Tác giả:

Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…

Chương 152: C152: Những Kẻ Nắm Giữ

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Kẻ nắm giữ bài caỞ bất cứ thành phố, hay bất cứ miền quê nào mà bạn đang đặt chân. Hãy tới bất kì nhà thương điên hay trại hồi phục nào mà bạn có thể đến. Bước thẳng đến quầy lễ tân và hãy hỏi tìm 1 ng phụ nữ tự xưng là "The Holder of Song" (Kẻ nắm giữ Bài ca). Người phục vụ sẽ lập tức dẫn bạn đến 1 cầu thang có hình xoắn ốc cao hơn tòa nhà. Cuối cầu thang sẽ có một cách cửa, sau cánh cửa là 1 hành lang dài.Ngay Khi bạn mở cửa, sẽ có 1 làn khí nóng tỏa ra và bao trùm lấy bạn. Hãy bình tĩnh và tiếp tục bước dọc theo hành lang đó. Trong lúc bạn đi, làn khí nóng bao trùm bạn sẽ lạnh dần và Khi bạn cảm thấy như đông cứng lại, hãy đứng yên, đừng cử động, và lắng nghe.Sau vài giây nếu bạn nghe thấy tiếng trẻ con khóc, hãy chạy đi ngay lập tức! Tiếng khóc sẽ không tác động gì đến bạn, nhưng nó sẽ ám ảnh cuộc sống của bạn, nó sẽ ở bất cứ nơi đâu bạn đến. Và Nếu tiếng khóc đó theo bạn suốt cả cuộc đời, thì bạn là người rất may mắn. Thế nhưng khi tiếng khóc đó dừng lại, đứa con đầu lòng của bạn sẽ chết...Còn nếu bạn không nghe thấy tiếng khóc, hãy đứng yên chờ cho không khí xung quanh trở nên ấm hơn hẵng tiếp tục đi tiếp. Hãy bước vào cánh cửa ở cuối hành lang...Sau cánh cửa đó là một căn phòng ngập tràn màu xanh. Ở giữa phòng là một ng phụ nữ lớn tuổi đang xoay chiếc tay cầm của một hộp nhạc nhưng nó không còn phát ra tiếng. Nếu để ý bạn sẽ thấy Đôi chân bà ta đã bị cắt đến tận đầu gối. Và Khi nói chuyện với bà ta, nhất định bạn phải nhìn vào mắt bà ta. Đừng bao giờ nhìn đi nơi khác, vì ngay lập tức bà ta sẽ đâm bạn bằng cây giáo làm bằng chính xương chân bà ta, rồi để mặc bạn chảy máu đến chết trong sự đau đớn tột cùng. Sẽ chỉ có một câu hỏi được bà ta trả lời: "Họ thường chơi bài hát nào?"Bà ta sẽ bắt đầu cất tiếng hát, bà ta hát bằng ngôn ngữ không có trên thế giới. Bạn sẽ nhận thấy Giai điệu bài hát ấy là giai điệu hay nhất bạn từng nghe, nó sẽ mang đến sự thanh thản cho tâm trí, thể lực và tâm hồn bạn. Và trong đầu bạn sẽ hiện lên hình ảnh của 1 ban nhạc gồm toàn những đứa trẻ - chúng thật vô tư và hồn nhiên. Nhưng những hình ảnh yên bình ấy mới chỉ là khởi đầu. Hình ảnh giờ đây hiện hữu trong tâm trí bạn là cảnh Chúng bắt đầu đánh nhau, tiếp đó là sự bạo lực khủng khiếp nhất. Chúng đâm vào người nhau bằng cọc gỗ, phanh bụng lẫn nhau bằng dao, đá và thậm chí róc xương nhau bằng tay không, bây giờ chúng chỉ còn là những bộ phận rời rạc. Nhưng chúng vẫn sống, đôi mắt chúng vẫn cử động, và đang bắt đầu nhìn thẳng vào bạn. Bạn sẽ chứng kiến lũ trẻ gieo rắc sự chết chóc và kinh hoàng hơn những gì bạn có thể tưởng tượng rất nhiều. Bạn sẽ thấy một cậu bé trần truồng, cơ thể ngập trong máu, nhưng cậu bé vẫn tiếp tục hát, đuổi theo cậu bé là những con quái vật. Chúng bắt và xé xác cậu, nhưng bài hát vẫn đc cất lên từ đôi môi đã rách toạc của cậu.Tuy nhiên đến đây, theo một cách kì lạ nào đó, bạn vẫn sẽ cảm thấy bình yên, trước tất cả những cảnh kinh hoàng đã và đang xảy ra trước mắt. Những hình ảnh đó sẽ dần biến mất, không còn trong trí óc bạn, Nhưng bạn sẽ cảm thấy đau đớn như thể trái tim đang bị cào, xuyên thủng. Đừng để cơn đau làm bạn mất tập trung, hãy (dùng ngay 2 viên singum cool air) tiếp tục nhìn thẳng vào mắt bà ta, và hình dung trong đầu một điều khủng khiếp đến mức bạn thà tự tay băm nát tim mình còn hơn. Nếu bạn kiên định, cơn đau sẽ chấm dứt. Đó là lúc ng đàn bà đó đứng dậy (đừng quên bạn vẫn đang nhìn vào đôi mắt của bà ta, nên sẽ k thể biết bà ta đứng dậy bằng cách nào) và đặt vào tay bạn chiếc hộp nhạc...k biết lên mừng hay lo lắng cho bạn nhưng giờ bạn đã là KẺ NẮM GIỮ BÀI CAChiếc hộp này là Linh vật thứ 6 trong 538 Linh vật. Khi bài ca bắt đầu: đó là lúc chúng đến được với nhau.  

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Kẻ nắm giữ bài caỞ bất cứ thành phố, hay bất cứ miền quê nào mà bạn đang đặt chân. Hãy tới bất kì nhà thương điên hay trại hồi phục nào mà bạn có thể đến. Bước thẳng đến quầy lễ tân và hãy hỏi tìm 1 ng phụ nữ tự xưng là "The Holder of Song" (Kẻ nắm giữ Bài ca). Người phục vụ sẽ lập tức dẫn bạn đến 1 cầu thang có hình xoắn ốc cao hơn tòa nhà. Cuối cầu thang sẽ có một cách cửa, sau cánh cửa là 1 hành lang dài.Ngay Khi bạn mở cửa, sẽ có 1 làn khí nóng tỏa ra và bao trùm lấy bạn. Hãy bình tĩnh và tiếp tục bước dọc theo hành lang đó. Trong lúc bạn đi, làn khí nóng bao trùm bạn sẽ lạnh dần và Khi bạn cảm thấy như đông cứng lại, hãy đứng yên, đừng cử động, và lắng nghe.Sau vài giây nếu bạn nghe thấy tiếng trẻ con khóc, hãy chạy đi ngay lập tức! Tiếng khóc sẽ không tác động gì đến bạn, nhưng nó sẽ ám ảnh cuộc sống của bạn, nó sẽ ở bất cứ nơi đâu bạn đến. Và Nếu tiếng khóc đó theo bạn suốt cả cuộc đời, thì bạn là người rất may mắn. Thế nhưng khi tiếng khóc đó dừng lại, đứa con đầu lòng của bạn sẽ chết...Còn nếu bạn không nghe thấy tiếng khóc, hãy đứng yên chờ cho không khí xung quanh trở nên ấm hơn hẵng tiếp tục đi tiếp. Hãy bước vào cánh cửa ở cuối hành lang...Sau cánh cửa đó là một căn phòng ngập tràn màu xanh. Ở giữa phòng là một ng phụ nữ lớn tuổi đang xoay chiếc tay cầm của một hộp nhạc nhưng nó không còn phát ra tiếng. Nếu để ý bạn sẽ thấy Đôi chân bà ta đã bị cắt đến tận đầu gối. Và Khi nói chuyện với bà ta, nhất định bạn phải nhìn vào mắt bà ta. Đừng bao giờ nhìn đi nơi khác, vì ngay lập tức bà ta sẽ đâm bạn bằng cây giáo làm bằng chính xương chân bà ta, rồi để mặc bạn chảy máu đến chết trong sự đau đớn tột cùng. Sẽ chỉ có một câu hỏi được bà ta trả lời: "Họ thường chơi bài hát nào?"Bà ta sẽ bắt đầu cất tiếng hát, bà ta hát bằng ngôn ngữ không có trên thế giới. Bạn sẽ nhận thấy Giai điệu bài hát ấy là giai điệu hay nhất bạn từng nghe, nó sẽ mang đến sự thanh thản cho tâm trí, thể lực và tâm hồn bạn. Và trong đầu bạn sẽ hiện lên hình ảnh của 1 ban nhạc gồm toàn những đứa trẻ - chúng thật vô tư và hồn nhiên. Nhưng những hình ảnh yên bình ấy mới chỉ là khởi đầu. Hình ảnh giờ đây hiện hữu trong tâm trí bạn là cảnh Chúng bắt đầu đánh nhau, tiếp đó là sự bạo lực khủng khiếp nhất. Chúng đâm vào người nhau bằng cọc gỗ, phanh bụng lẫn nhau bằng dao, đá và thậm chí róc xương nhau bằng tay không, bây giờ chúng chỉ còn là những bộ phận rời rạc. Nhưng chúng vẫn sống, đôi mắt chúng vẫn cử động, và đang bắt đầu nhìn thẳng vào bạn. Bạn sẽ chứng kiến lũ trẻ gieo rắc sự chết chóc và kinh hoàng hơn những gì bạn có thể tưởng tượng rất nhiều. Bạn sẽ thấy một cậu bé trần truồng, cơ thể ngập trong máu, nhưng cậu bé vẫn tiếp tục hát, đuổi theo cậu bé là những con quái vật. Chúng bắt và xé xác cậu, nhưng bài hát vẫn đc cất lên từ đôi môi đã rách toạc của cậu.Tuy nhiên đến đây, theo một cách kì lạ nào đó, bạn vẫn sẽ cảm thấy bình yên, trước tất cả những cảnh kinh hoàng đã và đang xảy ra trước mắt. Những hình ảnh đó sẽ dần biến mất, không còn trong trí óc bạn, Nhưng bạn sẽ cảm thấy đau đớn như thể trái tim đang bị cào, xuyên thủng. Đừng để cơn đau làm bạn mất tập trung, hãy (dùng ngay 2 viên singum cool air) tiếp tục nhìn thẳng vào mắt bà ta, và hình dung trong đầu một điều khủng khiếp đến mức bạn thà tự tay băm nát tim mình còn hơn. Nếu bạn kiên định, cơn đau sẽ chấm dứt. Đó là lúc ng đàn bà đó đứng dậy (đừng quên bạn vẫn đang nhìn vào đôi mắt của bà ta, nên sẽ k thể biết bà ta đứng dậy bằng cách nào) và đặt vào tay bạn chiếc hộp nhạc...k biết lên mừng hay lo lắng cho bạn nhưng giờ bạn đã là KẺ NẮM GIỮ BÀI CAChiếc hộp này là Linh vật thứ 6 trong 538 Linh vật. Khi bài ca bắt đầu: đó là lúc chúng đến được với nhau.  

Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Kẻ nắm giữ bài caỞ bất cứ thành phố, hay bất cứ miền quê nào mà bạn đang đặt chân. Hãy tới bất kì nhà thương điên hay trại hồi phục nào mà bạn có thể đến. Bước thẳng đến quầy lễ tân và hãy hỏi tìm 1 ng phụ nữ tự xưng là "The Holder of Song" (Kẻ nắm giữ Bài ca). Người phục vụ sẽ lập tức dẫn bạn đến 1 cầu thang có hình xoắn ốc cao hơn tòa nhà. Cuối cầu thang sẽ có một cách cửa, sau cánh cửa là 1 hành lang dài.Ngay Khi bạn mở cửa, sẽ có 1 làn khí nóng tỏa ra và bao trùm lấy bạn. Hãy bình tĩnh và tiếp tục bước dọc theo hành lang đó. Trong lúc bạn đi, làn khí nóng bao trùm bạn sẽ lạnh dần và Khi bạn cảm thấy như đông cứng lại, hãy đứng yên, đừng cử động, và lắng nghe.Sau vài giây nếu bạn nghe thấy tiếng trẻ con khóc, hãy chạy đi ngay lập tức! Tiếng khóc sẽ không tác động gì đến bạn, nhưng nó sẽ ám ảnh cuộc sống của bạn, nó sẽ ở bất cứ nơi đâu bạn đến. Và Nếu tiếng khóc đó theo bạn suốt cả cuộc đời, thì bạn là người rất may mắn. Thế nhưng khi tiếng khóc đó dừng lại, đứa con đầu lòng của bạn sẽ chết...Còn nếu bạn không nghe thấy tiếng khóc, hãy đứng yên chờ cho không khí xung quanh trở nên ấm hơn hẵng tiếp tục đi tiếp. Hãy bước vào cánh cửa ở cuối hành lang...Sau cánh cửa đó là một căn phòng ngập tràn màu xanh. Ở giữa phòng là một ng phụ nữ lớn tuổi đang xoay chiếc tay cầm của một hộp nhạc nhưng nó không còn phát ra tiếng. Nếu để ý bạn sẽ thấy Đôi chân bà ta đã bị cắt đến tận đầu gối. Và Khi nói chuyện với bà ta, nhất định bạn phải nhìn vào mắt bà ta. Đừng bao giờ nhìn đi nơi khác, vì ngay lập tức bà ta sẽ đâm bạn bằng cây giáo làm bằng chính xương chân bà ta, rồi để mặc bạn chảy máu đến chết trong sự đau đớn tột cùng. Sẽ chỉ có một câu hỏi được bà ta trả lời: "Họ thường chơi bài hát nào?"Bà ta sẽ bắt đầu cất tiếng hát, bà ta hát bằng ngôn ngữ không có trên thế giới. Bạn sẽ nhận thấy Giai điệu bài hát ấy là giai điệu hay nhất bạn từng nghe, nó sẽ mang đến sự thanh thản cho tâm trí, thể lực và tâm hồn bạn. Và trong đầu bạn sẽ hiện lên hình ảnh của 1 ban nhạc gồm toàn những đứa trẻ - chúng thật vô tư và hồn nhiên. Nhưng những hình ảnh yên bình ấy mới chỉ là khởi đầu. Hình ảnh giờ đây hiện hữu trong tâm trí bạn là cảnh Chúng bắt đầu đánh nhau, tiếp đó là sự bạo lực khủng khiếp nhất. Chúng đâm vào người nhau bằng cọc gỗ, phanh bụng lẫn nhau bằng dao, đá và thậm chí róc xương nhau bằng tay không, bây giờ chúng chỉ còn là những bộ phận rời rạc. Nhưng chúng vẫn sống, đôi mắt chúng vẫn cử động, và đang bắt đầu nhìn thẳng vào bạn. Bạn sẽ chứng kiến lũ trẻ gieo rắc sự chết chóc và kinh hoàng hơn những gì bạn có thể tưởng tượng rất nhiều. Bạn sẽ thấy một cậu bé trần truồng, cơ thể ngập trong máu, nhưng cậu bé vẫn tiếp tục hát, đuổi theo cậu bé là những con quái vật. Chúng bắt và xé xác cậu, nhưng bài hát vẫn đc cất lên từ đôi môi đã rách toạc của cậu.Tuy nhiên đến đây, theo một cách kì lạ nào đó, bạn vẫn sẽ cảm thấy bình yên, trước tất cả những cảnh kinh hoàng đã và đang xảy ra trước mắt. Những hình ảnh đó sẽ dần biến mất, không còn trong trí óc bạn, Nhưng bạn sẽ cảm thấy đau đớn như thể trái tim đang bị cào, xuyên thủng. Đừng để cơn đau làm bạn mất tập trung, hãy (dùng ngay 2 viên singum cool air) tiếp tục nhìn thẳng vào mắt bà ta, và hình dung trong đầu một điều khủng khiếp đến mức bạn thà tự tay băm nát tim mình còn hơn. Nếu bạn kiên định, cơn đau sẽ chấm dứt. Đó là lúc ng đàn bà đó đứng dậy (đừng quên bạn vẫn đang nhìn vào đôi mắt của bà ta, nên sẽ k thể biết bà ta đứng dậy bằng cách nào) và đặt vào tay bạn chiếc hộp nhạc...k biết lên mừng hay lo lắng cho bạn nhưng giờ bạn đã là KẺ NẮM GIỮ BÀI CAChiếc hộp này là Linh vật thứ 6 trong 538 Linh vật. Khi bài ca bắt đầu: đó là lúc chúng đến được với nhau.  

Chương 152: C152: Những Kẻ Nắm Giữ