Tác giả:

Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…

Chương 110: C110: Thảm Sát Ở Đức

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…   Năm 1922, tại Đức, một cuộc thảm sát sáu người trong một trang trại đã gây chấn động dư luận cả nước. Điều này không chỉ vì bản chất khủng khiếp của vụ án mà còn vì những chi tiết kì lạ đến tận ngày này vẫn còn bỏ ngỡ đó...Sau vụ thảm sát, hơn 100 người liên quan đã được phỏng vấn nhưng không có bất cứ ai đủ điều kiện hay động cơ phạm tội để bị tình nghi bắt giữ. Theo ghi chép, trang trại này vốn được bỏ hoang một thời gian trước đây cho đến khi gia đình các nạn nhân (xin giấu tên) về ở. Nhưng sáu tháng trước khi vụ án xảy ra, người giúp việc của trang trại đã nằng nặc xin phép nghỉ vì cho rằng nơi đây không chỉ có mỗi gia đình ấy ở, và rằng nều cứ lưu lại nơi đây sẽ bị cho là mạo phạm đến nơi cư trú của quỷ dữ, và sẽ phải gặp những điều không hay. Nhưng gia đình nọ vốn không tin, họ thuê một số những người giúp việc khác đến và tiếp tục sống ở đó, bỏ qua lời răn đe của cô giúp việc nọ.Vào ngày định mệnh kia, một, hai tiếng sau khi những người giúp việc mới vừa rời trang trại để về nhà thì từ trong ngôi nhà của trang trại phát ra những tràn tiếng la hét kinh hoàng nhất mà con người ta có thể tưởng tượng được. Dân làng từ xa chạy đến nhưng đã quá muộn, thi thể của sáu nạn nhân đã bê bết máu và nằm thê thảm xung quanh trang trại...Sau khi vụ án chìm xuống một thời gian thì người dân địa phương cho rằng kẻ giết người vẫn đang sống trong trang trại ấy khi khói bếp vẫn nghi ngút tỏa từ ống khói hằng đêm. Sau khi điều tra thì quả thật, ai đó đã ăn sạch thức ăn trong bếp, ăn cả gia súc, máu tươi vương vãi khắp nơi...  

  Năm 1922, tại Đức, một cuộc thảm sát sáu người trong một trang trại đã gây chấn động dư luận cả nước. Điều này không chỉ vì bản chất khủng khiếp của vụ án mà còn vì những chi tiết kì lạ đến tận ngày này vẫn còn bỏ ngỡ đó...

Sau vụ thảm sát, hơn 100 người liên quan đã được phỏng vấn nhưng không có bất cứ ai đủ điều kiện hay động cơ phạm tội để bị tình nghi bắt giữ. Theo ghi chép, trang trại này vốn được bỏ hoang một thời gian trước đây cho đến khi gia đình các nạn nhân (xin giấu tên) về ở. Nhưng sáu tháng trước khi vụ án xảy ra, người giúp việc của trang trại đã nằng nặc xin phép nghỉ vì cho rằng nơi đây không chỉ có mỗi gia đình ấy ở, và rằng nều cứ lưu lại nơi đây sẽ bị cho là mạo phạm đến nơi cư trú của quỷ dữ, và sẽ phải gặp những điều không hay. Nhưng gia đình nọ vốn không tin, họ thuê một số những người giúp việc khác đến và tiếp tục sống ở đó, bỏ qua lời răn đe của cô giúp việc nọ.

Vào ngày định mệnh kia, một, hai tiếng sau khi những người giúp việc mới vừa rời trang trại để về nhà thì từ trong ngôi nhà của trang trại phát ra những tràn tiếng la hét kinh hoàng nhất mà con người ta có thể tưởng tượng được. Dân làng từ xa chạy đến nhưng đã quá muộn, thi thể của sáu nạn nhân đã bê bết máu và nằm thê thảm xung quanh trang trại...

Sau khi vụ án chìm xuống một thời gian thì người dân địa phương cho rằng kẻ giết người vẫn đang sống trong trang trại ấy khi khói bếp vẫn nghi ngút tỏa từ ống khói hằng đêm. Sau khi điều tra thì quả thật, ai đó đã ăn sạch thức ăn trong bếp, ăn cả gia súc, máu tươi vương vãi khắp nơi...  

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…   Năm 1922, tại Đức, một cuộc thảm sát sáu người trong một trang trại đã gây chấn động dư luận cả nước. Điều này không chỉ vì bản chất khủng khiếp của vụ án mà còn vì những chi tiết kì lạ đến tận ngày này vẫn còn bỏ ngỡ đó...Sau vụ thảm sát, hơn 100 người liên quan đã được phỏng vấn nhưng không có bất cứ ai đủ điều kiện hay động cơ phạm tội để bị tình nghi bắt giữ. Theo ghi chép, trang trại này vốn được bỏ hoang một thời gian trước đây cho đến khi gia đình các nạn nhân (xin giấu tên) về ở. Nhưng sáu tháng trước khi vụ án xảy ra, người giúp việc của trang trại đã nằng nặc xin phép nghỉ vì cho rằng nơi đây không chỉ có mỗi gia đình ấy ở, và rằng nều cứ lưu lại nơi đây sẽ bị cho là mạo phạm đến nơi cư trú của quỷ dữ, và sẽ phải gặp những điều không hay. Nhưng gia đình nọ vốn không tin, họ thuê một số những người giúp việc khác đến và tiếp tục sống ở đó, bỏ qua lời răn đe của cô giúp việc nọ.Vào ngày định mệnh kia, một, hai tiếng sau khi những người giúp việc mới vừa rời trang trại để về nhà thì từ trong ngôi nhà của trang trại phát ra những tràn tiếng la hét kinh hoàng nhất mà con người ta có thể tưởng tượng được. Dân làng từ xa chạy đến nhưng đã quá muộn, thi thể của sáu nạn nhân đã bê bết máu và nằm thê thảm xung quanh trang trại...Sau khi vụ án chìm xuống một thời gian thì người dân địa phương cho rằng kẻ giết người vẫn đang sống trong trang trại ấy khi khói bếp vẫn nghi ngút tỏa từ ống khói hằng đêm. Sau khi điều tra thì quả thật, ai đó đã ăn sạch thức ăn trong bếp, ăn cả gia súc, máu tươi vương vãi khắp nơi...  

Chương 110: C110: Thảm Sát Ở Đức