Giới thiệu nhân vật Mars - 15 tuổi ( người Việt nhé vì mình ko biết đặt tên gì thôi) Cô Mai - giáo viên môn Toán kiêm Chủ Nhiệm Cô Vân - giáo viên môn Văn Cô Yến - giáo viên môn Công nghệ Cô Uyên - chủ nhiệm cũ Cô Linh - giáo viên môn Sử Thích Vy - chị đại gia 25 tuổi Cùng 1 số nhân vật phụ Năm nay là năm cuối cấp nên rất khó khăn,thêm cả việc cô giáo chủ nhiệm quá khắc khe,cứ suốt ngày " tôi ko có khái niệm thân với học sinh,càng ko thiên vị ai" nó vô cùng vô cùng chán ghét câu hát này, lớp nó lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng.Ai cũng đấu tranh cho riêng mình,cứ thích đè người khác xuống,haiz,đến cuối tuần sinh hoạt lớp,các bạn tổ trưởng ghét ai thì báo cáo với cô chủ nhiệm là bạn ấy vi phạm nhiều lần này này nọ nọ.Cô Mai là 1 giáo viên trẻ nên sức khoẻ rất tốt) ai vi phạm gì đều nằm lên bàn,cả nam lẫn nữ.Lớp nó vô cùng ngạc nhiên khi cô làm vậy,"bốp bốp chát chát",sáng nào cũng nghe âm thanh đó,lớp nó phát chán.. Nó là 1 học sinh ngoan,dễ thương,hay cười và rất được lòng…
Chương 14
Cô Học Trò Đào Hoa & Các Cô Giáo Si TìnhTác giả: Minh Tinh Sao HỏaTruyện Bách Hợp, Truyện Đô ThịGiới thiệu nhân vật Mars - 15 tuổi ( người Việt nhé vì mình ko biết đặt tên gì thôi) Cô Mai - giáo viên môn Toán kiêm Chủ Nhiệm Cô Vân - giáo viên môn Văn Cô Yến - giáo viên môn Công nghệ Cô Uyên - chủ nhiệm cũ Cô Linh - giáo viên môn Sử Thích Vy - chị đại gia 25 tuổi Cùng 1 số nhân vật phụ Năm nay là năm cuối cấp nên rất khó khăn,thêm cả việc cô giáo chủ nhiệm quá khắc khe,cứ suốt ngày " tôi ko có khái niệm thân với học sinh,càng ko thiên vị ai" nó vô cùng vô cùng chán ghét câu hát này, lớp nó lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng.Ai cũng đấu tranh cho riêng mình,cứ thích đè người khác xuống,haiz,đến cuối tuần sinh hoạt lớp,các bạn tổ trưởng ghét ai thì báo cáo với cô chủ nhiệm là bạn ấy vi phạm nhiều lần này này nọ nọ.Cô Mai là 1 giáo viên trẻ nên sức khoẻ rất tốt) ai vi phạm gì đều nằm lên bàn,cả nam lẫn nữ.Lớp nó vô cùng ngạc nhiên khi cô làm vậy,"bốp bốp chát chát",sáng nào cũng nghe âm thanh đó,lớp nó phát chán.. Nó là 1 học sinh ngoan,dễ thương,hay cười và rất được lòng… Nó ko cần đợi câu trả lời đã quăng điện thoại lên giường,chân thì đá cái lon sô đa.- Bực bội quaaaaa- Ngươi làm người ta khóc còn bực cái gì? Thái tử từ tốn lụm lon sô đa quăng vào thùng rác.- Phu quân nói đúng,còn nạt lớn tiếng như vậy,haiz haiz,tội nghiệp Yến vương phi- Vương phi vương phi cái gì,bỏ.- Bình tĩnh,ko đi thì tụi mình đi. Vệ Hậu nhìn điện thấy điện thoại nó sáng lên quay qua nói tiếp- Có tin nhắn kìa,chắc người ta đổi ý rồi.Nó cầm điện thoại lên"Bảo bối đừng mất vui,mai cô đi với bảo bối,bảo bối đi lúc mấY giờ? "- Đó,thấy chưa? người ta đi rồi kìa,điện thoại lại cho người ta đi. Mẫu đơn hí hửng- Nói giọng ngọt ngào vào * Thái tử đang pha Balley cũng chen vào *Nó thì cười,trong lòng cũng thấy hơi có lỗi,còn nạt người ta như vậy- Hey!- Hử? * giọng khàn khàn *- Em xin lỗi,nãy em lớn tiếng với cô,còn quạu nữa * giọng nũng nịu * ( xoay như chong chóng)- Ừ,ko sao * Lòng vui hơn chút xíu *- Cô buồn em à,em xin lỗi cô mà,tại em nóng,tại em hư,tại em hết,ko được buồn mà * giọng có chút ăn năn *- Ko buồn mà * cười cười,trong lòng vui hơn hẳn *- Hứa đó nha * cười * Mai sáng em qua nhà cô sớm nha,hay sao?- Sáng cô qua nhà em,rồi đi.6h nhé?- Ok cô,mà đi chiều chủ nhật mới về nha,cô xin chị cô trước đi.- Cái đó cô lo,em lo đừng cho cô Mai biết kìa * cười *- Ừm,vậy mai mình gặp ha,mà cô nè- Sao nữa đó tiểu bảo bối? * giọng cưng chiều hết sức *- Còn buồn em ko?- * Cô bật cười * Hết rồi hết rồi- Hihi,vậy cô ngủ ngon nha- Ừ,em cũng ngủ ngon nha * cười tươi*- Mà khoan- Hả? cô hết buồn rồi * cười tiếp *- Ko,ngủ chỉ được mơ thấy em thôi nha,em yêu cô * hôn gió *- Cô cũng yêu em *hôn gió*Cô lúc này hạnh phúc vô cùng,tắt điện thoại mà cười riết,lòng thấy ấm áp.Nó thì tắt điện thoại,hí hửng cầm ly balley uống trong khi 6 con mắt còn lại nhìn nó chằm chằm- Ngươi là người có 2 lưỡi à? Mẫu đơn châm chọc- Mới nạt,lạnh lùng đó mà giờ... Thái tử tiếp lời- Đó là lý do có nhiều thích vương gia,miệng ngươi có mật ong. Vệ Hậu chốt câuNó cười ha hả,sang sảng khắp phòng- Đa tạ các vị,quá khen rồi.Giờ chuẩn bị đi nha,ta đi xếp đồ,dọn dẹp chiến trường đi,mai Yến quí phi tới đây đó,sơ hở là mệt.- Hảo!
Nó ko cần đợi câu trả lời đã quăng điện thoại lên giường,chân thì đá cái lon sô đa.
- Bực bội quaaaaa
- Ngươi làm người ta khóc còn bực cái gì? Thái tử từ tốn lụm lon sô đa quăng vào thùng rác.
- Phu quân nói đúng,còn nạt lớn tiếng như vậy,haiz haiz,tội nghiệp Yến vương phi
- Vương phi vương phi cái gì,bỏ.
- Bình tĩnh,ko đi thì tụi mình đi. Vệ Hậu nhìn điện thấy điện thoại nó sáng lên quay qua nói tiếp
- Có tin nhắn kìa,chắc người ta đổi ý rồi.
Nó cầm điện thoại lên
"Bảo bối đừng mất vui,mai cô đi với bảo bối,bảo bối đi lúc mấY giờ? "
- Đó,thấy chưa? người ta đi rồi kìa,điện thoại lại cho người ta đi. Mẫu đơn hí hửng
- Nói giọng ngọt ngào vào * Thái tử đang pha Balley cũng chen vào *
Nó thì cười,trong lòng cũng thấy hơi có lỗi,còn nạt người ta như vậy
- Hey!
- Hử? * giọng khàn khàn *
- Em xin lỗi,nãy em lớn tiếng với cô,còn quạu nữa * giọng nũng nịu * ( xoay như chong chóng)
- Ừ,ko sao * Lòng vui hơn chút xíu *
- Cô buồn em à,em xin lỗi cô mà,tại em nóng,tại em hư,tại em hết,ko được buồn mà * giọng có chút ăn năn *
- Ko buồn mà * cười cười,trong lòng vui hơn hẳn *
- Hứa đó nha * cười * Mai sáng em qua nhà cô sớm nha,hay sao?
- Sáng cô qua nhà em,rồi đi.6h nhé?
- Ok cô,mà đi chiều chủ nhật mới về nha,cô xin chị cô trước đi.
- Cái đó cô lo,em lo đừng cho cô Mai biết kìa * cười *
- Ừm,vậy mai mình gặp ha,mà cô nè
- Sao nữa đó tiểu bảo bối? * giọng cưng chiều hết sức *
- Còn buồn em ko?
- * Cô bật cười * Hết rồi hết rồi
- Hihi,vậy cô ngủ ngon nha
- Ừ,em cũng ngủ ngon nha * cười tươi*
- Mà khoan
- Hả? cô hết buồn rồi * cười tiếp *
- Ko,ngủ chỉ được mơ thấy em thôi nha,em yêu cô * hôn gió *
- Cô cũng yêu em *hôn gió*
Cô lúc này hạnh phúc vô cùng,tắt điện thoại mà cười riết,lòng thấy ấm áp.Nó thì tắt điện thoại,hí hửng cầm ly balley uống trong khi 6 con mắt còn lại nhìn nó chằm chằm
- Ngươi là người có 2 lưỡi à? Mẫu đơn châm chọc
- Mới nạt,lạnh lùng đó mà giờ... Thái tử tiếp lời
- Đó là lý do có nhiều thích vương gia,miệng ngươi có mật ong. Vệ Hậu chốt câu
Nó cười ha hả,sang sảng khắp phòng
- Đa tạ các vị,quá khen rồi.Giờ chuẩn bị đi nha,ta đi xếp đồ,dọn dẹp chiến trường đi,mai Yến quí phi tới đây đó,sơ hở là mệt.
- Hảo!
Cô Học Trò Đào Hoa & Các Cô Giáo Si TìnhTác giả: Minh Tinh Sao HỏaTruyện Bách Hợp, Truyện Đô ThịGiới thiệu nhân vật Mars - 15 tuổi ( người Việt nhé vì mình ko biết đặt tên gì thôi) Cô Mai - giáo viên môn Toán kiêm Chủ Nhiệm Cô Vân - giáo viên môn Văn Cô Yến - giáo viên môn Công nghệ Cô Uyên - chủ nhiệm cũ Cô Linh - giáo viên môn Sử Thích Vy - chị đại gia 25 tuổi Cùng 1 số nhân vật phụ Năm nay là năm cuối cấp nên rất khó khăn,thêm cả việc cô giáo chủ nhiệm quá khắc khe,cứ suốt ngày " tôi ko có khái niệm thân với học sinh,càng ko thiên vị ai" nó vô cùng vô cùng chán ghét câu hát này, lớp nó lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng.Ai cũng đấu tranh cho riêng mình,cứ thích đè người khác xuống,haiz,đến cuối tuần sinh hoạt lớp,các bạn tổ trưởng ghét ai thì báo cáo với cô chủ nhiệm là bạn ấy vi phạm nhiều lần này này nọ nọ.Cô Mai là 1 giáo viên trẻ nên sức khoẻ rất tốt) ai vi phạm gì đều nằm lên bàn,cả nam lẫn nữ.Lớp nó vô cùng ngạc nhiên khi cô làm vậy,"bốp bốp chát chát",sáng nào cũng nghe âm thanh đó,lớp nó phát chán.. Nó là 1 học sinh ngoan,dễ thương,hay cười và rất được lòng… Nó ko cần đợi câu trả lời đã quăng điện thoại lên giường,chân thì đá cái lon sô đa.- Bực bội quaaaaa- Ngươi làm người ta khóc còn bực cái gì? Thái tử từ tốn lụm lon sô đa quăng vào thùng rác.- Phu quân nói đúng,còn nạt lớn tiếng như vậy,haiz haiz,tội nghiệp Yến vương phi- Vương phi vương phi cái gì,bỏ.- Bình tĩnh,ko đi thì tụi mình đi. Vệ Hậu nhìn điện thấy điện thoại nó sáng lên quay qua nói tiếp- Có tin nhắn kìa,chắc người ta đổi ý rồi.Nó cầm điện thoại lên"Bảo bối đừng mất vui,mai cô đi với bảo bối,bảo bối đi lúc mấY giờ? "- Đó,thấy chưa? người ta đi rồi kìa,điện thoại lại cho người ta đi. Mẫu đơn hí hửng- Nói giọng ngọt ngào vào * Thái tử đang pha Balley cũng chen vào *Nó thì cười,trong lòng cũng thấy hơi có lỗi,còn nạt người ta như vậy- Hey!- Hử? * giọng khàn khàn *- Em xin lỗi,nãy em lớn tiếng với cô,còn quạu nữa * giọng nũng nịu * ( xoay như chong chóng)- Ừ,ko sao * Lòng vui hơn chút xíu *- Cô buồn em à,em xin lỗi cô mà,tại em nóng,tại em hư,tại em hết,ko được buồn mà * giọng có chút ăn năn *- Ko buồn mà * cười cười,trong lòng vui hơn hẳn *- Hứa đó nha * cười * Mai sáng em qua nhà cô sớm nha,hay sao?- Sáng cô qua nhà em,rồi đi.6h nhé?- Ok cô,mà đi chiều chủ nhật mới về nha,cô xin chị cô trước đi.- Cái đó cô lo,em lo đừng cho cô Mai biết kìa * cười *- Ừm,vậy mai mình gặp ha,mà cô nè- Sao nữa đó tiểu bảo bối? * giọng cưng chiều hết sức *- Còn buồn em ko?- * Cô bật cười * Hết rồi hết rồi- Hihi,vậy cô ngủ ngon nha- Ừ,em cũng ngủ ngon nha * cười tươi*- Mà khoan- Hả? cô hết buồn rồi * cười tiếp *- Ko,ngủ chỉ được mơ thấy em thôi nha,em yêu cô * hôn gió *- Cô cũng yêu em *hôn gió*Cô lúc này hạnh phúc vô cùng,tắt điện thoại mà cười riết,lòng thấy ấm áp.Nó thì tắt điện thoại,hí hửng cầm ly balley uống trong khi 6 con mắt còn lại nhìn nó chằm chằm- Ngươi là người có 2 lưỡi à? Mẫu đơn châm chọc- Mới nạt,lạnh lùng đó mà giờ... Thái tử tiếp lời- Đó là lý do có nhiều thích vương gia,miệng ngươi có mật ong. Vệ Hậu chốt câuNó cười ha hả,sang sảng khắp phòng- Đa tạ các vị,quá khen rồi.Giờ chuẩn bị đi nha,ta đi xếp đồ,dọn dẹp chiến trường đi,mai Yến quí phi tới đây đó,sơ hở là mệt.- Hảo!