Tác giả:

Tiêu Chiến thức dậy trong một căn phòng chật hẹp, con mèo anh nuôi ghé trên người anh ngủ vẫn chưa tỉnh lại, thảo nào lúc ngủ anh cứ thấy khó thở. Cái đồ béo này đè lên phổi anh như thế, không bị ép tỉnh chỉ có là thần tiên. Tiêu Chiến gãi đầu vỗ vỗ mông mèo: - Giảm cân đi, ăn hết cả gia tài của ba rồi. Căn hộ này Tiêu Chiến tích góp mua được từ năm ngoái. Nhà vệ sinh chung với nhà tắm, chỉ có một phòng, được ngăn ra một khoảng nhỏ làm nhà bếp, để vừa một cái giường đủ để anh dang tay dang chân, một bàn làm việc và một cái bàn ăn nhỏ xíu. Chiếm diện tích lớn nhất trong căn nhà là ba cái giá sách, được coi là tài sản lớn nhất của anh. Tiêu Chiến hài lòng với căn nhà nhỏ của mình, khuyết điểm duy nhất là không có phòng khách. Anh chỉ tặc lưỡi, vốn không định để ai bước chân vô lãnh thổ của mình. Chẳng có ai thân thiết đến mức được anh mời về nhà. Mối quan hệ của anh chỉ dừng ở quán cà phê hay nhà hàng mà thôi. Tiêu Chiến đánh răng rửa mặt xong, tự làm cho mình một chiếc bánh mì kẹp thịt…

Chương 50: C50: Lời Cảm Ơn

Thầy Trả Nổi KhôngTác giả: Lục Nịnh MôngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Quan TrườngTiêu Chiến thức dậy trong một căn phòng chật hẹp, con mèo anh nuôi ghé trên người anh ngủ vẫn chưa tỉnh lại, thảo nào lúc ngủ anh cứ thấy khó thở. Cái đồ béo này đè lên phổi anh như thế, không bị ép tỉnh chỉ có là thần tiên. Tiêu Chiến gãi đầu vỗ vỗ mông mèo: - Giảm cân đi, ăn hết cả gia tài của ba rồi. Căn hộ này Tiêu Chiến tích góp mua được từ năm ngoái. Nhà vệ sinh chung với nhà tắm, chỉ có một phòng, được ngăn ra một khoảng nhỏ làm nhà bếp, để vừa một cái giường đủ để anh dang tay dang chân, một bàn làm việc và một cái bàn ăn nhỏ xíu. Chiếm diện tích lớn nhất trong căn nhà là ba cái giá sách, được coi là tài sản lớn nhất của anh. Tiêu Chiến hài lòng với căn nhà nhỏ của mình, khuyết điểm duy nhất là không có phòng khách. Anh chỉ tặc lưỡi, vốn không định để ai bước chân vô lãnh thổ của mình. Chẳng có ai thân thiết đến mức được anh mời về nhà. Mối quan hệ của anh chỉ dừng ở quán cà phê hay nhà hàng mà thôi. Tiêu Chiến đánh răng rửa mặt xong, tự làm cho mình một chiếc bánh mì kẹp thịt… Há Lô.

Há Lô. <3 Xin chào <3 Heeeeeeeee

Lời đầu tiên Buachen xin gửi lời chào yêu thương thắm thiết tới tất cả bạn đọc sau quãng thời gian mất tích bấy lâu nay <3. 

Sau hơn một năm rưỡi vừa bò vừa viết thì em đã hoàn thành tác phẩm truyện ngắn đầu tay của em, trước đó thì em toàn viết shortfic hoặc là viết được chút chút lại bỏ. Em rất cảm ơn mọi người đã đồng hành, cho em động lực (đùn đít) để em hoàn thành xong "Thầy trả nổi không?". *Tung hoa*

Thật sự thì đây là bộ truyện rất có ý nghĩa với em <3 Nó chứa tình yêu của em dành cho hai anh nhà mình Vương Nhất Bác <3 Tiêu Chiến nè, cũng có cả những điều em trải qua và chứng kiến nữa. Cũng có rất nhiều kỉ niệm trong quãng thời gian viết, lúc viết chương 25 đến chương 28  em đã vừa khóc tức tưởi như bị bồ đá vừa viết. :v

Và quan trọng nhất, đáng quý nhất, chính là những bình luận của mọi người để lại cho em. Em đã đọc qua tất cả, chân trọng tất cả và từ đó sửa chữa những thiếu sót của mình. 

<3 Xin cảm ơn mọi người một lần nữa <3

Quãng thời gian vừa qua em đã sửa lại toàn bộ truyện một lần (Em chả hiểu saoo đọc lại vẫn thấy lỗi nữa ~~~~~~ Em sẽ tiếp tục sửa vậy :v :v ) hihi.

Và sau đây là một chút dành cho quảng cáo ạ :))))))) <3 Chương đầu tiên của truyện mới với tiêu đề là "Thâu Quân" sẽ được đăng tải vào thứ 2 tuần sau <3 Hehe.

Trước khi tạm biệt em muốn kêu ca một chút là huhu mọi người ơi, viết cổ trang khó thế ~~~ Tiện thể cho em xin vài Fic cổ trang để em tham khảo, chứ em thấy lậm hán ngữ nhiều thì không ổn mà viết bình thường thì chẳng khác gì hiện đại. 

Mọi người cho em ý kiến với ~~~ Mọi người có nhìn thấy iem không :))))))) hihi

Yêu mọi người ạ <3

Thầy Trả Nổi KhôngTác giả: Lục Nịnh MôngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Quan TrườngTiêu Chiến thức dậy trong một căn phòng chật hẹp, con mèo anh nuôi ghé trên người anh ngủ vẫn chưa tỉnh lại, thảo nào lúc ngủ anh cứ thấy khó thở. Cái đồ béo này đè lên phổi anh như thế, không bị ép tỉnh chỉ có là thần tiên. Tiêu Chiến gãi đầu vỗ vỗ mông mèo: - Giảm cân đi, ăn hết cả gia tài của ba rồi. Căn hộ này Tiêu Chiến tích góp mua được từ năm ngoái. Nhà vệ sinh chung với nhà tắm, chỉ có một phòng, được ngăn ra một khoảng nhỏ làm nhà bếp, để vừa một cái giường đủ để anh dang tay dang chân, một bàn làm việc và một cái bàn ăn nhỏ xíu. Chiếm diện tích lớn nhất trong căn nhà là ba cái giá sách, được coi là tài sản lớn nhất của anh. Tiêu Chiến hài lòng với căn nhà nhỏ của mình, khuyết điểm duy nhất là không có phòng khách. Anh chỉ tặc lưỡi, vốn không định để ai bước chân vô lãnh thổ của mình. Chẳng có ai thân thiết đến mức được anh mời về nhà. Mối quan hệ của anh chỉ dừng ở quán cà phê hay nhà hàng mà thôi. Tiêu Chiến đánh răng rửa mặt xong, tự làm cho mình một chiếc bánh mì kẹp thịt… Há Lô.

Chương 50: C50: Lời Cảm Ơn