Tác giả:

Mưa, những cơn mưa tháng bảy vẫn thường chợt đến, chợt đi như vậỵ Con hẽm nhà Thanh Thảo đã lĩnh bĩnh nước. Đôi guốc gỗ không còn làm sao cao hơn mực nước hiện giờ. Thanh Thảo vén cho hai ống quần cao lên môt chút rồi bước từng bước dọ dẫm. Bỗng từ phía trong có tiếng ai la ó lên: - Dô.... vô ! Thanh Thảo chưa ngẫn lên đễ xem chuyện gì thì cũng là lúc một tia nước bắn lên người ướt đẫm. cô bé đứng chết trân, bậm môi, đôi mắt hoe đỏ. - Xin lỗi, xin lỗi ! Người lạ lom khom phũi nước trên tà áo dài trắng tinh cũa Thanh Thảọ Cô bé giơ cao chiếc guốc gỗ giậm xuống nước một cái thì... - Ái... cha ! Người lạ đưa hai tay bụm lấy mặt, quẹt lia liạ Thanh Thảo cười khúc khích: - Đáng đờị Người lạ trề môi: - Con gái gì dữ như chằn. Thanh Thảo háy lại: - Hừ, hiền đễ mấy người ăn hiếp à? - Người ta xin lỗi rồi chứ bô.. - Xin lỗi là xong sao? - Vậy cô bé muốn gì? Thanh Thảo sững sờ: - Ê, đó kêu đây bằng gì đó? - Cô bé ! Thanh Thảo phùng má: - Hỗng dám bé đâu"em trai". Người lạ lắc đầu: - Chịu thua…

Chương 9: Chương 9

Cô Bé Thích ĐùaTác giả: Quỳnh GiaoMưa, những cơn mưa tháng bảy vẫn thường chợt đến, chợt đi như vậỵ Con hẽm nhà Thanh Thảo đã lĩnh bĩnh nước. Đôi guốc gỗ không còn làm sao cao hơn mực nước hiện giờ. Thanh Thảo vén cho hai ống quần cao lên môt chút rồi bước từng bước dọ dẫm. Bỗng từ phía trong có tiếng ai la ó lên: - Dô.... vô ! Thanh Thảo chưa ngẫn lên đễ xem chuyện gì thì cũng là lúc một tia nước bắn lên người ướt đẫm. cô bé đứng chết trân, bậm môi, đôi mắt hoe đỏ. - Xin lỗi, xin lỗi ! Người lạ lom khom phũi nước trên tà áo dài trắng tinh cũa Thanh Thảọ Cô bé giơ cao chiếc guốc gỗ giậm xuống nước một cái thì... - Ái... cha ! Người lạ đưa hai tay bụm lấy mặt, quẹt lia liạ Thanh Thảo cười khúc khích: - Đáng đờị Người lạ trề môi: - Con gái gì dữ như chằn. Thanh Thảo háy lại: - Hừ, hiền đễ mấy người ăn hiếp à? - Người ta xin lỗi rồi chứ bô.. - Xin lỗi là xong sao? - Vậy cô bé muốn gì? Thanh Thảo sững sờ: - Ê, đó kêu đây bằng gì đó? - Cô bé ! Thanh Thảo phùng má: - Hỗng dám bé đâu"em trai". Người lạ lắc đầu: - Chịu thua… - Ddâu có, anh đâu dại dột để co em gái ngoan của mình lo lắng cho người khác chứ.- Ddịnh nhờ vả gì đây ?- Sao em đoán như vậy ?- Nếu không nhờ, anh đâu có khen em nức nờ, đúng không ?Hiếu cười khì khì :- Em thông minh ghệ- Nhưng em không chịu làm cô gái thông minh để cho anh sai vặt đâụ- Anh năn nỉ bé mà.- Chuyện gì ?- Ủi giùm anh bộ đồ.- Anh đi đám cưới hả ?- Ddâu có, dự sinh nhật con gái giám đốc.- Bãnh tạ Có ý đồ gì không mà coi bộ anh diện dữ vậỵ Làm con gái giám đốc chắc hách lắm hở anh ?- Thũy Ngân rất dễ thương.Thảo cười tũm tĩm :- Nghe nói cũng đũ biết anh mết người ta rồị Nhớ giới thiệu cho em biết mặt với nhạ- Dĩ nhiên, không mất phần em đâụThảo sắp đặc một kế phá anh hai, cô vờ vui vẽ nhận lời ủi đồ và mua quà cho Hiếụ Hieu tin ỡ em gái, anh chỉ có việc ngồi chờ trời tốịMới sụp tối Hiếu đã nôn nao chuẩn bị, Thảo nũng nịu :- Anh hai, cho em theo vớị- Trời đất, trẽ con mà đòi theo anh làm gì.Thảo phụng phịu :- Người ta lớn rồi chứ bô.. Em sẽ đem theo máy ãnh để chụp hình anh với chị Ngân.- Ừ, cái khoản này thì được, nhưng nhớ lãng vãng ở ngoài đừng theo anh tò tò khó coi lắm.- Ọ K.Thảo chạy nhanh vô phòng chọn đồ, cô mặc chiếc áo trắng cổ lọ với chiếc váy màu măng cụt trong dễ thương làm saọ Mái tóc thắt thành hai bím thả trước ngực. Bây giờ cô mới biết nghe lời nhỏ Hạnh để tóc dài cũng lắm cái haỵ- Thảo ơi, rồi chưa ?- Tới liền.Hiếu đèo Thảo đến nhà Thủy Ngân. Cô bé hí hững đi cạnh anh mình. Một nhóm con gái đỗ xô ra, Hiếu nói nhỏ :- Các cô này thích anh lắm, em thích ai thì cứ chọn ình một chị dâụThảo hiểu tâm trạng anh Hai, cô bé níu tay Hiếu không phải vì bối rối mà vì cô muốn thân mật hơn.- Anh Hiếu, đến rồi à ?Các cô dừng lại khi thấy cạnh Hiếu là một cô gái trẻ đẹp. Thảo nhanh nhẫu :- Em là bạn gái anh Hiếu, các chị là ai ?Mấy cô lùi lại, ngập ngừng :- À, bạn bè bình thường thôịThảo thấy rõ mấy đôi mắt trách hờn hướng về phía Hiếụ Cô thản nhiên bước tiếp, Hiếu xĩ vào trán cô :- Em cũng được việc lắm.Thảo cười :- Anh mà hỗng cho em đi là sai lầm lớn.- Ddể coi em làm được gì ?Bên trong một cô gái đang đi ra, Hiếu khiều em gái :- Thủy Ngân đó Thảo !Thảo vụt chạy đến bên Ngân :- Chị Ngân, chị xinh quá, anh hai em nhắc chị luôn.- Anh hai em là ai ?Thảo chỉ vào Hiếụ Hiếu lịch sự trao món quà cho Ngân :- Chúc Ngân sinh nhật vui vẻ.Thảo đã nhanh tay bấm máy ghi lại hình ảnh đẹp. Thủy Ngân đỏ mặt, thẹn thùng:

- Ddâu có, anh đâu dại dột để co em gái ngoan của mình lo lắng cho người khác chứ.

- Ddịnh nhờ vả gì đây ?

- Sao em đoán như vậy ?

- Nếu không nhờ, anh đâu có khen em nức nờ, đúng không ?

Hiếu cười khì khì :

- Em thông minh ghệ

- Nhưng em không chịu làm cô gái thông minh để cho anh sai vặt đâụ

- Anh năn nỉ bé mà.

- Chuyện gì ?

- Ủi giùm anh bộ đồ.

- Anh đi đám cưới hả ?

- Ddâu có, dự sinh nhật con gái giám đốc.

- Bãnh tạ Có ý đồ gì không mà coi bộ anh diện dữ vậỵ Làm con gái giám đốc chắc hách lắm hở anh ?

- Thũy Ngân rất dễ thương.

Thảo cười tũm tĩm :

- Nghe nói cũng đũ biết anh mết người ta rồị Nhớ giới thiệu cho em biết mặt với nhạ

- Dĩ nhiên, không mất phần em đâụ

Thảo sắp đặc một kế phá anh hai, cô vờ vui vẽ nhận lời ủi đồ và mua quà cho Hiếụ Hieu tin ỡ em gái, anh chỉ có việc ngồi chờ trời tốị

Mới sụp tối Hiếu đã nôn nao chuẩn bị, Thảo nũng nịu :

- Anh hai, cho em theo vớị

- Trời đất, trẽ con mà đòi theo anh làm gì.

Thảo phụng phịu :

- Người ta lớn rồi chứ bô.. Em sẽ đem theo máy ãnh để chụp hình anh với chị Ngân.

- Ừ, cái khoản này thì được, nhưng nhớ lãng vãng ở ngoài đừng theo anh tò tò khó coi lắm.

- Ọ K.

Thảo chạy nhanh vô phòng chọn đồ, cô mặc chiếc áo trắng cổ lọ với chiếc váy màu măng cụt trong dễ thương làm saọ Mái tóc thắt thành hai bím thả trước ngực. Bây giờ cô mới biết nghe lời nhỏ Hạnh để tóc dài cũng lắm cái haỵ

- Thảo ơi, rồi chưa ?

- Tới liền.

Hiếu đèo Thảo đến nhà Thủy Ngân. Cô bé hí hững đi cạnh anh mình. Một nhóm con gái đỗ xô ra, Hiếu nói nhỏ :

- Các cô này thích anh lắm, em thích ai thì cứ chọn ình một chị dâụ

Thảo hiểu tâm trạng anh Hai, cô bé níu tay Hiếu không phải vì bối rối mà vì cô muốn thân mật hơn.

- Anh Hiếu, đến rồi à ?

Các cô dừng lại khi thấy cạnh Hiếu là một cô gái trẻ đẹp. Thảo nhanh nhẫu :

- Em là bạn gái anh Hiếu, các chị là ai ?

Mấy cô lùi lại, ngập ngừng :

- À, bạn bè bình thường thôị

Thảo thấy rõ mấy đôi mắt trách hờn hướng về phía Hiếụ Cô thản nhiên bước tiếp, Hiếu xĩ vào trán cô :

- Em cũng được việc lắm.

Thảo cười :

- Anh mà hỗng cho em đi là sai lầm lớn.

- Ddể coi em làm được gì ?

Bên trong một cô gái đang đi ra, Hiếu khiều em gái :

- Thủy Ngân đó Thảo !

Thảo vụt chạy đến bên Ngân :

- Chị Ngân, chị xinh quá, anh hai em nhắc chị luôn.

- Anh hai em là ai ?

Thảo chỉ vào Hiếụ Hiếu lịch sự trao món quà cho Ngân :

- Chúc Ngân sinh nhật vui vẻ.

Thảo đã nhanh tay bấm máy ghi lại hình ảnh đẹp. Thủy Ngân đỏ mặt, thẹn thùng:

Cô Bé Thích ĐùaTác giả: Quỳnh GiaoMưa, những cơn mưa tháng bảy vẫn thường chợt đến, chợt đi như vậỵ Con hẽm nhà Thanh Thảo đã lĩnh bĩnh nước. Đôi guốc gỗ không còn làm sao cao hơn mực nước hiện giờ. Thanh Thảo vén cho hai ống quần cao lên môt chút rồi bước từng bước dọ dẫm. Bỗng từ phía trong có tiếng ai la ó lên: - Dô.... vô ! Thanh Thảo chưa ngẫn lên đễ xem chuyện gì thì cũng là lúc một tia nước bắn lên người ướt đẫm. cô bé đứng chết trân, bậm môi, đôi mắt hoe đỏ. - Xin lỗi, xin lỗi ! Người lạ lom khom phũi nước trên tà áo dài trắng tinh cũa Thanh Thảọ Cô bé giơ cao chiếc guốc gỗ giậm xuống nước một cái thì... - Ái... cha ! Người lạ đưa hai tay bụm lấy mặt, quẹt lia liạ Thanh Thảo cười khúc khích: - Đáng đờị Người lạ trề môi: - Con gái gì dữ như chằn. Thanh Thảo háy lại: - Hừ, hiền đễ mấy người ăn hiếp à? - Người ta xin lỗi rồi chứ bô.. - Xin lỗi là xong sao? - Vậy cô bé muốn gì? Thanh Thảo sững sờ: - Ê, đó kêu đây bằng gì đó? - Cô bé ! Thanh Thảo phùng má: - Hỗng dám bé đâu"em trai". Người lạ lắc đầu: - Chịu thua… - Ddâu có, anh đâu dại dột để co em gái ngoan của mình lo lắng cho người khác chứ.- Ddịnh nhờ vả gì đây ?- Sao em đoán như vậy ?- Nếu không nhờ, anh đâu có khen em nức nờ, đúng không ?Hiếu cười khì khì :- Em thông minh ghệ- Nhưng em không chịu làm cô gái thông minh để cho anh sai vặt đâụ- Anh năn nỉ bé mà.- Chuyện gì ?- Ủi giùm anh bộ đồ.- Anh đi đám cưới hả ?- Ddâu có, dự sinh nhật con gái giám đốc.- Bãnh tạ Có ý đồ gì không mà coi bộ anh diện dữ vậỵ Làm con gái giám đốc chắc hách lắm hở anh ?- Thũy Ngân rất dễ thương.Thảo cười tũm tĩm :- Nghe nói cũng đũ biết anh mết người ta rồị Nhớ giới thiệu cho em biết mặt với nhạ- Dĩ nhiên, không mất phần em đâụThảo sắp đặc một kế phá anh hai, cô vờ vui vẽ nhận lời ủi đồ và mua quà cho Hiếụ Hieu tin ỡ em gái, anh chỉ có việc ngồi chờ trời tốịMới sụp tối Hiếu đã nôn nao chuẩn bị, Thảo nũng nịu :- Anh hai, cho em theo vớị- Trời đất, trẽ con mà đòi theo anh làm gì.Thảo phụng phịu :- Người ta lớn rồi chứ bô.. Em sẽ đem theo máy ãnh để chụp hình anh với chị Ngân.- Ừ, cái khoản này thì được, nhưng nhớ lãng vãng ở ngoài đừng theo anh tò tò khó coi lắm.- Ọ K.Thảo chạy nhanh vô phòng chọn đồ, cô mặc chiếc áo trắng cổ lọ với chiếc váy màu măng cụt trong dễ thương làm saọ Mái tóc thắt thành hai bím thả trước ngực. Bây giờ cô mới biết nghe lời nhỏ Hạnh để tóc dài cũng lắm cái haỵ- Thảo ơi, rồi chưa ?- Tới liền.Hiếu đèo Thảo đến nhà Thủy Ngân. Cô bé hí hững đi cạnh anh mình. Một nhóm con gái đỗ xô ra, Hiếu nói nhỏ :- Các cô này thích anh lắm, em thích ai thì cứ chọn ình một chị dâụThảo hiểu tâm trạng anh Hai, cô bé níu tay Hiếu không phải vì bối rối mà vì cô muốn thân mật hơn.- Anh Hiếu, đến rồi à ?Các cô dừng lại khi thấy cạnh Hiếu là một cô gái trẻ đẹp. Thảo nhanh nhẫu :- Em là bạn gái anh Hiếu, các chị là ai ?Mấy cô lùi lại, ngập ngừng :- À, bạn bè bình thường thôịThảo thấy rõ mấy đôi mắt trách hờn hướng về phía Hiếụ Cô thản nhiên bước tiếp, Hiếu xĩ vào trán cô :- Em cũng được việc lắm.Thảo cười :- Anh mà hỗng cho em đi là sai lầm lớn.- Ddể coi em làm được gì ?Bên trong một cô gái đang đi ra, Hiếu khiều em gái :- Thủy Ngân đó Thảo !Thảo vụt chạy đến bên Ngân :- Chị Ngân, chị xinh quá, anh hai em nhắc chị luôn.- Anh hai em là ai ?Thảo chỉ vào Hiếụ Hiếu lịch sự trao món quà cho Ngân :- Chúc Ngân sinh nhật vui vẻ.Thảo đã nhanh tay bấm máy ghi lại hình ảnh đẹp. Thủy Ngân đỏ mặt, thẹn thùng:

Chương 9: Chương 9