em trai cùng cha khác mẹ với con!” – Ba đã giải thích rõ vấn đề khi Hiệp thu…
Chương 47: Chương 47
Một Nửa Anh EmTác giả: Yun LeTruyện Đam MỹVốn là cậu trai quý tử được yêu thương cưng chiều từ nhỏ, bỗng một ngày, ba từ đâu không biết đem về một thằng nhóc vóc người nhỏ nhắn, nước da trắng như nàng Bạch Tuyết trong truyện cổ tích mà mẹ hay kể, đôi mắt to long lanh lúc nào cũng ngân ngấn nước như chựt khóc, hai má bụ bẫm như có độn hai viên chè mà mỗi lần nhìn là cứ muốn nhéo cho chảy nước ra. Ba ba nói “Đây là Xuyên – em trai của con, từ nay sẽ ở chung nhà với chúng ta!” Cậu nhóc Hiệp lờ mờ không hiểu – bộ óc của một thằng bé 8 tuổi chưa biết hết sự đời lúc ấy chỉ nảy ra một thắc mắc: tại sao là anh em mà tới giờ mới ở chung nhà? Thằng bé này chỉ mới 4 tuổi, vậy 4 năm trước nó ở đâu? Được sinh ra như thế nào? Hiệp kéo kéo tay áo mẹ cậu ra chiều muốn được giải thích, cậu hi vọng mẹ cậu cũng là đồng minh, bức xúc về thằng nhóc từ trên trời rơi xuống mà ba nhặt về này. Nhưng mẹ chỉ xoa xoa đầu cậu, cười dịu dàng thể hiện sự chấp nhận. “Bé Xuyên là em trai cùng cha khác mẹ với con!” – Ba đã giải thích rõ vấn đề khi Hiệp thu… - Anh không tin tưởng em sao? Trong khi em mới là người lo sợ hơn cả?!- Anh đã củng cố mọi thứ hết rồi em còn lo sợ gì nữa?! Trong khi anh mới sợ mất em thôi, vì khi con người có nhiều hơn một lựa chọn, khó tránh khỏi dao động tâm lý, toan tính thiệt hơn để tìm một bến đổ an toàn. Dù không ưa gì Định, nhưng anh vẫn phải công nhận là nó rất thật lòng và quyết tâm với em, anh lo…Hiệp tính nói tiếp nhưng đã bị ngón tay của Xuyên chặn lại. Gương mặt đã thôi hoảng loạn ưu phiền mà thay bằng ánh mắt nồng nàn cùng nụ cười mím chi tỏa tia nắng ấm dịu nhẹ:- Một khi em đã yêu thương ai, thì không bất kỳ thứ gì có thể thay đổi được! Em đã lựa chọn anh, quyết tâm đến với anh là chấp nhận tất cả, sẽ không vì sự tốt đẹp nào khác hơn thế mà đắn đo!Anh chàng cao lớn điển trai thu hồi lại nét mặt nghiêm trọng, sự ôn nhu khỏa lấp trong vòng tay ôm xiết nồng nàn, khẽ cúi người hôn lên làn môi mềm mại của cậu trai nhỏ, Hiệp tự hứa với lòng dù có phải gian khổ đến mức nào, dù cho không còn gì trong tay thì vẫn quyết tâm nắm giữ người yêu bé nhỏ này mãi mãi… Vì Xuyên là niềm tin, tình yêu, là động lực sống vững vàng để Hiệp có thể bước tiếp đoạn đường dài nhiều chông gai phía trước. Chỉ cần có Xuyên kề bên, anh sẽ không lo sợ bất kì điều gì cả.Chỉ cần có em thôi…Trải qua 8 ngày thi công liên tục, căn phòng của Xuyên cũng đã hoàn thành. Với gam màu chủ đạo là xanh da trời và vàng chanh nhạt, không gian mở với cửa sổ ban công thông ra khuôn viên vườn hoa dưới sân nhà, bầu không khí trong lành tươi sáng luôn đón được ánh bình minh buổi sớm mai. Ba đã mời một kiến trúc sư rất giỏi vốn là người bạn thân thời đại học của ông, nên mọi ý kiến mong muốn của Xuyên về cách bày trí căn phòng đều được thực thi rất sát sao và hoàn hảo.Xuyên vui vẻ huýt sáo dọn đồ đạc vào phòng, sắp xếp mọi thứ ngăn nắp, lòng hân hoan háo hức vì sắp được tận hưởng không gian mới thật rộng rãi và đầy đủ tiện nghi. Nhưng có một người đang cùng cậu phụ khiêng đồ, sắp xếp phòng ốc thì lại chẳng mấy vui vẻ, vì ngày tháng “mặn nồng ân ái” bên nhau đã mất tiêu rồi!!! >.
- Anh không tin tưởng em sao? Trong khi em mới là người lo sợ hơn cả?!
- Anh đã củng cố mọi thứ hết rồi em còn lo sợ gì nữa?! Trong khi anh mới sợ mất em thôi, vì khi con người có nhiều hơn một lựa chọn, khó tránh khỏi dao động tâm lý, toan tính thiệt hơn để tìm một bến đổ an toàn. Dù không ưa gì Định, nhưng anh vẫn phải công nhận là nó rất thật lòng và quyết tâm với em, anh lo…
Hiệp tính nói tiếp nhưng đã bị ngón tay của Xuyên chặn lại. Gương mặt đã thôi hoảng loạn ưu phiền mà thay bằng ánh mắt nồng nàn cùng nụ cười mím chi tỏa tia nắng ấm dịu nhẹ:
- Một khi em đã yêu thương ai, thì không bất kỳ thứ gì có thể thay đổi được! Em đã lựa chọn anh, quyết tâm đến với anh là chấp nhận tất cả, sẽ không vì sự tốt đẹp nào khác hơn thế mà đắn đo!
Anh chàng cao lớn điển trai thu hồi lại nét mặt nghiêm trọng, sự ôn nhu khỏa lấp trong vòng tay ôm xiết nồng nàn, khẽ cúi người hôn lên làn môi mềm mại của cậu trai nhỏ, Hiệp tự hứa với lòng dù có phải gian khổ đến mức nào, dù cho không còn gì trong tay thì vẫn quyết tâm nắm giữ người yêu bé nhỏ này mãi mãi… Vì Xuyên là niềm tin, tình yêu, là động lực sống vững vàng để Hiệp có thể bước tiếp đoạn đường dài nhiều chông gai phía trước. Chỉ cần có Xuyên kề bên, anh sẽ không lo sợ bất kì điều gì cả.
Chỉ cần có em thôi…
Trải qua 8 ngày thi công liên tục, căn phòng của Xuyên cũng đã hoàn thành. Với gam màu chủ đạo là xanh da trời và vàng chanh nhạt, không gian mở với cửa sổ ban công thông ra khuôn viên vườn hoa dưới sân nhà, bầu không khí trong lành tươi sáng luôn đón được ánh bình minh buổi sớm mai. Ba đã mời một kiến trúc sư rất giỏi vốn là người bạn thân thời đại học của ông, nên mọi ý kiến mong muốn của Xuyên về cách bày trí căn phòng đều được thực thi rất sát sao và hoàn hảo.
Xuyên vui vẻ huýt sáo dọn đồ đạc vào phòng, sắp xếp mọi thứ ngăn nắp, lòng hân hoan háo hức vì sắp được tận hưởng không gian mới thật rộng rãi và đầy đủ tiện nghi. Nhưng có một người đang cùng cậu phụ khiêng đồ, sắp xếp phòng ốc thì lại chẳng mấy vui vẻ, vì ngày tháng “mặn nồng ân ái” bên nhau đã mất tiêu rồi!!! >.
Một Nửa Anh EmTác giả: Yun LeTruyện Đam MỹVốn là cậu trai quý tử được yêu thương cưng chiều từ nhỏ, bỗng một ngày, ba từ đâu không biết đem về một thằng nhóc vóc người nhỏ nhắn, nước da trắng như nàng Bạch Tuyết trong truyện cổ tích mà mẹ hay kể, đôi mắt to long lanh lúc nào cũng ngân ngấn nước như chựt khóc, hai má bụ bẫm như có độn hai viên chè mà mỗi lần nhìn là cứ muốn nhéo cho chảy nước ra. Ba ba nói “Đây là Xuyên – em trai của con, từ nay sẽ ở chung nhà với chúng ta!” Cậu nhóc Hiệp lờ mờ không hiểu – bộ óc của một thằng bé 8 tuổi chưa biết hết sự đời lúc ấy chỉ nảy ra một thắc mắc: tại sao là anh em mà tới giờ mới ở chung nhà? Thằng bé này chỉ mới 4 tuổi, vậy 4 năm trước nó ở đâu? Được sinh ra như thế nào? Hiệp kéo kéo tay áo mẹ cậu ra chiều muốn được giải thích, cậu hi vọng mẹ cậu cũng là đồng minh, bức xúc về thằng nhóc từ trên trời rơi xuống mà ba nhặt về này. Nhưng mẹ chỉ xoa xoa đầu cậu, cười dịu dàng thể hiện sự chấp nhận. “Bé Xuyên là em trai cùng cha khác mẹ với con!” – Ba đã giải thích rõ vấn đề khi Hiệp thu… - Anh không tin tưởng em sao? Trong khi em mới là người lo sợ hơn cả?!- Anh đã củng cố mọi thứ hết rồi em còn lo sợ gì nữa?! Trong khi anh mới sợ mất em thôi, vì khi con người có nhiều hơn một lựa chọn, khó tránh khỏi dao động tâm lý, toan tính thiệt hơn để tìm một bến đổ an toàn. Dù không ưa gì Định, nhưng anh vẫn phải công nhận là nó rất thật lòng và quyết tâm với em, anh lo…Hiệp tính nói tiếp nhưng đã bị ngón tay của Xuyên chặn lại. Gương mặt đã thôi hoảng loạn ưu phiền mà thay bằng ánh mắt nồng nàn cùng nụ cười mím chi tỏa tia nắng ấm dịu nhẹ:- Một khi em đã yêu thương ai, thì không bất kỳ thứ gì có thể thay đổi được! Em đã lựa chọn anh, quyết tâm đến với anh là chấp nhận tất cả, sẽ không vì sự tốt đẹp nào khác hơn thế mà đắn đo!Anh chàng cao lớn điển trai thu hồi lại nét mặt nghiêm trọng, sự ôn nhu khỏa lấp trong vòng tay ôm xiết nồng nàn, khẽ cúi người hôn lên làn môi mềm mại của cậu trai nhỏ, Hiệp tự hứa với lòng dù có phải gian khổ đến mức nào, dù cho không còn gì trong tay thì vẫn quyết tâm nắm giữ người yêu bé nhỏ này mãi mãi… Vì Xuyên là niềm tin, tình yêu, là động lực sống vững vàng để Hiệp có thể bước tiếp đoạn đường dài nhiều chông gai phía trước. Chỉ cần có Xuyên kề bên, anh sẽ không lo sợ bất kì điều gì cả.Chỉ cần có em thôi…Trải qua 8 ngày thi công liên tục, căn phòng của Xuyên cũng đã hoàn thành. Với gam màu chủ đạo là xanh da trời và vàng chanh nhạt, không gian mở với cửa sổ ban công thông ra khuôn viên vườn hoa dưới sân nhà, bầu không khí trong lành tươi sáng luôn đón được ánh bình minh buổi sớm mai. Ba đã mời một kiến trúc sư rất giỏi vốn là người bạn thân thời đại học của ông, nên mọi ý kiến mong muốn của Xuyên về cách bày trí căn phòng đều được thực thi rất sát sao và hoàn hảo.Xuyên vui vẻ huýt sáo dọn đồ đạc vào phòng, sắp xếp mọi thứ ngăn nắp, lòng hân hoan háo hức vì sắp được tận hưởng không gian mới thật rộng rãi và đầy đủ tiện nghi. Nhưng có một người đang cùng cậu phụ khiêng đồ, sắp xếp phòng ốc thì lại chẳng mấy vui vẻ, vì ngày tháng “mặn nồng ân ái” bên nhau đã mất tiêu rồi!!! >.