Tác giả:

Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…

Chương 59: C59: Viên Kim Cương Hope

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Trong lịch sử, những viên đá quí đẹp, giá trị cao thường mang một lời nguyền nguy hiểm và không thể giải thích được... Nó đem cái chết đến cho những người chủ sở hữu, hay thậm chí còn gây tán gia bại sản cho những người chỉ chạm vào một lần.Dưới đây là tóm tắt "cuộc viếng thăm của viên kim cương Hope"- Năm 1660 - 1661, Tavernier Blue một thương nhân người Pháp chuyên săn lùng châu báu mua được kim cương "Hy vọng" ở Ấn Độ và bán lại cho vua Louis XIV 7.- Đến đời vua Louis XVI, hoàng hậu Marie Antoinette tỏ ra vô cùng yêu thích viên kim cương này. Và họ đều mất đầu dưới máy chém của quân Cách mạng.- Năm 1902, nhà buôn kim hoàn Simon Frankel đã mua "Hy vọng". Ngay sau đó, Simon Frankel gặp rất nhiều khó khăn về tài chính.- Năm 1908, quốc vương Thổ Nhĩ Kỳ Abdul Hamid mua lại "Hy vọng" nhưng chỉ 1 năm sau đó ông bị phế truất khỏi ngai vàng trong cuộc đảo chính 1909.- Năm 1911, viên kim cương được bán lại cho Evalyn Walsh McLean. 6 năm sau khi sở hữu "Hy vọng", bà Evalyn, bắt đầu khánh kiệt và liên tiếp gặp phải những tai họa khủng khiếp: con trai gặp tai nạn ô tô qua đời, ly dị chồng, con gái chết vì sốc thuốc.[Hiện viên kim cương đang được trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử tự nhiên Smithsonian tại Thủ đô Washington D.C của Mỹ và có giá khoảng 250 triệu.]

Trong lịch sử, những viên đá quí đẹp, giá trị cao thường mang một lời nguyền nguy hiểm và không thể giải thích được... Nó đem cái chết đến cho những người chủ sở hữu, hay thậm chí còn gây tán gia bại sản cho những người chỉ chạm vào một lần.

Dưới đây là tóm tắt "cuộc viếng thăm của viên kim cương Hope"

- Năm 1660 - 1661, Tavernier Blue một thương nhân người Pháp chuyên săn lùng châu báu mua được kim cương "Hy vọng" ở Ấn Độ và bán lại cho vua Louis XIV 7.

- Đến đời vua Louis XVI, hoàng hậu Marie Antoinette tỏ ra vô cùng yêu thích viên kim cương này. Và họ đều mất đầu dưới máy chém của quân Cách mạng.

- Năm 1902, nhà buôn kim hoàn Simon Frankel đã mua "Hy vọng". Ngay sau đó, Simon Frankel gặp rất nhiều khó khăn về tài chính.

- Năm 1908, quốc vương Thổ Nhĩ Kỳ Abdul Hamid mua lại "Hy vọng" nhưng chỉ 1 năm sau đó ông bị phế truất khỏi ngai vàng trong cuộc đảo chính 1909.

- Năm 1911, viên kim cương được bán lại cho Evalyn Walsh McLean. 6 năm sau khi sở hữu "Hy vọng", bà Evalyn, bắt đầu khánh kiệt và liên tiếp gặp phải những tai họa khủng khiếp: con trai gặp tai nạn ô tô qua đời, ly dị chồng, con gái chết vì sốc thuốc.

[Hiện viên kim cương đang được trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử tự nhiên Smithsonian tại Thủ đô Washington D.C của Mỹ và có giá khoảng 250 triệu.]

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Trong lịch sử, những viên đá quí đẹp, giá trị cao thường mang một lời nguyền nguy hiểm và không thể giải thích được... Nó đem cái chết đến cho những người chủ sở hữu, hay thậm chí còn gây tán gia bại sản cho những người chỉ chạm vào một lần.Dưới đây là tóm tắt "cuộc viếng thăm của viên kim cương Hope"- Năm 1660 - 1661, Tavernier Blue một thương nhân người Pháp chuyên săn lùng châu báu mua được kim cương "Hy vọng" ở Ấn Độ và bán lại cho vua Louis XIV 7.- Đến đời vua Louis XVI, hoàng hậu Marie Antoinette tỏ ra vô cùng yêu thích viên kim cương này. Và họ đều mất đầu dưới máy chém của quân Cách mạng.- Năm 1902, nhà buôn kim hoàn Simon Frankel đã mua "Hy vọng". Ngay sau đó, Simon Frankel gặp rất nhiều khó khăn về tài chính.- Năm 1908, quốc vương Thổ Nhĩ Kỳ Abdul Hamid mua lại "Hy vọng" nhưng chỉ 1 năm sau đó ông bị phế truất khỏi ngai vàng trong cuộc đảo chính 1909.- Năm 1911, viên kim cương được bán lại cho Evalyn Walsh McLean. 6 năm sau khi sở hữu "Hy vọng", bà Evalyn, bắt đầu khánh kiệt và liên tiếp gặp phải những tai họa khủng khiếp: con trai gặp tai nạn ô tô qua đời, ly dị chồng, con gái chết vì sốc thuốc.[Hiện viên kim cương đang được trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử tự nhiên Smithsonian tại Thủ đô Washington D.C của Mỹ và có giá khoảng 250 triệu.]

Chương 59: C59: Viên Kim Cương Hope