Câu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!…
Chương 155: C155: Cái Lỗ Cống
Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Có một cô gái tên là Mayumi.Một ngày nọ, khi cô đang đến trường học, cô bắt gặp một cô gái khác cũng đang trên đường đến trường, mặc đồng phục giống trường của cô. Cô gái ấy là bạn học của Mayumi, và cô bé ấy thường bị bắt nạt trong lớp.Chuyện bắt nạt trở nên bình thường tại tất cả các trường học, nhất là đối với những cô gái như của Mayumi. Và những trò bắt nạt cũng rất tàn bạo.Đôi khi chúng bạn cùng lớp chỉ cần lờ cô gái ấy, và cũng có nhiều lúc, chúng sẽ cho những thứ mất vệ sinh vào hộc bàn của cô gái xấu số ấy. Các giáo viên biết về chuyện đó, nhưng họ giả vờ như không biết.Mayumi không có cảm giác đặc biệt đối với cô gái, nhưng cô không dám là một trong những lẻ ra và bắt nạt cô gái cùng với phần còn lại của lớp. Cô nhớ nói rằng một số những điều độc ác với cô gái.Mayumi tiến đến gần và để ý rằng cô gái ấy đang rất hạnh phúc. Và bằng một cách nào đó, cô ấy cứ liên tục nhảy ở cùng một chỗ. Mayumi cảm thấy khó hiểu. Nơi mà cô gái đang nhảy là trên một cái miệng cống. Tại sao cô ấy lại nhảy như thế, miệng thì nở một nụ cười ma dại...?"Chín, chín, chín, chín ..." Cô gái tiếp tục lầm bầm trong lúc đang nhảy."Bạn đang làm gì?" Mayumi hỏi cô bé.Nhưng cô gái không trả lời và chỉ cần tiếp tục lầm bầm, "chín, chín, chín, chín ...""Này! Đừng có lờ tôi chứ!" Mayumi lớn giọng.Tuy nhiên, cô gái vẫn không nói gì.Đến lúc đó, Mayumi chưa bao giờ xem thường cô gái như những người khác đã làm trước kia, nhưng với những gì với các cô gái đang làm và việc lờ cô hoàn toàn làm sự giận dữ dâng lên trong người Mayumi."Tại sao mày cứ làm trò này hoài vậy hả?", cô ấy hỏi lại một lần nữa. Nhưng cô gái ấy nhảy nhanh hơn trước, như thể cô không nghe Mayumi nói gì ấy.Sau đó, đột nhiên một ý tưởng kỳ lạ nảy ra trong đầu Mayumi rằng có thể trò "nhảy trên miệng cống là nói số" là một điều rất tuyệt vời và thú vị để làm.Đó là một ý tưởng ngu ngốc, Mayumi biết. Cô cảm thấy bối rối về cảm xúc của mình, cùng lúc, cô thấy mình cũng muốn làm cho các cô gái dừng lại và thắc mắc về những gì cô đang làm. Bằng cách nào đó, Mayumi không thể chấp nhận được việc một người khác giống cô đang làm với mình bằng cách đó."Đi ra! Tôi sẽ tự làm", Mayumi nói và đẩy cô gái kia ra, đứng trên miệng cống một mình.Mayumi cong đầu gối của mình xuống trước khi thực hiện một cú nhảy lớn. Ngay thời điểm chính xác, cô gái kia nhanh chóng sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình kéo cái nắp đậy ra. Mayumi rơi vào đó.Cô gái ấy đậy nắp lại và mỉm cười hài lòng. Cô lại bắt đầu nhảy, nhưng bây giờ, cô ta lại lẩm bẩm, "Mười, mười, mười, mười ..."
Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Có một cô gái tên là Mayumi.Một ngày nọ, khi cô đang đến trường học, cô bắt gặp một cô gái khác cũng đang trên đường đến trường, mặc đồng phục giống trường của cô. Cô gái ấy là bạn học của Mayumi, và cô bé ấy thường bị bắt nạt trong lớp.Chuyện bắt nạt trở nên bình thường tại tất cả các trường học, nhất là đối với những cô gái như của Mayumi. Và những trò bắt nạt cũng rất tàn bạo.Đôi khi chúng bạn cùng lớp chỉ cần lờ cô gái ấy, và cũng có nhiều lúc, chúng sẽ cho những thứ mất vệ sinh vào hộc bàn của cô gái xấu số ấy. Các giáo viên biết về chuyện đó, nhưng họ giả vờ như không biết.Mayumi không có cảm giác đặc biệt đối với cô gái, nhưng cô không dám là một trong những lẻ ra và bắt nạt cô gái cùng với phần còn lại của lớp. Cô nhớ nói rằng một số những điều độc ác với cô gái.Mayumi tiến đến gần và để ý rằng cô gái ấy đang rất hạnh phúc. Và bằng một cách nào đó, cô ấy cứ liên tục nhảy ở cùng một chỗ. Mayumi cảm thấy khó hiểu. Nơi mà cô gái đang nhảy là trên một cái miệng cống. Tại sao cô ấy lại nhảy như thế, miệng thì nở một nụ cười ma dại...?"Chín, chín, chín, chín ..." Cô gái tiếp tục lầm bầm trong lúc đang nhảy."Bạn đang làm gì?" Mayumi hỏi cô bé.Nhưng cô gái không trả lời và chỉ cần tiếp tục lầm bầm, "chín, chín, chín, chín ...""Này! Đừng có lờ tôi chứ!" Mayumi lớn giọng.Tuy nhiên, cô gái vẫn không nói gì.Đến lúc đó, Mayumi chưa bao giờ xem thường cô gái như những người khác đã làm trước kia, nhưng với những gì với các cô gái đang làm và việc lờ cô hoàn toàn làm sự giận dữ dâng lên trong người Mayumi."Tại sao mày cứ làm trò này hoài vậy hả?", cô ấy hỏi lại một lần nữa. Nhưng cô gái ấy nhảy nhanh hơn trước, như thể cô không nghe Mayumi nói gì ấy.Sau đó, đột nhiên một ý tưởng kỳ lạ nảy ra trong đầu Mayumi rằng có thể trò "nhảy trên miệng cống là nói số" là một điều rất tuyệt vời và thú vị để làm.Đó là một ý tưởng ngu ngốc, Mayumi biết. Cô cảm thấy bối rối về cảm xúc của mình, cùng lúc, cô thấy mình cũng muốn làm cho các cô gái dừng lại và thắc mắc về những gì cô đang làm. Bằng cách nào đó, Mayumi không thể chấp nhận được việc một người khác giống cô đang làm với mình bằng cách đó."Đi ra! Tôi sẽ tự làm", Mayumi nói và đẩy cô gái kia ra, đứng trên miệng cống một mình.Mayumi cong đầu gối của mình xuống trước khi thực hiện một cú nhảy lớn. Ngay thời điểm chính xác, cô gái kia nhanh chóng sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình kéo cái nắp đậy ra. Mayumi rơi vào đó.Cô gái ấy đậy nắp lại và mỉm cười hài lòng. Cô lại bắt đầu nhảy, nhưng bây giờ, cô ta lại lẩm bẩm, "Mười, mười, mười, mười ..."
Truyện Kinh Dị NgắnTác giả: R.S.DaringTruyện Linh DịCâu chuyện sau đây là một trải nghiệm lạnh gáy có thật của tác giả~ Hồi đó, mẹ còn hay nằm ngủ cạnh tôi và em, đợi hay đứa ngủ say rồi mẹ mới đi về phòng. Hôm đó, tôi nằm trằn trọc mãi mà ngủ không được, liếc nhìn chiếc đồng hồ điểm 11h. Mẹ chắc thấy tôi và em đã yên giấc, liền ngồi dậy đi về phòng. Chính mắt tôi đã thấy mẹ đi về, rõ ràng là vậy. 30 phút trôi qua, tôi vẫn chưa ngủ. Cả người tôi quay về phía bên trái, mắt tôi nhìn về cái thùng đồ chơi chứa mấy con búp bê của hai chị em. Bỗng nhiên, cái nệm đằng sau tôi từ từ lún xuống, giống như là có ai đó đang từ từ ngả lưng lên giường vậy. Cái sự lún đó kéo dài từ dưới lên trên, cái giường lún xuống đến đâu, là cột sống tôi lạnh đến đấy. Tôi sợ lắm, vì đó không thể là mẹ tôi vì mẹ đã về phòng từ 30 phút trước rồi! Cũng chẳng phải là đứa em vì tốc độ lăn của nó không thể chậm đến mức này được!!! VẬY ĐÓ LÀ AI??? Tôi không dám nghĩ đến câu trả lời. Cơ thể tôi thúc giục chính mình để quay ra đằng sau xem đó là ai nhưng tôi quá sợ hãi!… Có một cô gái tên là Mayumi.Một ngày nọ, khi cô đang đến trường học, cô bắt gặp một cô gái khác cũng đang trên đường đến trường, mặc đồng phục giống trường của cô. Cô gái ấy là bạn học của Mayumi, và cô bé ấy thường bị bắt nạt trong lớp.Chuyện bắt nạt trở nên bình thường tại tất cả các trường học, nhất là đối với những cô gái như của Mayumi. Và những trò bắt nạt cũng rất tàn bạo.Đôi khi chúng bạn cùng lớp chỉ cần lờ cô gái ấy, và cũng có nhiều lúc, chúng sẽ cho những thứ mất vệ sinh vào hộc bàn của cô gái xấu số ấy. Các giáo viên biết về chuyện đó, nhưng họ giả vờ như không biết.Mayumi không có cảm giác đặc biệt đối với cô gái, nhưng cô không dám là một trong những lẻ ra và bắt nạt cô gái cùng với phần còn lại của lớp. Cô nhớ nói rằng một số những điều độc ác với cô gái.Mayumi tiến đến gần và để ý rằng cô gái ấy đang rất hạnh phúc. Và bằng một cách nào đó, cô ấy cứ liên tục nhảy ở cùng một chỗ. Mayumi cảm thấy khó hiểu. Nơi mà cô gái đang nhảy là trên một cái miệng cống. Tại sao cô ấy lại nhảy như thế, miệng thì nở một nụ cười ma dại...?"Chín, chín, chín, chín ..." Cô gái tiếp tục lầm bầm trong lúc đang nhảy."Bạn đang làm gì?" Mayumi hỏi cô bé.Nhưng cô gái không trả lời và chỉ cần tiếp tục lầm bầm, "chín, chín, chín, chín ...""Này! Đừng có lờ tôi chứ!" Mayumi lớn giọng.Tuy nhiên, cô gái vẫn không nói gì.Đến lúc đó, Mayumi chưa bao giờ xem thường cô gái như những người khác đã làm trước kia, nhưng với những gì với các cô gái đang làm và việc lờ cô hoàn toàn làm sự giận dữ dâng lên trong người Mayumi."Tại sao mày cứ làm trò này hoài vậy hả?", cô ấy hỏi lại một lần nữa. Nhưng cô gái ấy nhảy nhanh hơn trước, như thể cô không nghe Mayumi nói gì ấy.Sau đó, đột nhiên một ý tưởng kỳ lạ nảy ra trong đầu Mayumi rằng có thể trò "nhảy trên miệng cống là nói số" là một điều rất tuyệt vời và thú vị để làm.Đó là một ý tưởng ngu ngốc, Mayumi biết. Cô cảm thấy bối rối về cảm xúc của mình, cùng lúc, cô thấy mình cũng muốn làm cho các cô gái dừng lại và thắc mắc về những gì cô đang làm. Bằng cách nào đó, Mayumi không thể chấp nhận được việc một người khác giống cô đang làm với mình bằng cách đó."Đi ra! Tôi sẽ tự làm", Mayumi nói và đẩy cô gái kia ra, đứng trên miệng cống một mình.Mayumi cong đầu gối của mình xuống trước khi thực hiện một cú nhảy lớn. Ngay thời điểm chính xác, cô gái kia nhanh chóng sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình kéo cái nắp đậy ra. Mayumi rơi vào đó.Cô gái ấy đậy nắp lại và mỉm cười hài lòng. Cô lại bắt đầu nhảy, nhưng bây giờ, cô ta lại lẩm bẩm, "Mười, mười, mười, mười ..."