Đêm nay trăng lạnh như sương, cuộc đời ngắn ngủi của ta sắp kết thúc rồi, thế nhưng người ta yêu lại không biết gì. Suốt 800 năm qua, chàng cùng với ái thiếp Tấn Điệp nhu tình như mật, còn với ta thì sao? là yêu hay hận, là hạnh phúc hay tang thương chính ta cũng không còn rõ nữa, nghĩ tới thật đau khổ cũng thật nực cười, trái tim ta vì chàng mà rung động cũng vì chàng mà chết lặng, chỉ là tình yêu mà ta tưởng thật vững chắc hóa ra lại giống như trăng trong nước, mỏng manh đến nỗi gió thổi qua cũng tựa như không tồn tại. "Dật sơ, giờ đã là canh mấy rồi......" Tấn Điệp từ từ mở mắt, nhu nhược đáng thương mà nhìn người ngồi trước giường. "Đã Canh ba rồi. Nàng thân mình còn yếu, lại mang thai, nên nghỉ ngơi nhiều hơn." Người vừa nói chuyện là trượng phu của ta, Dật Sơ. Chàng đưa lưng về phía ta, ngồi ở đầu giường, áo bào trắng dài phết đất, như là Long Đằng cốc ngàn năm mây mù. Chàng chính là Thái Vi Tiên Tôn, xưa nay tính tình lãnh đạm kiệm lời, không giận tự uy. Cho dù là ta, cũng rất…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...