Tác giả:

Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…

Chương 36: C36: Urband Legends Và Sự Thật

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…   A. Urban Legends:Truyện thường liên quan tới một nghệ sĩ thể hiện trò thoát thân ngoạn mục chết ngay trong màn biểu diễn của mình hay màn biểu diễn không diễn ra như ý muốn và trở nên chết người, mà khán giả ngồi dưới vẫn tưởng đó là một phần của bài diễn. Một lúc sau, họ mới sốc khi thấy rằng người nghệ sĩ đã qua đời từ lâu rồi.Câu chuyện này phổ biến đến mức mà nó được đưa vào một tập phim của "Tales From The Crypt". Nhưng sự thật thì sao?B. Sự thật:Cái này hoàn toàn không phải do con người tưởng tượng. Trong thực tế, việc này xảy ra khá nhiều là đằng khác. Vào năm 1984, ảo thuật gia kiêm nghệ sĩ hài Tommy Cooper lên cơn đau tim khi đang biểu diễn trên một chương trình tạp kĩ. Thật không may, một phần của bài diễn của anh là sự thất bại (cố tình) thảm hại của mình, nên khan giả cứ nghĩ mọi thứ vẫn bình thường cho tới khi quá muộn.Tháng 10 năm 1990 là một khoảng thời gian cực tệ cho những màn biểu diễn mạo hiểm. Mọi thứ bắt đầu với việc Brian Jewell chết khi biểu diễn màn treo người để dọa khách của chuyến tàu ma. 6 ngày sau, một người khác, tên là William Anthony Odom, chết khi đang tái hiện lại cảnh treo cổ ở một bữa tiệc Halloween và thòng lọng xiết chặt cổ anh. Vài ngày sau đó, Joseph Burrus biểu diễn một màn đòi hỏi anh phải thoát thân khỏi cỗ quan tài bằng nhựa chôn dưới lòng đất và phủ trên đó một lớp xi măng. Khán giả đứng nhìn cảnh xi măng đang được đổ vào hố đất thì họ để ý thấy mức xi măng bỗng nhiên tụt xuống 2 feet, và cỗ quan tài đã bị cán bẹp. Lúc họ đưa được Burrus ra khỏi đó thì anh đã qua đời.Vào năm 2001, người làm việc cho chuyến tàu ma Caleb Rebh chết khi anh thế chỗ cho một bộ xương giả được thắt cổ ở trên cây. Khi thấy anh dãy dụa với sợi dây thừng, khách hàng và đồng nghiệp cứ tưởng anh đang diễn và để mặc anh ngạt thở đến chết.Bài học rút ra được ở đây là hãy chắc chắn rằng con bạn không bao giờ làm những trò đó và đừng huấn luyện con mình trở thành nghệ sĩ mạo hiểm

  A. Urban Legends:

Truyện thường liên quan tới một nghệ sĩ thể hiện trò thoát thân ngoạn mục chết ngay trong màn biểu diễn của mình hay màn biểu diễn không diễn ra như ý muốn và trở nên chết người, mà khán giả ngồi dưới vẫn tưởng đó là một phần của bài diễn. Một lúc sau, họ mới sốc khi thấy rằng người nghệ sĩ đã qua đời từ lâu rồi.

Câu chuyện này phổ biến đến mức mà nó được đưa vào một tập phim của "Tales From The Crypt". Nhưng sự thật thì sao?

B. Sự thật:

Cái này hoàn toàn không phải do con người tưởng tượng. Trong thực tế, việc này xảy ra khá nhiều là đằng khác. Vào năm 1984, ảo thuật gia kiêm nghệ sĩ hài Tommy Cooper lên cơn đau tim khi đang biểu diễn trên một chương trình tạp kĩ. Thật không may, một phần của bài diễn của anh là sự thất bại (cố tình) thảm hại của mình, nên khan giả cứ nghĩ mọi thứ vẫn bình thường cho tới khi quá muộn.

Tháng 10 năm 1990 là một khoảng thời gian cực tệ cho những màn biểu diễn mạo hiểm. Mọi thứ bắt đầu với việc Brian Jewell chết khi biểu diễn màn treo người để dọa khách của chuyến tàu ma. 6 ngày sau, một người khác, tên là William Anthony Odom, chết khi đang tái hiện lại cảnh treo cổ ở một bữa tiệc Halloween và thòng lọng xiết chặt cổ anh. Vài ngày sau đó, Joseph Burrus biểu diễn một màn đòi hỏi anh phải thoát thân khỏi cỗ quan tài bằng nhựa chôn dưới lòng đất và phủ trên đó một lớp xi măng. Khán giả đứng nhìn cảnh xi măng đang được đổ vào hố đất thì họ để ý thấy mức xi măng bỗng nhiên tụt xuống 2 feet, và cỗ quan tài đã bị cán bẹp. Lúc họ đưa được Burrus ra khỏi đó thì anh đã qua đời.

Vào năm 2001, người làm việc cho chuyến tàu ma Caleb Rebh chết khi anh thế chỗ cho một bộ xương giả được thắt cổ ở trên cây. Khi thấy anh dãy dụa với sợi dây thừng, khách hàng và đồng nghiệp cứ tưởng anh đang diễn và để mặc anh ngạt thở đến chết.

Bài học rút ra được ở đây là hãy chắc chắn rằng con bạn không bao giờ làm những trò đó và đừng huấn luyện con mình trở thành nghệ sĩ mạo hiểm

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…   A. Urban Legends:Truyện thường liên quan tới một nghệ sĩ thể hiện trò thoát thân ngoạn mục chết ngay trong màn biểu diễn của mình hay màn biểu diễn không diễn ra như ý muốn và trở nên chết người, mà khán giả ngồi dưới vẫn tưởng đó là một phần của bài diễn. Một lúc sau, họ mới sốc khi thấy rằng người nghệ sĩ đã qua đời từ lâu rồi.Câu chuyện này phổ biến đến mức mà nó được đưa vào một tập phim của "Tales From The Crypt". Nhưng sự thật thì sao?B. Sự thật:Cái này hoàn toàn không phải do con người tưởng tượng. Trong thực tế, việc này xảy ra khá nhiều là đằng khác. Vào năm 1984, ảo thuật gia kiêm nghệ sĩ hài Tommy Cooper lên cơn đau tim khi đang biểu diễn trên một chương trình tạp kĩ. Thật không may, một phần của bài diễn của anh là sự thất bại (cố tình) thảm hại của mình, nên khan giả cứ nghĩ mọi thứ vẫn bình thường cho tới khi quá muộn.Tháng 10 năm 1990 là một khoảng thời gian cực tệ cho những màn biểu diễn mạo hiểm. Mọi thứ bắt đầu với việc Brian Jewell chết khi biểu diễn màn treo người để dọa khách của chuyến tàu ma. 6 ngày sau, một người khác, tên là William Anthony Odom, chết khi đang tái hiện lại cảnh treo cổ ở một bữa tiệc Halloween và thòng lọng xiết chặt cổ anh. Vài ngày sau đó, Joseph Burrus biểu diễn một màn đòi hỏi anh phải thoát thân khỏi cỗ quan tài bằng nhựa chôn dưới lòng đất và phủ trên đó một lớp xi măng. Khán giả đứng nhìn cảnh xi măng đang được đổ vào hố đất thì họ để ý thấy mức xi măng bỗng nhiên tụt xuống 2 feet, và cỗ quan tài đã bị cán bẹp. Lúc họ đưa được Burrus ra khỏi đó thì anh đã qua đời.Vào năm 2001, người làm việc cho chuyến tàu ma Caleb Rebh chết khi anh thế chỗ cho một bộ xương giả được thắt cổ ở trên cây. Khi thấy anh dãy dụa với sợi dây thừng, khách hàng và đồng nghiệp cứ tưởng anh đang diễn và để mặc anh ngạt thở đến chết.Bài học rút ra được ở đây là hãy chắc chắn rằng con bạn không bao giờ làm những trò đó và đừng huấn luyện con mình trở thành nghệ sĩ mạo hiểm

Chương 36: C36: Urband Legends Và Sự Thật