Tác giả:

Tôi đoán, ngày hôm qua trong lễ cưới của Chu Thiến, tôi chắc chắn đã trở thành… trò cười lớn. Vì sao dám khẳng định như vậy ư? Đơn giản thôi, là vì trong lúc lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, tôi vẫn cảm nhận được cảm giác không hề dễ chịu – nếu không nốc đủ ba chai rượu vang thì không thể có vị kinh khủng thế này… Đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, trong tầm mắt mơ hồ đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạnh lùng lãnh đạm. Người kia cau mày nhìn tôi, đôi ngươi màu sáng, đuôi mắt hơi cong cong, vô cùng đẹp trai. "Tỉnh rồi à?" Tôi vẫn đang nôn nao. "Cô hành tôi cả đêm rồi có biết không?" "Hả???" Nghe xong, tôi như bị dội thẳng một chậu nước lạnh lên người, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi vội vàng vén chăn lên xem. May thay, quần con vẫn còn nguyên… Từ từ… Váy của tôi… Cmn ai đã cởi rồi treo nó lên trên tường? Tôi đau lòng chỉ vào chiếc váy, khóc không ra nước mắt: "Chiếc váy này bằng lụa, chỉ được giặt tay thôi!" "Tôi giặt bằng tay." "Vậy thì tốt..." Khoan… Nói đến đây, tôi vội kéo chăn qua cằm, chỉ để lộ…

Chương 10

Cóc Ghẻ Thịt Thiên NgaTác giả: ZernTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTôi đoán, ngày hôm qua trong lễ cưới của Chu Thiến, tôi chắc chắn đã trở thành… trò cười lớn. Vì sao dám khẳng định như vậy ư? Đơn giản thôi, là vì trong lúc lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, tôi vẫn cảm nhận được cảm giác không hề dễ chịu – nếu không nốc đủ ba chai rượu vang thì không thể có vị kinh khủng thế này… Đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, trong tầm mắt mơ hồ đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạnh lùng lãnh đạm. Người kia cau mày nhìn tôi, đôi ngươi màu sáng, đuôi mắt hơi cong cong, vô cùng đẹp trai. "Tỉnh rồi à?" Tôi vẫn đang nôn nao. "Cô hành tôi cả đêm rồi có biết không?" "Hả???" Nghe xong, tôi như bị dội thẳng một chậu nước lạnh lên người, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi vội vàng vén chăn lên xem. May thay, quần con vẫn còn nguyên… Từ từ… Váy của tôi… Cmn ai đã cởi rồi treo nó lên trên tường? Tôi đau lòng chỉ vào chiếc váy, khóc không ra nước mắt: "Chiếc váy này bằng lụa, chỉ được giặt tay thôi!" "Tôi giặt bằng tay." "Vậy thì tốt..." Khoan… Nói đến đây, tôi vội kéo chăn qua cằm, chỉ để lộ… Sau đó, tôi và Thẩm Hiếu vẫn duy trì những cuộc “gặp gỡ” với tần suất cao mỗi ngày. Tôi không biết Khúc Nhược Khương đã nói gì với anh ấy, nhưng bên kia đều đặn ba bữa đều đặt cơm cho tôi, ngày nào cũng thay đổi, rất đa dạng. Thậm chí khi tăng ca còn có phần ăn nhẹ nữa.Tôi cảm thấy hơi ngượng ngùng, nói anh ấy không cần gửi nữa, nhưng người luôn cao ngạo lạnh lùng vậy lại bất ngờ xin lỗi, rồi nói với tôi: “Anh không thể dành nhiều thời gian cho em, nên chỉ có thể quan tâm đến ba bữa cơm của em thôi.”“Mấy hôm nữa sẽ có một phiên tòa xét xử một vụ án lớn vào ngày 15, sau khi kết thúc anh sẽ dành cho em cả ngày.”…Dành cả ngày cho tôi là có ý gì?Tôi còn đang suy nghĩ miên man, khoé môi bận rộn của người kia chợt giật giật: “Chờ chút, anh uống chút nước.”Nói xong, anh mở nắp chai nước và đưa lên môi, yết hầu lên xuống theo từng ngụm nước…Tôi không thể kiềm chế mà nhìn chằm chằm, vài giọt nước chảy dọc theo khóe môi hồng hào, một ít rơi xuống áo sơ mi của anh, một ít thì chạy dọc theo khe hở chảy xuống cổ…Toàn bộ hình ảnh chính là bức tranh tràn ngập sự tự do tươi trẻ nhưng cũng không kém phần gợi cảm…Đây… đây chính là sự quyến rũ thuần tuý nha!Đúng lúc này, Khúc Nhược Khương đẩy cửa bước vào, thấy tôi nhìn chằm chằm điện thoại liền nhịn không được mà lắc đầu.“Người trẻ tuổi yêu đương, đúng là lửa gặp củi khô…”Tôi: …Quay ra nhìn lịch, hôm nay mới là mùng 5, ít ngày nữa mới là 15. Thật có chút mong đợi nha, sao tôi lại cảm thấy hấp dẫn lạ thường như vậy?!

Cóc Ghẻ Thịt Thiên NgaTác giả: ZernTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTôi đoán, ngày hôm qua trong lễ cưới của Chu Thiến, tôi chắc chắn đã trở thành… trò cười lớn. Vì sao dám khẳng định như vậy ư? Đơn giản thôi, là vì trong lúc lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, tôi vẫn cảm nhận được cảm giác không hề dễ chịu – nếu không nốc đủ ba chai rượu vang thì không thể có vị kinh khủng thế này… Đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, trong tầm mắt mơ hồ đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạnh lùng lãnh đạm. Người kia cau mày nhìn tôi, đôi ngươi màu sáng, đuôi mắt hơi cong cong, vô cùng đẹp trai. "Tỉnh rồi à?" Tôi vẫn đang nôn nao. "Cô hành tôi cả đêm rồi có biết không?" "Hả???" Nghe xong, tôi như bị dội thẳng một chậu nước lạnh lên người, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi vội vàng vén chăn lên xem. May thay, quần con vẫn còn nguyên… Từ từ… Váy của tôi… Cmn ai đã cởi rồi treo nó lên trên tường? Tôi đau lòng chỉ vào chiếc váy, khóc không ra nước mắt: "Chiếc váy này bằng lụa, chỉ được giặt tay thôi!" "Tôi giặt bằng tay." "Vậy thì tốt..." Khoan… Nói đến đây, tôi vội kéo chăn qua cằm, chỉ để lộ… Sau đó, tôi và Thẩm Hiếu vẫn duy trì những cuộc “gặp gỡ” với tần suất cao mỗi ngày. Tôi không biết Khúc Nhược Khương đã nói gì với anh ấy, nhưng bên kia đều đặn ba bữa đều đặt cơm cho tôi, ngày nào cũng thay đổi, rất đa dạng. Thậm chí khi tăng ca còn có phần ăn nhẹ nữa.Tôi cảm thấy hơi ngượng ngùng, nói anh ấy không cần gửi nữa, nhưng người luôn cao ngạo lạnh lùng vậy lại bất ngờ xin lỗi, rồi nói với tôi: “Anh không thể dành nhiều thời gian cho em, nên chỉ có thể quan tâm đến ba bữa cơm của em thôi.”“Mấy hôm nữa sẽ có một phiên tòa xét xử một vụ án lớn vào ngày 15, sau khi kết thúc anh sẽ dành cho em cả ngày.”…Dành cả ngày cho tôi là có ý gì?Tôi còn đang suy nghĩ miên man, khoé môi bận rộn của người kia chợt giật giật: “Chờ chút, anh uống chút nước.”Nói xong, anh mở nắp chai nước và đưa lên môi, yết hầu lên xuống theo từng ngụm nước…Tôi không thể kiềm chế mà nhìn chằm chằm, vài giọt nước chảy dọc theo khóe môi hồng hào, một ít rơi xuống áo sơ mi của anh, một ít thì chạy dọc theo khe hở chảy xuống cổ…Toàn bộ hình ảnh chính là bức tranh tràn ngập sự tự do tươi trẻ nhưng cũng không kém phần gợi cảm…Đây… đây chính là sự quyến rũ thuần tuý nha!Đúng lúc này, Khúc Nhược Khương đẩy cửa bước vào, thấy tôi nhìn chằm chằm điện thoại liền nhịn không được mà lắc đầu.“Người trẻ tuổi yêu đương, đúng là lửa gặp củi khô…”Tôi: …Quay ra nhìn lịch, hôm nay mới là mùng 5, ít ngày nữa mới là 15. Thật có chút mong đợi nha, sao tôi lại cảm thấy hấp dẫn lạ thường như vậy?!

Cóc Ghẻ Thịt Thiên NgaTác giả: ZernTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTôi đoán, ngày hôm qua trong lễ cưới của Chu Thiến, tôi chắc chắn đã trở thành… trò cười lớn. Vì sao dám khẳng định như vậy ư? Đơn giản thôi, là vì trong lúc lơ mơ nửa tỉnh nửa mê, tôi vẫn cảm nhận được cảm giác không hề dễ chịu – nếu không nốc đủ ba chai rượu vang thì không thể có vị kinh khủng thế này… Đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, trong tầm mắt mơ hồ đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạnh lùng lãnh đạm. Người kia cau mày nhìn tôi, đôi ngươi màu sáng, đuôi mắt hơi cong cong, vô cùng đẹp trai. "Tỉnh rồi à?" Tôi vẫn đang nôn nao. "Cô hành tôi cả đêm rồi có biết không?" "Hả???" Nghe xong, tôi như bị dội thẳng một chậu nước lạnh lên người, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Tôi vội vàng vén chăn lên xem. May thay, quần con vẫn còn nguyên… Từ từ… Váy của tôi… Cmn ai đã cởi rồi treo nó lên trên tường? Tôi đau lòng chỉ vào chiếc váy, khóc không ra nước mắt: "Chiếc váy này bằng lụa, chỉ được giặt tay thôi!" "Tôi giặt bằng tay." "Vậy thì tốt..." Khoan… Nói đến đây, tôi vội kéo chăn qua cằm, chỉ để lộ… Sau đó, tôi và Thẩm Hiếu vẫn duy trì những cuộc “gặp gỡ” với tần suất cao mỗi ngày. Tôi không biết Khúc Nhược Khương đã nói gì với anh ấy, nhưng bên kia đều đặn ba bữa đều đặt cơm cho tôi, ngày nào cũng thay đổi, rất đa dạng. Thậm chí khi tăng ca còn có phần ăn nhẹ nữa.Tôi cảm thấy hơi ngượng ngùng, nói anh ấy không cần gửi nữa, nhưng người luôn cao ngạo lạnh lùng vậy lại bất ngờ xin lỗi, rồi nói với tôi: “Anh không thể dành nhiều thời gian cho em, nên chỉ có thể quan tâm đến ba bữa cơm của em thôi.”“Mấy hôm nữa sẽ có một phiên tòa xét xử một vụ án lớn vào ngày 15, sau khi kết thúc anh sẽ dành cho em cả ngày.”…Dành cả ngày cho tôi là có ý gì?Tôi còn đang suy nghĩ miên man, khoé môi bận rộn của người kia chợt giật giật: “Chờ chút, anh uống chút nước.”Nói xong, anh mở nắp chai nước và đưa lên môi, yết hầu lên xuống theo từng ngụm nước…Tôi không thể kiềm chế mà nhìn chằm chằm, vài giọt nước chảy dọc theo khóe môi hồng hào, một ít rơi xuống áo sơ mi của anh, một ít thì chạy dọc theo khe hở chảy xuống cổ…Toàn bộ hình ảnh chính là bức tranh tràn ngập sự tự do tươi trẻ nhưng cũng không kém phần gợi cảm…Đây… đây chính là sự quyến rũ thuần tuý nha!Đúng lúc này, Khúc Nhược Khương đẩy cửa bước vào, thấy tôi nhìn chằm chằm điện thoại liền nhịn không được mà lắc đầu.“Người trẻ tuổi yêu đương, đúng là lửa gặp củi khô…”Tôi: …Quay ra nhìn lịch, hôm nay mới là mùng 5, ít ngày nữa mới là 15. Thật có chút mong đợi nha, sao tôi lại cảm thấy hấp dẫn lạ thường như vậy?!

Chương 10