Tác giả:

Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…

Chương 52: C52: The Dead Song P.2

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Tôi phát hiện ra bí mật này vào những ngày cuối tháng 11 năm 2013. Đó là một sự bế tắc nhất định. Mất page, khủng hoảng trong việc học, chuyện tình cảm,... Không có gì đáng sợ với một người đang bước vào ngưỡng cửa của cái tuổi muốn bùng cháy dữ dội. Vào deep web, child porn, chợ đen thậm chí mang vũ khí trong cặp. Có thứ gì đó bệnh hoạn trong đầu tôi lúc đó, lạm dụng chất kích thích liều nhẹ, thuốc ngủ và cả thuốc an thần, dần dần tôi trở thành một kẻ trầm cảm. Điều gì phá hoại tôi như vậy? Chuyện gia đình.Có thể nói 3 từ để miêu tả tâm trạng tôi mỗi ngày. Sợ và hận...Tạm tua qua đoạn đó vì tuổi thơ của tôi là một creep khác cũng cực kì ám ảnh.Sau khi tự cô lập bản thân thì thứ tôi quan tâm là những bí mật của creepypasta. Nhưng muốn moi một thông tin nào thì bạn cần hai thứ, sự hiểu biết và tiền. Hiểu biết? Vốn hiểu biết của tôi đủ để có thể biết thứ mình cần và nó giá trị như thế nào. Và đó cũng chính là lí do tôi làm việc này... thể hiện tôi là kẻ hiểu biết. Còn tiền? Tôi bỏ học thêm, biển thủ tiền thuê nhà, khống chi phí sinh hoạt. Chỉ trong vài tháng tôi có một số tiền không phải là nhỏ. 1500$ nhưng chính vì thế nên tôi bị tụt hậu. Ngủ muộn, suy sút lực học, chuyện tình cảm thì chả đâu vào đâu. Sau đó thì page bị cuỗm. Coi như tôi mất hết. Chưa kể sự việc tôi làm bị phát hiện và tôi bị kiểm soát gắt gao từ phía gia đình...Nhốt mình trong phòng. Mọi thứ trở nên thật tồi tệ. Giờ thì những ý nghĩ duy nhất là làm những thứ mình muốn. Vậy là thứ gì? Bỗng nhiên tôi chợt nghĩ ra.Tôi inb cho một người bạn.Bcl Illgiveyoumyheart: mình muốn làm creep lại.jane: ok. nhưng chúng ta phải làm lại từ đầu.Bcl Illgiveyoumyheart: ok.Và lại một người khác. Liên tục như vậy đến khi tôi kiếm được đủ mọi người. Tìm kiếm và tập hợp những ai gắn bó với creepypasta...Câu chuyện đó thì liên quan gì đến 3 bài hát bị cấm ư? Có chứ nó là bước đầu tiên.Vào cái ngày tháng 11 đó tôi tìm ra một bài hát bị cấm. "Con mắt thứ 6".Bcl Illgiveyoumyheart: mình muốn tham gia page ghiền.Dĩ nhiên điều này làm tất cả mọi người trong hội phải ngạc nhiên. Page mới chưa hoàn thiện, mọi chuyện đều là con số 0 vậy mà mình bỏ page creep để theo một page khác lớn hơn như một kẻ ăn bám? Đó là ý đồ của mình.Và cái thông tin tôi cần cũng xuất hiện. Bài hát bị cấm. Dĩ nhiên nó làm tôi tò mò. Bởi vì lời cảnh báo là liều thuốc trong tâm hồn là liều thuốc độc.Bài hát bắt đầu và kết thúc như một tiếng thở dài mà tôi chỉ nhớ được có vậy. Trống rỗng. Tôi chỉ biết không còn gì hay một chút mảy may tôi ngủ bao lâu cho tới khi bị gọi dậy và đi học.Khi tôi kiểm tra lại thì không có gì trong máy và mọi thứ liên quan đều biến mất ngay cả tiền .Không chứng cớ không bằng chứng. Có vẻ tôi bị thôi miên và làm lộ mọi thứ cho kẻ thứ 3. Nhưng không có dấu hiệu lừa đảo nào.Nó là bài hát cấm. Tôi chắc chắn như vậy.  

Tôi phát hiện ra bí mật này vào những ngày cuối tháng 11 năm 2013. Đó là một sự bế tắc nhất định. Mất page, khủng hoảng trong việc học, chuyện tình cảm,... Không có gì đáng sợ với một người đang bước vào ngưỡng cửa của cái tuổi muốn bùng cháy dữ dội. Vào deep web, child porn, chợ đen thậm chí mang vũ khí trong cặp. Có thứ gì đó bệnh hoạn trong đầu tôi lúc đó, lạm dụng chất kích thích liều nhẹ, thuốc ngủ và cả thuốc an thần, dần dần tôi trở thành một kẻ trầm cảm. Điều gì phá hoại tôi như vậy? Chuyện gia đình.

Có thể nói 3 từ để miêu tả tâm trạng tôi mỗi ngày. Sợ và hận...

Tạm tua qua đoạn đó vì tuổi thơ của tôi là một creep khác cũng cực kì ám ảnh.

Sau khi tự cô lập bản thân thì thứ tôi quan tâm là những bí mật của creepypasta. Nhưng muốn moi một thông tin nào thì bạn cần hai thứ, sự hiểu biết và tiền. Hiểu biết? Vốn hiểu biết của tôi đủ để có thể biết thứ mình cần và nó giá trị như thế nào. Và đó cũng chính là lí do tôi làm việc này... thể hiện tôi là kẻ hiểu biết. Còn tiền? Tôi bỏ học thêm, biển thủ tiền thuê nhà, khống chi phí sinh hoạt. Chỉ trong vài tháng tôi có một số tiền không phải là nhỏ. 1500$ nhưng chính vì thế nên tôi bị tụt hậu. Ngủ muộn, suy sút lực học, chuyện tình cảm thì chả đâu vào đâu. Sau đó thì page bị cuỗm. Coi như tôi mất hết. Chưa kể sự việc tôi làm bị phát hiện và tôi bị kiểm soát gắt gao từ phía gia đình...

Nhốt mình trong phòng. Mọi thứ trở nên thật tồi tệ. Giờ thì những ý nghĩ duy nhất là làm những thứ mình muốn. Vậy là thứ gì? Bỗng nhiên tôi chợt nghĩ ra.

Tôi inb cho một người bạn.

Bcl Illgiveyoumyheart: mình muốn làm creep lại.

jane: ok. nhưng chúng ta phải làm lại từ đầu.

Bcl Illgiveyoumyheart: ok.

Và lại một người khác. Liên tục như vậy đến khi tôi kiếm được đủ mọi người. Tìm kiếm và tập hợp những ai gắn bó với creepypasta...

Câu chuyện đó thì liên quan gì đến 3 bài hát bị cấm ư? Có chứ nó là bước đầu tiên.

Vào cái ngày tháng 11 đó tôi tìm ra một bài hát bị cấm. "Con mắt thứ 6".

Bcl Illgiveyoumyheart: mình muốn tham gia page ghiền.

Dĩ nhiên điều này làm tất cả mọi người trong hội phải ngạc nhiên. Page mới chưa hoàn thiện, mọi chuyện đều là con số 0 vậy mà mình bỏ page creep để theo một page khác lớn hơn như một kẻ ăn bám? Đó là ý đồ của mình.

Và cái thông tin tôi cần cũng xuất hiện. Bài hát bị cấm. Dĩ nhiên nó làm tôi tò mò. Bởi vì lời cảnh báo là liều thuốc trong tâm hồn là liều thuốc độc.

Bài hát bắt đầu và kết thúc như một tiếng thở dài mà tôi chỉ nhớ được có vậy. Trống rỗng. Tôi chỉ biết không còn gì hay một chút mảy may tôi ngủ bao lâu cho tới khi bị gọi dậy và đi học.

Khi tôi kiểm tra lại thì không có gì trong máy và mọi thứ liên quan đều biến mất ngay cả tiền .

Không chứng cớ không bằng chứng. Có vẻ tôi bị thôi miên và làm lộ mọi thứ cho kẻ thứ 3. Nhưng không có dấu hiệu lừa đảo nào.

Nó là bài hát cấm. Tôi chắc chắn như vậy.  

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Tôi phát hiện ra bí mật này vào những ngày cuối tháng 11 năm 2013. Đó là một sự bế tắc nhất định. Mất page, khủng hoảng trong việc học, chuyện tình cảm,... Không có gì đáng sợ với một người đang bước vào ngưỡng cửa của cái tuổi muốn bùng cháy dữ dội. Vào deep web, child porn, chợ đen thậm chí mang vũ khí trong cặp. Có thứ gì đó bệnh hoạn trong đầu tôi lúc đó, lạm dụng chất kích thích liều nhẹ, thuốc ngủ và cả thuốc an thần, dần dần tôi trở thành một kẻ trầm cảm. Điều gì phá hoại tôi như vậy? Chuyện gia đình.Có thể nói 3 từ để miêu tả tâm trạng tôi mỗi ngày. Sợ và hận...Tạm tua qua đoạn đó vì tuổi thơ của tôi là một creep khác cũng cực kì ám ảnh.Sau khi tự cô lập bản thân thì thứ tôi quan tâm là những bí mật của creepypasta. Nhưng muốn moi một thông tin nào thì bạn cần hai thứ, sự hiểu biết và tiền. Hiểu biết? Vốn hiểu biết của tôi đủ để có thể biết thứ mình cần và nó giá trị như thế nào. Và đó cũng chính là lí do tôi làm việc này... thể hiện tôi là kẻ hiểu biết. Còn tiền? Tôi bỏ học thêm, biển thủ tiền thuê nhà, khống chi phí sinh hoạt. Chỉ trong vài tháng tôi có một số tiền không phải là nhỏ. 1500$ nhưng chính vì thế nên tôi bị tụt hậu. Ngủ muộn, suy sút lực học, chuyện tình cảm thì chả đâu vào đâu. Sau đó thì page bị cuỗm. Coi như tôi mất hết. Chưa kể sự việc tôi làm bị phát hiện và tôi bị kiểm soát gắt gao từ phía gia đình...Nhốt mình trong phòng. Mọi thứ trở nên thật tồi tệ. Giờ thì những ý nghĩ duy nhất là làm những thứ mình muốn. Vậy là thứ gì? Bỗng nhiên tôi chợt nghĩ ra.Tôi inb cho một người bạn.Bcl Illgiveyoumyheart: mình muốn làm creep lại.jane: ok. nhưng chúng ta phải làm lại từ đầu.Bcl Illgiveyoumyheart: ok.Và lại một người khác. Liên tục như vậy đến khi tôi kiếm được đủ mọi người. Tìm kiếm và tập hợp những ai gắn bó với creepypasta...Câu chuyện đó thì liên quan gì đến 3 bài hát bị cấm ư? Có chứ nó là bước đầu tiên.Vào cái ngày tháng 11 đó tôi tìm ra một bài hát bị cấm. "Con mắt thứ 6".Bcl Illgiveyoumyheart: mình muốn tham gia page ghiền.Dĩ nhiên điều này làm tất cả mọi người trong hội phải ngạc nhiên. Page mới chưa hoàn thiện, mọi chuyện đều là con số 0 vậy mà mình bỏ page creep để theo một page khác lớn hơn như một kẻ ăn bám? Đó là ý đồ của mình.Và cái thông tin tôi cần cũng xuất hiện. Bài hát bị cấm. Dĩ nhiên nó làm tôi tò mò. Bởi vì lời cảnh báo là liều thuốc trong tâm hồn là liều thuốc độc.Bài hát bắt đầu và kết thúc như một tiếng thở dài mà tôi chỉ nhớ được có vậy. Trống rỗng. Tôi chỉ biết không còn gì hay một chút mảy may tôi ngủ bao lâu cho tới khi bị gọi dậy và đi học.Khi tôi kiểm tra lại thì không có gì trong máy và mọi thứ liên quan đều biến mất ngay cả tiền .Không chứng cớ không bằng chứng. Có vẻ tôi bị thôi miên và làm lộ mọi thứ cho kẻ thứ 3. Nhưng không có dấu hiệu lừa đảo nào.Nó là bài hát cấm. Tôi chắc chắn như vậy.  

Chương 52: C52: The Dead Song P.2