“Khâu Ngôn Chí?” Liễu Trừng phì cười, lắc lư ly Champagne trong tay: “Trông thì cũng đẹp đấy nhưng con người ấy hả, đích thị là một kẻ ti tiện.” “Cậu có ý gì?” Một người đàn ông bước lên trên. “Đường đường là cậu ấm nhà họ Khâu, vì một người đàn ông mà vứt bỏ tự trọng, cả mạng cũng chẳng màng.” Liễu Trừng bắt chéo đôi chân dài, dựa vào lưng ghế, “Quan trọng hơn là người kia còn không thích cậu ta.” “Sao cậu rành thế?” “Tôi tận mắt thấy mà.” Lần đầu tiên Liễu Trừng gặp mặt Khâu Ngôn Chí là vào một buổi party sinh nhật. Lúc ấy Liễu Trừng đi theo “bạn trai” mình, nhưng vừa bước vào biệt thự đã thấy Khâu Ngôn Chí nổi bật nhất trong đám người. Đó không phải buổi liên hoan đứng đắn gì mà hỗn tạp đủ loại người, không khí ngột ngạt bẩn thỉu. Cả đám ngồi quanh sofa gồm các idol đang nổi trên mạng từ ngây thơ đến dịu dàng đáng yêu, dạng nào cũng có, vài gã thiếu gia cậu cả đang ôm người đẹp trong lòng. Liễu Trừng thuộc đám đầu tiên. Chỉ có mình Khâu Ngôn Chí là xinh đẹp nhất, ánh mắt trong sáng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...