-Loại nữ nhân ghê tởm này! Cô biết điều cút xa tôi ra! Giọng nói không kiên nhẫn mang theo vẻ miệt thị vang lên, cùng với khuôn mặt của người đàn ông, đầu mắt đuôi mắt đều toát ra sự khinh thường như ẩn như hiện... Là ai? Là ai a! Đau...đau quá! Cơ thể đau nhức làm Di Thiên không khỏi rên lên. Đầu đau như búa bổ, từng hình ảnh hiện ra trong đầu như một thước phim quay chậm. Như không thể chấp nhận sự đau đớn ngoài sức chịu đựng này, khuôn mặt xinh xắn không khỏi nhăn thành một nhúm,tay nắm chặt vào ga giường thân thể không ngừng vặn vẹo, mồ hôi thấm ướt một mảng lưng. -Di Thiên, cô muốn tranh đoạt nam nhân với tôi? Nằm mơ đi! Chuyện gì vậy? Nữ nhân xinh đẹp trước mắt này là ai? Tranh đoạt nam nhân? Cô ta đang nói gì vậy? Mặc cho Di Thiên thắc mắc, từng đoạn kí ức vụn vặn cứ ùa ra, hình ảnh một cô gái, từ khi chập chững bước đi cho đến lúc thành một thiếu nữ, càng ngày càng rõ ràng, càng thân quen... Sự đau đớn lất át đi chút ý thức còn sót lại, trước mắt trở thành một khoảng không,…

Chương 62: C62: Trở Lại

Sao Lại Là Nữ PhụTác giả: Tịch Lãnh Vô ThườngTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không-Loại nữ nhân ghê tởm này! Cô biết điều cút xa tôi ra! Giọng nói không kiên nhẫn mang theo vẻ miệt thị vang lên, cùng với khuôn mặt của người đàn ông, đầu mắt đuôi mắt đều toát ra sự khinh thường như ẩn như hiện... Là ai? Là ai a! Đau...đau quá! Cơ thể đau nhức làm Di Thiên không khỏi rên lên. Đầu đau như búa bổ, từng hình ảnh hiện ra trong đầu như một thước phim quay chậm. Như không thể chấp nhận sự đau đớn ngoài sức chịu đựng này, khuôn mặt xinh xắn không khỏi nhăn thành một nhúm,tay nắm chặt vào ga giường thân thể không ngừng vặn vẹo, mồ hôi thấm ướt một mảng lưng. -Di Thiên, cô muốn tranh đoạt nam nhân với tôi? Nằm mơ đi! Chuyện gì vậy? Nữ nhân xinh đẹp trước mắt này là ai? Tranh đoạt nam nhân? Cô ta đang nói gì vậy? Mặc cho Di Thiên thắc mắc, từng đoạn kí ức vụn vặn cứ ùa ra, hình ảnh một cô gái, từ khi chập chững bước đi cho đến lúc thành một thiếu nữ, càng ngày càng rõ ràng, càng thân quen... Sự đau đớn lất át đi chút ý thức còn sót lại, trước mắt trở thành một khoảng không,… Di Thiên kéo vali lăn trên nền đá vang lên tiếng " lộp cộp", nhìn quang cảnh quen thuộc trước mắt, cô thật không biết trong lòng có tư vị gì. Căn nhà cô bỏ trống một năm kia hẳn giờ đã đóng bụi bặm rồi nhỉ, không biết giờ mờ cửa ra có thấy Y Nhã chuẩn bĩ hẳn một cái bàn thờ cho cô ngắm gà khỏa thân hay không a?Di Thiên đưa chìa khóa vào, tiếng cừa kẽo kẹt vang lên, bao nhiêu khí thế chuẩn bị dọn nhà của cô ầm ầm sụp đổ, đập vào mắt cô là hình ảnh một người đàn ông đang cầm chổi mà quét dọn đầu tủ gỗ. Giống như cảm nhận có người nhìn, hắn quay lại vừa lúc đối mặt với Di Thiên. Tựa như sẽ không nghĩ có ai đến vào giờ này, cô có thể cảm nhận hắn đang ngạc nhiên.-Cô chịu về rồi?Giọng nói nhẹ nhàng ấm áp như gió xuân mang theo hương vị dịu dàng, nhưng như vậy cũng không thể an ủi cảm xúc phi thường kích động của cô bây giờ.-Anh...anh không rời đi?Di Thiên khó khăn mở miệng, thanh âm ngắt quãng, cứ mặc định một năm không gặp X sẽ tự động rời đi. Từ lúc điện thoại của cô bị Nguyên Kỳ phá hủy, cô liền mất luôn liên lạc với hắn, vậy mà...-Tôi vẫn luôn chờ cô. Vì vậy...tôi sẽ không rời đi.Giọng hắn có bao nhiêu kiên định, bao nhiêu cố chấp Di Thiên đều nghe rõ. Đồng tử co rút lại, cô lấy tay che đi thần sắc kích động nơi đáy mắt.-Sao anh không tìm tôi?Cô tin tưởng với mạng lưới thông tin của X, hắn sẽ có khả năng biết chuyện của cô. Vụ việc Shinji là điển hình nhất.-Tôi luôn cố gắng nhưng vô vọng, mọi thông tin của cô đều bị khóa chặt.Di Thiên hoàn toàn câm nín, nói đúng hơn là không biết nói gì. X, hắn vậy mà chờ một người không có bất kì thông tin gì suốt một năm trời, ngộ nhỡ cô xảy ra chuyện không thể quay lại hắn thật sẽ chờ mãi chứ?Có cái gì đó trong cô khẽ động...X bước tới, nhận lấy vali từ tay cô, cẩn thận kéo vào nhà. Khi đi ngang qua còn không quên hỏi:-Không vào nhà sao?Di Thiên áp chế tâm tình bất ổn xuống, tự nhiên theo X vào nhà, căn nhà vẫn giống hệt lúc cô rời đi một năm trước, một chút cũng không thay đổi. Cô tự nhiên xuống dưới bếp pha hai li trà, ngồi ở sô pha đối diện với hắn.-Lúc cô đi, Y Nhã với Chấn Phong có tới đây.Di Thiên nhìn X, hiển nhiên không ngạc nhiên dù chỉ một chút. Đôi cẩu nam nữ đó phải xác định cô chết hay chưa để còn mở tiệc ăn mừng ba họ chứ nhỉ?-Họ tới mấy lần không tìm thấy cô cũng bỏ cuộc thôi.-X này, tình hình bên ngoài bây giờ thế nào?Cô không quan tâm bọn chúng muốn gì, cái cô quan tâm bây giờ là một năm qua mẹ nó cốt truyện đại tướng quân chạy tới đoạn nào rồi!!!-Chấn Phong hiện tại nắm giữ ¼ kinh tế, hắn còn có các chi nhánh ở các quốc gia khác nhau, Y Nhã trực tiếp cai quản hàng chục hộp đêm, quán bar các loại, bọn họ đang buôn bán ma túy với số lượng lớn cho các "phố đêm" là nguồn cung cấp chính, không ai là không nghe đến tên bọn họ.Di Thiên há hốc mồm, FML!!! Cái quái gì đang diễn ra vậy??? Tình tiết đại nhân mi ra đây. bà hứa là sẽ không đập chết mi đâu.Vì cái gì? Chẳng phải những thứ này 2 năm sau Chấn Phong mới có ư? Tại sao bây giờ lại đến rồi.-Chấn Phong muốn lấn sang buôn bán vũ khí nhưng không thành, hiện tại hắn đang bị một băng đảng chèn ép tới mức lâm vào nguy hiểm.Di Thiên im lặng suy nghĩ, băng đảng này là "Địa Ưng bang" phải không? Nếu vậy hẳn ¾ kinh tế còn lại là bọn họ chiếm giữ. Tình tiết thay đổi vì sự xuất hiện của Sở Ngạo sao? "Địa Ưng bang" bọn họ tổng lực không phải ờ đây mà lại có thể chèn ép Chấn Phong tới như vậy, Sở Ngạo...người này tột cùng là từ đâu tới? Không lẽ hắn cũng ...Hiệu ứng bươm bướm cmnr!!!Nói gì thì nói, Chấn Phong tốc độ cường đại nhanh chóng hơn điều đó có nghĩa cô em gái đáng yêu của cô thủ đoạn cũng cao hơn rồi nhỉ? Nếu vậy nam phụ, nữ phụ 1,2,3,... chắc lên sàn gần hết rồi, và hơn hết, nam chính số 3 cũng đã có đất diễn.Hắc hắc, nam chủ số 3, thật mong chờ nha, không biết một kẻ ngoài sáng là đại tá quân đội anh dũng trong tối lại là kẻ giết người hàng loạt sẽ là người như thế nào?Nếu đúng theo tình tiết, Y Nhã sau này là một con rắn độc, tâm ngoan thủ lạt không ai sánh bằng, chỉ có như vậy cô ta mới đẩy ngã những om bướm xung quanh Chấn Phong xuống sàn được, thậm chí chết không nhắm mắt còn bị người đời phỉ nhổ.Hahaha! Em gái à, chị đây xem cung đấu cũng không ít đâu, với lại bên cạnh chị còn có Vân Trà đó nha. Thật muốn đấu tay đôi với em một trận.Di Thiên thu hồi hết suy nghĩ lại, hướng X nói một câu:-Mấy ngày tới tôi có chút việc.-Cần tôi giúp không?Di Thiên lắc đầu, hiện tại có Từ Thịnh với Sở Ngạo rồi cô cũng không muốn lôi thêm hắn vào nữa.Không biết màn lên sàn của cô lần này có đặc sắc không? Thật mong chờ đó a~~.

Di Thiên kéo vali lăn trên nền đá vang lên tiếng " lộp cộp", nhìn quang cảnh quen thuộc trước mắt, cô thật không biết trong lòng có tư vị gì. Căn nhà cô bỏ trống một năm kia hẳn giờ đã đóng bụi bặm rồi nhỉ, không biết giờ mờ cửa ra có thấy Y Nhã chuẩn bĩ hẳn một cái bàn thờ cho cô ngắm gà khỏa thân hay không a?

Di Thiên đưa chìa khóa vào, tiếng cừa kẽo kẹt vang lên, bao nhiêu khí thế chuẩn bị dọn nhà của cô ầm ầm sụp đổ, đập vào mắt cô là hình ảnh một người đàn ông đang cầm chổi mà quét dọn đầu tủ gỗ. Giống như cảm nhận có người nhìn, hắn quay lại vừa lúc đối mặt với Di Thiên. Tựa như sẽ không nghĩ có ai đến vào giờ này, cô có thể cảm nhận hắn đang ngạc nhiên.

-Cô chịu về rồi?

Giọng nói nhẹ nhàng ấm áp như gió xuân mang theo hương vị dịu dàng, nhưng như vậy cũng không thể an ủi cảm xúc phi thường kích động của cô bây giờ.

-Anh...anh không rời đi?

Di Thiên khó khăn mở miệng, thanh âm ngắt quãng, cứ mặc định một năm không gặp X sẽ tự động rời đi. Từ lúc điện thoại của cô bị Nguyên Kỳ phá hủy, cô liền mất luôn liên lạc với hắn, vậy mà...

-Tôi vẫn luôn chờ cô. Vì vậy...tôi sẽ không rời đi.

Giọng hắn có bao nhiêu kiên định, bao nhiêu cố chấp Di Thiên đều nghe rõ. Đồng tử co rút lại, cô lấy tay che đi thần sắc kích động nơi đáy mắt.

-Sao anh không tìm tôi?

Cô tin tưởng với mạng lưới thông tin của X, hắn sẽ có khả năng biết chuyện của cô. Vụ việc Shinji là điển hình nhất.

-Tôi luôn cố gắng nhưng vô vọng, mọi thông tin của cô đều bị khóa chặt.

Di Thiên hoàn toàn câm nín, nói đúng hơn là không biết nói gì. X, hắn vậy mà chờ một người không có bất kì thông tin gì suốt một năm trời, ngộ nhỡ cô xảy ra chuyện không thể quay lại hắn thật sẽ chờ mãi chứ?

Có cái gì đó trong cô khẽ động...

X bước tới, nhận lấy vali từ tay cô, cẩn thận kéo vào nhà. Khi đi ngang qua còn không quên hỏi:

-Không vào nhà sao?

Di Thiên áp chế tâm tình bất ổn xuống, tự nhiên theo X vào nhà, căn nhà vẫn giống hệt lúc cô rời đi một năm trước, một chút cũng không thay đổi. Cô tự nhiên xuống dưới bếp pha hai li trà, ngồi ở sô pha đối diện với hắn.

-Lúc cô đi, Y Nhã với Chấn Phong có tới đây.

Di Thiên nhìn X, hiển nhiên không ngạc nhiên dù chỉ một chút. Đôi cẩu nam nữ đó phải xác định cô chết hay chưa để còn mở tiệc ăn mừng ba họ chứ nhỉ?

-Họ tới mấy lần không tìm thấy cô cũng bỏ cuộc thôi.

-X này, tình hình bên ngoài bây giờ thế nào?

Cô không quan tâm bọn chúng muốn gì, cái cô quan tâm bây giờ là một năm qua mẹ nó cốt truyện đại tướng quân chạy tới đoạn nào rồi!!!

-Chấn Phong hiện tại nắm giữ ¼ kinh tế, hắn còn có các chi nhánh ở các quốc gia khác nhau, Y Nhã trực tiếp cai quản hàng chục hộp đêm, quán bar các loại, bọn họ đang buôn bán ma túy với số lượng lớn cho các "phố đêm" là nguồn cung cấp chính, không ai là không nghe đến tên bọn họ.

Di Thiên há hốc mồm, FML!!! Cái quái gì đang diễn ra vậy??? Tình tiết đại nhân mi ra đây. bà hứa là sẽ không đập chết mi đâu.

Vì cái gì? Chẳng phải những thứ này 2 năm sau Chấn Phong mới có ư? Tại sao bây giờ lại đến rồi.

-Chấn Phong muốn lấn sang buôn bán vũ khí nhưng không thành, hiện tại hắn đang bị một băng đảng chèn ép tới mức lâm vào nguy hiểm.

Di Thiên im lặng suy nghĩ, băng đảng này là "Địa Ưng bang" phải không? Nếu vậy hẳn ¾ kinh tế còn lại là bọn họ chiếm giữ. Tình tiết thay đổi vì sự xuất hiện của Sở Ngạo sao? "Địa Ưng bang" bọn họ tổng lực không phải ờ đây mà lại có thể chèn ép Chấn Phong tới như vậy, Sở Ngạo...người này tột cùng là từ đâu tới? Không lẽ hắn cũng ...

Hiệu ứng bươm bướm cmnr!!!

Nói gì thì nói, Chấn Phong tốc độ cường đại nhanh chóng hơn điều đó có nghĩa cô em gái đáng yêu của cô thủ đoạn cũng cao hơn rồi nhỉ? Nếu vậy nam phụ, nữ phụ 1,2,3,... chắc lên sàn gần hết rồi, và hơn hết, nam chính số 3 cũng đã có đất diễn.

Hắc hắc, nam chủ số 3, thật mong chờ nha, không biết một kẻ ngoài sáng là đại tá quân đội anh dũng trong tối lại là kẻ giết người hàng loạt sẽ là người như thế nào?

Nếu đúng theo tình tiết, Y Nhã sau này là một con rắn độc, tâm ngoan thủ lạt không ai sánh bằng, chỉ có như vậy cô ta mới đẩy ngã những om bướm xung quanh Chấn Phong xuống sàn được, thậm chí chết không nhắm mắt còn bị người đời phỉ nhổ.

Hahaha! Em gái à, chị đây xem cung đấu cũng không ít đâu, với lại bên cạnh chị còn có Vân Trà đó nha. Thật muốn đấu tay đôi với em một trận.

Di Thiên thu hồi hết suy nghĩ lại, hướng X nói một câu:

-Mấy ngày tới tôi có chút việc.

-Cần tôi giúp không?

Di Thiên lắc đầu, hiện tại có Từ Thịnh với Sở Ngạo rồi cô cũng không muốn lôi thêm hắn vào nữa.

Không biết màn lên sàn của cô lần này có đặc sắc không? Thật mong chờ đó a~~.

Sao Lại Là Nữ PhụTác giả: Tịch Lãnh Vô ThườngTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không-Loại nữ nhân ghê tởm này! Cô biết điều cút xa tôi ra! Giọng nói không kiên nhẫn mang theo vẻ miệt thị vang lên, cùng với khuôn mặt của người đàn ông, đầu mắt đuôi mắt đều toát ra sự khinh thường như ẩn như hiện... Là ai? Là ai a! Đau...đau quá! Cơ thể đau nhức làm Di Thiên không khỏi rên lên. Đầu đau như búa bổ, từng hình ảnh hiện ra trong đầu như một thước phim quay chậm. Như không thể chấp nhận sự đau đớn ngoài sức chịu đựng này, khuôn mặt xinh xắn không khỏi nhăn thành một nhúm,tay nắm chặt vào ga giường thân thể không ngừng vặn vẹo, mồ hôi thấm ướt một mảng lưng. -Di Thiên, cô muốn tranh đoạt nam nhân với tôi? Nằm mơ đi! Chuyện gì vậy? Nữ nhân xinh đẹp trước mắt này là ai? Tranh đoạt nam nhân? Cô ta đang nói gì vậy? Mặc cho Di Thiên thắc mắc, từng đoạn kí ức vụn vặn cứ ùa ra, hình ảnh một cô gái, từ khi chập chững bước đi cho đến lúc thành một thiếu nữ, càng ngày càng rõ ràng, càng thân quen... Sự đau đớn lất át đi chút ý thức còn sót lại, trước mắt trở thành một khoảng không,… Di Thiên kéo vali lăn trên nền đá vang lên tiếng " lộp cộp", nhìn quang cảnh quen thuộc trước mắt, cô thật không biết trong lòng có tư vị gì. Căn nhà cô bỏ trống một năm kia hẳn giờ đã đóng bụi bặm rồi nhỉ, không biết giờ mờ cửa ra có thấy Y Nhã chuẩn bĩ hẳn một cái bàn thờ cho cô ngắm gà khỏa thân hay không a?Di Thiên đưa chìa khóa vào, tiếng cừa kẽo kẹt vang lên, bao nhiêu khí thế chuẩn bị dọn nhà của cô ầm ầm sụp đổ, đập vào mắt cô là hình ảnh một người đàn ông đang cầm chổi mà quét dọn đầu tủ gỗ. Giống như cảm nhận có người nhìn, hắn quay lại vừa lúc đối mặt với Di Thiên. Tựa như sẽ không nghĩ có ai đến vào giờ này, cô có thể cảm nhận hắn đang ngạc nhiên.-Cô chịu về rồi?Giọng nói nhẹ nhàng ấm áp như gió xuân mang theo hương vị dịu dàng, nhưng như vậy cũng không thể an ủi cảm xúc phi thường kích động của cô bây giờ.-Anh...anh không rời đi?Di Thiên khó khăn mở miệng, thanh âm ngắt quãng, cứ mặc định một năm không gặp X sẽ tự động rời đi. Từ lúc điện thoại của cô bị Nguyên Kỳ phá hủy, cô liền mất luôn liên lạc với hắn, vậy mà...-Tôi vẫn luôn chờ cô. Vì vậy...tôi sẽ không rời đi.Giọng hắn có bao nhiêu kiên định, bao nhiêu cố chấp Di Thiên đều nghe rõ. Đồng tử co rút lại, cô lấy tay che đi thần sắc kích động nơi đáy mắt.-Sao anh không tìm tôi?Cô tin tưởng với mạng lưới thông tin của X, hắn sẽ có khả năng biết chuyện của cô. Vụ việc Shinji là điển hình nhất.-Tôi luôn cố gắng nhưng vô vọng, mọi thông tin của cô đều bị khóa chặt.Di Thiên hoàn toàn câm nín, nói đúng hơn là không biết nói gì. X, hắn vậy mà chờ một người không có bất kì thông tin gì suốt một năm trời, ngộ nhỡ cô xảy ra chuyện không thể quay lại hắn thật sẽ chờ mãi chứ?Có cái gì đó trong cô khẽ động...X bước tới, nhận lấy vali từ tay cô, cẩn thận kéo vào nhà. Khi đi ngang qua còn không quên hỏi:-Không vào nhà sao?Di Thiên áp chế tâm tình bất ổn xuống, tự nhiên theo X vào nhà, căn nhà vẫn giống hệt lúc cô rời đi một năm trước, một chút cũng không thay đổi. Cô tự nhiên xuống dưới bếp pha hai li trà, ngồi ở sô pha đối diện với hắn.-Lúc cô đi, Y Nhã với Chấn Phong có tới đây.Di Thiên nhìn X, hiển nhiên không ngạc nhiên dù chỉ một chút. Đôi cẩu nam nữ đó phải xác định cô chết hay chưa để còn mở tiệc ăn mừng ba họ chứ nhỉ?-Họ tới mấy lần không tìm thấy cô cũng bỏ cuộc thôi.-X này, tình hình bên ngoài bây giờ thế nào?Cô không quan tâm bọn chúng muốn gì, cái cô quan tâm bây giờ là một năm qua mẹ nó cốt truyện đại tướng quân chạy tới đoạn nào rồi!!!-Chấn Phong hiện tại nắm giữ ¼ kinh tế, hắn còn có các chi nhánh ở các quốc gia khác nhau, Y Nhã trực tiếp cai quản hàng chục hộp đêm, quán bar các loại, bọn họ đang buôn bán ma túy với số lượng lớn cho các "phố đêm" là nguồn cung cấp chính, không ai là không nghe đến tên bọn họ.Di Thiên há hốc mồm, FML!!! Cái quái gì đang diễn ra vậy??? Tình tiết đại nhân mi ra đây. bà hứa là sẽ không đập chết mi đâu.Vì cái gì? Chẳng phải những thứ này 2 năm sau Chấn Phong mới có ư? Tại sao bây giờ lại đến rồi.-Chấn Phong muốn lấn sang buôn bán vũ khí nhưng không thành, hiện tại hắn đang bị một băng đảng chèn ép tới mức lâm vào nguy hiểm.Di Thiên im lặng suy nghĩ, băng đảng này là "Địa Ưng bang" phải không? Nếu vậy hẳn ¾ kinh tế còn lại là bọn họ chiếm giữ. Tình tiết thay đổi vì sự xuất hiện của Sở Ngạo sao? "Địa Ưng bang" bọn họ tổng lực không phải ờ đây mà lại có thể chèn ép Chấn Phong tới như vậy, Sở Ngạo...người này tột cùng là từ đâu tới? Không lẽ hắn cũng ...Hiệu ứng bươm bướm cmnr!!!Nói gì thì nói, Chấn Phong tốc độ cường đại nhanh chóng hơn điều đó có nghĩa cô em gái đáng yêu của cô thủ đoạn cũng cao hơn rồi nhỉ? Nếu vậy nam phụ, nữ phụ 1,2,3,... chắc lên sàn gần hết rồi, và hơn hết, nam chính số 3 cũng đã có đất diễn.Hắc hắc, nam chủ số 3, thật mong chờ nha, không biết một kẻ ngoài sáng là đại tá quân đội anh dũng trong tối lại là kẻ giết người hàng loạt sẽ là người như thế nào?Nếu đúng theo tình tiết, Y Nhã sau này là một con rắn độc, tâm ngoan thủ lạt không ai sánh bằng, chỉ có như vậy cô ta mới đẩy ngã những om bướm xung quanh Chấn Phong xuống sàn được, thậm chí chết không nhắm mắt còn bị người đời phỉ nhổ.Hahaha! Em gái à, chị đây xem cung đấu cũng không ít đâu, với lại bên cạnh chị còn có Vân Trà đó nha. Thật muốn đấu tay đôi với em một trận.Di Thiên thu hồi hết suy nghĩ lại, hướng X nói một câu:-Mấy ngày tới tôi có chút việc.-Cần tôi giúp không?Di Thiên lắc đầu, hiện tại có Từ Thịnh với Sở Ngạo rồi cô cũng không muốn lôi thêm hắn vào nữa.Không biết màn lên sàn của cô lần này có đặc sắc không? Thật mong chờ đó a~~.

Chương 62: C62: Trở Lại