A A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…
Chương 9: Chương 9: Đi bar
Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Về biệt thự...Dania, Mia cùng nó vào trước, để kệ Nastia khệ nệ vác theo đống đồ mới mua đi đằng sau, hậm hực hét:" Ê, mấy con heo kia không thèm giúp ta à?" Sophia quay lại, che miệng nói:" Đồ của mi kia mà!" Mia nháy mắt:" Tự bê đi chứ! Dạo này tớ thấy cậu hơi mập!" Dania cũng đế thêm một câu:" Tự mua tự chịu!" Xong ba đứa nó đi luôn vào trong. Nastia tức lộn ruột, đành è cổ khiêng đống đồ vào nhà. Cô không thương tiếc trút hết đồ một cách bạo lực xuống ghế sopha rồi ngồi xuống bên cạnh, thở hắt ra. Sophia đảo mắt một lượt quanh nhà rồi gọi vọng vào bếp:" Dì Lan ơi, Robert đâu rồi ạ?" (Robert là tên gọi ở Anh của Thiên Nam, sau sẽ gọi là Kyo) Dì Lan đang làm thức ăn, nghe hỏi thì đáp vọng ra:" Robert đi chơi với bạn rồi!" Sophia hừ một cái, lầu bầu:" Cái thằng nhóc này ham chơi thật !" Reng... reng... reng... Điện thoại của nó reo. Nó mở máy ra nghe:" A lô... Ai... ai.." Tiếng ồn bên kia xuyên qua màng nhĩ làm nó đau tai, nó để lui cái máy ra xa, đợi tiếng nhạc nhỏ dần mới áp vào tai. Đầu dây vọng tới tiếng Robert:" Chị hai, đến bar chơi đi ! Em đang ở đó nè !" Nó cau mày:" Bar? Bar nào? Nhóc lại đi bar chơi hả?" Giọng Robert lại vang lên:" Ây, đừng giận ! Chị hai mau đến đi ! Anh Nicko cũng ở đây đấy! Mau lên nha hai !" Rồi cúp máy. Nó vội vàng:" Ay ay, tên nhóc này, chị mày chưa nói xong mà đã cúp máy rồi !" Thế nhưng nó vẫn quay sang mấy đứa kia:" Đến bar không? Robert đang ở đó!" Cả đám gật đầu:" OK!"
Về biệt thự...
Dania, Mia cùng nó vào trước, để kệ Nastia khệ nệ vác theo đống đồ mới mua đi đằng sau, hậm hực hét:" Ê, mấy con heo kia không thèm giúp ta à?" Sophia quay lại, che miệng nói:" Đồ của mi kia mà!" Mia nháy mắt:" Tự bê đi chứ! Dạo này tớ thấy cậu hơi mập!" Dania cũng đế thêm một câu:" Tự mua tự chịu!" Xong ba đứa nó đi luôn vào trong. Nastia tức lộn ruột, đành è cổ khiêng đống đồ vào nhà. Cô không thương tiếc trút hết đồ một cách bạo lực xuống ghế sopha rồi ngồi xuống bên cạnh, thở hắt ra. Sophia đảo mắt một lượt quanh nhà rồi gọi vọng vào bếp:" Dì Lan ơi, Robert đâu rồi ạ?" (Robert là tên gọi ở Anh của Thiên Nam, sau sẽ gọi là Kyo) Dì Lan đang làm thức ăn, nghe hỏi thì đáp vọng ra:" Robert đi chơi với bạn rồi!" Sophia hừ một cái, lầu bầu:" Cái thằng nhóc này ham chơi thật !" Reng... reng... reng... Điện thoại của nó reo. Nó mở máy ra nghe:" A lô... Ai... ai.." Tiếng ồn bên kia xuyên qua màng nhĩ làm nó đau tai, nó để lui cái máy ra xa, đợi tiếng nhạc nhỏ dần mới áp vào tai. Đầu dây vọng tới tiếng Robert:" Chị hai, đến bar chơi đi ! Em đang ở đó nè !" Nó cau mày:" Bar? Bar nào? Nhóc lại đi bar chơi hả?" Giọng Robert lại vang lên:" Ây, đừng giận ! Chị hai mau đến đi ! Anh Nicko cũng ở đây đấy! Mau lên nha hai !" Rồi cúp máy. Nó vội vàng:" Ay ay, tên nhóc này, chị mày chưa nói xong mà đã cúp máy rồi !" Thế nhưng nó vẫn quay sang mấy đứa kia:" Đến bar không? Robert đang ở đó!" Cả đám gật đầu:" OK!"
Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Về biệt thự...Dania, Mia cùng nó vào trước, để kệ Nastia khệ nệ vác theo đống đồ mới mua đi đằng sau, hậm hực hét:" Ê, mấy con heo kia không thèm giúp ta à?" Sophia quay lại, che miệng nói:" Đồ của mi kia mà!" Mia nháy mắt:" Tự bê đi chứ! Dạo này tớ thấy cậu hơi mập!" Dania cũng đế thêm một câu:" Tự mua tự chịu!" Xong ba đứa nó đi luôn vào trong. Nastia tức lộn ruột, đành è cổ khiêng đống đồ vào nhà. Cô không thương tiếc trút hết đồ một cách bạo lực xuống ghế sopha rồi ngồi xuống bên cạnh, thở hắt ra. Sophia đảo mắt một lượt quanh nhà rồi gọi vọng vào bếp:" Dì Lan ơi, Robert đâu rồi ạ?" (Robert là tên gọi ở Anh của Thiên Nam, sau sẽ gọi là Kyo) Dì Lan đang làm thức ăn, nghe hỏi thì đáp vọng ra:" Robert đi chơi với bạn rồi!" Sophia hừ một cái, lầu bầu:" Cái thằng nhóc này ham chơi thật !" Reng... reng... reng... Điện thoại của nó reo. Nó mở máy ra nghe:" A lô... Ai... ai.." Tiếng ồn bên kia xuyên qua màng nhĩ làm nó đau tai, nó để lui cái máy ra xa, đợi tiếng nhạc nhỏ dần mới áp vào tai. Đầu dây vọng tới tiếng Robert:" Chị hai, đến bar chơi đi ! Em đang ở đó nè !" Nó cau mày:" Bar? Bar nào? Nhóc lại đi bar chơi hả?" Giọng Robert lại vang lên:" Ây, đừng giận ! Chị hai mau đến đi ! Anh Nicko cũng ở đây đấy! Mau lên nha hai !" Rồi cúp máy. Nó vội vàng:" Ay ay, tên nhóc này, chị mày chưa nói xong mà đã cúp máy rồi !" Thế nhưng nó vẫn quay sang mấy đứa kia:" Đến bar không? Robert đang ở đó!" Cả đám gật đầu:" OK!"