Tác giả:

(buổi trưa hè) Có một cậu nhóc đang ngủ say trên xe, được ru ngủ bởi cơn gió dịu nhẹ thoảng qua chiếc mui trần màu đỏ. Khi cơn gió lặng đi, cái nóng oi bức kéo xuống, đưa cậu ra khỏi giấc ngủ của mình. Cậu nhìn về bên trái, cậu thấy một trạm xăng. Một bầu không khí tĩnh lặng vắng bóng tiếng người. Cậu cố cựa quậy nhưng chỉ thấy một cảm giác nặng trịch, ấm áp khó tả ở bên phải. Cậu quay đầu về bên phải. Cậu thấy một mái tóc vàng óng long lanh. Một cô gái nhỏ đang tựa vào cậu, chìm trong giấc ngủ say, nắm chặt lấy bàn tay cậu. Tâm trí cậu lúc này trống rỗng. Cậu chỉ biết là, cảm giác này, thân thuộc biết bao, mơ hồ nhưng rất chân thật, dường như cậu đã trải qua rồi, từ rất lâu về trước. Cậu ngồi đó, tận hưởng cảm giác bình yên này, thứ mà đối với cậu như một giây phút êm đềm trước khi tai họa ập đến. Cơn gió dịu nhẹ ấy nổi lên, đưa cậu vào giấc ngủ trở lại kéo theo một lời thì thầm văng vẳng vào màn đêm vĩnh hằng. "Đừng đi mà, Nhân..."

Chương 12: C12: Chuyện Kinh Dị Đêm Khuya

Thì Thầm Và Chuộc LỗiTác giả: TriếtTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Lịch Sử(buổi trưa hè) Có một cậu nhóc đang ngủ say trên xe, được ru ngủ bởi cơn gió dịu nhẹ thoảng qua chiếc mui trần màu đỏ. Khi cơn gió lặng đi, cái nóng oi bức kéo xuống, đưa cậu ra khỏi giấc ngủ của mình. Cậu nhìn về bên trái, cậu thấy một trạm xăng. Một bầu không khí tĩnh lặng vắng bóng tiếng người. Cậu cố cựa quậy nhưng chỉ thấy một cảm giác nặng trịch, ấm áp khó tả ở bên phải. Cậu quay đầu về bên phải. Cậu thấy một mái tóc vàng óng long lanh. Một cô gái nhỏ đang tựa vào cậu, chìm trong giấc ngủ say, nắm chặt lấy bàn tay cậu. Tâm trí cậu lúc này trống rỗng. Cậu chỉ biết là, cảm giác này, thân thuộc biết bao, mơ hồ nhưng rất chân thật, dường như cậu đã trải qua rồi, từ rất lâu về trước. Cậu ngồi đó, tận hưởng cảm giác bình yên này, thứ mà đối với cậu như một giây phút êm đềm trước khi tai họa ập đến. Cơn gió dịu nhẹ ấy nổi lên, đưa cậu vào giấc ngủ trở lại kéo theo một lời thì thầm văng vẳng vào màn đêm vĩnh hằng. "Đừng đi mà, Nhân..." (Khuya hôm ấy)*bip*bip*bip...Âm thanh này bỗng nhiên vang lên giữa không gian tối đen. Nó phá vỡ sự yên tĩnh trong cơn khuya. Nó vang dồn, vọng lại khắp căn phòng của cậu.Nhân lận đận mở mắt. Cậu cảm thấy khó chịu khi giấc ngủ của mình bị phá đám. Nhưng ngay lúc đó, Nhân chợt nhớ ra."Chính là nó!!!"-Nhân nóiCái radio đã vang lên giữa đêm, việc này ám chỉ một thứ duy nhất. Cậu bật người dậy, chạy đến bên dàn máy, mở workplace lên."Giờ phút của sự thật đây rồi"Cậu bật báo cáo lên xem kết quả, tất cả những gì mà nó đã ghi nhận được.Nhân cảm thấy lo lắng, tim đập thình thịch, không dám chớp mắt.Cậu mong đợi một tin tốt, rằng quan sát của mình là sai. Cậu mong đợi vào một cơ hội mong manh, thứ sẽ chấm hết cho những nỗi sợ hoang đường của mình.Nhưng khi kết quả hiện lên, mọi thứ coi như đã xác định.Đây là sự thật.Và đó là thứ cậu phải chấp nhận.Nhân gần như nín thở, cậu không dám tin vào mắt mình. Mồ hôi chảy dọc trán Nhân khi cậu đọc những gì trên màn hình, một bảng cảnh báo chớp nháy hiện lên đỏ chói."Area scanned: 19320m²""Device detected: 1021+""Conclusion: critically unsafe"

(Khuya hôm ấy)

*bip*bip*bip...

Âm thanh này bỗng nhiên vang lên giữa không gian tối đen. Nó phá vỡ sự yên tĩnh trong cơn khuya. Nó vang dồn, vọng lại khắp căn phòng của cậu.

Nhân lận đận mở mắt. Cậu cảm thấy khó chịu khi giấc ngủ của mình bị phá đám. Nhưng ngay lúc đó, Nhân chợt nhớ ra.

"Chính là nó!!!"-Nhân nói

Cái radio đã vang lên giữa đêm, việc này ám chỉ một thứ duy nhất. Cậu bật người dậy, chạy đến bên dàn máy, mở workplace lên.

"Giờ phút của sự thật đây rồi"

Cậu bật báo cáo lên xem kết quả, tất cả những gì mà nó đã ghi nhận được.

Nhân cảm thấy lo lắng, tim đập thình thịch, không dám chớp mắt.

Cậu mong đợi một tin tốt, rằng quan sát của mình là sai. Cậu mong đợi vào một cơ hội mong manh, thứ sẽ chấm hết cho những nỗi sợ hoang đường của mình.

Nhưng khi kết quả hiện lên, mọi thứ coi như đã xác định.

Đây là sự thật.

Và đó là thứ cậu phải chấp nhận.

Nhân gần như nín thở, cậu không dám tin vào mắt mình. Mồ hôi chảy dọc trán Nhân khi cậu đọc những gì trên màn hình, một bảng cảnh báo chớp nháy hiện lên đỏ chói.

"Area scanned: 19320m²"

"Device detected: 1021+"

"Conclusion: critically unsafe"

Thì Thầm Và Chuộc LỗiTác giả: TriếtTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Lịch Sử(buổi trưa hè) Có một cậu nhóc đang ngủ say trên xe, được ru ngủ bởi cơn gió dịu nhẹ thoảng qua chiếc mui trần màu đỏ. Khi cơn gió lặng đi, cái nóng oi bức kéo xuống, đưa cậu ra khỏi giấc ngủ của mình. Cậu nhìn về bên trái, cậu thấy một trạm xăng. Một bầu không khí tĩnh lặng vắng bóng tiếng người. Cậu cố cựa quậy nhưng chỉ thấy một cảm giác nặng trịch, ấm áp khó tả ở bên phải. Cậu quay đầu về bên phải. Cậu thấy một mái tóc vàng óng long lanh. Một cô gái nhỏ đang tựa vào cậu, chìm trong giấc ngủ say, nắm chặt lấy bàn tay cậu. Tâm trí cậu lúc này trống rỗng. Cậu chỉ biết là, cảm giác này, thân thuộc biết bao, mơ hồ nhưng rất chân thật, dường như cậu đã trải qua rồi, từ rất lâu về trước. Cậu ngồi đó, tận hưởng cảm giác bình yên này, thứ mà đối với cậu như một giây phút êm đềm trước khi tai họa ập đến. Cơn gió dịu nhẹ ấy nổi lên, đưa cậu vào giấc ngủ trở lại kéo theo một lời thì thầm văng vẳng vào màn đêm vĩnh hằng. "Đừng đi mà, Nhân..." (Khuya hôm ấy)*bip*bip*bip...Âm thanh này bỗng nhiên vang lên giữa không gian tối đen. Nó phá vỡ sự yên tĩnh trong cơn khuya. Nó vang dồn, vọng lại khắp căn phòng của cậu.Nhân lận đận mở mắt. Cậu cảm thấy khó chịu khi giấc ngủ của mình bị phá đám. Nhưng ngay lúc đó, Nhân chợt nhớ ra."Chính là nó!!!"-Nhân nóiCái radio đã vang lên giữa đêm, việc này ám chỉ một thứ duy nhất. Cậu bật người dậy, chạy đến bên dàn máy, mở workplace lên."Giờ phút của sự thật đây rồi"Cậu bật báo cáo lên xem kết quả, tất cả những gì mà nó đã ghi nhận được.Nhân cảm thấy lo lắng, tim đập thình thịch, không dám chớp mắt.Cậu mong đợi một tin tốt, rằng quan sát của mình là sai. Cậu mong đợi vào một cơ hội mong manh, thứ sẽ chấm hết cho những nỗi sợ hoang đường của mình.Nhưng khi kết quả hiện lên, mọi thứ coi như đã xác định.Đây là sự thật.Và đó là thứ cậu phải chấp nhận.Nhân gần như nín thở, cậu không dám tin vào mắt mình. Mồ hôi chảy dọc trán Nhân khi cậu đọc những gì trên màn hình, một bảng cảnh báo chớp nháy hiện lên đỏ chói."Area scanned: 19320m²""Device detected: 1021+""Conclusion: critically unsafe"

Chương 12: C12: Chuyện Kinh Dị Đêm Khuya