Tác giả:

Con Ngọc ngồi bên, khẽ vỗ vai nó: - Bà Ngân nè! có fải bà đang tìm việc làm thêm ko? - Ừk, tui đang tìm - Ông bác tui đang tìm người giúp việc khiêm dạy thêm cho con trai ổng, bà thấy sao? - Nhưng giúp việc thì làm sao mà học, tui chỉ làm việc bán thời gian thui - Ừk! sáng đi học về thì wa đó làm, công việc chủ yếu là dạy cho thằng nhóc kia học thui - Ừk! cho tui địa chỉ đi, thử xem sao. - Ừk! Chiều hôm sau....... - Trời! nhà gì mà to thế nhỉ? Nó trầm trồ rồi bấm chuông, một người đàn bà tròn trĩnh chạy ra mở cửa: - Cô tìm ai? - Dạ! Đây có fải nhà bác Phong ko ạ? - Phải, cô tìm ông chủ àk? - Dạ..... - Vậy mời cô vào nhà Bước vào nhà, nó giật mình bởi sự tráng lệ của ngôi nhà, tất cả mọi thứ đều thật sang trọng, đang ngỡ ngàng với khung cảnh trước mắt thì : - Chào cháu! Một người đàn ôg trung niên, thanh lịch trong chiếc áo thun dài tay cùng chiếc wần tây, đúng đằng sau nó - Dạ! cháu chào bác! - Mời cháu ngồi Nó khẽ ngồi xuống chiếc ghế salong được trạm trổ rất công phu. - Cháu là bạn…

Chương 6: Chương 6

Cậu Chủ Của TôiTác giả: PhiphiCon Ngọc ngồi bên, khẽ vỗ vai nó: - Bà Ngân nè! có fải bà đang tìm việc làm thêm ko? - Ừk, tui đang tìm - Ông bác tui đang tìm người giúp việc khiêm dạy thêm cho con trai ổng, bà thấy sao? - Nhưng giúp việc thì làm sao mà học, tui chỉ làm việc bán thời gian thui - Ừk! sáng đi học về thì wa đó làm, công việc chủ yếu là dạy cho thằng nhóc kia học thui - Ừk! cho tui địa chỉ đi, thử xem sao. - Ừk! Chiều hôm sau....... - Trời! nhà gì mà to thế nhỉ? Nó trầm trồ rồi bấm chuông, một người đàn bà tròn trĩnh chạy ra mở cửa: - Cô tìm ai? - Dạ! Đây có fải nhà bác Phong ko ạ? - Phải, cô tìm ông chủ àk? - Dạ..... - Vậy mời cô vào nhà Bước vào nhà, nó giật mình bởi sự tráng lệ của ngôi nhà, tất cả mọi thứ đều thật sang trọng, đang ngỡ ngàng với khung cảnh trước mắt thì : - Chào cháu! Một người đàn ôg trung niên, thanh lịch trong chiếc áo thun dài tay cùng chiếc wần tây, đúng đằng sau nó - Dạ! cháu chào bác! - Mời cháu ngồi Nó khẽ ngồi xuống chiếc ghế salong được trạm trổ rất công phu. - Cháu là bạn… Nó lang thang trước cổng trường, trời thì đang chuyển mưa, chân nó thì nhức lúm, đầu nó thì đang rối như mớ lòng bong, nó đang định đi về nhà trọ thì....bộp.....bộp.....1 giọt, 2 giọt, trời mưa rùi, nó hoảng hốt định chạy vào trướng trú mưa nhưng cổng trường đã đóng rùi, nó đứng ngoài cổng trường, mưa càng ngày càng to, ng nó ướt sũng, nó im lặng nhìn dòng ng đang hối hả tìm nơi trú mưa, nó thu mình vào một góc, nó cuối mặt xuống, nó òa khóc lên, tự nhiên bây h nó bổng nhớ pa nó vô cùng, lúc pa nó còn sống, pa nó thường chở nó đi học về trên chiếc xe đạp nhỏ, nhữg ngày mưa như zậy, pa nó ko bao h để nó ướt như thế này, tuy nhà nghèo nhưg có pa bên cạnh đối với nó rất hạnh phúc, nhưng bây h thì....... nổi cảm xúc đang dâng trào thì........- Em! sao lại ngồi đây?Nó ngước lên nhìn, là hắn, ng hắn cũg ướt nhẹp, nó vội lau dòng nước mắt đang nhòa với nước mưa:- Sao mấy ng lại ở đây?- Nhìu chiện wá! lên xe anh chở về!- Nhưng...........- Nhanh lên! Mưa to hơn rùi kìaNó im lặng, vội leo lên xe hắn, chiếc xe rồ ga và phóng nhanh trog màn mưa trắng xóa............ chiếc xe dừng lại trước nhà hắn:- Sao ko chở tui về nhà?- Nhà anh gần hơn nhà em với lại trời mưa to wá, em cứ vào nhà đi, hết mưa anh chở vềNó chạy vào nhà, nó đang lạnh lúm, bờ vai nó run run, hắn thấy vậy liền kéo nó lên phòng hắn, hắn lôi ra trong tủ 1 cái áo thun và cái wần thể thao, đưa cho nó:- Em thay vào đi- Hả? tại sao tui phải mặc cái này?- Bộ em mún bị bệnh hả?_ hắn gắt- Nhưg..... đây là đồ của mấy ng mà làm sao mà mặc?- Thì cứ mặc đi, còn đỡ hơn bị bệnh!Nó miễn cưỡng cầm lấy đồ:- Thay ở đâu?Hắn chỉ vào phòng vệ sinh:- Vào đó mà thayNó lê cái ng ướt nhẹp vào phòng vệ sinh. 5p sau, nó bước ra với pộ đồ wá khổ, áo thì rộng thùng thình, wần thì dài nhìn vướng víu lúm:- Cái này lùm sao mà đi đây?_ nó nhăn nhó nhìn hắn- Thì cứ ngồi im đi, có ai bắt em đi lại đâu, nhưg mà nhìn cũg dễ thươg lúm- Dễ thươg cái đầu mấy ng ák!Nói xong nó leo lên giường hắn, nó lấy trong cặp ra mấy cuốn sách, nó ngồi đó và đọc sách:- Sao em tự nhiên thế?- Tự nhiên cái gì?- Lên giường con trai mà ko thấy ngại hả?- Thì mấy ng kiu tui ngồi im, mà trog phòng ngoài cái giườg có thể ngồi dc thì còn chổ nào ngôi dc nửa đâu, ko lẽ bắt tui ngồi dưới đất- Ờh ...... thì....... thì ngồi đó điHắn bí thế òi, nó thầm cười và típ tục đọc sách nhưg có ai bik rằng trog đầu nó đang nghĩ đến việc gì ko? nó đang tìm cách làm sao có bạn trai để đối phó với Phong, nó thẩn thờ nhìn trang sách đầy chữ, khiến hắn tò mò:- Em bị làm sao vậy?..... Nó im lặg, nó có nghe hắn nói gì đâu....- EM!_ hắn hét lên- Hả?_ nó giật mình- Có nghe anh nói gì ko?- Nói cái gì?- Em bị sao vậy?Có gì đó lóe lên trog đầu nó, nó quyết định nhờ vả hắn:- Chiện là ............_ nó kể hết câu chiện giữa nó và Phong cho hắn nghe và mog hắn làm bạn trai giả của nó- HẢ?_hắn hoảng hốt- Đi mà năn nỉ mấy ng ák- ......... hắn trầm tư suy nghĩ và nói:- OK! nhưg với 1 điều kiện.....

Nó lang thang trước cổng trường, trời thì đang chuyển mưa, chân nó thì nhức lúm, đầu nó thì đang rối như mớ lòng bong, nó đang định đi về nhà trọ thì....bộp.....bộp.....1 giọt, 2 giọt, trời mưa rùi, nó hoảng hốt định chạy vào trướng trú mưa nhưng cổng trường đã đóng rùi, nó đứng ngoài cổng trường, mưa càng ngày càng to, ng nó ướt sũng, nó im lặng nhìn dòng ng đang hối hả tìm nơi trú mưa, nó thu mình vào một góc, nó cuối mặt xuống, nó òa khóc lên, tự nhiên bây h nó bổng nhớ pa nó vô cùng, lúc pa nó còn sống, pa nó thường chở nó đi học về trên chiếc xe đạp nhỏ, nhữg ngày mưa như zậy, pa nó ko bao h để nó ướt như thế này, tuy nhà nghèo nhưg có pa bên cạnh đối với nó rất hạnh phúc, nhưng bây h thì....... nổi cảm xúc đang dâng trào thì........

- Em! sao lại ngồi đây?

Nó ngước lên nhìn, là hắn, ng hắn cũg ướt nhẹp, nó vội lau dòng nước mắt đang nhòa với nước mưa:

- Sao mấy ng lại ở đây?

- Nhìu chiện wá! lên xe anh chở về!

- Nhưng...........

- Nhanh lên! Mưa to hơn rùi kìa

Nó im lặng, vội leo lên xe hắn, chiếc xe rồ ga và phóng nhanh trog màn mưa trắng xóa............ chiếc xe dừng lại trước nhà hắn:

- Sao ko chở tui về nhà?

- Nhà anh gần hơn nhà em với lại trời mưa to wá, em cứ vào nhà đi, hết mưa anh chở về

Nó chạy vào nhà, nó đang lạnh lúm, bờ vai nó run run, hắn thấy vậy liền kéo nó lên phòng hắn, hắn lôi ra trong tủ 1 cái áo thun và cái wần thể thao, đưa cho nó:

- Em thay vào đi

- Hả? tại sao tui phải mặc cái này?

- Bộ em mún bị bệnh hả?_ hắn gắt

- Nhưg..... đây là đồ của mấy ng mà làm sao mà mặc?

- Thì cứ mặc đi, còn đỡ hơn bị bệnh!

Nó miễn cưỡng cầm lấy đồ:

- Thay ở đâu?

Hắn chỉ vào phòng vệ sinh:

- Vào đó mà thay

Nó lê cái ng ướt nhẹp vào phòng vệ sinh. 5p sau, nó bước ra với pộ đồ wá khổ, áo thì rộng thùng thình, wần thì dài nhìn vướng víu lúm:

- Cái này lùm sao mà đi đây?_ nó nhăn nhó nhìn hắn

- Thì cứ ngồi im đi, có ai bắt em đi lại đâu, nhưg mà nhìn cũg dễ thươg lúm

- Dễ thươg cái đầu mấy ng ák!

Nói xong nó leo lên giường hắn, nó lấy trong cặp ra mấy cuốn sách, nó ngồi đó và đọc sách:

- Sao em tự nhiên thế?

- Tự nhiên cái gì?

- Lên giường con trai mà ko thấy ngại hả?

- Thì mấy ng kiu tui ngồi im, mà trog phòng ngoài cái giườg có thể ngồi dc thì còn chổ nào ngôi dc nửa đâu, ko lẽ bắt tui ngồi dưới đất

- Ờh ...... thì....... thì ngồi đó đi

Hắn bí thế òi, nó thầm cười và típ tục đọc sách nhưg có ai bik rằng trog đầu nó đang nghĩ đến việc gì ko? nó đang tìm cách làm sao có bạn trai để đối phó với Phong, nó thẩn thờ nhìn trang sách đầy chữ, khiến hắn tò mò:

- Em bị làm sao vậy?

..... Nó im lặg, nó có nghe hắn nói gì đâu....

- EM!_ hắn hét lên

- Hả?_ nó giật mình

- Có nghe anh nói gì ko?

- Nói cái gì?

- Em bị sao vậy?

Có gì đó lóe lên trog đầu nó, nó quyết định nhờ vả hắn:

- Chiện là ............_ nó kể hết câu chiện giữa nó và Phong cho hắn nghe và mog hắn làm bạn trai giả của nó

- HẢ?_hắn hoảng hốt

- Đi mà năn nỉ mấy ng ák

- ......... hắn trầm tư suy nghĩ và nói:

- OK! nhưg với 1 điều kiện.....

Cậu Chủ Của TôiTác giả: PhiphiCon Ngọc ngồi bên, khẽ vỗ vai nó: - Bà Ngân nè! có fải bà đang tìm việc làm thêm ko? - Ừk, tui đang tìm - Ông bác tui đang tìm người giúp việc khiêm dạy thêm cho con trai ổng, bà thấy sao? - Nhưng giúp việc thì làm sao mà học, tui chỉ làm việc bán thời gian thui - Ừk! sáng đi học về thì wa đó làm, công việc chủ yếu là dạy cho thằng nhóc kia học thui - Ừk! cho tui địa chỉ đi, thử xem sao. - Ừk! Chiều hôm sau....... - Trời! nhà gì mà to thế nhỉ? Nó trầm trồ rồi bấm chuông, một người đàn bà tròn trĩnh chạy ra mở cửa: - Cô tìm ai? - Dạ! Đây có fải nhà bác Phong ko ạ? - Phải, cô tìm ông chủ àk? - Dạ..... - Vậy mời cô vào nhà Bước vào nhà, nó giật mình bởi sự tráng lệ của ngôi nhà, tất cả mọi thứ đều thật sang trọng, đang ngỡ ngàng với khung cảnh trước mắt thì : - Chào cháu! Một người đàn ôg trung niên, thanh lịch trong chiếc áo thun dài tay cùng chiếc wần tây, đúng đằng sau nó - Dạ! cháu chào bác! - Mời cháu ngồi Nó khẽ ngồi xuống chiếc ghế salong được trạm trổ rất công phu. - Cháu là bạn… Nó lang thang trước cổng trường, trời thì đang chuyển mưa, chân nó thì nhức lúm, đầu nó thì đang rối như mớ lòng bong, nó đang định đi về nhà trọ thì....bộp.....bộp.....1 giọt, 2 giọt, trời mưa rùi, nó hoảng hốt định chạy vào trướng trú mưa nhưng cổng trường đã đóng rùi, nó đứng ngoài cổng trường, mưa càng ngày càng to, ng nó ướt sũng, nó im lặng nhìn dòng ng đang hối hả tìm nơi trú mưa, nó thu mình vào một góc, nó cuối mặt xuống, nó òa khóc lên, tự nhiên bây h nó bổng nhớ pa nó vô cùng, lúc pa nó còn sống, pa nó thường chở nó đi học về trên chiếc xe đạp nhỏ, nhữg ngày mưa như zậy, pa nó ko bao h để nó ướt như thế này, tuy nhà nghèo nhưg có pa bên cạnh đối với nó rất hạnh phúc, nhưng bây h thì....... nổi cảm xúc đang dâng trào thì........- Em! sao lại ngồi đây?Nó ngước lên nhìn, là hắn, ng hắn cũg ướt nhẹp, nó vội lau dòng nước mắt đang nhòa với nước mưa:- Sao mấy ng lại ở đây?- Nhìu chiện wá! lên xe anh chở về!- Nhưng...........- Nhanh lên! Mưa to hơn rùi kìaNó im lặng, vội leo lên xe hắn, chiếc xe rồ ga và phóng nhanh trog màn mưa trắng xóa............ chiếc xe dừng lại trước nhà hắn:- Sao ko chở tui về nhà?- Nhà anh gần hơn nhà em với lại trời mưa to wá, em cứ vào nhà đi, hết mưa anh chở vềNó chạy vào nhà, nó đang lạnh lúm, bờ vai nó run run, hắn thấy vậy liền kéo nó lên phòng hắn, hắn lôi ra trong tủ 1 cái áo thun và cái wần thể thao, đưa cho nó:- Em thay vào đi- Hả? tại sao tui phải mặc cái này?- Bộ em mún bị bệnh hả?_ hắn gắt- Nhưg..... đây là đồ của mấy ng mà làm sao mà mặc?- Thì cứ mặc đi, còn đỡ hơn bị bệnh!Nó miễn cưỡng cầm lấy đồ:- Thay ở đâu?Hắn chỉ vào phòng vệ sinh:- Vào đó mà thayNó lê cái ng ướt nhẹp vào phòng vệ sinh. 5p sau, nó bước ra với pộ đồ wá khổ, áo thì rộng thùng thình, wần thì dài nhìn vướng víu lúm:- Cái này lùm sao mà đi đây?_ nó nhăn nhó nhìn hắn- Thì cứ ngồi im đi, có ai bắt em đi lại đâu, nhưg mà nhìn cũg dễ thươg lúm- Dễ thươg cái đầu mấy ng ák!Nói xong nó leo lên giường hắn, nó lấy trong cặp ra mấy cuốn sách, nó ngồi đó và đọc sách:- Sao em tự nhiên thế?- Tự nhiên cái gì?- Lên giường con trai mà ko thấy ngại hả?- Thì mấy ng kiu tui ngồi im, mà trog phòng ngoài cái giườg có thể ngồi dc thì còn chổ nào ngôi dc nửa đâu, ko lẽ bắt tui ngồi dưới đất- Ờh ...... thì....... thì ngồi đó điHắn bí thế òi, nó thầm cười và típ tục đọc sách nhưg có ai bik rằng trog đầu nó đang nghĩ đến việc gì ko? nó đang tìm cách làm sao có bạn trai để đối phó với Phong, nó thẩn thờ nhìn trang sách đầy chữ, khiến hắn tò mò:- Em bị làm sao vậy?..... Nó im lặg, nó có nghe hắn nói gì đâu....- EM!_ hắn hét lên- Hả?_ nó giật mình- Có nghe anh nói gì ko?- Nói cái gì?- Em bị sao vậy?Có gì đó lóe lên trog đầu nó, nó quyết định nhờ vả hắn:- Chiện là ............_ nó kể hết câu chiện giữa nó và Phong cho hắn nghe và mog hắn làm bạn trai giả của nó- HẢ?_hắn hoảng hốt- Đi mà năn nỉ mấy ng ák- ......... hắn trầm tư suy nghĩ và nói:- OK! nhưg với 1 điều kiện.....

Chương 6: Chương 6