Ngay tại khu vườn phía sau ngôi trường mang tên King " Phong Thanh! Đừng bỏ em mà, em làm gì sai cơ chứ, chẳng phải Thanh cũng rất vui khi đi vs em sao? "Cô gái khóc thảm thiết níu lấy tay Phong Thanh. "Chia tay đơn giản là tôi chán ròi, vs lại lúc đầu khi hẹn vs tôi thì em nên biết sẽ nhanh có ngày này" Nàng lạnh giọng cự tuyệt rồi vô tình hất tay cô gái mà bỏ đi. Nàng là vậy, thay bồ như thay Áo, cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau để kím tìm niềm vui thôi, ko ai yêu nhau thật lòng nhưng bọn họ lại cứ rơi vào bẫy tình của nàng, cho dù cái bẫy này nàng cũng chẳng phải nàng muốn giăng mà là vô tình dựng, nhưng mỗi lần như thế thì họ lại làm phiền nàng riết cũng quen mà ngữ khí cự tuyệt ngày càng lạnh và tuyệt tình hơn. Nhưng thật ko may cho lắm là chuyện vừa nãy đã lọt vào mắt của Ánh Nguyệt. Hôm nay là ngày cô nhập học vào trường King, trong lúc lanh quanh mà đi lạc vào khu vườn này và vô tình thấy đc chuyện đấy, giờ đây ấn tượng lần đầu đối vs cô nàng Phong Thanh lại vô cùng tệ... "Reng..…
Chương 23
Bạn Mới! Thật Khó Bẻ CongTác giả: Vương Tuyết NguyệtTruyện Bách Hợp, Truyện Đô ThịNgay tại khu vườn phía sau ngôi trường mang tên King " Phong Thanh! Đừng bỏ em mà, em làm gì sai cơ chứ, chẳng phải Thanh cũng rất vui khi đi vs em sao? "Cô gái khóc thảm thiết níu lấy tay Phong Thanh. "Chia tay đơn giản là tôi chán ròi, vs lại lúc đầu khi hẹn vs tôi thì em nên biết sẽ nhanh có ngày này" Nàng lạnh giọng cự tuyệt rồi vô tình hất tay cô gái mà bỏ đi. Nàng là vậy, thay bồ như thay Áo, cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau để kím tìm niềm vui thôi, ko ai yêu nhau thật lòng nhưng bọn họ lại cứ rơi vào bẫy tình của nàng, cho dù cái bẫy này nàng cũng chẳng phải nàng muốn giăng mà là vô tình dựng, nhưng mỗi lần như thế thì họ lại làm phiền nàng riết cũng quen mà ngữ khí cự tuyệt ngày càng lạnh và tuyệt tình hơn. Nhưng thật ko may cho lắm là chuyện vừa nãy đã lọt vào mắt của Ánh Nguyệt. Hôm nay là ngày cô nhập học vào trường King, trong lúc lanh quanh mà đi lạc vào khu vườn này và vô tình thấy đc chuyện đấy, giờ đây ấn tượng lần đầu đối vs cô nàng Phong Thanh lại vô cùng tệ... "Reng..… Sau lần chuẩn bị điểm tâm kinh hoàn đó của Phong Thanh, Ánh Nguyệt nhất quyết ko cho Phong Thanh động tay động chân vào bất kì bữa ăn nào nữa (cái này là ko cho làm chứ ko phải là cho nhịn đói nha)Cô còn muốn hỏi cho ra lẽ, có phải Phong Thanh đây là muốn trả thù cô vụ bữa trước hay ko.Còn Phong Thanh A~~. Tất nhiên là sau lần xoa thành đấm đó cô liền một mực xin ý kiến của đồng bọn rồi."Hoàng Nam.. Tôi.. Cậu.. Kêu tôi xoa dịu Ánh Nguyệt, nhưng.. ""Này.. Có chuyện gì ns đại đi, vòng vo tam quốc""Haizzz.. Gây ra đại hoạ rồi a~~" Phong Thanh kể hết sự tình điểm tâm đó."Phốc.. Hahahaha làm gì có ai ngốc như vậy cơ chứ.. Tôi nghĩ cậu ko cần làm điểm tâm gì nữa đâu.. Thực chất đại tỷ nhà cậu cx chẳng dám động vào nữa chứ gì""Đúng.. Sao cậu biết" Phong Thanh nhíu mày, làm sao Hoàng Nam hiểu tâm tư của Ánh Nguyệt."Hừ.. Có ngốc tử ms nhìn ko ra.. Bất kì ai sau lần kinh hoàng như vậy cx chẳng dám ăn đồ ăn cậu làm""Cx đúng... Vậy giờ làm sao nha~~""Ân.. Ko lấy lòng đc bằng cách này thì bày cách khác.. Vậy giống cô ấy làm việc nhà, hay việc gì đó.. Hoặc lâu lâu đấm bóp cho cô ấy.. Nhớ áp chặc vào.. Hắc hắc". Hoàng Nam nở nụ cười xấu xa."Ừm... Mà đấm bóp sao phải áp".. Phong Thanh khó hiểu hỏi."Ây.. Thôi.. Từ từ tôi ns cho cậu biết.. " tôi ko muốn hại hài tử trong sáng này.. Câu tiếp Hoàng Nam chẳng dám ns ra.Kì lạ.. Nha~~trước kia cho dù thay bồ như thay Áo, nhưng cô cx chẳng làm gì quá phận Nga~~hôn thôi là cùng rồi."Đc.. A~~giờ tôi đi dọn nhà đây. " (ách... ở đây là quét nhà, lau nhà gì đó ấy)
Sau lần chuẩn bị điểm tâm kinh hoàn đó của Phong Thanh, Ánh Nguyệt nhất quyết ko cho Phong Thanh động tay động chân vào bất kì bữa ăn nào nữa (cái này là ko cho làm chứ ko phải là cho nhịn đói nha)
Cô còn muốn hỏi cho ra lẽ, có phải Phong Thanh đây là muốn trả thù cô vụ bữa trước hay ko.
Còn Phong Thanh A~~. Tất nhiên là sau lần xoa thành đấm đó cô liền một mực xin ý kiến của đồng bọn rồi.
"Hoàng Nam.. Tôi.. Cậu.. Kêu tôi xoa dịu Ánh Nguyệt, nhưng.. "
"Này.. Có chuyện gì ns đại đi, vòng vo tam quốc"
"Haizzz.. Gây ra đại hoạ rồi a~~" Phong Thanh kể hết sự tình điểm tâm đó.
"Phốc.. Hahahaha làm gì có ai ngốc như vậy cơ chứ.. Tôi nghĩ cậu ko cần làm điểm tâm gì nữa đâu.. Thực chất đại tỷ nhà cậu cx chẳng dám động vào nữa chứ gì"
"Đúng.. Sao cậu biết" Phong Thanh nhíu mày, làm sao Hoàng Nam hiểu tâm tư của Ánh Nguyệt.
"Hừ.. Có ngốc tử ms nhìn ko ra.. Bất kì ai sau lần kinh hoàng như vậy cx chẳng dám ăn đồ ăn cậu làm"
"Cx đúng... Vậy giờ làm sao nha~~"
"Ân.. Ko lấy lòng đc bằng cách này thì bày cách khác.. Vậy giống cô ấy làm việc nhà, hay việc gì đó.. Hoặc lâu lâu đấm bóp cho cô ấy.. Nhớ áp chặc vào.. Hắc hắc". Hoàng Nam nở nụ cười xấu xa.
"Ừm... Mà đấm bóp sao phải áp".. Phong Thanh khó hiểu hỏi.
"Ây.. Thôi.. Từ từ tôi ns cho cậu biết.. " tôi ko muốn hại hài tử trong sáng này.. Câu tiếp Hoàng Nam chẳng dám ns ra.
Kì lạ.. Nha~~trước kia cho dù thay bồ như thay Áo, nhưng cô cx chẳng làm gì quá phận Nga~~hôn thôi là cùng rồi.
"Đc.. A~~giờ tôi đi dọn nhà đây. " (ách... ở đây là quét nhà, lau nhà gì đó ấy)
Bạn Mới! Thật Khó Bẻ CongTác giả: Vương Tuyết NguyệtTruyện Bách Hợp, Truyện Đô ThịNgay tại khu vườn phía sau ngôi trường mang tên King " Phong Thanh! Đừng bỏ em mà, em làm gì sai cơ chứ, chẳng phải Thanh cũng rất vui khi đi vs em sao? "Cô gái khóc thảm thiết níu lấy tay Phong Thanh. "Chia tay đơn giản là tôi chán ròi, vs lại lúc đầu khi hẹn vs tôi thì em nên biết sẽ nhanh có ngày này" Nàng lạnh giọng cự tuyệt rồi vô tình hất tay cô gái mà bỏ đi. Nàng là vậy, thay bồ như thay Áo, cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau để kím tìm niềm vui thôi, ko ai yêu nhau thật lòng nhưng bọn họ lại cứ rơi vào bẫy tình của nàng, cho dù cái bẫy này nàng cũng chẳng phải nàng muốn giăng mà là vô tình dựng, nhưng mỗi lần như thế thì họ lại làm phiền nàng riết cũng quen mà ngữ khí cự tuyệt ngày càng lạnh và tuyệt tình hơn. Nhưng thật ko may cho lắm là chuyện vừa nãy đã lọt vào mắt của Ánh Nguyệt. Hôm nay là ngày cô nhập học vào trường King, trong lúc lanh quanh mà đi lạc vào khu vườn này và vô tình thấy đc chuyện đấy, giờ đây ấn tượng lần đầu đối vs cô nàng Phong Thanh lại vô cùng tệ... "Reng..… Sau lần chuẩn bị điểm tâm kinh hoàn đó của Phong Thanh, Ánh Nguyệt nhất quyết ko cho Phong Thanh động tay động chân vào bất kì bữa ăn nào nữa (cái này là ko cho làm chứ ko phải là cho nhịn đói nha)Cô còn muốn hỏi cho ra lẽ, có phải Phong Thanh đây là muốn trả thù cô vụ bữa trước hay ko.Còn Phong Thanh A~~. Tất nhiên là sau lần xoa thành đấm đó cô liền một mực xin ý kiến của đồng bọn rồi."Hoàng Nam.. Tôi.. Cậu.. Kêu tôi xoa dịu Ánh Nguyệt, nhưng.. ""Này.. Có chuyện gì ns đại đi, vòng vo tam quốc""Haizzz.. Gây ra đại hoạ rồi a~~" Phong Thanh kể hết sự tình điểm tâm đó."Phốc.. Hahahaha làm gì có ai ngốc như vậy cơ chứ.. Tôi nghĩ cậu ko cần làm điểm tâm gì nữa đâu.. Thực chất đại tỷ nhà cậu cx chẳng dám động vào nữa chứ gì""Đúng.. Sao cậu biết" Phong Thanh nhíu mày, làm sao Hoàng Nam hiểu tâm tư của Ánh Nguyệt."Hừ.. Có ngốc tử ms nhìn ko ra.. Bất kì ai sau lần kinh hoàng như vậy cx chẳng dám ăn đồ ăn cậu làm""Cx đúng... Vậy giờ làm sao nha~~""Ân.. Ko lấy lòng đc bằng cách này thì bày cách khác.. Vậy giống cô ấy làm việc nhà, hay việc gì đó.. Hoặc lâu lâu đấm bóp cho cô ấy.. Nhớ áp chặc vào.. Hắc hắc". Hoàng Nam nở nụ cười xấu xa."Ừm... Mà đấm bóp sao phải áp".. Phong Thanh khó hiểu hỏi."Ây.. Thôi.. Từ từ tôi ns cho cậu biết.. " tôi ko muốn hại hài tử trong sáng này.. Câu tiếp Hoàng Nam chẳng dám ns ra.Kì lạ.. Nha~~trước kia cho dù thay bồ như thay Áo, nhưng cô cx chẳng làm gì quá phận Nga~~hôn thôi là cùng rồi."Đc.. A~~giờ tôi đi dọn nhà đây. " (ách... ở đây là quét nhà, lau nhà gì đó ấy)