Tu ru ru ru tu ru ru ru Zan ơi nghe điện thoại đi one, two, three, four, five ...... la là la là la là la tiếng điện thoại phát ra từ trong ngôi biệt thự ở ngoại thành paris và chủ nhân chiếc đt đó không ai khác chính là Chị Nguyễn Hoàng Kim Anh . Nó mắt nhắm mắt mở dậy vồ cái đthoại Alo Về Việtt Nam không con kia tiếng điện thoai xuyên qua tai nó phải để điện thoại cách 2m mới có thể nghe vâng giọng nói đó là của chị Yun Về làm gì Nó mắt nhắm mắt mở tl ở đây cũng 4 năm rồi bọn mình cũng phải về chứ không lẽ cứ ở đây mãi Yun nói vs giọng buồn buồn "4 năm ở đây vẫn bình thường sao h.nay lại tự dưng đòi về " Vẫn giọng ngái ngủ " Tao bảo về là về để chơi chứ để làm gì 30p nữa có mặt ở sân bay nha Yu mày hihi" Rồi rồi về thì về tý gặp ở sân bay nó cụp điện thoại rồi phi vào phòng tắm làm VSCN rồi xuống dưới nhà ông quản gia đứng nghiêm chào nó dọn đồ ăn sáng ra Hôm nay tôi sẽ về ông hãy bảo với bama tôi nhé nó uống sữa Vâng thưa tiểu thư ông QG ngạc nhiên vì 4 năm nay có bao giờ nó ho he…
Chương 64: Chương 64
Học Viện Hoàng Gia (Royal Story)Tác giả: Zan RoyalTu ru ru ru tu ru ru ru Zan ơi nghe điện thoại đi one, two, three, four, five ...... la là la là la là la tiếng điện thoại phát ra từ trong ngôi biệt thự ở ngoại thành paris và chủ nhân chiếc đt đó không ai khác chính là Chị Nguyễn Hoàng Kim Anh . Nó mắt nhắm mắt mở dậy vồ cái đthoại Alo Về Việtt Nam không con kia tiếng điện thoai xuyên qua tai nó phải để điện thoại cách 2m mới có thể nghe vâng giọng nói đó là của chị Yun Về làm gì Nó mắt nhắm mắt mở tl ở đây cũng 4 năm rồi bọn mình cũng phải về chứ không lẽ cứ ở đây mãi Yun nói vs giọng buồn buồn "4 năm ở đây vẫn bình thường sao h.nay lại tự dưng đòi về " Vẫn giọng ngái ngủ " Tao bảo về là về để chơi chứ để làm gì 30p nữa có mặt ở sân bay nha Yu mày hihi" Rồi rồi về thì về tý gặp ở sân bay nó cụp điện thoại rồi phi vào phòng tắm làm VSCN rồi xuống dưới nhà ông quản gia đứng nghiêm chào nó dọn đồ ăn sáng ra Hôm nay tôi sẽ về ông hãy bảo với bama tôi nhé nó uống sữa Vâng thưa tiểu thư ông QG ngạc nhiên vì 4 năm nay có bao giờ nó ho he… Yun à đến bệnh viện mau đi Zan đang ở bệnh viện đây này giọng của Tey rất sợ hãi, trong lòng anh đang sợ sẽ có chuyện gì không hay xảy ra với nó, nói xong Tey cụp máyZan à xin em đừng xảy ra chuyện gì Tey ôm chặt nó trong lòng đang rất run sợỞ bên nàyCái gì bệnh viện Alo anh Tey anh Tey Yun sợ hãi nói to lênNgọc em có chuyện gì sao Cô giáo quay xuống cả lớp nhìn vào YunZan , zan bị làm sao Min lay người YunỞ... ở bệnh viện Yun ngấp ngứng nói không thành lờiCái gì Bọn hắn hét lênChúng ta đi thôi Gin lấy cặp rồi chạy thật nhanh ra khỏi lớp bọn nó rối ren cũng đuối theo, Hắn cũng đuổi theoTất cả cùng chung suy nghĩ , chuyện gì đã xảy ra với nó vậy đi sang Pháp một tuần bây giờ lại ở bệnh viện là là sao, Zan à đừng làm sao, tất cả cùng đi lên xe của Gin rồi đi nhanh hết sức có thể đến bệnh việnVề phía nó, sau khi Tey đưa nó đến bệnh viện bác sỹ còn đang chữa trị cho nó, anh thì đứng ở ngoài không khỏi lo lắng cho ZanLẽ ra mình lên đi theo cô ấy, mình không nên để cô ấy một mình như vậy, Tey ngồi xuống ghế băng gần cửa phòng cấp cứu khuôn mặt thất thầnTey Gin gọi Tey hớt hả chạy thật nhanh tới cùng với 3 người bọn nó và hắnZan sao rồi sao rồi anh Tey Khuôn mặt Yun tràn ngập những lo lắng khuông nguôiCô ấy đang ở bên trong Tey nóiĐã có chuyện gì xảy ra với cô ấy vậy Hắn nói nhưng khuôn mặt hắn còn nhiều nỗi lo sợ hơn TeyZan nó về Pháp Yun ngồi xuống ghế băngSao lại về Gin hỏiEm không biết được nó nói nó không sao đâu nên em mới không lo lắng Yun nói trong sự mệt mỏi Kan đi đến gần cô, để Yun tựa đầu vào vai Không sao đâu Anh xoa đầu cô , bên ngoài mỗi người 1 tâm trạng lo lắng không nguôi cho nóCửa phòng mở ra, bác sỹ bước ra , bọn nó quây lại hỏi Bác sỹ em gái tôi không sao chứ Không sao, cô ấy chỉ bị chấn thương thôi, cần phải nghỉ dưỡng 3 tuần nói xong bác sỹ bỏ điNgười nhà có thể vào thăm cô ấy được rồi Cô y tá cầm quển sổ bệnh rồi bước raCả bọn chạy ngay vào, vào bên trong nó đang nằm ngủ rất yên tĩnh bàn cánh tay được băng bó cẩn thận bên má phải được dán chiếc băng cao tay phải thì truyền nước, ngay cả lúc ngủ nó cũng làm hắn phải yếu lòng, Yun, Min, Kin đi vào ngồi ngay cạnh gường của nó, Gin sờ má nó , nó díu mắt rồi từ từ mở ra , trần nhà đục 1 màu trắng tinh toàn mùi sát khử trùng, nó cảm thấy khó chịu nhìn sang bên cạnhỦa mọi người sao lại Nó chưa nó xong Tey đã chạy vào ôm nó, nó ngớ người raCảm ơn em vì đã không sao Tey thở thật nhẹ nhõm nó đã không sa rồi , Nó cười Em không sao Hình như Tey đã rất lo lắng cho nó, nhưng nó lại không biết có người còn lo lắng cho nó gấp bội
Yun à đến bệnh viện mau đi Zan đang ở bệnh viện đây này giọng của Tey rất sợ hãi, trong lòng anh đang sợ sẽ có chuyện gì không hay xảy ra với nó, nói xong Tey cụp máy
Zan à xin em đừng xảy ra chuyện gì Tey ôm chặt nó trong lòng đang rất run sợ
Ở bên này
Cái gì bệnh viện Alo anh Tey anh Tey Yun sợ hãi nói to lên
Ngọc em có chuyện gì sao Cô giáo quay xuống cả lớp nhìn vào Yun
Zan , zan bị làm sao Min lay người Yun
Ở... ở bệnh viện Yun ngấp ngứng nói không thành lời
Cái gì Bọn hắn hét lên
Chúng ta đi thôi Gin lấy cặp rồi chạy thật nhanh ra khỏi lớp bọn nó rối ren cũng đuối theo, Hắn cũng đuổi theo
Tất cả cùng chung suy nghĩ , chuyện gì đã xảy ra với nó vậy đi sang Pháp một tuần bây giờ lại ở bệnh viện là là sao, Zan à đừng làm sao, tất cả cùng đi lên xe của Gin rồi đi nhanh hết sức có thể đến bệnh viện
Về phía nó, sau khi Tey đưa nó đến bệnh viện bác sỹ còn đang chữa trị cho nó, anh thì đứng ở ngoài không khỏi lo lắng cho Zan
Lẽ ra mình lên đi theo cô ấy, mình không nên để cô ấy một mình như vậy, Tey ngồi xuống ghế băng gần cửa phòng cấp cứu khuôn mặt thất thần
Tey Gin gọi Tey hớt hả chạy thật nhanh tới cùng với 3 người bọn nó và hắn
Zan sao rồi sao rồi anh Tey Khuôn mặt Yun tràn ngập những lo lắng khuông nguôi
Cô ấy đang ở bên trong Tey nói
Đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy vậy Hắn nói nhưng khuôn mặt hắn còn nhiều nỗi lo sợ hơn Tey
Zan nó về Pháp Yun ngồi xuống ghế băng
Sao lại về Gin hỏi
Em không biết được nó nói nó không sao đâu nên em mới không lo lắng Yun nói trong sự mệt mỏi Kan đi đến gần cô, để Yun tựa đầu vào vai Không sao đâu Anh xoa đầu cô , bên ngoài mỗi người 1 tâm trạng lo lắng không nguôi cho nó
Cửa phòng mở ra, bác sỹ bước ra , bọn nó quây lại hỏi Bác sỹ em gái tôi không sao chứ Không sao, cô ấy chỉ bị chấn thương thôi, cần phải nghỉ dưỡng 3 tuần nói xong bác sỹ bỏ đi
Người nhà có thể vào thăm cô ấy được rồi Cô y tá cầm quển sổ bệnh rồi bước ra
Cả bọn chạy ngay vào, vào bên trong nó đang nằm ngủ rất yên tĩnh bàn cánh tay được băng bó cẩn thận bên má phải được dán chiếc băng cao tay phải thì truyền nước, ngay cả lúc ngủ nó cũng làm hắn phải yếu lòng, Yun, Min, Kin đi vào ngồi ngay cạnh gường của nó, Gin sờ má nó , nó díu mắt rồi từ từ mở ra , trần nhà đục 1 màu trắng tinh toàn mùi sát khử trùng, nó cảm thấy khó chịu nhìn sang bên cạnh
Ủa mọi người sao lại Nó chưa nó xong Tey đã chạy vào ôm nó, nó ngớ người ra
Cảm ơn em vì đã không sao Tey thở thật nhẹ nhõm nó đã không sa rồi , Nó cười Em không sao Hình như Tey đã rất lo lắng cho nó, nhưng nó lại không biết có người còn lo lắng cho nó gấp bội
Học Viện Hoàng Gia (Royal Story)Tác giả: Zan RoyalTu ru ru ru tu ru ru ru Zan ơi nghe điện thoại đi one, two, three, four, five ...... la là la là la là la tiếng điện thoại phát ra từ trong ngôi biệt thự ở ngoại thành paris và chủ nhân chiếc đt đó không ai khác chính là Chị Nguyễn Hoàng Kim Anh . Nó mắt nhắm mắt mở dậy vồ cái đthoại Alo Về Việtt Nam không con kia tiếng điện thoai xuyên qua tai nó phải để điện thoại cách 2m mới có thể nghe vâng giọng nói đó là của chị Yun Về làm gì Nó mắt nhắm mắt mở tl ở đây cũng 4 năm rồi bọn mình cũng phải về chứ không lẽ cứ ở đây mãi Yun nói vs giọng buồn buồn "4 năm ở đây vẫn bình thường sao h.nay lại tự dưng đòi về " Vẫn giọng ngái ngủ " Tao bảo về là về để chơi chứ để làm gì 30p nữa có mặt ở sân bay nha Yu mày hihi" Rồi rồi về thì về tý gặp ở sân bay nó cụp điện thoại rồi phi vào phòng tắm làm VSCN rồi xuống dưới nhà ông quản gia đứng nghiêm chào nó dọn đồ ăn sáng ra Hôm nay tôi sẽ về ông hãy bảo với bama tôi nhé nó uống sữa Vâng thưa tiểu thư ông QG ngạc nhiên vì 4 năm nay có bao giờ nó ho he… Yun à đến bệnh viện mau đi Zan đang ở bệnh viện đây này giọng của Tey rất sợ hãi, trong lòng anh đang sợ sẽ có chuyện gì không hay xảy ra với nó, nói xong Tey cụp máyZan à xin em đừng xảy ra chuyện gì Tey ôm chặt nó trong lòng đang rất run sợỞ bên nàyCái gì bệnh viện Alo anh Tey anh Tey Yun sợ hãi nói to lênNgọc em có chuyện gì sao Cô giáo quay xuống cả lớp nhìn vào YunZan , zan bị làm sao Min lay người YunỞ... ở bệnh viện Yun ngấp ngứng nói không thành lờiCái gì Bọn hắn hét lênChúng ta đi thôi Gin lấy cặp rồi chạy thật nhanh ra khỏi lớp bọn nó rối ren cũng đuối theo, Hắn cũng đuổi theoTất cả cùng chung suy nghĩ , chuyện gì đã xảy ra với nó vậy đi sang Pháp một tuần bây giờ lại ở bệnh viện là là sao, Zan à đừng làm sao, tất cả cùng đi lên xe của Gin rồi đi nhanh hết sức có thể đến bệnh việnVề phía nó, sau khi Tey đưa nó đến bệnh viện bác sỹ còn đang chữa trị cho nó, anh thì đứng ở ngoài không khỏi lo lắng cho ZanLẽ ra mình lên đi theo cô ấy, mình không nên để cô ấy một mình như vậy, Tey ngồi xuống ghế băng gần cửa phòng cấp cứu khuôn mặt thất thầnTey Gin gọi Tey hớt hả chạy thật nhanh tới cùng với 3 người bọn nó và hắnZan sao rồi sao rồi anh Tey Khuôn mặt Yun tràn ngập những lo lắng khuông nguôiCô ấy đang ở bên trong Tey nóiĐã có chuyện gì xảy ra với cô ấy vậy Hắn nói nhưng khuôn mặt hắn còn nhiều nỗi lo sợ hơn TeyZan nó về Pháp Yun ngồi xuống ghế băngSao lại về Gin hỏiEm không biết được nó nói nó không sao đâu nên em mới không lo lắng Yun nói trong sự mệt mỏi Kan đi đến gần cô, để Yun tựa đầu vào vai Không sao đâu Anh xoa đầu cô , bên ngoài mỗi người 1 tâm trạng lo lắng không nguôi cho nóCửa phòng mở ra, bác sỹ bước ra , bọn nó quây lại hỏi Bác sỹ em gái tôi không sao chứ Không sao, cô ấy chỉ bị chấn thương thôi, cần phải nghỉ dưỡng 3 tuần nói xong bác sỹ bỏ điNgười nhà có thể vào thăm cô ấy được rồi Cô y tá cầm quển sổ bệnh rồi bước raCả bọn chạy ngay vào, vào bên trong nó đang nằm ngủ rất yên tĩnh bàn cánh tay được băng bó cẩn thận bên má phải được dán chiếc băng cao tay phải thì truyền nước, ngay cả lúc ngủ nó cũng làm hắn phải yếu lòng, Yun, Min, Kin đi vào ngồi ngay cạnh gường của nó, Gin sờ má nó , nó díu mắt rồi từ từ mở ra , trần nhà đục 1 màu trắng tinh toàn mùi sát khử trùng, nó cảm thấy khó chịu nhìn sang bên cạnhỦa mọi người sao lại Nó chưa nó xong Tey đã chạy vào ôm nó, nó ngớ người raCảm ơn em vì đã không sao Tey thở thật nhẹ nhõm nó đã không sa rồi , Nó cười Em không sao Hình như Tey đã rất lo lắng cho nó, nhưng nó lại không biết có người còn lo lắng cho nó gấp bội