Tôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi "Nhà cầu này bị ám" , bên phải là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đít xuống ị cái đã . Phù ! ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là "Nhà cầu này bị ám" , bên phải vẫn là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , thay đổi hả ? thay đổi cái đệt nè
Chương 67: C67: Xe Taxi
Truyện Kinh Dị Cryptic + Truyện Ma NgắnTác giả: LantanaTruyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámTôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi "Nhà cầu này bị ám" , bên phải là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đít xuống ị cái đã . Phù ! ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là "Nhà cầu này bị ám" , bên phải vẫn là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , thay đổi hả ? thay đổi cái đệt nè Khi tôi vừa mới ra khỏi trạm xe điện ngầm, ngoài trời đang mưa, mưa khá lớn. Tôi mở dù và bắt đầu bước đi. Tôi có cảm giác gì đó rất lạ, khác hẳn bình thường. Bầu không khí lúc này rất khó chịu.LẠ THẬT....Mỗi người tôi đi ngang qua đều không hề che dù, không có ai đem theo dù cả... Ai cũng đều im lặng và dự tơn, họ tiểp tục bước đi, khuôn mặt của người nào cũng đều nhìn về một hướng.Đột nhiên, một chiếc tắc-xi dừng lại ngay chỗ tôi, người tài xế chìa tay ra, ra hiệu bảo tôi lên xe. tôi ra hiệu không cần, nhưng người tài xế lại nói :" Này, anh lên xe đi!"Ông ta cứ nằng nặc mời tôi lên xe. Hơn nữa, tôi cũng muốn thoát khỏi cái không khí kỳ quái này nên chiều theo ý ông ta.Sau đó, người tài xế, mặt trắng dã, quay lại nói:"Này, anh biết đấy... Khi tôi thấy anh đi trên đường như muốn tránh chạm vào người khác TRÊN MỘT CON ĐƯỜNG VẮNG, tôi nghĩ là tôi đã muốn giúp anh...."
Khi tôi vừa mới ra khỏi trạm xe điện ngầm, ngoài trời đang mưa, mưa khá lớn. Tôi mở dù và bắt đầu bước đi. Tôi có cảm giác gì đó rất lạ, khác hẳn bình thường. Bầu không khí lúc này rất khó chịu.
LẠ THẬT....
Mỗi người tôi đi ngang qua đều không hề che dù, không có ai đem theo dù cả... Ai cũng đều im lặng và dự tơn, họ tiểp tục bước đi, khuôn mặt của người nào cũng đều nhìn về một hướng.
Đột nhiên, một chiếc tắc-xi dừng lại ngay chỗ tôi, người tài xế chìa tay ra, ra hiệu bảo tôi lên xe. tôi ra hiệu không cần, nhưng người tài xế lại nói :" Này, anh lên xe đi!"
Ông ta cứ nằng nặc mời tôi lên xe. Hơn nữa, tôi cũng muốn thoát khỏi cái không khí kỳ quái này nên chiều theo ý ông ta.
Sau đó, người tài xế, mặt trắng dã, quay lại nói:
"Này, anh biết đấy... Khi tôi thấy anh đi trên đường như muốn tránh chạm vào người khác TRÊN MỘT CON ĐƯỜNG VẮNG, tôi nghĩ là tôi đã muốn giúp anh...."
Truyện Kinh Dị Cryptic + Truyện Ma NgắnTác giả: LantanaTruyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámTôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi "Nhà cầu này bị ám" , bên phải là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đít xuống ị cái đã . Phù ! ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là "Nhà cầu này bị ám" , bên phải vẫn là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , thay đổi hả ? thay đổi cái đệt nè Khi tôi vừa mới ra khỏi trạm xe điện ngầm, ngoài trời đang mưa, mưa khá lớn. Tôi mở dù và bắt đầu bước đi. Tôi có cảm giác gì đó rất lạ, khác hẳn bình thường. Bầu không khí lúc này rất khó chịu.LẠ THẬT....Mỗi người tôi đi ngang qua đều không hề che dù, không có ai đem theo dù cả... Ai cũng đều im lặng và dự tơn, họ tiểp tục bước đi, khuôn mặt của người nào cũng đều nhìn về một hướng.Đột nhiên, một chiếc tắc-xi dừng lại ngay chỗ tôi, người tài xế chìa tay ra, ra hiệu bảo tôi lên xe. tôi ra hiệu không cần, nhưng người tài xế lại nói :" Này, anh lên xe đi!"Ông ta cứ nằng nặc mời tôi lên xe. Hơn nữa, tôi cũng muốn thoát khỏi cái không khí kỳ quái này nên chiều theo ý ông ta.Sau đó, người tài xế, mặt trắng dã, quay lại nói:"Này, anh biết đấy... Khi tôi thấy anh đi trên đường như muốn tránh chạm vào người khác TRÊN MỘT CON ĐƯỜNG VẮNG, tôi nghĩ là tôi đã muốn giúp anh...."