Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời bị giam cầm. Nghe câu trả lời của người đàn ông cùng kiếp trước giống nhau như đúc, Diệp Oản Oản hoàn toàn lâm vào hôn mê. ... Thời điểm mở mắt ra lần nữa, bên ngoài cửa sổ đã từ đêm tối biến thành ban ngày. Trong không khí tràn ngập một cổ mùi hoa, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua chấn song rơi,…
Chương 1638: Xảy ra một đại sự
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)Tác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTrong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời bị giam cầm. Nghe câu trả lời của người đàn ông cùng kiếp trước giống nhau như đúc, Diệp Oản Oản hoàn toàn lâm vào hôn mê. ... Thời điểm mở mắt ra lần nữa, bên ngoài cửa sổ đã từ đêm tối biến thành ban ngày. Trong không khí tràn ngập một cổ mùi hoa, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua chấn song rơi,… Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn---Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Bắc Đẩu lại nói: "Đúng rồi, đệ lại nhớ ra một chuyện đại sự, mới vừa nghe được!"Diệp Oản Oản: "..." Ngươi là thông tấn xã của Độc Lập Châu sao…"Chuyện gì?" Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.Bắc Đẩu mặt vẫn đầy thần bí, đến gần Diệp Oản Oản, nhỏ giọng nói: "Phong tỷ, đệ nghe nói, hôm nay Nhiếp phu nhân và gia chủ nổi trận lôi đình, đem Nhiếp Vô Danh chửi mắng một trận thảm hại!"Nghe được tin này, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Đây thì tính là chuyện gì, đối với Nhiếp Vô Danh mà nói, không phải là chuyện bình thường như ăn cơm hàng ngày sao?Nhiếp Vô Danh ngày nào mà không bị Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân chửi cho cẩu huyết lâm đầu."Cậu có khả năng là hiểu lầm định nghĩa của từ ‘đại sự’ rồi? Còn nữa, cậu đi khắp nơi hỏi thăm chuyện của người khác để làm gì?" Diệp Oản Oản thờ ơ không thèm đếm xỉa tới."Phong tỷ, không hỏi thăm tin tức thì đệ biết làm cái gì? Ở dưới sự quản lý của tỷ, Không Sợ Minh dần dần tiến vào quỹ đạo chính quy, đệ lại không có chuyện gì làm. Còn nữa, lần này thì khác, đệ nghe nói Nhiếp gia chủ suýt chút nữa thì động thủ đánh Nhiếp Vô Danh, thật giống như là bởi vì có liên quan đến Nhiếp gia Nhị tiểu thư..." Bắc Đẩu trầm tư chốc lát, mở miệng nói.Nghe câu này, Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, Nhiếp gia Nhị tiểu thư, chính là hàng giả "Nhiếp Vô Ưu" đó."Phong tỷ, tỷ nói xem có phải là bọn họ tranh đoạt gia sản Nhiếp gia hay không?" Bắc Đẩu lẩm bẩm trong miệng.Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.Câu này của Bắc Đẩu không hề thuận miệng hay logic chút nào, rơi vào trong tai Diệp Oản Oản, lại nghe ra được có biến!Tranh đoạt gia sản, cũng không mấy có khả năng, nhưng nếu như là vì tranh đoạt quyền thừa kế sau này của Nhiếp gia...Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Oản Oản lóe lên.Hàng giả đó, là do Nhiếp Linh Lung tìm đến. Đối với Nhiếp Linh Lung, tất nhiên như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó.Nhiếp Linh Lung tìm một “hàng giả” đi tới Nhiếp gia, không có khả năng không có mục đích gì... Nhưng nếu như là có mục đích, đến tột cùng là loại sự việc nào không thể cho ai biết?Nhiếp Linh Lung vốn không có quan hệ máu mủ với Nhiếp gia, cho nên, quyền thừa kế của Nhiếp gia, ngày sau không có khả năng có bất kỳ quan hệ gì cùng với Nhiếp Linh Lung.Như vậy thứ nhất, có thể có được quyền thừa kế, liền chỉ có Nhị tiểu thư Nhiếp Vô Ưu và Đại thiếu gia Nhiếp Vô Danh.Về phần Đường Đường, tuổi tác còn quá nhỏ, không cần xem xét...Nghĩ đến đây, thân thể Diệp Oản Oản khẽ run lên.Nhiếp Linh Lung không có liên hệ máu mủ, không có khả năng kế thừa Nhiếp gia. Nhưng nếu như, cô ta tạo ra "Nhiếp Vô Ưu" giả làm con rối hoàn toàn nghe theo lệnh của mình... lại hoàn toàn bất đồng. Hiện nay, có thể đoạt được quyền thừa kế Nhiếp gia, chỉ có "Nhiếp Vô Ưu" và Nhiếp Vô Danh.Nhưng mà Nhiếp Vô Danh tại Nhiếp gia, từ đầu đến cuối đều là một nhân tố cực kỳ không ổn định. Dù sao, Nhiếp Vô Danh chính là con trai trưởng của Nhiếp gia, quyền thừa kế ngày sau, tám chín phần mười vẫn sẽ thuộc về Nhiếp Vô Danh.Loại chuyện này, chỉ sợ Nhiếp Linh Lung sẽ không cho phép phát sinh...Cho nên, chỉ cần Nhiếp Vô Danh bị xoá tên, như thế... trong tương lai, quyền thừa kế của Nhiếp gia, chỉ có thể rơi vào tay "Nhiếp Vô Ưu", thứ hàng giả đó.Hàng giả tiếp nhận Nhiếp gia, tương đương với Nhiếp Linh Lung nắm trong tay Nhiếp gia!"Nhiếp Linh Lung..."Hàn quang trong mắt Diệp Oản Oản hiện lên. Nếu quả thật đúng như mình phỏng đoán, với tính cách của Nhiếp Vô Danh, Nhiếp Linh Lung muốn xử lý Nhiếp Vô Danh, thậm chí còn là bị Nhiếp gia xoá tên, chuyện này thật là quá đơn giản...Đối với giá trị vũ lực của Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản tất nhiên không nghi ngờ chút nào. Nhưng nếu như nói về tâm kế hay lòng dạ, đừng nói là so với Nhiếp Linh Lung, coi như là thứ hàng giả "Nhiếp Vô Ưu" đó, chỉ sợ thậm chí ngay cả học sinh tiểu học, anh ta cũng không bằng. Nói chung trình độ khoảng khoảng chừng học sinh mẫu giáo.
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Bắc Đẩu lại nói: "Đúng rồi, đệ lại nhớ ra một chuyện đại sự, mới vừa nghe được!"
Diệp Oản Oản: "..." Ngươi là thông tấn xã của Độc Lập Châu sao…
"Chuyện gì?" Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.
Bắc Đẩu mặt vẫn đầy thần bí, đến gần Diệp Oản Oản, nhỏ giọng nói: "Phong tỷ, đệ nghe nói, hôm nay Nhiếp phu nhân và gia chủ nổi trận lôi đình, đem Nhiếp Vô Danh chửi mắng một trận thảm hại!"
Nghe được tin này, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Đây thì tính là chuyện gì, đối với Nhiếp Vô Danh mà nói, không phải là chuyện bình thường như ăn cơm hàng ngày sao?
Nhiếp Vô Danh ngày nào mà không bị Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân chửi cho cẩu huyết lâm đầu.
"Cậu có khả năng là hiểu lầm định nghĩa của từ ‘đại sự’ rồi? Còn nữa, cậu đi khắp nơi hỏi thăm chuyện của người khác để làm gì?" Diệp Oản Oản thờ ơ không thèm đếm xỉa tới.
"Phong tỷ, không hỏi thăm tin tức thì đệ biết làm cái gì? Ở dưới sự quản lý của tỷ, Không Sợ Minh dần dần tiến vào quỹ đạo chính quy, đệ lại không có chuyện gì làm. Còn nữa, lần này thì khác, đệ nghe nói Nhiếp gia chủ suýt chút nữa thì động thủ đánh Nhiếp Vô Danh, thật giống như là bởi vì có liên quan đến Nhiếp gia Nhị tiểu thư..." Bắc Đẩu trầm tư chốc lát, mở miệng nói.
Nghe câu này, Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, Nhiếp gia Nhị tiểu thư, chính là hàng giả "Nhiếp Vô Ưu" đó.
"Phong tỷ, tỷ nói xem có phải là bọn họ tranh đoạt gia sản Nhiếp gia hay không?" Bắc Đẩu lẩm bẩm trong miệng.
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Câu này của Bắc Đẩu không hề thuận miệng hay logic chút nào, rơi vào trong tai Diệp Oản Oản, lại nghe ra được có biến!
Tranh đoạt gia sản, cũng không mấy có khả năng, nhưng nếu như là vì tranh đoạt quyền thừa kế sau này của Nhiếp gia...
Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Oản Oản lóe lên.
Hàng giả đó, là do Nhiếp Linh Lung tìm đến. Đối với Nhiếp Linh Lung, tất nhiên như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó.
Nhiếp Linh Lung tìm một “hàng giả” đi tới Nhiếp gia, không có khả năng không có mục đích gì... Nhưng nếu như là có mục đích, đến tột cùng là loại sự việc nào không thể cho ai biết?
Nhiếp Linh Lung vốn không có quan hệ máu mủ với Nhiếp gia, cho nên, quyền thừa kế của Nhiếp gia, ngày sau không có khả năng có bất kỳ quan hệ gì cùng với Nhiếp Linh Lung.
Như vậy thứ nhất, có thể có được quyền thừa kế, liền chỉ có Nhị tiểu thư Nhiếp Vô Ưu và Đại thiếu gia Nhiếp Vô Danh.
Về phần Đường Đường, tuổi tác còn quá nhỏ, không cần xem xét...
Nghĩ đến đây, thân thể Diệp Oản Oản khẽ run lên.
Nhiếp Linh Lung không có liên hệ máu mủ, không có khả năng kế thừa Nhiếp gia. Nhưng nếu như, cô ta tạo ra "Nhiếp Vô Ưu" giả làm con rối hoàn toàn nghe theo lệnh của mình... lại hoàn toàn bất đồng.
Hiện nay, có thể đoạt được quyền thừa kế Nhiếp gia, chỉ có "Nhiếp Vô Ưu" và Nhiếp Vô Danh.
Nhưng mà Nhiếp Vô Danh tại Nhiếp gia, từ đầu đến cuối đều là một nhân tố cực kỳ không ổn định. Dù sao, Nhiếp Vô Danh chính là con trai trưởng của Nhiếp gia, quyền thừa kế ngày sau, tám chín phần mười vẫn sẽ thuộc về Nhiếp Vô Danh.
Loại chuyện này, chỉ sợ Nhiếp Linh Lung sẽ không cho phép phát sinh...
Cho nên, chỉ cần Nhiếp Vô Danh bị xoá tên, như thế... trong tương lai, quyền thừa kế của Nhiếp gia, chỉ có thể rơi vào tay "Nhiếp Vô Ưu", thứ hàng giả đó.
Hàng giả tiếp nhận Nhiếp gia, tương đương với Nhiếp Linh Lung nắm trong tay Nhiếp gia!
"Nhiếp Linh Lung..."
Hàn quang trong mắt Diệp Oản Oản hiện lên. Nếu quả thật đúng như mình phỏng đoán, với tính cách của Nhiếp Vô Danh, Nhiếp Linh Lung muốn xử lý Nhiếp Vô Danh, thậm chí còn là bị Nhiếp gia xoá tên, chuyện này thật là quá đơn giản...
Đối với giá trị vũ lực của Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản tất nhiên không nghi ngờ chút nào. Nhưng nếu như nói về tâm kế hay lòng dạ, đừng nói là so với Nhiếp Linh Lung, coi như là thứ hàng giả "Nhiếp Vô Ưu" đó, chỉ sợ thậm chí ngay cả học sinh tiểu học, anh ta cũng không bằng. Nói chung trình độ khoảng khoảng chừng học sinh mẫu giáo.
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)Tác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTrong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời bị giam cầm. Nghe câu trả lời của người đàn ông cùng kiếp trước giống nhau như đúc, Diệp Oản Oản hoàn toàn lâm vào hôn mê. ... Thời điểm mở mắt ra lần nữa, bên ngoài cửa sổ đã từ đêm tối biến thành ban ngày. Trong không khí tràn ngập một cổ mùi hoa, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua chấn song rơi,… Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn---Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Bắc Đẩu lại nói: "Đúng rồi, đệ lại nhớ ra một chuyện đại sự, mới vừa nghe được!"Diệp Oản Oản: "..." Ngươi là thông tấn xã của Độc Lập Châu sao…"Chuyện gì?" Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.Bắc Đẩu mặt vẫn đầy thần bí, đến gần Diệp Oản Oản, nhỏ giọng nói: "Phong tỷ, đệ nghe nói, hôm nay Nhiếp phu nhân và gia chủ nổi trận lôi đình, đem Nhiếp Vô Danh chửi mắng một trận thảm hại!"Nghe được tin này, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Đây thì tính là chuyện gì, đối với Nhiếp Vô Danh mà nói, không phải là chuyện bình thường như ăn cơm hàng ngày sao?Nhiếp Vô Danh ngày nào mà không bị Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân chửi cho cẩu huyết lâm đầu."Cậu có khả năng là hiểu lầm định nghĩa của từ ‘đại sự’ rồi? Còn nữa, cậu đi khắp nơi hỏi thăm chuyện của người khác để làm gì?" Diệp Oản Oản thờ ơ không thèm đếm xỉa tới."Phong tỷ, không hỏi thăm tin tức thì đệ biết làm cái gì? Ở dưới sự quản lý của tỷ, Không Sợ Minh dần dần tiến vào quỹ đạo chính quy, đệ lại không có chuyện gì làm. Còn nữa, lần này thì khác, đệ nghe nói Nhiếp gia chủ suýt chút nữa thì động thủ đánh Nhiếp Vô Danh, thật giống như là bởi vì có liên quan đến Nhiếp gia Nhị tiểu thư..." Bắc Đẩu trầm tư chốc lát, mở miệng nói.Nghe câu này, Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, Nhiếp gia Nhị tiểu thư, chính là hàng giả "Nhiếp Vô Ưu" đó."Phong tỷ, tỷ nói xem có phải là bọn họ tranh đoạt gia sản Nhiếp gia hay không?" Bắc Đẩu lẩm bẩm trong miệng.Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.Câu này của Bắc Đẩu không hề thuận miệng hay logic chút nào, rơi vào trong tai Diệp Oản Oản, lại nghe ra được có biến!Tranh đoạt gia sản, cũng không mấy có khả năng, nhưng nếu như là vì tranh đoạt quyền thừa kế sau này của Nhiếp gia...Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Oản Oản lóe lên.Hàng giả đó, là do Nhiếp Linh Lung tìm đến. Đối với Nhiếp Linh Lung, tất nhiên như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó.Nhiếp Linh Lung tìm một “hàng giả” đi tới Nhiếp gia, không có khả năng không có mục đích gì... Nhưng nếu như là có mục đích, đến tột cùng là loại sự việc nào không thể cho ai biết?Nhiếp Linh Lung vốn không có quan hệ máu mủ với Nhiếp gia, cho nên, quyền thừa kế của Nhiếp gia, ngày sau không có khả năng có bất kỳ quan hệ gì cùng với Nhiếp Linh Lung.Như vậy thứ nhất, có thể có được quyền thừa kế, liền chỉ có Nhị tiểu thư Nhiếp Vô Ưu và Đại thiếu gia Nhiếp Vô Danh.Về phần Đường Đường, tuổi tác còn quá nhỏ, không cần xem xét...Nghĩ đến đây, thân thể Diệp Oản Oản khẽ run lên.Nhiếp Linh Lung không có liên hệ máu mủ, không có khả năng kế thừa Nhiếp gia. Nhưng nếu như, cô ta tạo ra "Nhiếp Vô Ưu" giả làm con rối hoàn toàn nghe theo lệnh của mình... lại hoàn toàn bất đồng. Hiện nay, có thể đoạt được quyền thừa kế Nhiếp gia, chỉ có "Nhiếp Vô Ưu" và Nhiếp Vô Danh.Nhưng mà Nhiếp Vô Danh tại Nhiếp gia, từ đầu đến cuối đều là một nhân tố cực kỳ không ổn định. Dù sao, Nhiếp Vô Danh chính là con trai trưởng của Nhiếp gia, quyền thừa kế ngày sau, tám chín phần mười vẫn sẽ thuộc về Nhiếp Vô Danh.Loại chuyện này, chỉ sợ Nhiếp Linh Lung sẽ không cho phép phát sinh...Cho nên, chỉ cần Nhiếp Vô Danh bị xoá tên, như thế... trong tương lai, quyền thừa kế của Nhiếp gia, chỉ có thể rơi vào tay "Nhiếp Vô Ưu", thứ hàng giả đó.Hàng giả tiếp nhận Nhiếp gia, tương đương với Nhiếp Linh Lung nắm trong tay Nhiếp gia!"Nhiếp Linh Lung..."Hàn quang trong mắt Diệp Oản Oản hiện lên. Nếu quả thật đúng như mình phỏng đoán, với tính cách của Nhiếp Vô Danh, Nhiếp Linh Lung muốn xử lý Nhiếp Vô Danh, thậm chí còn là bị Nhiếp gia xoá tên, chuyện này thật là quá đơn giản...Đối với giá trị vũ lực của Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản tất nhiên không nghi ngờ chút nào. Nhưng nếu như nói về tâm kế hay lòng dạ, đừng nói là so với Nhiếp Linh Lung, coi như là thứ hàng giả "Nhiếp Vô Ưu" đó, chỉ sợ thậm chí ngay cả học sinh tiểu học, anh ta cũng không bằng. Nói chung trình độ khoảng khoảng chừng học sinh mẫu giáo.